Trấn Viễn Hầu phủ, màn cửa dày nặng được vén lên, còn chưa thấy bóng đối phương đã nghe được một tiếng cười vang dội: "Hầu gia mạnh khỏe, ta tới chúc Tết ngài đây."
Phó Đình Châu nghe thấy giọng nói của người đến thì lập tức đứng dậy, tự mình ra cửa đón chào: "Hứa thúc, vậy mà lại là thúc. Thúc muốn đến sao không phải người nói một tiếng, mau ngồi xuống đi."
Hứa Vinh từng là phó tướng của Phó Việt, so tuổi tác thì cùng bối phận với Phó Xương. Phó Đình Châu đối đãi vô cùng long trọng với bộ thuộc hạ cũ của tổ phụ lúc trước. Hắn ta và Hứa Vinh ngồi xuống, lệnh quản gia đi lấy loại trà tốt nhất đến. Đợi pha trà xong, mắt thấy người không có phận sự đều rời khỏi thư phòng hết thì Hứa Vinh mới lên tiếng: "Bây giờ ta lớn tuổi, chân càng ngày càng bất tiện, rất nhiều chuyện có lòng mà không có sức. Nghe nói hôm qua hầu gia bị tấn công ở Lục phủ, lúc con ta nói với ta chuyện này đã khiến ta sợ hết hồn, hôm nay lập tức tới đây thăm hỏi hầu gia. Hầu gia, ngài không bị thương chứ?"
Hôm qua đại hôn của Lục Hành toàn bộ kinh thành đều biết, nhưng dựa vào cấp bậc của Hứa Vinh thì vẫn chưa đủ để tham gia hôn lễ của Lục Hành. Tương tự, chuyện Lục phủ bị thích khách không rõ tập kích vào ngày hôm qua cũng nhanh chóng truyền khắp vòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT