Chương 76:
Có điều, nói muốn tìm ngoại viện, nhưng mà ngoại viện cũng không dễ tìm.
Một số tộc điểu không có tộc nhân hóa hình chất lượng cao cũng thường hay đi tìm ngoại viện.
Ở bên trong yêu tộc, ngoại viện mạnh mẽ đa số đều là hoa yêu, hồ yêu hay là xà yêu gì gì đó. Đặc biệt là nhánh chính hoa yêu, đối tượng có thể chọn vô cùng nhiều, hoa mẫu đơn ung dung hoa quý, hoa sen thanh lệ tuấn tú, hoa cúc non thuần khiết đáng yêu, bình thường đều là những người nóng hổi hàng đầu.
Nên tìm ai thì tốt đây?
"Tộc trưởng, tộc trưởng!" Trong lúc tộc trưởng tộc Ô Nha đang cúi đầu đăm chiêu xem mình phải đưa lễ vật gì để mời chào yêu tộc đến làm ngoại viện thì một tộc nhân trẻ tuổi đập cánh bay tới, xoạt xoạt xoạt.
"Tộc trưởng, bên ngoài có hai yêu tộc vô cùng vô cùng đẹp, hẳn là ngao du tới đây. Ta và một nhóc chim sẻ đồng thời nhìn thấy, nhưng mà ta bay nhanh hơn nó một chút, nhanh chóng trở về báo cáo. Hai người kia, dung mạo so với người đứng đầu của giải thi đời trước còn đẹp hơn nhiều!"
Nói chuyện là một quạ đen tuổi trẻ ăn nói có hơi vụng về, không biết hình dung cụ thể thế nào, hắn chỉ cảm thấy so với người đứng đầu giải thi đời trước của đời trước còn đẹp hơn.
Hắn và chim sẻ, sau khi nhìn thấy hai người kia lập tức giang cánh thi bay, đứa nào đứa đó tự về tộc báo cáo tin tức.
Dù sao tình trạng của hai tộc bọn họ cũng không khác nhau lắm, địa vị cũng không chênh lệch, bởi vậy coi như có chút giao thiệp.
Tương tự, nhóc chim sẻ của tộc Ma Tước cũng nhanh chóng trở về trong tộc, líu ra líu ríu báo lại cho tộc trưởng.
"Đẹp như vậy sao?"
"Vậy thì phải đi ngắm cho cẩn thận thôi."
...
Hai người Chu Trường Dung và Sư Vô Cữu đang chậm rãi đi dạo bên trong rừng cây, chủ yếu là tâm sự về phong tục địa phương của yêu tộc, còn có rất nhiều chuyện không thể hiểu nổi, thuận tiện càu nhàu mấy câu.
"Muốn tìm hiểu tình huống nhờ vào tộc điểu thì tốt nhất phải tìm huyết thống tương đối cao." Sư Vô Cữu hơi suy nghĩ rồi nói, "Huyết thống cao thì sống khá dài, đối với chuyện lúc trước cũng hiểu nhiều. Thí dụ như tộc Khổng Tước, bọn họ là hậu duệ của phượng hoàng, tuy thực lực không bằng phượng hoàng, nhưng thiên phú Ngũ Sắc Thần Quang của bọn họ không gì không quét được, cũng khá lợi hại. Quan trọng nhất là, trước mắt bọn họ có một vua khổng tước tiền nhậm vẫn đang đi theo bên cạnh phật tổ, cây lớn rễ sâu."
"Bộ tộc có huyết thống càng cao thì quy củ càng nhiều, phòng thủ cũng càng nghiêm ngặt, nếu chúng ta tùy tiện xông vào, sợ là sẽ gây nên rất nhiều phiền phức." Chu Trường Dung lại càng muốn chú ý đến sự an toàn của Sư Vô Cữu hơn.
Nếu hắn đoán không sai, ngoại hình của Sư Vô Cữu và Thánh Yêu Hoàng Đại Đế Sư Hoàn Chân chắc chắn sẽ giống nhau như đúc. Cho nên, Sư Hoàn Chân mới yêu cầu yêu tộc xóa bỏ toàn bộ ghi chép, hình ảnh liên quan đến mình trước khi tọa hóa. Nhưng, nếu những yêu tộc sống lâu đó gặp được Sư Vô Cữu, lỡ đâu bị nhận ra, ngược lại sẽ rất phiền phức.
