Thời gian mặt trời mọc trong ngày chính thức kéo dài đến năm giờ, người mắc bệnh cũng nhiều hơn rất nhiều, nhưng so với hôm qua vẫn ít hơn. Những người phát bệnh nếu không có thuốc đặc trị, thì người đó sẽ bị tuyên bố là chết trong vòng hai ngày.

Mọi người chưa kịp hoang mang thì đã có lệnh từ trên xuống, tất cả những ai không có việc làm đều phải tuân lệnh, ban đêm lấy cọ quét tường và mái nhà ba lần. Một nhóm năm mươi người làm trong một khu vực, sẽ có các đội tuần tra hoặc người lính đi theo.

Chỉ là không biết có cố ý hay không mà cả Yến Thừa Cựu và Lâm Ẩm Vô đều không có tên trong danh sách công việc.

Lâm Ẩm Vô là Dương Tuyển giả, tất nhiên không thể đi, đồng thời còn cần vài bộ đội đặc chủng theo dõi y nữa. Còn Yến Thừa Cựu là đối tượng hoài nghi, cũng không cần lao động.

Dù sao cũng đã bị nghi ngờ rồi, cậu dứt khoát chủ động giúp đỡ.

Kỳ hạn nửa năm chỉ còn ba tháng. Mặc dù cậu không biết mình có thể giúp đỡ thế giới bao nhiêu, nhưng Yến Thừa Cựu cũng không trốn tránh khi mình có thể đóng góp.

“Nếu muốn giúp đỡ, tốt hơn hết là nên giúp bảo vệ.” Lâm Ẩm Vô nhắc nhở Yến Thừa Cựu trước khi ra ngoài, chậm rãi nói, “Mũi Dương Tuyển thú rất nhạy bén, nếu có ngăn chặn bao nhiêu thứ thì chúng vẫn ngửi ra được. Thời gian phơi nắng càng lâu, số lượng Dương Tuyển thú có lẽ đã tăng lên, hơn nữa Dương Tuyển thú mới thức tỉnh rất yếu ớt, cần bổ sung năng lượng.” Mà năng lượng tốt nhất chính là đồng loại.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Dương Tuyển giả bị nhiều người kiêng kỵ trở thành ‘ác ma’ ‘ác quỷ’. Cũng chính vì mới thức tỉnh nên thân thể suy yếu, tính cách cũng biến đổi, do đó đại khai sát giới. Đợi khi khôi phục lý trí, họ không thể quay lại cuộc sống trước đây.

Phòng an toàn một hơi dùng nhiều tài liệu như thế để quét tường, giống như một miếng thịt nướng tỏa hương thơm, thu hút mọi người đến cắn.

Bởi vì xa xôi hẻo lánh, khu nhà an toàn này vẫn luôn ở trong tình huống tương đối an toàn, nhưng cũng chính vì vậy, bọn họ không biết rất nhiều chuyện mà căn cứ lớn nên biết, cả những nguy hiểm sắp đối mặt cũng không phát hiện.

Vốn dĩ chung quanh đây chỉ có hai con gà biến dị kia, chúng trong thời kỳ động dục bận rộn đẻ trứng, hầu như không có thời gian quấy rầy ngôi nhà an toàn này. Nhưng bây giờ xuất hiện thêm hai con Dương Tuyển thú mới, còn đang trong trạng thái suy yếu, tất nhiên sẽ gây chú ý.

Và sự xuất hiện của những Dương Tuyển thú mới sinh này cũng có thể là một điều tốt cho những người trong ngôi nhà an toàn.

Vật liệu cho ba lần, cũng không đủ hỗ trợ nó.

Yến Thừa Cựu quay đầu lại, ánh mắt nghi hoặc nhìn Lâm Ẩm Vô, “Anh sẽ tốt bụng vậy sao?”

“Dù sao ta cũng mới mua nhà.” Lâm Ẩm Vô nhún vai, “Ít nhất ta muốn có một môi trường ổn định.”

Yến Thừa Cựu suy nghĩ một lúc, nhưng quyết định tin lời Lâm Ẩm Vô.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Đợi bóng dáng Yến Thừa Cựu biến mất, những bộ đội đặc chủng và nghiên cứu viên đi ra, ánh mắt phức tạp nhìn bóng lưng Lâm Ẩm Vô, “Lời lúc nãy là thật sao? Thật sự sẽ có Dương Tuyển thú đến?”

“Các người có thể chọn không tin.” Lâm Ẩm Vô không quay đầu, “Nếu ta là các người, hiện tại nên ra ngoài phòng thủ. Mặc dù Yến Thừa Cựu rất mạnh, nhưng Dương Tuyển thú cũng không ngu đến nỗi tấn công một chỗ.”

“Đi thôi!” Lý Hổ nhìn Lâm Ẩm Vô thật lâu, nói với các thành viên khác trong nhóm.

“Đội trưởng…”

“Chúng ta ngay cả nhìn thẳng vào mắt y mà còn khó, nếu y muốn rời đi, không ai trong chúng ta có thể ngăn  được. Trước tiên chúng ta là một người lính.” Mà thiên chức của quân nhân, chính là bảo vệ nhân dân.

“Vâng! Thưa đội trưởng!”

Những bộ đội đặc chủng cũng lần lượt rời đi, chỉ có các nghiên cứu viên là còn lưu lại.

Phương Khắc Sơ lấy hết can đảm, không nhịn được bước lên trước nói, “Lâm tiên sinh, xin ngài có thể đứng qua cửa trả lời chúng tôi một số câu hỏi được không?”

Những người này không được huấn luyện đặc biệt nên không thể đối đầu với năng lực chấn nhiếp của Dương Tuyển giả, nhưng nếu cách nhau một cánh cửa thì họ vẫn có thể thử.

Phương Khắc Sơ cũng đã cân nhắc rất lâu về việc có nên liên lạc với Lâm Ẩm Vô hay không.

Kế hoạch lúc đầu không nhanh như thế, nhưng kế hoạch xa không theo kịp biến hóa gần. Bọn họ cố ý từ Viện khoa học quốc gia đến đây, chính vì muốn từ miệng Lâm Ẩm Vô biết được một số thông tin về Dương Tuyển giả. Những Dương Tuyển giả mà họ có thể bắt được là những người vừa được hồi sinh và họ không biết cách sử dụng sức mạnh của mình, những “người mới” chưa tiếp xúc với những Dương Tuyển giả khác, điều đó khiến việc nghiên cứu bị hạn chế. Loại năng lực phản khoa học quá sâu xa khó hiểu, trong thời gian ngắn tiến bộ rất ít.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Mà Lâm Ẩm Vô tương đối khác biệt.

Hầu hết các Dương Tuyển giả mà họ biết đều có tính cách kỳ lạ, hiếu chiến khát máu, và một số ít người có lý trí và trí tuệ thành lập băng nhóm thì không dễ dàng xuất hiện trước mặt người khác, ngay cả khi họ xuất hiện, họ cũng có thể cũng không hiểu rõ. Chỉ số IQ của Lâm Ẩm Vô trước khi thức tỉnh đã rất cao, sau khi thức tỉnh cũng không có thái độ thù địch với những người bình thường, điều này được thể hiện trong cuộc trò chuyện giữa y với Yến Thừa Cựu vừa rồi. Điều quan trọng là với mức độ thông minh của Lâm Ẩm Vô, tin tức y biết hẳn có giá trị hơn.

Ngay khi Phương Khắc Sơ nghĩ rằng Lâm Ẩm Vô sẽ từ chối, câu trả lời của Lâm Ẩm Vô đột nhiên vang lên từ trong phòng.

“Ừ.” Lâm Ẩm Vô gật đầu, “Vừa vặn ta cũng có chuyện muốn hỏi.”

“Vấn đáp luân phiên, như thế nào?”

“Được.” Phương Khắc Sơ gật đầu nói.

Khi Yến Thừa Cựu ra ngoài, bên ngoài đã náo nhiệt.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Cậu đi vòng quanh nhưng không thấy Tạ Tư Hàm, đành chọn chỗ cao nhất để đứng, tùy thời quan sát động tĩnh bốn phía.

Nhưng trong mắt đội tuần tra, hành động của cậu đơn giản là lười biếng.

“Này, cậu là người đội nào? Ở đây làm gì?” Đội viên đội tuần tra ngẩn đầu, nhìn Yến Thừa Cựu đang đứng trên cây mắng, “Cậu cho rằng mình là khỉ hả, mau xuống làm việc đi!”

Yến Thừa Cựu nhìn xuống thành viên của đội tuần tra, phát hiện tuổi người nọ không lớn, khuôn mặt tròn tròn trông rất dễ thương, cười giải thích, “Tôi đang làm việc a.”

“Lắm mồm, xuống ngay cho tôi.” Đội viên tuần tra không nhịn được phản bác, “Còn nhỏ tuổi như vậy lười biếng cũng không sao, có phải cậu không xuống được? Tôi tìm thang cho cậu…”

Nói xong, người này còn định tìm thang như đã nói.

Ơ, người này khá nhiệt tình.

Tâm trạng của Yến Thừa Cựu thoải mái hơn rất nhiều, định từ trên cây xuống để người này không lãng phí chuyến đi của mình, lại thấy một người quen đi tới.

Nếu nhớ không lầm, hẳn là đội trưởng Tề Nhân Phương của đội tuần tra lần trước.

“Tiêu Thủy, cậu ở đây làm gì?” Tề Nhân Phương cầm súng trong tay, nhìn thấy đội viên đội tuần tra dễ thương kia, cau mày nói.

“Tề đại ca.” Tiêu Thủy ngạc nhiên, lập tức cúi đầu nói, “Bên kia có một người không thể leo xuống, em định đi tìm thang cho cậu ta.”(Edit by Thỏ Siu Nhơn)

“Xuống không được?” Tề Nhân Phương nghi hoặc hỏi, ánh mắt rơi vào người Yến Thừa Cựu.

“Không cần tìm.” Ánh mắt Tề Nhân Phương co rút, “Tiêu Thủy, đi thôi, ánh mắt cậu còn kém lắm.”

“Này, đội trưởng, đội trưởng, chờ em với.” Tiêu Thủy có chút tò mò, nhưng hắn tin vào năng lực của Tề Nhân Phương. Nghe nói lần trước đối phương đánh một trận với bộ đội đặc chủng quốc gia, cơ hồ không rơi xuống hạ phong. Nếu có chút may mắn, có thể được phân đến căn cứ quốc gia.

Yến Thừa Cựu cười lắc đầu, tiếp tục dựa vào thân cây, lắng nghe động tĩnh xung quanh.

Rầm rầm rầm.

Từ xa truyền tới tiếng chạy ầm ĩ, tốc độ khá nhanh!

Đến rồi!

Yến Thừa Cựu mở mắt, nhanh chóng chạy tới bộ đội đặc chủng gần nhất nói, “Mọi người đi tiếp ứng phía Đông Nam và phía Tây đi, mấy phút nữa sẽ có Dương Tuyển thú chạy tới!” nói xong, Yến Thừa Cựu chạy về phía gần nhất và cũng là nơi phát ra âm thanh mãnh liệt nhất.

