Sau khi Lâm Ẩm Vô nghe Yến Thừa Cựu giải thích phương thức vận hành nội công, hài lòng để Yến Thừa Cựu rời đi.
Cổ võ quả nhiên bác đại tinh thâm, chẳng trách nó khó kế thừa như vậy.
Không nói cái khác, chỉ riêng lúc vận hành nội công cần năng lượng mà người thường không thể có được. Lâm Ẩm Vô có thể học vì bản thân y là Dương Tuyển giả, trong huyết mạch có sức mạnh mới, có thể thực hành theo phương pháp hoạt động được ghi lại ở trên.
Lâm Ẩm Vô thậm chí còn ngạc nhiên hơn khi phát hiện ra một luồng khí đang từ từ nổi lên từ bụng của mình.
Cổ võ mạnh hơn nhiều so với y tưởng tượng.
Cũng do Yến Thừa Cựu còn quá non trẻ nên mới bị y dễ dàng lừa gạt.
Nghĩ như thế, Lâm Ẩm Vô quyết định trước khi học hết các kỹ năng của Yến Thừa Cựu, phải bảo vệ cậu cho tốt.
“Ai?” Hai mắt Lâm Ẩm Vô quét ngang, một mảnh giấy bình thường trong tay bay ra ngoài.
Người đến thấy Lâm Ẩm Vô tấn công lập tức thay đổi hình dáng, mấy viên đạn theo hướng tờ giấy bắn ngược về phía Lâm Ẩm Vô.
“Xạ Thủ?” Lâm Ẩm Vô nghiêng đầu né viên đạn bay tới, thần sắc nghiêm túc nhìn ra ngoài cửa sổ, “Gã thật thiếu kiên nhẫn, chút thời gian như thế cũng không chờ được?”
Nói xong, Lâm Ẩm Vô nhanh chóng nhảy ra khỏi cửa sổ, trên tay đã nắm chặt một lá bài.
Nói đến lá bài poker này thu được khi giúp Yến Thừa Cựu đuổi đám fan kia đi, không ngờ nó lại có ích sớm như vậy.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Lâm Ẩm Vô lo lắng nhìn qua phòng Yến Thừa Cựu, tuy trong lòng cảm thấy quá nửa là kế điệu hổ ly sơn, bất quá đám Dương Tuyển giả đi cùng Xạ thủ trong thời gian ngắn có lẽ sẽ không thể bắt được Yến Thừa Cựu.
Nghĩ tới đây, Lâm Ẩm Vô liền không có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào đuổi theo.
Về phần Yến Thừa Cựu, với sự cảnh giác của cậu, chắc không cần y nhắc nhở cũng có thể nhận ra được.
Vù —— Vù ——
Bên ngoài hình như có gió thổi mạnh, Yến Thừa Cựu vốn thính tai khó có thể bình tĩnh lại, trực tiếp ngồi dậy bắt đầu thiền định.
Không lâu sau, Yến Thừa Cựu đột nhiên cảm thấy nguy hiểm sắp xảy ra.
Cậu gần như vô thức nhảy khỏi giường, trước khi ngón chân chạm đất, giường của cậu giống như bị vật gì đó sắt bén chặt thành hơn chục đoạn.
“Động tác thật nhanh.” Bốn phía truyền đến một đạo thanh âm, “Chẳng trách mày có thể giết được hai con Dương Tuyển thú. Nếu mày ngoan ngoãn đầu hàng, tụi tao sẽ cho mày một con đường sống.”(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Yến Thừa Cựu cố gắng hết sức để nghe chuyển động từ mọi hướng, nhưng chỉ nghe thấy tiếng gió hú, ngược lại giọng nói kia mờ nhạt đến mức không thể phân biệt được phương hướng.
Dương Tuyển giả!
Ngay lập tức Yến Thừa Cựu liền nhận định danh tính của người đến đây, chỉ có điều cậu không biết sao mình lại bị Dương Tuyển giả tập kích? Nhìn qua, thực lực của đối phương hẳn là vượt xa đám người Quỷ Hỏa Tuyết Yêu lúc trước.
Bên kia có lẽ muốn đối phó Lâm Ẩm Vô, mình ở kế bên đơn thuần là bị vạ lây.
Yến Thừa Cựu càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, nhưng cậu cũng biết đa số Dương Tuyển giả đều không nói đạo lý, đối phương nhất định nhận ra cậu không phải Dương Tuyển giả, nhưng vẫn ra tay với cậu. Điều này chứng minh đối phương đến vì cậu!
Càng kỳ quái chính là vừa rồi giường của cậu bị chặt thành hơn chục khúc, rõ ràng có rất nhiều tiếng động, nhưng bên ngoài lại không có động tĩnh gì, tính cảnh giác của đám quân nhân kia không thấp. Trừ khi nơi này đã bị phong bế.
Yến Thừa Cựu không nói nhiều, trực tiếp lao về phía cửa, ở trong một nơi chật hẹp như vậy rất bất lợi cho cậu, huống chi đối thủ còn có năng lực kỳ lạ của Dương Tuyển giả!
“Muốn chạy?”
Giọng nói lại vang lên, Yến Thừa Cựu còn chưa chạm tới tay nắm cửa liền thấy mấy đạo phong nhận [đao gió] bay tới.
Phần eo của Yến Thừa Cựu uốn cong thành một vòng cung khó tin, tránh được phong nhận kia, có vài sợi tóc không cẩn thận bị cắt đứt.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Mấy đạo phong nhận kia bay vào tường, gần như đâm xuyên qua tường, lực độ có thể cảm nhận được!
“Chậc chậc, Cuồng Phong, gió của mày chẳng phải không thấy được sao, sao nó né được nhiều lần thế?” Một nam tử tướng mạo tuấn mỹ nhịn không được cười ra tiếng, “Tao cản âm thanh hai căn phòng lại, mày tốt nhất nhanh lên một chút. Tuy tao không ngại giết một ít binh lính, nhưng chúng ta lén đến, tốt nhất nên giữ bí mật.”
“Mày im mồm!”
Trên thực tế, Dương Tuyển giả gọi là Cuồng Phong kia cũng nghĩ không ra, nếu Yến Thừa Cựu là Dương Tuyển giả, nếu như đôi mắt có thể nhìn ra ‘quỹ đạo’ né được thì gã sẽ nhận ra, nhưng mắt Yến Thừa Cựu rõ ràng màu đen, cho thấy đây là người thường, cùng lắm là được huấn luyện đặc biệt mới có thể đọ sức với Dương Tuyển thú, nhưng gã xuất chiêu mấy lần đều không trúng cái nào?
Nếu bị Dương Tuyển giả khác biết được, còn không phải bị cười đến chết sao?
Yến Thừa Cựu nhìn bức tường gần như bị xuyên thủng, trong lòng lập tức có quyết định. Dù ngôi nhà này sau này có thể không ở được, nhưng nó chẳng là gì so với nguy cơ trước mắt. Mọi chuyện tám phần mười là do Lâm Ẩm Vô gây ra, lúc đó tìm y bồi thường là được.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
“Không tốt, hắn muốn chạy trốn!” Nam tử nói chuyện trước đó thấy động tác của Yến Thừa Cựu quát lớn, “Ngăn hắn lại! Không, không đúng, mày đừng dùng phong…”
Cuồng Phong còn chưa nghe xong, trong tay công kích đã phát ra.
Yến Thừa Cựu có thể cảm nhận được phản ứng dữ dội trong không khí mà không cần nhìn, thân thủ lưu loát tránh thoát, lúc phong nhận đánh bể tường liền lập tức vọt ra ngoài.
“Đồ ngu, hắn chạy rồi!” Nam tử nhịn không được mắng một tiếng.
“Âm Ba [sóng âm], mày nói thêm một chữ nữa, tao trước giết mày rồi tính tiếp.” Cuồng Phong quay đầu nhìn gã, gằn từng chữ nói.
“Mày!” Âm Ba nghe xong, đành phải nén lửa giận trong lòng.
Gã có thể thao túng âm thanh để công kích, nhưng so với cơn gió vô hình vẫn chênh lệch một chút.
“Tại sao các người lại tấn công tôi?” Yến Thừa Cựu từ trong phòng chạy ra ngoài, vừa nhìn đã thấy hai Dương Tuyển giả đứng ở phía xa.
Dưới một màu tối như vậy, hai cặp mắt màu vàng kim khó có thể bỏ qua, điều khiến Yến Thừa Cựu chú ý hơn là sát khí lẫn mùi máu tanh khó che giấu tản ra từ hai người này. Cần phải giết bao nhiêu người mới có thể đạt đến cấp độ này?