Đối mặt với một người giống như đúc Thánh Yêu Hoàng Đại Đế, ngoại trừ tôn thờ hắn như thần linh thì cũng chỉ có thể xem đó là sự khinh nhờn đối với Thánh Yêu Hoàng Đại Đế.
Chu Trường Dung không dám đánh cược rốt cuộc là loại nào.
Tuy Sư Vô Cữu không phải Sư Hoàn Chân, nhưng bên trong bản tính của hắn vẫn rất thích yêu tộc và bảo vệ yêu tộc. Với cá tính của Sư Vô Cữu, sợ là sẽ không động thủ với người trong yêu tộc.
Bởi vậy, vẫn nên cẩn thận một chút.
"Vậy ngươi nói chúng ta nên đi đâu?" Sư Vô Cữu nghe Chu Trường Dung nói thế, không khỏi mê man.
"Chuyện này..."
Chu Trường Dung còn chưa nói được một câu thì đã nhìn thấy trong rừng cây ào ào ào bay ra một đám quạ lớn.
"Bên này cũng có." Sư Vô Cữu khẽ cau mày, quay đầu nhìn về một hướng khác, phát hiện bên đó cũng có một đám chim sẻ bay tới.
"Vô Cữu, chẳng lẽ tộc điểu cũng có tập tính di chuyển?" Chu Trường Dung chợt cảm thấy không rõ, lúc trước hắn phát hiện ra chỗ này có điểu tộc tập trung, nhưng đây chính là căn cứ của tộc điểu, bởi vậy cũng không quá để ý.
"Đều đã thành tinh, đương nhiên không bị hạn chế." Sư Vô Cữu lắc đầu một cái, "Có điều giữa các nhánh điểu tộc thường sẽ có hệ thống giao phối kết hợp, tính tính đến bây giờ cũng coi như là mùa sinh sản tốt, ta nghĩ, chắc bọn họ đang chuẩn bị sinh sôi đời kế tiếp."
"... Đạo hữu nói đùa." Vốn ban đầu khi tộc trưởng hai tộc Ô Nha và Ma Tước nhìn thấy tướng mạo của Chu Trường Dung và Sư Vô Cữu, trong lòng đều rất kích động. Nếu tìm hai người này về làm ngoại viện, lần này bên trong cuộc thi hoa hậu, chắc chắn bọn họ có thể rửa sạch sỉ nhục trong quá khứ.
Ai ngờ, bọn họ còn chưa kịp nói chuyện, hai đạo hữu lớn lên vô cùng xuất chúng kia lại sinh ra hiểu lầm đối với bọn họ.
Mà dù thật sự muốn sinh đời sau, bọn họ cũng không tìm đám tộc Ô Nha/Ma tước đâu.
"Tại hạ là Ô Thảo, bất tài là tộc trưởng của tộc." Thái độ của Ô Thảo đối với hai người Sư Vô Cữu và Chu Trường Dung khá khách khí, "Nghĩ đến chắc hẳn Ma tộc trưởng cũng có dự định giống ta."
Tộc trưởng tộc Ma Tước thận trọng gật gật đầu, xem như đồng ý.
Thấy hai người Chu Trường Dung và Sư Vô Cữu đều lộ ra vẻ mặt không hiểu, bọn họ không thể làm gì khác hơn đành kể lại sự kiện cuộc thi hoa hậu.
Nói trắng ra, cuộc thi hoa hậu của tộc điểu giống như luận võ thi đấu của nhân tộc không khác gì nhau, chỉ là hình thức thi đấu có chút biến hóa mà thôi.
Nhưng, đây ngược lại là một cơ hội tốt.
Hắn và Sư Vô Cữu đang phiền não làm sao để tìm hiểu tin tức bên phía tộc điểu. Dựa theo lời giải thích của tộc Ô Nha và Ma Tước, cuộc thi hoa hậu là lúc các điểu tộc tụ hội, khi đó, ngư long hỗn tạp sẽ dễ dàng tìm hiểu đủ loại tin tức.
Nếu như có thể trà trộn vào đó, chính là trăm lợi không hại.
