Vương Ngôn Khanh nghe thấy Phó Đình Châu tới thì nhìn chằm chằm vào ngón tay, trầm mặc hồi lâu. Phỉ Thúy thấy mãi mà Vương Ngôn Khanh vẫn không cử động thì hỏi dò: "Cô nương?"

Vương Ngôn Khanh thầm thở dài, đứng dậy bảo: "Nếu Trấn Viễn Hầu đã đến thì mau mời vào đi."

Phó Đình Châu tiến vào viện lạc được gọi là Vương trạch trên danh nghĩa này. Mặc dù trên đường đi không thếp vàng họa bạc nhưng núi giả nước chảy đan xen vô cùng thú vị, cảnh quan cây cối được bố trí vừa phải, an toàn và thực dụng không thể bắt bẻ, thậm chí còn tốt hơn dinh cơ mấy quan viên tốn món tiền khổng lồ để xây dựng.

Có thể thấy tòa nhà này rất dụng tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play