Yến Thừa Cựu nhìn hai người họ dần trở nên lạnh lùng, cuối cùng anh cũng hiểu tại sao đám người Tạ Tư Hàm lại có biểu hiện như vậy khi họ nhắc đến Dương Tuyển giả?
Ngoài ngoại hình giống con người, hai người này hầu như không giống con người về tính khí lẫn biểu hiện.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Ngược lại, đám người Tuyết Yêu Hỏa Quỷ trước đó giống như những thanh niên tốt bụng trong xóm vậy!
“Tấn công mày cần gì lý do?” Trên mặt Cuồng Phong nở nụ cười ngông cuồng, gã trực tiếp giơ ngón út về Yến Thừa Cựu, “Bất luận kẻ nào tới gần Lâm Ẩm Vô, đều nên giết”
Lời còn chưa dứt, vô số phong nhận hướng về phía Yến Thừa Cựu.
“Ha ha, bên ngoài có vẻ tốt hơn.” Đáy mắt Cuồng Phong chợt lóe sáng, “Như thế mới có thể chơi đùa cùng hắn một chút!”
Thấy Cuồng Phong nổi sát tính, Âm Ba thức thời im lặng.
Những phong nhận gom lại không chỉ là gió không thôi.
Những đạo phong nhận này cuốn bụi đất trực tiếp vây quanh Yến Thừa Cựu, từ trên xuống dưới, từ trái sang phải không có kẽ hở.
Chỉ cần Yến Thừa Cựu di chuyển vào bên trong một chút, sẽ có vô số lưỡi gió nhỏ quét qua người, mùi vị giống như thiên đao vạn quả.
Trước đây Cuồng Phong từng hành hạ con người ở một nơi như vậy, hầu hết mọi người không thể chống cự và chỉ có thể tự sát. Hơn nữa Yến Thừa Cựu này tuy có chút cổ quái, nhưng số Dương Tuyển giả chết trong tay Cuồng Phong cũng không ít, cho dù Yến Thừa Cựu có bản lĩnh như thế nào thì cũng không thể phá vỡ công kích của Cuồng Phong.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Về nguyên tắc, gió được tạo ra khi Cuồng Phong trực tiếp di chuyển không khí. Một khi gió thổi và bao vây hoàn toàn kẻ thù trong bức tường gió, một không gian khép kín độc đáo có thể được hình thành và ngay cả oxy cũng khó duy trì.
Không có oxy, làm thế nào một người có thể tồn tại?
Nhiều nhất là ba phút, Yến Thừa Cựu sẽ không thể giữ được tình trạng thiếu oxy, hôn mê hoặc thậm chí là chết.
Đến lúc đó lôi Yến Thừa Cựu ra cũng không muộn.
“Bên trong không có âm thanh, hắn đại khái là hôn mê đi.” Âm Ba lỗ tai khẽ nhúc nhích, mở miệng nói, “Cuồng Phong, trước thả hắn ra ngoài, hắn còn chưa chết được.”
Cuồng Phong không nói gì.
“Bên Môn vương…”
“Được rồi, tao biết.” Cuồng Phong ngắt lời, vẫy tay trực tiếp dỡ bỏ tường gió.
“Kỳ quái, tại sao còn có nhịp tim…” Âm Ba trợn to hai mắt, nhìn Yến Thừa Cựu đáng lẽ hôn mê bên trong đột nhiên nhảy lên, trong lòng bàn tay có một thứ đỏ như lửa, bay thẳng về phía bọn hắn.
Đúng thế, là bay!
Hai chân cậu không chạm đất, thân thể giống như mũi tên nhọn rời dây, không có bất kỳ tạm dừng ở giữa.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Mà trong tay Yến Thừa Cựu như đang cầm thứ gì đó lao đến.
Là lửa!
Khi Yến Thừa Cựu chuẩn bị tiếp cận, Âm Ba cảm thấy hơi nóng từ lòng bàn tay đối phương.
Không, không thể bị đối phương bắn trúng!
Âm Ba đột nhiên há miệng phát ra một tiếng chói tai, một luồng chấn động từ trong miệng truyền ra, hướng thẳng đến Yến Thừa Cựu.
Yến Thừa Cựu trong lòng thầm hô không ổn, đặt chân phải lên trên chân trái, thân thể nhấc lên không trung, dùng nội lực bảo vệ trực tiếp các bộ phận quan trọng của cơ thể.
Nhưng dù sao khoảng cách ngắn ngủi, cho dù Yến Thừa Cựu kịp thời phòng bị, thân thể cũng sẽ bị thương. Do lần công kích này trì hoãn tốc độ của cậu, thậm chí không có thời gian để lau máu mũi, cuộc tấn công tiếp theo của Cuồng Phong đã gần đến, Yến Thừa Cựu đành từ bỏ thời cơ tấn công này, lần nữa đáp xuống.
“Người bình thường có thể lợi hại như vậy sao?” Cuồng Phong tò mò nhìn Yến Thừa Cựu, “Nhưng hẳn là chỉ có mày, cũng may cũng chỉ có mình mày thôi.” Nếu như tất cả mọi người đều có bản lĩnh này, vậy còn cần bọn hắn nữa sao?(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Nếu như nói trước đây, Cuồng Phong chỉ vì mệnh lệnh mà tấn công Yến Thừa Cựu, nhưng hiện tại gã thật tâm muốn đem Yến Thừa Cựu trở về “tầm sư học đạo”.
Người như vậy tuyệt đối không được ở lại nơi này, càng không được phép tiếp tục sống!
Yến Thừa Cựu từ trong túi lấy ra nửa tờ giấy vệ sinh, lau đi vết máu trên mũi, sắc mặt vô cùng nghiêm túc.
Hai người trước mặt này công kích xa cùng phòng ngự gần đều hoàn mỹ, muốn đánh bại hai người này có lẽ còn phải dựa vào vận khí, chạy trốn chỉ có chết càng nhanh.
Dương Tuyển giả rất mạnh, nếu tiếp tục thế này e là nhà an toàn có thể không còn an toàn nữa.
Trong lòng Yến Thừa Cựu không khỏi mắng Lâm Ẩm Vô, anh ta rốt cuộc chọc người ở đâu tới, một người so với một người còn lợi hại hơn?
“Âm Ba, tốc chiến tốc thắng đi, Lâm Ẩm Vô bên kia sợ một mình Xạ Thủ không thể xử lý.” Cuồng Phong bẻ bẻ tay răng rắc, “Sớm bắt người về, tao với mày lột da xem bên trong hắn rốt cuộc là gì? Nói không chừng là người nhân tạo gì gì đó a.”
“Nghe mày.” Âm Ba cũng lo lắng đối phương, gật đầu đồng ý.
Cuồng Phong và Âm Ba hợp tác đã lâu, nhưng có rất ít kẻ thù mà cả hai cần phải cùng nhau đối phó, và Yến Thừa Cựu lại là người đầu tiên không phải Dương Tuyển giả!
Yến Thừa Cựu rõ ràng không có ý định hưởng thụ sự đãi ngộ đặc biệt này, khi Âm Ba và Cuồng Phong quyết định cùng nhau tấn công cậu, Yến Thừa Cựu nhạy bén cảm thấy có khả năng chiến thắng!(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Trong quyển 《Thái Cực quyền 》 có nó đến nguyên tắc ‘Mượn lực đả lực’.
Lấy tĩnh chế động, lấy nhu thắng cương, tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu, mượn lực đả lực
Hầu hết những gì Yến Thừa Cựu học được là ngoại lực, còn nội lực như Thái Cực quyền này rất ít tiếp xúc. Ông ngoại Yến Chi Dĩ cũng đã trải qua hàng trăm năm để đúc kết và phát triển các bí tịch dựa trên những bí mật võ học đã được khám phá để phát triển thành cổ võ. Mà thời đại chân chính của cổ võ không phải là thời đại khoa học kỹ thuật phát triển, mà là thế hệ xa hơn về sau, thời đại thân thể nhân loại đã được cải tạo tốt hơn đời trước!
Hai người một kẻ dùng âm thanh, một kẻ dùng gió.
Dưới sự hợp sức của cả hai, quả thực rất khó chống lại, dù sao hai người đều là lực vô hình, trong tay cậu cũng không có vũ khí, nếu muốn phá công kích của hai người quả thật rất khó! Nhưng, khi công kích của Âm Ba và Cuồng Phong đồng thời hướng về phía Yến Thừa Cựu, lại khiến cậu nhìn thấy cơ hội thắng lợi.
Bỉ vị động, kỷ tiên động. [Đối phương chưa động, mình động trước]
Thái Cực quyền có tám loại kình đạo, trong đó đẩy và đánh dùng để hóa giải và mượn lực tương ứng.
