Ngày hôm sau khi Tang Ngâm tỉnh lại, cô cảm thấy
toàn thân ấm áp, nhấc mắt lên liền nhìn thấy một cái yết hầu nhô lên, hướng mắt
lên trên, cô nhìn thấy sườn mặt với đường nét rõ ràng của Hoắc Nghiên Hành như
dự đoán.
Anh vẫn chưa dậy, mắt nhắm lại, hàng mi dày phủ
thành bóng đen nhỏ dưới mí mắt.
Lông mi của người đàn ông to lớn này còn khá
dài.
Tang Ngâm giơ tay lên, lặng lẽ duỗi qua muốn sờ
một chút, hô hấp nhẹ nhàng theo.
Bỗng dưng, một dòng nước ấm chảy ra.
Cơ thể cô cứng đờ, không quan tâm Hoắc Nghiên
Hành vẫn đang ngủ, vén chăn lên lướt qua Hoắc Nghiên Hành, đi dép lê vào rồi vội
vàng nhảy xuống giường chạy vào phòng tắm.
Giường trong khách sạn bình thường rất mềm mại,
có chút động tĩnh thì sẽ thấy được rõ ràng, động tác khi bị dọa của Tang Ngâm
như thể trời đất rung chuyển.
Hoắc Nghiên Hành tỉnh lại, chỉ kịp nhìn thấy một
góc áo đang loạng choạng vào trong phòng tắm của Tang Ngâm, cùng với hình ảnh
có vẻ như cô mang hai chiếc dép không giống nhau.
Anh cúi đầu xuống nhìn, quả nhiên hai chiếc dép
đặt dưới gầm giường không cùng một đôi.
Tang Ngâm ngồi trên bồn cầu cảm nhận được sự ầm
ầm của dì cả vào sáng sớm, đến khi thay băng vệ sinh sạch sẽ xong thì cô mới được
sống lại.
Cô rửa tay, lau khô rồi mở cửa phòng tắm đi ra
ngoài.
Tang Ngâm thấy Hoắc Nghiên Hành đang ngồi dựa
vào đầu giường, hiếm khi lương tâm trỗi dậy, nói lời xin lỗi với anh: “Không phải
em cố ý đánh thức anh.”
Hoắc Nghiên Hành vẫy tay với cô: “Lại đây đổi
dép.”
Lúc này Tang Ngâm mới phát hiện trong lúc vội
vàng mình đã mang một chiếc dép của Hoắc Nghiên Hành.
Cô đi đến giường thả một chiếc xuống, đổi
thành chiếc của mình: “Hôm nay anh có bận việc gì không?”
“Sao vậy?” Tối hôm qua Hoắc Nghiên Hành tạm thời
quyết định đến Hàng Châu, không có bất kỳ sắp xếp công việc nào.
“Không có gì, chỉ hỏi một chút thôi.” Tang
Ngâm đứng ở mép giường bên cửa sổ, hai tay nhét vào trong túi áo ngủ, ra vẻ tự
nhiên nhìn anh: “Hôm nay không phải Tết dương lịch sao, em muốn dẫn người của
đoàn làm phim đi chúc mừng một chút, nhà đầu tư như anh đang ở trước mặt em, chắc
chắn em phải hỏi một chút theo đúng quy trình.”
Nói xong, môi cô căng thẳng hơi mím lại.
“Khi nào?” Hoắc Nghiên Hành xuống giường mang
dép, đi vào phòng tắm.
“Buổi tối.” Tang Ngâm giống như cái đuôi nhỏ
đi theo phía sau anh: “Nếu anh có việc thì có thể làm vào ban ngày, tụi em cũng
quay phim.”
“Có thể.”
“Vậy đến lúc em sẽ gửi tin nhắn cho anh.”
“Ừ.” Hoắc Nghiên Hành lấy kem đánh răng xong
chuẩn bị rửa mặt, dừng một chút, giống như mới phản ứng lại hình như anh cầm nhầm
bàn chải đánh răng, đưa cho Tang Ngâm.
Tang Ngâm nhận lấy không suy nghĩ, đứng bên cạnh
anh bắt đầu soi gương đánh răng, Hoắc Nghiên Hành cũng lấy kem đánh răng cho
bàn chải đánh răng khác rồi đứng cạnh bồn rửa mặt với cô.
Sở Nhân có lẽ còn đang vì chuyện hot search mà
sứt đầu mẻ trán, không xuất hiện ở phim trường, Tang Ngâm hoàn toàn không quan
tâm cậu ta đang ở đâu, cô ước gì Sở Nhân không bao giờ xuất hiện trước mặt cô nữa.
Từ ngày Hoắc Nghiên Hành dẫn Tang Ngâm đi gặp
Lâm Gia Chú, sau khi trở về cô liền nhờ luật sư của phòng làm việc soạn thảo
văn bản chấm dứt hợp đồng, nhưng Hoắc Nghiên Hành bảo cô đừng vội hành động trước,
ngày hôm qua sau khi hot search nổ ra, không cần hỏi Hoắc Nghiên Hành th ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.