Sư Vô Cữu hơi rục rà rục rịch.
Bốn chữ cuộc thi hoa hậu hoàn toàn chọt trúng Sư Vô Cữu, hắn không thể chờ đợi được nữa muốn ra tay cho những điểu tộc kia biết đến cái gì gọi là "Đẹp ngất!"
Chu Trường Dung nhanh chóng kéo tay Sư Vô Cữu, tránh cho Sư Vô Cữu nhất thời hưng khởi đã trực tiếp đồng ý.
Bây giờ là cơ hội đề xuất yêu cầu rất tốt, không thể để Sư Vô Cữu nhường quyền chủ động ra ngoài.
Sư Vô Cữu bị Chu Trường Dung trừng mắt một cái, không thể làm gì khác hơn chỉ có thể đè vui sướng trong lòng xuống, chậm rãi nói, "Bằng hữu của ta có lời muốn nói."
"Thì ra là vậy." Chu Trường Dung mỉm cười nói, "Hai vị tộc trưởng muốn chấn hưng thanh danh trong tộc, chúng ta rất thông cảm. Nhưng mà, có lợi ích gì với chúng ta sao?"
"Trở thành người đứng đầu, là cơ hội tốt để ngươi dương danh." Ô Thảo đứng bên cạnh khuyên nhủ.
"Vậy dù ta đến tộc khác thay mặt tộc bọn họ tham gia cũng giống như vậy nhỉ." Chu Trường Dung cười nói, "Dựa vào dung mạo của ta và Vô Cữu, muốn đến làm ngoại viện cho tộc khác, e là không khó."
Mọi người cũng không phải người mù, sao có thể không nhìn ra ưu thế của hắn và Sư Vô Cữu?
"Chuyện này..."
Ngược lại tộc trưởng tộc Ma Tước nghe ra ý, há mồm hỏi, "Các hạ có yêu cầu gì, có thể đề xuất."
"Các ngươi vừa nói, nếu như có thể làm người đứng đầu, như vậy người đứng đầu sẽ đại diện cho bộ tộc đó lấy được pháp bảo Thánh Yêu Hoàng Đại Đế ban xuống nhiều năm trước."
"Chỉ có cơ hội sử dụng một trăm năm." Ô Thảo vội vàng nói, "Loại pháp bảo này bọn ta không thể có được, chúng ta chỉ tạm thời nắm giữ quyền sử dụng mà thôi."
"Đó là pháp bảo gì?" Chu Trường Dung tiếp tục hỏi.
"Cụ thể bọn ta cũng không biết, bởi vì hai tộc bọn ta chưa bao giờ có quyền sử dụng pháp bảo trước đây." Ô Thảo do dự phút chốc, vẫn trả lời, "Nhưng ta nghe nói, pháp bảo này vô cùng uy lực, có thể mang lại may mắn cho một bộ tộc trong vòng trăm năm."
"Nếu như ta và Vô Cữu có thể giúp các ngươi lấy giải người đứng đầu, pháp bảo kia, chúng ta muốn nhìn một cái. Nếu pháp bảo vô cùng uy lực, bọn ta cũng muốn sử dụng một lần." Chu Trường Dung đưa ra yêu cầu của mình một cách rõ ràng, "Thanh danh Thánh Yêu Hoàng Đại Đế hiển hách, pháp bảo hắn ban tặng, nếu không thể gặp, không thể dùng một lát, quả thực chính là thứ tiếc nuối nhất đời này."
Sư Vô Cữu không nói, bảo khố của Thánh Yêu Hoàng Đại Đế còn đang ở chỗ ta đây này, nếu Chu Trường Dung muốn, trực tiếp lấy ra vài món cho hắn là được thôi.
"Được." Tộc trưởng hai tộc trầm tư một chút, đáp ứng.
Chỉ cho bọn họ mượn pháp bảo sử dụng cũng không sao, dù sao đều là đồng tộc. Hơn nữa, không biết có bao nhiêu yêu tộc mơ ước pháp bảo này nhiều năm, nhưng cuối cùng, pháp bảo vẫn chẳng xảy ra chuyện gì, có thể thấy Thánh Yêu Hoàng bệ hạ đã bố trí cấm chế ở trên đó.
Đã như thế, chỉ cho bọn họ mượn dùng một lần mà thôi, cũng không phải không thể đáp ứng, ngược lại pháp bảo còn chưa tới tay, trước tiên nói xong chuyện ngoại viện cái đã rồi tính tiếp.
"Được, bọn ta đáp ứng các ngươi." Chu Trường Dung cũng sảng khoái, "Vô Cữu muốn đi với tộc nào thì chọn tộc đó đi."
Chu Trường Dung giao quyền lựa chọn lại cho Sư Vô Cữu.
"Chờ đã, ngươi cũng phải đi theo bọn ta nữa." Ô Thảo vội vàng nói.
"Ta?" Chu Trường Dung ngẩn người, "Chẳng phải các ngươi vì Vô Cữu mà tới sao?"
"Tướng mạo đạo hữu của ngươi đúng là vạn người chưa chắc có một."
"Cuộc thi hoa hậu không chỉ so tướng mạo mà còn phải so những cái khác, ta thấy phong thái đạo hữu siêu việt, khí chất trầm ổn, cũng là phong cách không ít người bình chọn yêu thích ấy."
Mưu đồ của tộc trưởng hai tộc là phải mang theo một trong hai người về.
"Nhưng mà..." Nhưng mà nếu vậy, chẳng phải sẽ tách khỏi Vô Cữu một thời gian sao?
"Được." Sư Vô Cữu trộm cười hai tiếng, trực tiếp đẩy Chu Trường Dung tay chân luống cuống ra ngoài, "Đạo hữu này của ta, vừa mới trưởng thành, chưa từng gặp qua người ngoài, đối với tướng mạo của mình cũng chẳng có bao nhiêu hiểu biết. Vừa vặn các ngươi có thể mang hắn đi làm quen một lần."
Cũng phải để Chu Trường Dung tiếp thu một số chuyện trong yêu tộc mới được.
"Vô Cữu, ngươi..."
"Ngươi nói muốn tìm hiểu tin tức, đương nhiên phải phân công hành động thì mới càng thêm thuận tiện." Sư Vô Cữu đè nén ham muốn cười trên sự đau khổ của người khác xuống, đàng hoàng trịnh trọng truyền âm bằng thần thức với Chu Trường Dung, "Hai người chúng ta cùng nhau tham gia, phần thắng mới càng lớn hơn."
Phần thắng càng lớn hơn, thế nhưng người đứng đầu chỉ có một, mình Sư Vô Cữu ra trận chẳng phải đã được rồi sao?
Có điều Sư Vô Cữu lại không nghĩ như vậy.
Hắn phải để Chu Trường Dung bồi tiếp với hắn mới được.
"Chẳng phải ngươi nói ngươi muốn cùng ta đi tìm ký ức về thân thế của ta sao, sao bây giờ lại lùi bước?" Sư Vô Cữu hỏi ngược lại, "Bản tọa cảm thấy ngươi không tệ đâu, những yêu tộc khác sao có thể hơn được ngươi? Tạm thời cứ quyết định như vậy đi."
Sư Vô Cữu là loại chưa quyết định trước thì có thể ngồi xuống thảo luận với hắn, nhưng đợi đến khi hắn đã ra chủ ý rồi thì cũng chỉ có thể nghe hắn.
Chu Trường Dung nín một bụng lời muốn nói, cuối cùng vẫn thua trận trước khuôn mặt tươi cười của Sư Vô Cữu.
Tựa như đã lâu lắm rồi Vô Cữu mới vui vẻ như vậy, thôi, tạm thời cứ làm như thế đi.
Sau một phen tranh giành ầm ĩ, Chu Trường Dung đến tộc Ô Nha, còn Sư Vô Cữu đến tộc Ma Tước. Hai tộc trực tiếp báo tên của bọn họ lên, lúc này mới xem như bước đầu giải quyết cuộc thi hoa hậu.
Đương nhiên, sau khi báo tên xong, hai tộc đã yên tâm nên cũng tùy ý để Chu Trường Dung và Sư Vô Cữu gặp mặt.