Bộ đội đặc chủng kia cũng biết Yến Thừa Cựu rất mạnh, nhưng khi thấy đối phương biến mất trong nháy mắt liền không nhịn được thán phục, xem ra lúc trước động thủ với họ cậu ta đã hạ thủ lưu tình. Hắn vừa chạy về phía tây vừa lấy máy truyền tin ra, “Alo alo, có nghe thấy không, đây là dãy số… mau tới phía tây và phía đông nam…”(Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Yến Thừa Cựu toàn lực triển khai khinh công, theo hướng âm thanh vang lên, không bao lâu liền phát hiện mục tiêu.

Khi  Yến Thừa Cựu dừng lại để nhìn kỹ con quái vật khổng lồ trước mặt, không khỏi cảm thán.

Con Dương Tuyển thú này lớn hơn nhiều so với con gà trống mà cậu nhìn thấy trước đây, nhưng tổng thể cho cậu cảm giác ngoài mạnh trong yếu, không lợi hạn bằng con gà trống đó. Lấy đôi mắt làm ví dụ, nhìn vào đôi mắt của con gà trống liền bị chấn động, nhưng lúc này tâm trạng lại bình tĩnh như nước. Tất nhiên, cũng có thể do tiếp xúc một thời gian với Lâm Ẩm Vô, dần dần quen với lực chấn nhiếp của Dương Tuyển giả và Dương Tuyển thú.

Con Dương Tuyển thú trước mắt là một con cừu, một cục trắng bóc, trông giống như một khối mây trắng di chuyển từ xa.

Những con cừu ban đầu rất ngoan ngoãn, nhưng giờ chúng biến dị liền trở nên hung mãnh dị thường. Cho dù một con vật đáng yêu đến đâu, một khi nó được phóng đại hơn mười lần, vẻ ngoài của nó chỉ có thể được mô tả là kinh dị.

Càng khó giải quyết hơn là tốc độ con cừu này rất nhanh.

Từ xa, chuyển động của nó chỉ có thể được nhìn thấy như một cái bóng nhỏ.

Thay vì dừng lại, Yến Thừa Cựu đột ngột thay đổi phương hướng, chạy về phía con cừu. Mượn tốc độ chạy lúc nãy mới miễn cưỡng theo kịp nó. Hự, Yến Thừa Cựu nắm chặt tay, nhân cơ hội đánh một quyền dưới bụng con cừu.

Woww… thật là mềm nha.

Yến Thừa Cựu cảm giác mình đánh vào một cục bông, lực đạo dù lớn hơn nữa cũng chỉ gãi ngứa mà thôi.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Con cừu này vốn được nuôi từ trước khi tận thế, cả năm không cạo lông, hơn nữa kích thước khổng lồ, lông của nó mọc rất nhanh, có thể không cường tráng như dê, nhưng bản thân nó đã là lớp phòng hộ tốt nhất, cộng thêm tốc độ đỉnh cao, trong đám Dương Tuyển thú cũng coi như khó chơi.

Tay Yến Thừa Cựu đánh vào con cừu như không có lực, cả thân thể cũng bị nhào tới.

Con cừu dường như đã cảm nhận được sự tồn tại của Yến Thừa Cựu, thân thể cực nhanh cũng dừng lại, kêu “Mị ——”

Đây vốn là một giọng điệu nhẹ nhàng, nhưng bây giờ nghe ra vô cùng khó chịu.

Yến Thừa Cựu ở gần như vậy, càng bị trùng kích mạnh mẽ.

Cậu chỉ cảm thấy đầu óc ong ong, suýt chút nữa không đứng dậy được.

Cũng không biết con cừu này đã ăn gì, mùi rất nặng, mém chút nữa cậu bị xông gần chết.

Theo bản năng, Yến Thừa Cựu trực tiếp nhảy lùi lại để tránh phạm vi tấn công của con cừu.

“Hô ~”

Yến Thừa Cựu vỗ mạnh vào mặt mình, nỗ lực tỉnh táo lại.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)

“Mị ——!”

