Trả chap lần thứ 13

-------------------------------------

Bãi giữ xe...

- Đó là những bằng chứng trong từng thử thách mà tôi, Giải Hoa Thần và Tống Tử Hy đã thu thập được trong lúc mọi người thi đấu.

Cảnh Kỳ đưa lại những tấm hình cùng vật chứng quan trọng cho Song Tử, rồi nói:

- Bọn tôi cũng đã phối hợp cùng Ban tổ chức sao cho hợp lý nên cậu không cần lo lắng, K.C!

- Ừ, mọi người vất vả rồi, cảm ơn.

Song Tử tiếp nhận những thứ Cảnh Kỳ đưa rồi cho vào một bìa giấy. Sau đó đưa lại cho Ma Kết, giao phó:

- Anh hãy đưa chúng cho Hiệu trưởng Mạc, sẽ hợp lý hơn khi nhà trường là người công bố điều này.

- Đây là kế hoạch mà em đã nói với mọi người lúc sáng đấy hả?

Ma Kết có gì đó còn mơ hồ trong lòng, không ngại mà nghi vấn. Anh có cảm giác như Song Tử vẫn còn giấu giếm cái gì đó. Mà, Song Tử không hề phủ nhận mà đáp:

- Cái kế hoạch mà tôi nói với mọi người ấy, tôi, chưa từng khẳng định rằng đó là tất cả kế hoạch của tôi!

- Chậc, vậy là phía sau còn một màn bí mật nữa nhỉ, anh mong chờ vào nó đấy!

Trái lại, Ma Kết cũng không biểu hiện sự khó tin hay ngạc nhiên gì, anh chỉ muốn xác nhận sự ngờ ngợ trong lòng mình. Nhìn vào đồng hồ, anh chợt nhận ra, mà lên tiếng:

- Còn 45 phút nữa sẽ bắt đầu đợt thi đấu thứ hai, được rồi, chúng ta mau về phòng chờ thôi!

- Ai cha, vậy là hết giờ nghỉ trưa rồi đấy hả? Oáp~

Cảnh Kỳ khẽ ngáp, chậc, hẳn là do tuổi tác nên mới có biểu hiện mệt mỏi này, mặc dù không phải là tuyển thủ thi đấu. Cảnh Kỳ nói đúng, từ lúc ăn trưa xong, trong khi mọi người về phòng chờ nghỉ ngơi, thì ba người này lại mò ra đây để trao đổi về việc điều tra. Ngoắt một cái, đã qua một tiếng.

- Hửm?

Vừa rời khỏi hầm xe, Song Tử lại bắt gặp một hình bóng thân quen, chỉ trong chớp mắt, chế độ manh động đã được bật.

- B... Thiên Bình!

Nghe giọng nói vừa gọi mình, Thiên Bình như có tật mà giật mình, trên nét mặt có chút hoang mang, nhưng rất nhanh sau đó đã thu hồi vẻ mặt vô biểu tình ngày thường. Song Tử chạy đến, thở gấp:

- Sao cậu lại ở đây? Đi đâu à? _Nói rồi anh đột nhiên bật cười, ngữ điệu đầy mong chờ:

- Không phải chứ? Mới vắng tôi có mấy phút đã không nhịn được mà đi tìm tôi sao?

Thiên Bình chẳng nói gì, chỉ thờ ơ hất mặt hiệu cho Song Tử nhìn theo, thì thấy Như Hòa và Bảo Bình đang ở trước máy bán nước tự động mua vài lon nước. Điệu cười Song Tử lập tức cứng đờ tại chỗ.

Lúc quay lại, Như Hòa và Bảo Bình cũng loáng thoáng giật mình khi thấy sự xuất hiện của Song Tử, sau đó thì thấy Ma Kết và Cảnh Kỳ cũng bước đến.

- Wow, trùng hợp vậy?

Cảnh Kỳ không cần nói hết ý, những người còn lại đều tự động hiểu. Trùng hợp vì không ai lạc loài cả.

- A! Anh Song Tử!

Trong khi cả sáu người đang quay trở lại phòng chờ, thì đột nhiên có một giọng nữ vang lên, vô cùng hớn hở hào hứng. Nhưng ở đây, chẳng ai quen biết người này cả... trừ một người.

Chỉ là, trong một khoảng khắc, Song Tử lại vô thức đánh mắt sang nhìn Thiên Bình.

- May quá, cuối cùng cũng tìm thấy anh!

Cô gái kia vui mừng chạy đến, trên tay là một hộp cacton, trên môi nụ cười lại rạng rỡ sáng chói. Chẳng để ý đến ánh nhìn tò mò của những người xung quanh, cô gái ấy vẫn rạng vui vẻ nói:

- Chậc, hơn hai năm rồi mới gặp lại, anh đúng là càng ngày càng đẹp trai nha! Tiếc thật, chúng ta đã chia tay quá sớm!