"Tộc Khổng Tước chưa bao giờ tham gia dự tuyển cuộc thi, địa vị của bọn họ ở yêu giới rất phi phàm, năm nào cũng là người đứng đầu, bọn họ chỉ xuất hiện vào bữa chung kết cuối cùng." Mấy ngày nay Chu Trường Dung dò la được không ít tin tức từ miệng những người đã từng tham gia thi đấu của tộc Ô Nha.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
"Lần này thi đấu, tộc Khổng Tước đã nháo loạn một trận, thay người lần hai. Vốn ban đầu tộc Khổng Tước phái người tham gia thi đấu là Khổng Thư con của tộc trưởng, tên cũng đã báo lên, kết quả ngày hôm sau, tộc Khổng Tước lại đổi tên Khổng Thư thành Khổng Di tộc Khổng Tước." Ngón tay Chu Trường Dung nhẹ nhàng gõ trên mặt bàn, "Khổng Thư và Khổng Di là hai anh em họ, nhưng mà Khổng Thư từ trước đến giờ là thiên chi kiêu tử của tộc Khổng Tước, Khổng Di quanh năm đứng vị trí thứ hai, biến động lần này, khiến không ít người suy đoán bên trong tộc Khổng Tước xảy ra chuyện gì đó."
[thiên chi kiêu tử: đứa con rất được cưng chiều]
"Tính cách của tộc Khổng Tước kiêu ngạo, bọn họ vì không phục nhau mà xảy ra tranh đấu cũng là chuyện thường." Sư Vô Cữu hơi suy nghĩ, nói rất nghiêm túc, "Ở trong trí nhớ của ta, hình như ta đã từng thấy bọn họ xòe đuôi. Đuôi của bọn họ khi xòe rất đẹp, thế nhưng lúc họ xòe đuôi, nếu nhìn từ phía sau thì cái mông của bọn họ cũng lộ ra luôn, cực kỳ buồn cười."
Chu Trường Dung yên lặng uống một hớp trà, quyết định phải nói chuyện cho rõ ràng hơn nữa.
"Lúc trước chúng ta nghĩ đến quy củ tộc Khổng Tước nghiêm ngặt, canh gác nghiêm mật, muốn tìm hiểu tin tức có lẽ rất khó. Nhưng bây giờ, hai hậu bối xuất sắc nhất của tộc Khổng Tước đang tranh đấu lẫn nhau, nhìn dáng vẻ tộc Khổng Tước sợ là bên trong cũng chia làm hai phái, nếu vậy, ngược lại là một cơ hội tốt để chúng ta nhân cơ hội tìm hiểu tin tức." Chu Trường Dung kiên nhẫn nói, "Nếu từ trên xuống dưới bọn họ một lòng đoàn kết, trái lại chúng ta sẽ không tiện hạ thủ."
"Vậy ngươi đừng suy nghĩ nữa." Sư Vô Cữu thương hại nhìn Chu Trường Dung nói, "Đợi đến khi bọn họ gặp được ta, chắc chắn sẽ một lòng một dạ muốn đánh bại ta, nào cho ngươi cơ hội tìm hiểu tin tức? Aiz, bản tọa xuất sắc thế này, cũng thật khó khăn mà."
Sư Vô Cữu nói tới đây, không khỏi cười to vài tiếng.
Chu Trường Dung chỉ có thể tự nói với bản thân phải bình tĩnh.
Hắn hẳn đã quen rồi mới đúng.
Nhưng... Ở lãnh thổ của nhân tộc còn đỡ, Sư Vô Cữu vẫn biết thu liễm một chút. Còn bây giờ đến tộc điểu của tầng trời Tiêu Dao, Sư Vô Cữu đã hoàn toàn phóng thích thiên tính, không khắc chế bản thân nữa.
Chu Trường Dung nghĩ, lúc nào đó phải làm thêm cho Sư Vô Cữu mấy bộ mạt chược nữa mới được, để Sư Vô Cữu tiêu hao cho hết thời gian.
Tiên giới, tầng trời Hồng Trần.
Tin tức về hai người Chu Trường Dung và Sư Vô Cữu vẫn lộ ra.
Sự kiện đèn Thanh Tà, Sư Vô Cữu hai lần ra tay đã để không ít tiên tôn ma tôn nhìn rõ, rất giống với yêu tộc đi theo bên cạnh người thừa kế Độ Vong Kinh của đạo thống quỷ tu kia.