Con cừu kêu lên lần nữa, Yến Thừa Cựu muốn lùi về sau, lại phát hiện cừu chạy phía sau mình, dùng móng guốc xúc trên mặt đất, khuấy lên vô số bùn đất, cả con… Không đúng, cả đầu cừu sáng loáng lao về phía Yến Thừa Cựu.

… Chỉ số thông minh của con cừu này hơi bị cao á.

Trong đầu Yến Thừa Cựu chợt lóe lên một ý nghĩ, trong khoảnh khắc con cừu sắp đụng tới, cậu nhảy lên lưng nó, hai tay nắm chặt lông cừu.

“Mị ——!”

Con cừu bắt đầu lắc lư dữ dội, biên độ lắc có thể khiến người bình thường chảy máu. Yến Thừa Cựu nắm chặt lông cừu, nửa điểm cũng không buông tay.

Chỉ là dưới lực ly tâm khổng lồ như vậy, cứ ôm lấy lông cừu không phải cách hay, việc cấp bách nhất là giết cừu trước, sau đó mới đi hỗ trợ những nơi khác. Nếu cứ còn mè nheo nữa, chẳng biết hai bên kia có chống đỡ được không?

Con cừu này thoạt nhìn không bằng hai con gà kia, nhưng ở một mức độ nào đó thì khó hơn.

Yến Thừa Cựu cảm thấy phần lông mình nắm có chút lỏng ra, vội nhanh chóng nắm lấy chỗ khac.

Chết tiệt, lông cừu nhiều như thế, vậy dứt khoát đốt hết đi!

Yến Thừa Cựu nhìn trái nhìn phải, cuối cùng đưa mắt nhìn vào hai viên đá trên mặt đất, chỉ cần tốc độ đủ nhanh và lực đủ mạnh, dù không phải là đá lửa và thép cũng có thể tạo ra tia lửa. Khi đó dùng thêm chưởng phong, một tia lửa nhất định sẽ đốt cháy cả thảo nguyên.

Cậu nhìn xuống cừu, xòe ngón tay ra, vận nội lực, hai viên đá nhanh chóng nằm gọn trong tay.

“Một tia lửa nhỏ là đủ.”(Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Nói không chừng thành món cừu nướng nguyên con!

Con cừu dường như thấy điềm chẳng lành, động tác so với lúc trước càng mãnh liệt hơn, muốn hất con bọ nhỏ ra khỏi cơ thể nó ngay lập tức. Nhưng Yến Thừa Cựu làm sao có thể cho nó cơ hội này, hai viên đá “xì xèo” dưới sự ma sát dữ dội, và một vài tia lửa lóe lên trong không khí.

Chính là lúc này!

Khóe miệng Yến Thừa Cựu nhếch lên, bàn tay chuyển động theo nhịp điệu kỳ lạ, sau một khắc, các ngón tay đan vào nhau thành một hình dạng kỳ lạ, ngón cái và ngón trỏ hợp thành chữ ‘Khẩu’ [chữ khẩu: 口]. dùng sức đẩy về phía trước!

Bí pháp cổ võ Phong Thần chỉ!

Kim mộc thủy hỏa thổ.

Ngũ hành tương sinh tương khắc, vừa có Hàn Băng chưởng ở phía trước, tất nhiên có Phong Thần chỉ ở phía sau.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Năm cái kết hợp, gọi là ‘Ngũ Hành công’, một trong thập đại bí pháp của phái Cổ Võ mà Yến Chi Dĩ lập nên, chỉ những người có tư chất tốt và tấm lòng trong sáng mới có thể học được.

Trong không trung đột nhiên nổi lên một trận gió mạnh, cơn gió này đến quá đột ngột, tia lửa được tạo nên từ hai viên đá kia như được phóng đại vô số lần, trực tiếp đốt cháy ở trong không khí.

“Mị ——!”

Đột nhiên, có một tiếng kêu chói tai từ mặt đất bằng phẳng, kèm theo mùi thịt cừu nướng lan tỏa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play