Cô chán ghét tình yêu, cô cảm thấy nó thật mờ mịt, ảo tưởng, vô vị.
Không có gì là mãi mãi, tình cảm càng là thứ khó nắm bắt nhất.
Vì thì tại sao cô phải đặt nó ở vị trí quan trọng chứ? Tại sao cô phải để nó khiến cô lãng phí thời gian? Khiến cô đau khổ?
Tưởng chừng như suy nghĩ vốn đã chắc chắn trong tâm trí cô, vậy mà nay, trái tim cô lại rung động bởi anh - mặt trời thanh xuân của cô..
Anh, chàng trai luôn mang trong mình nhiệt huyết của tuổi trẻ, với trái tim nồng ấm, ngọt ngào, với một nụ cười rực rỡ, như ánh mặt trời chiếu sáng cho thanh xuân cô. Vậy, liệu cô sẽ còn mãi cứng đầu với những suy nghĩ của mình, hay sẽ cùng anh tạo nên những trang hồi ức đẹp đẽ nhất của tuổi thanh xuân bồng bột, nhưng cũng đầy ngọt ngào?