Lục Hành đứng tại nhà chính, hỏi thăm tình hình của đại lao một cách kỹ càng. Càng hỏi, sắc mặt của hắn càng sa sầm lại. Vương Ngôn Khanh cũng nghe được đại khái dù cách một tấm màn che.

Suy cho cùng, Bảo Định cũng không phải kinh thành, canh giữ đâu có chặt chẽ bằng Chiếu ngục kinh thành (1). Lương Văn thị là gia quyến nữ, lại thêm đã từng là vợ kế của Thiên hộ Cẩm y vệ nên được giam ở khu vực riêng biệt. Sau khi đêm đến, Lương Văn thị dùng trang sức để hối lộ lính coi ngục, mời bọn họ ra ngoài uống rượu. Thừa dịp không có người canh gác, bà ta tự dùng đai lưng treo cổ tự tử. Đến khi người tuần tra phát hiện ra thì bà ta đã tắt thở rồi.

(1) Chiếu ngục: là nhà tù dành cho quan viên cao cấp, được thiết lập từ đời Tây Hán, phạm nhân là cửu khanh, quận thú trở lên. Đời Minh không có Chiếu ngục: Đại Lý tự không có nhà tù; Đô sát viện có nhà tù, nhưng quản ngục chỉ là một viên Ngục ti mang hàm cửu phẩm; Hình bộ vốn có nhà tù, nhưng một khi có chiếu thư bắt giam, thì phạm nhân sẽ được đưa vào nhà tù của Cẩm Y vệ, gọi là Cẩm Y ngục, nên quen gọi là Chiếu ngục. Phạm nhân đã vào Cẩm Y ngục thì tam pháp ti (Đại Lý tự, Đô sát viện và Hình bộ) không thể hỏi đến nữa. (nguồn: duhoctrungquoc.vn)

Bên cạnh Lương Văn thị có để lại một mảnh vải áo trong nhăn nheo, trên đó là thư nhận tội do bà ta dùng ngón tay máu để viết. Trong lời thú tội, bà ta thẳng thắn thừa nhận chuyện sát hại Lương Dung và hãm hại Lương Phù, đồng thời tuyên bố tất cả mọi chuyện đều do bà ta làm. Chỉ vì vướng vào tình mẫu tử nên Lương Bân mới bị bà ta sai khiến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play