Lần này Tang Ngâm ngủ rất thoải mái, ngày hôm
sau khi não bộ đã tỉnh táo, đôi mắt vẫn miễn cưỡng nhắm lại.
Chuyến bay về Hàng Châu vào buổi chiều, thời
gian vẫn còn sớm, cô cũng không có kế hoạch gì ở thủ đô, cân nhắc một hồi, Tang
Ngâm chuẩn bị tự thôi miên chính mình đi ngủ tiếp.
Động động cánh tay để vươn vai, trong mơ hồ lại
cảm thấy có gì đó không đúng, sờ một chút để thăm dò.
Nóng, hơi cứng, một vật gì đó to bằng hạt đậu
chọc vào lòng bàn tay.
Suy nghĩ mơ hồ trong đầu còn chưa thành hình,
Tang Ngâm đã mở to mắt, đối diện với một đôi mắt có chút lạnh lùng.
“Sờ đủ chưa?” Giọng nói của người đàn ông có
chút khàn do dậy sớm, giống như lăn qua thứ gì đó thô ráp.
Bây giờ Tang Ngâm mới phát hiện, tay mình đang
đặt trên ngực của Hoắc Nghiên Hành, đồng thời còn vô cùng không biết xấu hổ thò
qua khe giữa các cúc áo , lòng bàn tay tiếp xúc thân mật với lồng ngực của anh.
Im lặng, là Cambridge sáng nay.
“ Xúc cảm không tệ.” Cô bình tĩnh tự nhiên rút
tay ra, ra vẻ khen ngợi vỗ vỗ lên nơi vừa sờ: “ Tiếp tục duy trì.”
Chầm chậm lật người, lôi cái gối mềm không biết
ném ở cuối giường từ lúc nào ra ôm vào lòng, nhắm mắt lại.
Chốc lát sau, có tiếng sột soạt chui vào tai,
lông mi cô không thoải mái run run.
Tuy không mở mắt, nhưng cô vẫn luôn cảm thấy
Hoắc Nghiên Hành đang nhìn cô.
Tiếng bước chân dần xa, rất nhanh trong phòng
tắm phát ra tiếng nước chảy tí tách.
Tang Ngâm đang nín thở lập tức thả lỏng, thở một
hơi dài nhẹ nhõm, kéo chăn trùm qua đầu, xoắn chiếc gối mền thành cái bánh quẩy.
Cô! Một cô gái đoan trang rụt rè như vậy! Làm
sao có thể! Sờ! Ngực đàn ông!
Hơn nữa lại còn là Hoắc Nghiên Hành người tối
qua vừa bị cô cảnh cáo không được phép có ý đồ với mình.
Kết quả sáng nay cô như bị tát ngược vào mặt,
trong lúc hoảng hốt dường như cô nghe thấy tiếng tát giòn giã đôm đốp vang lên.
Lòng bàn tay nóng bỏng, khiến người ta mãi
không thể thoát khỏi cảm xúc ngượng ngùng, bối rối, Tang Ngâm lại tiếp tục vùi
mình trong đống chăn nệm mềm mại.
Nhưng có gì nói nấy, thân hình của Hoắc Nghiên
Hành trực tiếp sờ vào so với nhìn còn ấn tượng hơn.
Trong đầu Tang Ngâm tự động hiện lên hình ảnh
lần trước đưa canh gừng cho Hoắc Nghiên Hành, nhìn thấy anh để trần thân trên
bước ra từ phòng tắm.
Là một đạo diễn, cô đã từng phỏng vấn không ít
diễn viên, mắt nhìn cũng được xem như là khá khó tính.
Phỏng đoán sơ lược vòng ngực của Hoắc Nghiên
Hành ít nhất phải là 101.
Muộn phiền đặt tay lên trán, nghĩ đến bàn tay
này vừa làm ra một việc súc sinh, lại vội vàng buông xuống.
Hoắc Nghiên Hành rửa mặt xong từ phòng tắm đi
ra, nhìn thấy trên giường gồ lên một cục, chăn bông màu đỏ bị cuộn tròn thành
hình bánh bao, còn không thành thật đẩy tới đẩy lui.
Anh bước tới, nắm lấy góc chăn kéo ra: “Em định
làm chính mình ngạt chết sao?”
Cả thể xác lẫn tinh thần của Tang Âm rơi vào
trạng thái sống không còn gì ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.