- Hờ...

Rốt cuộc, những người còn lại cũng minh bạch được đây là ai. Ma Kết chỉ biết cười trừ, nắm lấy tay Bảo Bình, âm thầm đánh bài chuồn. Mà Cảnh Kỳ cũng đi nước đi y như bạn thân mình.

- Hmn... Xin lỗi Tiểu Bảo, anh phải về để chuẩn bị cho sự kiện, đi trước nhé!

- Khoan đã!

Cô gái kia cao tiếng cất lên, sau đó nhét vào tay Song Tử hộp cacton của mình, niềm nở nói:

- Cái này, bọn em tặng anh! Cố lên nhé! Lúc sáng anh ngầu lắm đấy! Quả nhiên là người yêu cũ của em!

- Ha... hả? Đây là gì?

Song Tử lại một lần nữa thầm nuốt một ngụm khí, mồ hôi bắt đầu túa ra, ánh mắt không khỏi liếc sang người bên cạnh một cái. Cô gái kia không để ý đến tâm trạng của anh, cười càng ngày càng lớn:

- Đây á? Đây là tấm lòng của những người bạn gái cũ của anh đấy! Đừng cảm động quá nhé! Bọn em vẫn yêu anh nhiều lắm! Chụt!

O_O!!!

Lập tức, có một tượng đá xuất hiện trên dãy hành lang, mang tên Dương Song Tử. Thấy anh bất động thanh sắc, cô gái kia càng cười to hơn, nháy mắt:

- Cái này là nụ hôn tạm biệt nhé! Chẳng phải lúc trước chúng ta toàn như vậy sao? Thế, chào anh nhé! Bye~

Nói rồi cô gái đó còn quay sang nhìn Thiên Bình, lại nháy mắt một cái vô cùng tinh nghịch, vẫy tay chào rồi bỏ chạy mất tiêu.

Bầu không khí... đóng băng ngay lập tức.

- Thiên Bình! Hãy nghe tôi giải thích mà!

Thấy Thiên Bình im lặng rời đi, Song Tử liền cử động lại mà đuổi theo. Miệng lưỡi giảo hoạt giải thích:

- Cô ta hoàn toàn - chỉ là - người cũ mà thôi! Đó là chuyện của hơn hai năm trước rồi! Tôi không hề có bất cứ liên lạc nào với cô ta cả! Cậu đừng hiểu lầm!

- Hơn hai năm trước?

Cuối cùng, Thiên Bình cũng mở miệng, ngữ điệu trầm lạnh mà chất vấn. Song Tử vô cùng thành thật mà trả lời:

- Phải! Đã rất rất lâu rồi, là quá khứ cả rồi!

- Nhưng tôi thấy vẫn còn mặn nồng lắm, cậu gọi người ta là Tiểu Bảo cơ mà? *Ngữ điệu tự giễu*

- Không không! Cậu hiểu nhầm hoàn toàn rồi! Tên của cô ta là Đỗ Ly Tiểu Bảo! Tôi gọi tên cô ta, chứ không hề có ý gì khác đâu! Chỉ có mình cậu mới là tiểu bảo bối của tôi thôi!

- Xem ra người này rất ấn tượng với cậu nhỉ? Trong số hàng ngàn người bạn gái, cậu vẫn nhớ họ tên đầy đủ của người ta?

- Không không không! Do trí nhớ tôi tốt bẩm sinh huhu! Tôi còn nhớ 86 - 58 - 88 là gì mà!

- !!!

Mặt Thiên Bình phút chốc nóng như cục than hồng, cái gì, đến cái này mà cậu ta cũng biết? Khẽ hắng giọng, lấy lại hình ảnh băng thanh vô tình của mình, cô lại cất giọng giễu cợt:

- Cậu với người ta đúng là thâm tình đấy! Là Ex nhưng vẫn có nụ hôn tạm biệt, và... _Nói đến đây, đột nhiên cô lại nhấn mạnh:

- Ngày nào cũng vậy? Sung quá nhỉ?

- Không không không không! Bảo bối à, là cô ta tự ý hành động, tôi không hề biết trước! Nếu biết trước, tôi đã đá cô ta văng ra rồi! Cậu xem, nãy giờ tôi đã dùng áo chùi má muốn rách da luôn này! Bảo bối a, oan quá, trong mắt tôi hiện tại chỉ có một mình cậu thôi! Đến lúc ngủ, tôi cũng nằm mơ thấy cậu! Lúc ăn cũng nghĩ đến cậu, kể cả lúc tắm cũng ngh... Tchhh!!!!

Cũng may Thiên Bình đã kịp thời chặn đứng lời nói của Song Tử, nếu không, không biết cô sẽ nghe ra điều gì. Song Tử cắn môi, cảm nhận được hoàn toàn cảm giác nhói nhói của mũi chân. Mà mặt Thiên Bình đã đen từ lâu.

