Mọi người trong công ty vẫn luôn gọi Lâm Sân bằng lão đại chứ không gọi chức danh, điều này cho thấy anh được bọn họ rất tin tưởng. So với ông chủ cao thượng, mọi người muốn coi Lâm Sân như một người đứng đầu gia đình hơn. Tống Tịnh Vãn vẫn luôn biết bầu không khí trong công ty rất thoải mái, năng động, đoàn kết. Tống Hoài Quân còn hay nói Lâm Sân là ông chủ rất tốt bụng.
“Ôi trời, chắc cô không đủ tiền đi khám bệnh đúng không? Thế tôi cho cô mượn nhé?” Tần Thời có một loại năng lực đặc biệt, cậu có thể biến ý tốt của mình thành lời rất khó nghe.
“Tôi... không cần.” Giọng cô gái vừa hiền lành, vừa yếu đuối, còn mang theo tiếng nức nở.
“Vậy tôi khuyên cô mau đến gặp bác sĩ đi. Đã gây ra việc gì thì phải tự mình gánh lấy, đừng gieo tai họa lên đầu người khác. Nếu cô còn làm phiền lão đại, tôi nhất định sẽ không bỏ qua, đã nghe rõ chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT