Khi Lâm Ẩm Vô tỉnh lại lần nữa, vẫn nhìn thấy người nọ đột nhiên xuất hiện trước mặt mình.
Điều này thật kỳ lạ.
Liên tục mấy ngày, đối phương lần đầu tiên thấy y đã khóc, cho đến bây giờ vẫn chưa có yêu cầu biến thành vật triệu hoán, ngược lại dường như luôn hỏi những câu hỏi kỳ quái. Mỗi lần trước khi chìm vào giấc ngủ, Lâm Ẩm Vô đều nghĩ rằng đối phương sẽ rời đi sau khi mình tỉnh lại, nhưng đều không có. Sự đồng hành như vậy khiến y không nhịn được muốn cùng đối phương trò chuyện nhiều hơn. Cho dù cuối cùng đối phương cũng đưa ra yêu cầu tương tự, chỉ cần đối phương sẵn lòng dành nhiều thời gian hơn cho mình, Lâm Ẩm Vô cũng sẽ thỏa mãn đáp ứng yêu cầu của đối phương.
Ở chỗ này quá lâu, y gần như quên mất chuyện xảy ra trước đó.
Y bị nhốt bao lâu rồi? Không nhớ rõ. Ở đây không có thời gian trôi qua, y cũng không cần ăn, ký thác duy nhất chính là liên tiếp có người đến nơi này, lặp đi lặp lại những yêu cầu cùng khát vọng. Lúc đầu, Lâm Ẩm Vô từ chối lòng tham của những người này, nhưng khi nỗi cô đơn có thể khiến người ta phát điên lần lượt ập đến, tính khí Lâm Ẩm Vô dần dần bị san bằng.
Lúc đầu, một ngày có tỉnh táo được nửa ngày. Nhưng Lâm Ẩm Vô không muốn thức lâu như vậy, cho dù tỉnh táo cũng không có chuyện gì để làm. Có lẽ để đáp lại nguyện vọng của y, theo số lượng vật triệu hoán ngày càng nhiều, thời gian y có thể tỉnh táo ngày càng ít đi. Nếu Yến Thừa Cựu không đến, y ước gì mình chỉ tỉnh táo một phút, nửa phút. Giấc ngủ vĩnh hằng cũng là một điều tốt, nhưng đáng tiếc y không thể.
“Sao anh lại bị nhốt ở nơi này?” Thanh niên đối diện hỏi.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT