Đánh nhau kịch liệt như vậy hơn mười phút, hiện trường cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại, mười mấy tên đại hán nằm trên mặt đất thở hổn hển.
Yến Thừa Cựu không khỏi có chút đỏ mặt, nổi giận nói, “Được rồi, hiện tại đánh xong rồi, các vị có thể nói cho tôi biết tại sao lại đột nhiên tấn công tôi không?” Nói xong, Yến Thừa Cựu nhớ lại những gì Tạ Tư Hàm từng nói liền bồi thêm một câu “Tôi là người tốt!”
Lời nói ngay thẳng, nửa điểm cũng không suy suyễn.
“Chẳng phải ngươi đánh lén trước sao?” Cuối cùng có người nhịn không được mắng một câu, “Chúng ta chỉ là đánh phủ đầu mà thôi.”
“Không sai.”
“Ngươi lai lịch đáng ngờ, tung tích không rõ ràng, không cần giả bộ nữa.”
……
Mọi người đều ngã xuống đất đau không đứng dậy được chỉ có thể khua môi múa mép, lúc này ngươi một câu ta một câu, moi hết mọi chi tiết về Yến Thừa Cựu.
Yến Thừa Cựu luôn nghĩ rằng biểu hiện của mình trong thế giới này không tệ, nhưng sau khi được những người này phân tích từng người một, cậu cảm thấy biểu hiện của mình đầy sơ hở. Có thể sống sót cho đến bây giờ đều do may mắn và sức mạnh, nếu không thì không biết sẽ chết bao nhiêu lần?
“Làm sao, không có gì để nói sao?” Lý Hổ châm chọc, “Hiện tại cho dù ngươi đánh bại chúng ta, cũng không thể chống lại bộ máy nhà nước được.”(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
“Tôi không muốn đối đầu với quốc gia, và tôi không liên quan gì đến Dương Tuyển giả.” Yến Thừa Cựu không thể không nói, “Cách tôi lấy trứng có một chút đặc biệt, nhưng tôi đã có thể đánh bại mười hai người vừa rồi, điều đó cũng chứng tỏ rằng tôi không khó để lấy trộm trứng.” Theo bản năng, Yến Thừa Cựu không có ý định kể chuyện về việc mình gặp Lâm Ẩm Vô như thế nào, đó chỉ là cái cớ để họ nói cậu thông đồng với Dương Tuyển giả mà thôi.
Và để đề phòng Yến Thừa Cựu, đám bộ đội đặc chủng cũng không nói bất cứ điều gì về Lâm Ẩm Vô.
“Vậy nên, cậu định làm gì?”
“Không quan tâm các vị có tin tôi không, tôi chỉ muốn sống thật tốt.” Yến Thừa Cựu bình tĩnh nói, “Nghỉ ngơi một hai canh giờ hẳn là có thể đứng lên, bất quá chỉ là một chút vết thương ngoài da, tôi cũng không ra tay nặng lắm đâu.” Nói xong, Yến Thừa Cựu không thèm nhìn những người này nữa, quay người về phòng.
Còn lại mười hai bộ đội đặc chủng thất thần nhìn nhau, cũng không có lấy được tin tức gì, ngược lại bị ăn đòn vô cớ, đây là cái quỷ gì a?
Nhưng có vẻ như Yến Thừa Cựu thực sự không có ác ý với họ.
“Lúc trước là ai nổ súng?” Lý Hổ sau một hồi im lặng đột nhiên hỏi.
“Tôi không mở.”
“Ta cũng không, chẳng lẽ không phải bên anh bắn sao?”
“Biến ngay, tiếng súng sẽ báo động người trong nhà an toàn. Tôi căn bản không có súng.”
“Em cũng không mang.”(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
“Tôi cũng không…”
Sau khi nói rất nhiều, tất cả mọi người đột nhiên im lặng.
Không ai trong số họ nổ súng, vậy ai đã bắn phát súng đó? Ở đây ngoài bọn họ và Yến Thừa Cựu còn có một người, nhưng bọn họ từ đầu đến cuối đều không phát hiện. Đối phương nhân lúc cả đám đều căng thẳng liền nổ súng, trực tiếp khiêu chiến, nếu phát súng nhắm vào bọn họ…
Mọi người không khỏi cảm thấy sau lưng phát lạnh, chỉ nghĩ thôi mà đã thấy đáng sợ rồi.
Yến Thừa Cựu chỉ đi bộ từ từ về chứ không dùng khinh công.
Đừng thấy cậu bình tĩnh nói chuyện với những bộ đội đặc chủng kia, thật ra trong lòng đã sớm phát điên. Cũng may cậu hiểu rõ đạo lý càng khẩn trương thì càng phải che dấu không để người khác biết được. Dựa theo những gì con rối nói, cậu nhất định phải ở lại đây nửa năm, hiện tại mới trôi qua hai tháng, rõ ràng cậu làm không tốt thậm chí phải nói là rất thất bại. Cậu chắc chắn qua hôm nay, những người kia vốn còn kiêng kỵ sẽ xé rách da mặt đối phó mình, đồng thời cũng sẽ liên lụy đến Tạ Tư Hàm đã giúp đỡ mình!
Mà tất cả những điều này gần như là do Dương Tuyển giả muốn mua nhà gây ra.
Nhưng nếu tự hỏi, cậu có thể từ chối sự cám dỗ để tiếp cận Dương Tuyển giả không?
Không, không thể.
Dương Tuyển giả mạnh hơn nhiều so với cậu tưởng tượng, nếu không đối mặt cùng bọn họ, cậu lẫn vào người bình thường để sống qua nửa năm thì khác nào trốn tránh chớ? Từ giọng điệu của những người lính kia mà nói, thái độ của bọn họ đối với Dương Tuyển giả là không tốt, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra đánh nhau.
Nhưng mấu chốt không phải là những điều này.
Khi cậu đang tìm trứng vào tháng trước, mặt trời đen xuất hiện trong bốn giờ hai mươi phút, và bây giờ đã gần năm giờ sau một tháng.
Thêm một giờ đồng nghĩa với việc nhiệt độ sẽ tăng mạnh thêm một giờ nữa, lượng nhiệt cũng tăng lên, vật liệu cách nhiệt tường vốn đã được sơn phải sơn thêm hai lớp. Ngay cả Tạ Tư Hàm ngày càng trở nên ủ rũ, thậm chí còn suy sụp và khóc lúc cậu chuyển đi.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Mặt trời đen xuất hiện càng lâu, cây trồng càng ít được hưởng ánh sáng mặt trời, nước trên bề mặt bốc hơi càng nhanh, thời tiết trở nên khó lường, có nơi chỉ trong thời gian ngắn đã có dấu hiệu sa mạc hóa, có nơi đã trở thành đại dương bao la .
Thế giới sẽ như thế nào trong bốn tháng nữa?
Ngược lại, không có gì khó hiểu khi quân đội rất coi trọng Dương Tuyển giả đột nhiên đến sống cùng họ.
Yến Thừa Cựu càng nghĩ càng nặng nề, nhưng cậu không thể làm gì cho thế giới này. Cậu nhớ rõ con rối đã nói ‘Ngươi đi tới mỗi thế giới đều là kết thúc’, rốt cuộc là cái gì? Ngày cuối cùng?
Ông ngoại nói đúng, sức mạnh của một người có cao đến đâu cũng không thể cứu vãn được gì, chỉ khi mọi người trở nên mạnh mẽ hơn thì mới có thể thay đổi thế giới.
Nhưng đáng tiếc, Cổ Võ duy nhất mà cậu biết không thể truyền bá trên thế giới này, cậu dạy Tạ Tư Hàm lâu như thế mà vẫn không tiến bộ gì. Cơ thể con người chưa được tối ưu hóa và phát triển, đơn giản là không thể tích trữ năng lượng giữa trời và đất, không có nội lực thì ngoại lực có tốt đến đâu cũng vô dụng.
Yến Thừa Cựu đi lên cầu thang, hai mắt trống rỗng, lấy chìa khóa trong túi ra một cách máy móc, mở cửa, vừa mở cửa ra, liền không khỏi lui về phía sau hai bước.
Có người trong phòng!
“Chậm như vậy.” Trong bóng tối dần dần hiện ra một khuôn mặt quen thuộc, trên mặt tựa hồ có chút không hài lòng, “Ta chờ cậu đã lâu.”(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Thế nào lại là anh ta?
“Anh đến nhà tôi làm gì? Sao anh vào được?” Yến Thừa Cựu cảnh giác nhìn Lâm Ẩm Vô trước mặt, “Làm sao anh biết tôi ở đây?”
“Túi ngủ của cậu là trong ba ngày.” Lâm Ẩm Vô thở dài, “Ba ngày đường, nơi gần trang trại nhất là ngôi nhà an toàn này, muốn tìm cậu cũng không khó. Về phần làm thế nào ta vào được, là do cậu quên đóng cửa sổ khi ra ngoài. Sao nào, cậu định đứng bên ngoài nói chuyện với ta ư?”
Đúng vậy, đây là nhà mình, sao mình phải lùi lại?
Yến Thừa Cựu tự sỉ vả mình, nỗ lực trấn tĩnh lại, mặt không biến sắc đi vào và nhanh chóng đóng cửa lại.
Vừa nãy còn hùng hồn nói với những người kia mình không liên quan gì đến Dương Tuyển giả, đảo mắt lại gặp phải Lâm Ẩm Vô. Yến Thừa Cựu cảm thấy mặt mình nóng ran chứ không phải đau bình thường.
“Đừng khẩn trương, ta không có ác ý với cậu.” Lâm Ẩm Vô tâm tình không tốt ngồi ở trên ghế của Yến Thừa Cựu, thậm chí còn không chút khách khí ăn trái cây trên bàn.
Đó là của mình a!
Yến Thừa Cựu đỏ mắt nhìn đĩa trái cây trên bàn, cậu cố ý đổi cơm lấy trái cây!
“Ngồi.” Lâm Ẩm Vô khẽ gật đầu với Yến Thừa Cựu, như thể y mới là chủ nhân của ngôi nhà.
Nhưng tình thế so với người khác mạnh hơn, Yến Thừa Cựu không dám khiêu chiến, lại càng sợ y quấy rầy người khác, thật sự nhảy xuống Hoàng Hà cũng không tẩy sạch được!
Cậu áp chế lửa giận trong lòng, dựa vào cửa nói, “Không cần, anh tới đây làm gì, cứ nói thẳng đi.”
“Được.” Lâm Ẩm Vô nuối quả cà chua bi vào miệng, tựa tiếu phi tiếu nhìn Yến Thừa Cựu căng thẳng cả người, “Ta muốn giao dịch cùng cậu.”(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
“Tôi không có gì để giao dịch với anh.” Yến Thừa Cựu không nghĩ ngợi đáp.
“Không, cậu có.” Hai mắt Lâm Ẩm Vô hơi nheo lại, khóe miệng nhếch lên rất nhiều, tỏ vẻ lịch sự bại hoại, “Võ công của cậu tốt hơn ta tưởng tượng. Khi cậu chiến đấu với bộ đội đặc chủng, bụng cậu ngưng tụ năng lượng trong tích tắc là cái mà chúng ta thường gọi là nội lực.”
“Anh trước đây ở bên ngoài?” Yến Thừa Cựu nghe đến đó liền hiểu rõ mọi chuyện, lập tức trừng mắt nhìn Lâm Ẩm Vô.
“Ta đã nói, đừng lo lắng.” Giọng Lâm Ẩm Vô đột ngột trầm xuống, cảm giác áp bức nháy mắt bộc phát, khiến lông tơ cả người Yến Thừa Cựu dựng lên.
“Cậu dạy võ thuật và cả tâm pháp cho ta, tốt nhất dạy ta cách dùng võ thuật nâng cao thực lực, đổi lại ta sẽ đảm bảo cậu sẽ sống sót trong tận thế này!” Lâm Ẩm Vô đẩy kính, ngữ khí đầy vẻ mê hoặc.
“A, dựa vào đâu để tôi tin anh?” Yến Thừa Cựu chặt đứt sát khí bên ngoài, nửa điểm cũng không tin Lâm Ẩm Vô.
“Cậu nhất định phải tin.” Sắc mặt Lâm Ẩm Vô trở nên nghiêm túc, “Thời gian mặt trời đen xuất hiện đã kéo dài đến năm giờ, thời gian càng lúc càng kéo dài, tốc độ biến hóa cũng nhanh hơn. Nhiều nhất chừng ba tháng nữa sẽ kéo dài đến mười giờ, hoàn toàn chiếm trọn một ngày. Đến lúc đó, cho dù là ban đêm cũng không thể ngăn cách uy lực của mặt trời đen, ngoại trừ Dương Tuyển giả, những người khác đều sẽ chết.
Sau khi nói xong, Lâm Ẩm Vô lại dừng lại, tựa như không muốn thúc ép Yến Thừa Cựu, “Vẫn còn sớm, ta không muốn ép buộc cậu quá. Dù sao chuyện giao dịch như vậy, tôi càng thích cam tâm tình nguyện hơn.”
Ngay sau đó, Lâm Ẩm Vô đứng lên, thân ảnh nhoáng một cái đã đến trước mặt Yến Thừa Cửu.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Trực giác Yến Thừa Cựu muốn rời khỏi, nhưng hai tay Lâm Ẩm Vô đặt trên cửa, hoàn toàn bao vây cậu lại.
“Nửa tháng sau, trong nhà an toàn hẳn có một nhóm bệnh nhân bị bỏng và mất nước, đặc biệt là những người lớn tuổi thân thể vốn đã ít nước, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ chết, nếu gặp may, nói không chừng sẽ xuất hiện thêm vài Dương Tuyển giả. Ta cho cậu nửa tháng, tháng sau mặt trời sẽ kéo dài đến sáu giờ, người chết ngày càng nhiều hơn, lúc đó cho dù là cậu cũng chưa chắc có thể chống đỡ nổi.” Lâm Ẩm Vô dựa lại gần Yến Thừa Cựu, cậu thậm chí có thể cảm nhận nhiệt khí khi đối phương mở miệng.
Cũng may đối phương không có mùi đặc biệt nào, khiến người có khứu giác nhạy bén như Yến Thừa Cựu thở phào nhẹ nhõm.
“Dưới tình huống này mà còn thất thần, cậu là người đầu tiên.” Lâm Ẩm Vô nhìn Yến Thừa Cựu nói, “Nửa tháng sau cho ta câu trả lời của cậu.”
Yến Thừa Cựu không nói gì, xem bộ dạng như là đã chấp nhận.
Lâm Ẩm Vô lùi lại hai bước, Yến Thừa Cựu lập tức nhân cơ hội đó tránh qua một bên. Lâm Ẩm Vô thuận thế mở cửa, quay đầu về phía Yến Thừa Cựu nói, “Nhân tiện, hôm nay chính thức ta dọn vào đây, còn ở cạnh nhà cậu, về sau chiếu cố nhiều hơn.”