So sánh hai bên hiển nhiên cũng xác định được thân phận của bọn họ.
Ngay từ lúc bắt đầu Chu Trường Dung cũng chưa hề nghĩ tới mình có thể che giấu lâu như vậy, mà bây giờ hắn và Sư Vô Cữu đã đến địa giới của tầng trời Tiêu Dao, thì càng không cần phải lo lắng những tiên nhân ở tầng trời Hồng Trần nghĩ như thế nào.
"Tên yêu tộc Sư Vô Cữu kia thực lực mạnh mẽ, sợ rằng chỉ còn cách chuẩn thánh một bước nhỏ nữa thôi, ngày xưa mấy người Hoa Lam tiên tôn bị đánh rớt cảnh giới, cũng không phải ngẫu nhiên."
Không hiếm thấy khi Sư Vô Cữu vẫn khiến cho mấy tiên tôn sợ hãi.
Tu vi càng cao thì càng khó tiến bộ.
Dù đều là tiên tôn, thì vấn đề mạnh yếu chênh lệch cũng đã đủ để khiến người tuyệt vọng.
Thực lực của Sư Vô Cữu, hiển nhiên đã vượt qua mức độ nhất định.
Có người này bảo vệ ở bên người, sợ rằng Độ Vong Kinh đã là vật trong tay của yêu tộc, nếu mấy người bọn họ muốn ra tay thì phải chuẩn bị tâm lý sẵn sàng mới được.
"Lệ Cư, đèn Thanh Tà..." Nhân Hoàng Tịch Chu chậm rãi sửa sang lại thông tin về Chu Trường Dung, trong lòng khó có thể hiểu.
Người này tình cờ xuất hiện hai lần nhưng lần nào cũng nhấc lên mưa to gió lớn, sau đó lại có thể chạy trốn không để lại vết tích, chứng tỏ rất lợi hại.
Trong tay hắn có Độ Vong Kinh lại có đại năng yêu tộc ở bên cạnh bảo vệ, mỗi lần đều hướng về những nơi Thần Tàng thánh nhân lưu đồ lại mà đến, sợ rằng trong đó có người thêm dầu vào lửa bên trong bóng tối, nếu chỉ dựa vào số mệnh, sao có thể làm đến mức này?
Tịch Chu thử suy tính, lại phát hiện khí vận của người này tựa như bị cái gì đó che đậy, mơ mơ màng màng, hoàn toàn không nhìn rõ được con đường phía trước. Ngay cả khi mình mượn sức mạnh của đạo trường Phục Hy cũng không thể tính ra lai lịch của người này, người khác thì càng khỏi phải nói.
"Quả nhiên Nhân Hoàng không dễ làm." Tịch Chu không khỏi cười khổ, "Ngược lại chuyện gì cũng đến tay."
Trong lòng hắn luôn có một loại dự cảm, người gọi là Chu Trường Dung này, bí mật trên người sợ rằng không chỉ đơn giản như đã bày ra trước mặt.
Nhưng nhiều hơn thì Tịch Chu lại không dám suy đoán lung tung.
Việc này lớn, nếu hắn làm Nhân Hoàng có thiên vị, sẽ dễ dàng khiến cho nhân tộc vạn kiếp bất phục, vì vậy nhất động không bằng nhất tĩnh, trước khi có chứng cứ xác thực, chuyện gì cũng không thể động.
Chỉ là ngoại giới có thể đủ bình tĩnh hay không, chỉ sợ cũng không nhất định.
Nếu nói tin tức về Chu Trường Dung khiến ai kích động nhất, đương nhiên là giới quỷ tu trong cửu thiên thập giới.
Đạo thống quỷ tu yên lặng nhiều năm, mặc dù có châu ngọc Hoan Hỉ Quỷ Mẫu phía trước, mà khi ả tu hành thì sẽ mượn sức mạnh của nhưng đạo thống khác, chuyện này trong giới quỷ tu cũng không tính là bí mật gì. Thế nhưng đó cũng là một hướng đi tương lại cho không ít quỷ tu, tránh cho tu vi bản thân trì trệ không tiến.
Mà Chu Trường Dung xuất hiện, lại chỉ cho bọn họ một con đường mới.
Quỷ tu liên tiếp xuất hiện người truyền thừa công pháp của đạo tổ, nói không chừng đó chính là dấu hiệu quỷ tu phục khởi!
Trong khoảng thời gian ngắn, dù là người giấu tâm tư trong lòng, hay là người vì công pháp mà tới hoặc là vì gì khác, tất cả mọi người đều bắt đầu tìm cho bằng được người gọi là Chu Trường Dung này.
Mà Chu Trường Dung hiện giờ đã không còn ở tầng trời Thị Phi, như vậy khả năng duy nhất là hắn đang ở tầng trời Tiêu Dao.
Hoan Hỉ Quỷ Mẫu và bạn tốt của ả đều quyết tâm phải thừa dịp Chu Trường Dung chưa đủ lông đủ cánh, trước tiên diệt trừ người này.
Chu Trường Dung và các ả đã kết thù cũng chỉ mới mấy chục năm, nhưng Chu Trường Dung có mệnh số gia thân, trong khoảng thời gian ngắn như vậy đã gặp được kỳ ngộ liên tục, nếu cứ tiếp tục bỏ mặc, sợ là hai người bọn họ sẽ không còn năng lực tự vệ.
Mọi người đều biết, nếu người có đại khí vận muốn đạt thành tựu thì phải tuân theo một cách tự nhiên đi thu nạp số mệnh của những người bị bọn họ đánh bại. Hai người Hoan Hỉ Quỷ Mẫu cũng không nguyện trở thành đá kê chân cho người khác.
Bây giờ, dù các ả muốn ngừng tay, sợ là cũng khó.
"Bên trong tầng trời Hồng Trần và tầng trời Thị Phi đều xuất hiện manh mối về Thần Tàng thánh nhân, mọi người suy đoán, chắc hẳn bên trong tầng trời Tiêu Dao cũng có." Tin tức của Hoan Hỉ Quỷ Mẫu vô cùng linh thông, "Không bao lâu nữa Yêu Hoàng Ngọc Sương của tầng trời Tiêu Dao sẽ xuất quan, lúc đó chúng ta có thể đến chúc mừng. Chắc hẳn Chu Trường Dung sẽ xuất hiện, khi đó chúng ta lại thăm dò cũng không muộn."
"Cũng được."
...
Cuộc thi hoa hậu vừa bắt đầu, hai tộc Ô Nha và Ma Tước liền phái quân tinh nhuệ trong tộc ra, hộ tống ngoại viện mạnh mẽ của bọn họ đi dự thi.
Bởi vì Sư Vô Cữu mãnh liệt yêu cầu, hắn và Chu Trường Dung phải ngồi cùng một chiếc xe ngựa, hai tộc Ô Nha và Ma Tước cũng chỉ có thể đi cùng nhau, ngược lại bớt đi được không ít chuyện.
Mỗi lần dự thi hoa hậu, đều có không ít yêu tộc khác mai phục ven đường. Tộc điểu thích chưng diện, mỗi khi tới thời điểm tranh tài đều sẽ hận không thể gắn tùm lum trân bảo trên người, thường khiến cho các yêu tộc khác thèm nhỏ dãi không thôi.
Tuy tộc Ô Nha và Ma Tước không giàu có, nhưng hai tộc cũng nổi tiếng là yếu đuối, bởi vậy vẫn bị không ít người theo dõi.
Chỉ là năm nay có Sư Vô Cữu ở, những yêu tộc kia còn chưa có bắt đầu ra tay thì đã bị uy thế của Sư Vô Cữu khắc chế đến nỗi không thể động đậy.
"Vô Cữu, ngươi nhất định phải thả ra chân nguyên của ngươi mọi thời mọi khắc?" Từ trước đến giờ Chu Trường Dung đều ngồi gần Sư Vô Cữu, tuy Sư Vô Cữu có khắc chế nhưng Chu Trường Dung vẫn cảm giác áp lực cực lớn.
Người của tộc Ô Nha và Ma Tước bên ngoài cũng đã hóa thành nguyên hình, không thể tiếp tục dùng hình người gấp rút lên đường.
Áp lực thực sự quá lớn.
Trong lòng tộc nhân hai tộc vừa kính nể cũng vừa cao hứng không thôi.
Bọn họ vậy mà có thể tìm được một ngoại viện mạnh mẽ lại mỹ lệ như vậy, quán quân lần này chắc chắn trừ bọn họ ra thì không thể là ai khác nữa rồi!
"Yêu tộc chỉ biết bắt nạt kẻ yếu." Sư Vô Cữu lười biếng nói, "Ta càng lợi hại thì bọn họ càng sợ sệt, đồng thời, danh tiếng của chúng ta cũng sẽ càng lớn hơn. Trước bản năng cầu sinh, yêu tộc mạnh mẽ hơn nhân tộc nhiều, tất cả mọi người đều rất tiếc mạng, sẽ không xuất hiện loại biết rõ đánh không lại mà còn ngu si xông lên đánh."
"Ta chỉ lo lắng cho ngươi tiêu hao quá nhiều sức lực..."
"Có tí chân nguyên như thế, ta tùy tiện nghỉ ngơi một phút là khôi phục liền." Sư Vô Cữu không cảm thấy gì cả, "Không nói cái khác, ta vẫn chưa từng được thử qua cảm giác tiêu hao hết chân nguyên, nhưng đáng tiếc đối thủ của ta quá ít, muốn triển khai toàn lực cũng không tìm được cơ hội."
Chuyện này Chu Trường Dung cũng đã phát hiện.
Tuy đại năng Chu Trường Dung đã từng tiếp xúc không nhiều, nhưng năng lực phục hồi của Sư Vô Cữu đúng là có thể xưng tụng hiếm thấy.
Khoảng chừng bởi vì nguồn sinh cơ mạnh mẽ bên trong cơ thể Sư Vô Cữu, tốc độ hồi phục chân nguyên của hắn cũng nhanh đến mức khó có thể tin nổi. Đường đi dài như vậy, mà không ngừng phóng thích chân nguyên tạo uy thế, tu sĩ bình thường nhiều nhất cũng chỉ trụ được mấy ngày, còn Sư Vô Cữu đã phóng gần một tháng mà tinh thần vẫn rất sáng láng.
Trên đường đi, hoàn toàn gió êm sóng lặng, một cuộn sóng lớn cũng lên không nổi.
Sợ rằng danh tiếng Sư Vô Cữu mạnh mẽ đã truyền đi suốt đoạn đường, thật sự không có yêu tộc nào dám trước đi tìm cái chết.
Sự thật chứng minh.
Ngoại hình của Sư Vô Cữu còn chưa ai thấy, thế nhưng thực lực của hắn đã nổi khỏi tên.
Rất nhiều tộc điểu đã biết, lần này hai tộc Ma Tước và Ô Nha mời được hai ngoại viện đặc biệt mạnh mẽ, thực lực chắc chắn là cấp bậc yêu tôn.
Điều này khiến không ít tộc điểu mắng chửi ở sau lưng, cũng đã là đại năng cấp bậc yêu tôn lợi hại rồi, rất nhiều tộc trưởng tộc điểu còn chưa có thực lực cường đại như vậy đâu, rãnh quá chạy tới đây làm ngoại viện tham gia cuộc thi hoa hậu làm gì?
Thậm chí tin tức truyền đến tai Khổng Di tộc Khổng Tước, không ít tộc nhân tộc Khổng Tước khịt mũi coi thường đối với chuyện này.
Cấp bậc yêu tôn thì làm sao? Khổng Di của tộc bọn họ cũng đã là cấp bậc yêu tôn. Nếu không thì sao lại lâm thời thay người, đổi với Khổng Thư cấp bậc đại la kim tiên chứ?
Nhưng sắc mặt Khổng Di so với các tộc nhân không biết chuyện khó coi hơn nhiều.
Gã nhớ rõ ở trong mộng của mình, cuộc thi hoa hậu Khổng Thư tham gia lần này, tộc Ô Nha và Ma Tước không mời được ngoại viện mạnh mẽ nào cả.
Chẳng lẽ, bởi vì mình nhúng tay, cho nên mọi chuyện mới biến hóa như vậy?
Tác giả có lời muốn nói:
Tác giả: Xin lỗi, lần này tui bảo đảm cho cậu thu một quỷ tinh!
Chu Trường Dung: ... Nhớ kỹ lời cô nói.