Không nhục hình mà còn bảo tất cả mọi người rời đi? Một Hiệu úy không nhịn được, nói: “Miệng Lương Bân rất kín, có chết cũng không chịu nói. Nếu loại bỏ hình cụ thì càng chẳng hỏi cho ra được lời nói thật.”

“Đúng thế.” Một kẻ khác khẽ phụ họa: “Từ trước đến nay chưa từng có phương pháp thẩm vấn này.”

Vương Ngôn Khanh biết bản thân là gương mặt mới, lại còn là nữ tử, có nói đến khản giọng thì mấy người này cũng sẽ không nghe. Nàng nhìn về phía Lục Hành. Mặt Lục Hành không hề biến sắc, nói: “Làm theo lời nàng ấy nói.”

Trên mặt vài Cẩm y vệ có vẻ căm phẫn, nhưng dù bọn họ có không phục đi chăng nữa thì cũng không dám không nghe lệnh của Lục Hành. Bọn họ vào nhà lao để khiêng đồ đạc ra. Vương Ngôn Khanh đứng ở chỗ giao nhau, nhìn từng hình cụ u ám, kinh khủng bị gỉ sét lướt ngang qua. Nàng không dám nghĩ xem những thứ này được dùng để làm gì, kiên nhẫn tránh mắt đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play