- Bảo bối, cậu...

- ÁAAAAAAA!!!

Đột nhiên một tiếng hét thất thanh của nữ vang lên, khiến cả Thiên Bình và Song Tử đều chú ý đến. Tiếng này khá quen, hình như ở nhà vệ sinh cuối hành lang.

Nhà vệ sinh...

- Zodiac, lũ người bẩn thỉu mấy người dám động vào con gái nhà lành! Bọn mày muốn tìm chết phải không? Dám đụng đến Tương nhi của tao?!

Trong khi Diêm Tần Tương được những cô bạn của mình đem đi mặc đồ lại, thì bên ngoài, Yên Nam Sơn đã nổi giận đùng đùng. Hắn ta lao đến, toan lao đến đấm Sư Tử thì bị chặn lại. Dịch Thiên Ân chắn trước Sư Tử, nghiêm túc cất giọng:

- Cậu bình tĩnh đi, chắc chắn có gì đấy hiểu nhầm, cậu ta không phải dạng người đấy đâu!

- Ở đây không có chuyện của mày đâu, đồ Ma cà rồng!

- Bớt bốc mùi đi tên rác rưởi!

Tây Nghi Hạ vừa châm biếm Dịch Thiên Ân xong, đã bị Giải Hoa Thần chửi thẳng mặt. Tình hình lúc này, căng hơn bao giờ hết.

- Có chuyện gì thế? Tớ vừa nghe thấy tiếng hét!

Dần dần, lại có thêm vài gương mặt thân thuộc. Nhân Mã, Xử Nữ, Thiên Yết, Bạch Dương, Tử Hàn, Tống Tử Hy, Xà Phu, Lục Kỳ, Bát Tề Gia, Lương Thuận, nhóm Bảo Bình và Ma Kết trùng hợp cũng bước đến.

Cạch!

- Nam Sơn!

Diêm Tần Tương vừa bước ra, liền một đường lao vào lòng Yên Nam Sơn, nức nở cất tiếng:

- Huhuhu... em... em... huhuhu...

- Được rồi, nín đi, nói anh nghe, đã có chuyện gì? Anh sẽ đòi lại công bằng cho em!

Yên Nam Sơn nhẹ nhàng vỗ về Diêm Tần Tương. Diêm Tần Tương ấy vậy mà òa khóc to hơn, dường như đã trải qua một việc đáng sợ. Điều này khiến cho Yên Nam Sơn càng thêm phẫn nộ, đưa đôi mắt hừng hực sát khí chiếu thẳng đến Sư Tử.

- Loại chuyện này làm sao Tương nhi dám nói được!

Vưu Cổ Nhữ như thấy ánh đèn sân khấu đang chiếu lên người mình, mà lên tiếng thay cho Diêm Tần Tương:

- Thật kinh tởm! Không ngờ một kẻ như anh lại là loại đàn ông dục sắc! Dám nhân lúc Tương nhi đang thay đồ trong nhà vệ sinh mà lao vào, cưỡng ép cậu ấy!

- !!!

Trừ những người đã tận mắt chứng kiến, thì những người mới đến, đều không nói lên lời, mà đồng loạt hướng ánh nhìn vào kẻ mà Vưu Cổ Nhữ đang nhìn đến - Sư Tử. Ma Kết cảm thấy tình hình bắt đầu vô lý, liền lên tiếng:

- Này mấy đứa, có chuyện gì đã xảy ra vậy? Dục sắc, cưỡng ép là thế nào? Những lời này không thể nói bậy được đâu nhé!

- Thầy giáo, thấy dạy học kiểu gì mà lại dạy ra một kẻ dâm dục như vậy chứ! Nếu như bọn tôi không đến kịp, thì không biết Tương nhi sẽ như thế nào! _Hồng Linh cất tiếng, mặt mũi còn tỏ ra đáng hận.

- Vậy mới nói, làm sao mà mấy người vừa khéo lại đến đúng lúc như vậy?

Lời Hồng Linh vừa dứt, thì giọng điệu đanh thép của Bảo Bình vang lên. Cô chính là không tin lời của đám người này đấy.

- Huhuuhuuhu!!!

Diêm Tần Tương lại gào khóc to hơn, hai tay ôm chặt lấy Yên Nam Sơn như đang vô cùng sợ hãi, Yên Nam Sơn liền quát Bảo Bình:

- Không biết gì thì im mồm đi, đừng có tùy tiện mở miệng!

- Thế cậu thì biết chuyện chắc?! _Kim Ngưu liền quát lại.

Hai bên bắt đầu lời qua tiếng lại.

- Đủ rồi!

