Đi ngủ có thể đỡ mệt, nhưng Vương Ngôn Khanh lại có cảm giác giấc ngủ này của mình rất mệt mỏi. Khi nàng tỉnh lại, bốn phía xung quanh màn im ắng tĩnh lặng. Gió thổi vù vù ngoài cửa sổ, không phân biệt được cuối cùng đã đến giờ nào.

Vương Ngôn Khanh nhớ rõ ràng sau khi nàng uống thuốc thì ngủ thiếp đi trên giường nhỏ, cũng không biết chạy lên giường từ lúc nào. Bốn góc chăn bông ép chặt, lòng bàn chân còn có bình nước nóng, không biết bởi vì ấm áp hay bởi vì tác dụng của thuốc, Vương Ngôn Khanh cảm thấy trong bụng không còn đau đớn như trước nữa. Nhưng trên người toát một lớp mồ hôi mỏng, tay chân bủn rủn không có sức lực giống như bị rót chì. Nàng trở mình che lấy bụng dưới, từ từ ngồi dậy.

Nàng tưởng là trong phòng không có ai nên cũng không cố gắng hành động nhẹ nhàng, không ngờ nàng vừa ngồi dậy, bên ngoài màn vang lên tiếng bước chân. Vương Ngôn Khanh giật mình hoảng hốt, lúc này tấm màn màu trầm hương bị kéo ra từ phía ngoài, ánh nến trong góc phòng lung lay, một cái bóng cúi đầu nhìn xuống Vương Ngôn Khanh từ trên cao.

Không biết có phải do vừa thức dậy nên đầu óc nàng không phản ứng kịp không, Vương Ngôn Khanh theo bản năng làm ra tư thế đề phòng, cảnh giác nhìn đối phương. Hắn đứng ở trước màn, dáng người thật cao ấy cúi đầu nhìn nàng với phong thái áp đảo, mạnh mẽ lại tràn ngập tính công kích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play