Yến Thừa Cựu hai tay chắp trước ngực, tay phải từ trong ra ngoài, tay trái từ ngoài vào trong, hô hấp đều đều nhẹ nhàng, hai tay mượn nội lực tuần hoàn toàn thân. Mặt trước và mặt sau lần lượt bị tấn công bởi những lưỡi đao gió và sóng âm.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Cuồng Phong thấy Yến Thừa Cựu ngây ngốc đứng đó không tránh không né, trong lòng cảm thấy không ổn.
Chẳng lẽ tiểu tử này bị hù dọa mất hồn?
Thừa lúc hắn bệnh lấy mạng hắn!
Cuồng Phong chế nhạo, gia tăng sức mạnh phong nhận tấn công, dù sao Môn Vương chỉ yêu cầu bọn hắn mang thứ Lâm Ẩm Vô coi trọng về, còn một người hay nửa người thì phải xem lực đạo của gã có đủ hay không!
Yến Thừa Cựu nhắm mắt lại, chỉ thấy nội lực theo hai tay truyền ra, giống như trong sách viết, “Kính tự tùng phi tùng, tương triển vị triển, kính đoạn ý bất đoạn”, nội công vốn nhiều năm không tiến bộ cư nhiên lúc này lại buông lỏng.
Chỉ trong chốc lát, từ cảnh giới Dưỡng Khí thăng lên Luyện Cơ, gân cốt bành trướng gần một nửa, nội lực vốn khô cạn cũng lần nữa tăng vọt.
“Không tốt!” Cuồng Phong bỗng cảm giác bất thường.
Trước sau công kích, hai tay Yến Thừa Cựu như ẩn chứa sức mạnh, phong nhận và sóng âm như bị mất đầu bay ngược về phía Cuồng Phong và Âm Ba?
Điều này là không thể! ! !
Cuồng Phong và Âm Ba không thể tin vào mắt mình, công kích của bọn hắn đã bị bắn ngược trở về.
“Tránh ra.”
Cuồng Phong đẩy Âm Ba ra, hai người trực tiếp rút lui.
Nhưng trước đó bọn họ cố ý tăng cường lực lượng, hiện tại làm sao có thể dễ dàng né tránh?
“A ——”(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Tay phải Cuồng Phong bị cắt đứt ba ngón, Âm Ba cũng phun ra hai ngụm máu sau đòn tấn công của chính mình, co quắp ngã xuống đất.
Yến Thừa Cựu mở mắt, chỉ cảm thấy trong cơ thể gần như không còn sức lực, chẳng qua là kiên cường chống đỡ không ngã.
Nếu không phải lâm trận đột phá, có lẽ cậu còn chưa kịp xuất chiêu thì cả người đã ngã xuống.
Cậu ghi nhớ những gì Tạ Tư Hàm nói, không đặt bất kỳ cảm xúc nào lên mặt, hơn nữa khuôn mặt cậu vốn trắng, dưới màn đêm đen kịt như vậy thể hiện sự tái nhợt cũng không có gì kỳ lạ, ngược lại khiến cậu thêm vài phần thành thục.
“Mấy người muốn bắt Lâm Ẩm Vô sao?” Yến Thừa Cựu chậm rãi nói, thần sắc có chút kỳ quái.
Chỉ là hiện tại thực lực không đủ để cậu nói nhanh, nói chậm lại cũng tranh thủ thời gian khôi phục chút khí lực.
Bây giờ ai tỏ ra mệt mỏi trước sẽ thua trước!(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
“Chỉ bằng mày, muốn biết chuyện tụi tao sao?” Cuồng Phong hai mắt đỏ chót, gã không thèm nhìn bàn tay không còn trọn vẹn, hung ác nhìn Yến Thừa Cựu, “Thù này không báo thề không làm người.”
“Tiểu Quỷ, còn không giết hắn?” Cuồng Phong mở miệng quát.
Còn có người?
Yến Thừa Cựu đem chút nội lực vừa khôi phục được ngưng tụ trên ngón tay, xoay người đâm về phía sau.
Đập vào mắt là khuôn mặt vô cùng ngây thơ.
“Đứa… Đứa nhỏ?” Yến Thừa Cựu nhìn đứa nhỏ chừng sáu bảy tuổi, đột nhiên dừng tay.
“Anh à, anh theo em về nha?” Đứa nhỏ lộ ra nụ cười xán lạn, úp mặt vào ngực Yến Thừa Cựu, trực tiếp đâm ống tiêm chứa thuốc mê vào người Yến Thừa Cựu.
Yến Thừa Cựu hoàn toàn ngất đi.