Thể loại: Hiện đại, ngọt sủng, HE.
VĂN ÁN
Tống Hoài Quân nhỏ hơn Lâm Sân một tuổi, có một cô cháu gái vừa mới tốt nghiệp đại học. Cô cháu gái thanh tú văn tĩnh da trắng má hồng, mỗi lần gặp nhau cô đều lễ phép chào hỏi: "Cháu chào chú Lâm ạ."
Lần nào Lâm Sân cũng bảo cô đừng khách sáo như vậy, cô cháu gái này đều lắc đầu, giọng điệu nghiêm túc lạ thường: "Chú là bạn của chú út, như vậy sẽ không hợp cấp bậc lễ nghĩa ạ."
Mặc dù Tống Hoài Quân thường xuyên nói với cháu gái của mình rằng: "Chú Lâm đây cũng như là chú ruột của cháu thôi, không cần khách sáo với cậu ta làm gì", nhưng hiệu quả lại quá mức nhỏ bé.
Cho nên, Tống Hoài Quân chưa từng nghĩ tới việc hai người họ sẽ ở bên nhau.
Mãi cho đến đêm hôm khuya khoắt của ngày nào đó, anh cầm theo mấy chai bia đến nhà bạn thân để cùng nhau tâm sự chuyện nhân sinh, lại phát hiện đôi giày quen thuộc ở cửa ra vào. Đi vào trong, quần áo rơi lả tả trên đất, mà chiếc áo khoác màu hồng là bắt mắt một cách kỳ lạ.
Cửa phòng ngủ đóng chặt, Tống Hoài Quân lập tức sùi bọt mép, đạp cửa vang đến động trời: "Lâm Sân!! Con mẹ cậu!! Nó là cháu gái tôi đấy!!!"