Sau hôm nay, Lục Hành đã quan tâm hơn đối với chuyện dạy Vương Ngôn Khanh, không còn tùy tiện viết mấy chữ sau đó để nàng vẽ lại, mà cho nàng ngồi vào bên cạnh mình, tự mình dạy nàng đọc sách biết chữ.

Ban đầu Vương Ngôn Khanh ngồi viết viết vẽ vẽ ở một cái bàn khác, sau đó biến thành ngồi bên cạnh Lục Hành. Sau đó ghế dựa được để trang trí trong một thời gian dài, Lục Hành càng ngày càng thích ôm nàng dạy dỗ.

Cũng thông qua quan sát Lục Hành đã xác định, Vương Ngôn Khanh không phải bị người có tâm huấn luyện. Do nàng bẩm sinh có thể phân biệt được cảm xúc của người khác, am hiểu xem mặt đoán ý.

Lúc trước không cảm thấy, nhưng từ sau khi Vương Ngôn Khanh đến nhà bọn họ, Lục Hành phát hiện bên cạnh có một muội muội mềm mại trắng nõn sạch sẽ, thật sự rất tốt. Nàng không tự cho mình là siêu phàm như các thiên kim quan lại khác, không hư vinh ương ngạnh như các quý tộc hoàng thân, cũng không ngạo mạn cổ hủ như thư hương thế gia. Nàng là một tờ giấy trắng, không có bất cứ hiểu biết gì về kinh thành, nghiêm túc học tập những gì hắn dạy cho nàng. Tất cả của nàng đều được Lục Hành bổ khuyết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play