Ma Kết bất ngờ lớn tiếng, khiến cả đám học sinh đều im bặt, mỗi người một vẻ. Sắc mặt Ma Kết nghiêm lại, lên tiếng:

- Rốt cuộc là chuyện gì? Nếu các em không nói ra được thì báo lên Hiệu trưởng, Ban tổ chức, nếu chuyện không nhỏ, thì đến đồn cảnh sát luôn đi! Bạch Sư Tử! _Đoạn, anh quay sang, lớn tiếng với Sư Tử mà hỏi:

- Đã có chuyện gì? Bạn nữ kia không nói được, chẳng lẽ em là đàn ông con trai cũng không mở miệng được?

Không riêng gì Sư Tử, mà những học sinh của trường Zodiac, đặc biệt là Bảo Bình, đều ngỡ ngàng nhìn Ma Kết. Đây, là lần đầu tiên mọi người thấy Ma Kết lớn tiếng và đáng sợ như vậy. Đây không phải là lần đầu Ma Kết nghiêm túc, nhưng là lần đầu tiên thấy Ma Kết nổi nóng.

- Em... vào nhầm nhà vệ sinh...

Sư Tử mãi mới mở lời được, nhưng loại lý do này, chẳng ai chấp nhận nổi. Nhị Mỹ Lan liền phản bác lại:

- Vào nhầm nhà vệ sinh? Anh đọc manga nhiều quá rồi đấy! Làm sao có thể nhầm nhà vệ sinh được chứ! Phi!

- Im miệng! Đã có ai cho cô nói chưa? _Lập tức, Song Ngư ném cho Nhị Mỹ Lan ánh nhìn cảnh cáo, Thiên Yết tiếp:

- Là người ngoại cuộc, tốt nhất im lặng nghe người trong cuộc nói đi, đừng có bất lịch sự.

Hai người đã nói vậy, còn ai dám lên tiếng hí hóe gì. Xà Phu trước giờ vẫn nghiêm túc phân tích tình hình, cất giọng:

- Con bé kia nói cũng không sai. Sư Tử, làm sao mà cậu lại đi nhầm nhà vệ sinh? Ý thức cậu rõ ràng, bảng phân biệt nam nữ cũng có, bây giờ lại là ban ngày sáng sủa! Nói chính xác hơn đi!

- Tôi không biết. Tôi rõ ràng là đi vào nhà vệ sinh nam! Nhưng không hiểu sao, khi đang thay áo thì cô ta chạy từ trong ra trong bộ dạng đó!

- Oahuhuhuhuhuhu!!!!

Lời Sư Tử vừa dứt, Diêm Tần Tương bỗng dưng gào lên như đau đẻ, dường như nhỏ đã lấy hết sức cha sinh mẹ đẻ để khóc rống lên, khiến mọi người đều chú ý đến. Vưu Cổ Nhữ liền vùng khỏi xích buộc mồm mà tố cáo:

- Anh vừa nói cái gì hả? Anh đang vu khống cho Tương nhi đấy à! Mắt anh đui hay gì mà không thấy trước mặt là nhà vệ sinh nữ hả? Tất cả mọi người đều thấy rõ ràng, nơi chúng ta nhìn thấy hai người họ là nhà vệ sinh nữ còn gì! Nói mà không biết ngượng, đúng là loại tứ chi phát triển!

- Mắng cậu ấy nhầm lẫn hay tinh thần không tỉnh táo là được rồi! Cô đừng có mà body shaming!

Bạch Dương tuy không hiểu nhanh như người khác, nhưng cách Vưu Cổ Nhữ nói Sư Tử như vậy, khiến anh rất khó chịu.

- Thiên Yết đã nói người ngoài thì đừng có chen mồm vào, không hiểu tiếng người à Vưu Cổ Nhữ!?

Giống Bạch Dương, nghe những kẻ khác tùy ý mắng chửi bạn mình, Nhân Mã không thể nhịn nổi mà lên tiếng.

- Được rồi, lời khai của Sư Tử là thế, vậy còn em thì sao? _Ma Kết đứng ở giữa giảng giải, nhìn sang Diêm Tần Tương mà nói:

- Thầy không phải không hiểu cho tâm lý của em, nhưng nếu em cứ khóc mãi mà không nói gì, thì chẳng giải quyết được chuyện gì đâu. Cho dù em có là nạn nhân thật, cũng chẳng ai hiểu cho em cả!

- Huhuhu... em...

Diêm Tần Tương có vẻ lo lắng, nhìn Yên Nam Sơn như đang cần một động lực. Yên Nam Sơn mỉm cười, khẽ gật đầu. Thế rồi cô nàng chợt nhắm mắt, lấy hết nghĩa khí mà kể:

- Hắn... hắn ta là kẻ nói dối huhuhu!

Mới nói có một câu, Diêm Tần Tương lại bật khóc tức tưởi, mà câu nói của cô ta lại khiến Sư Tử đang hoang mang liền nổi nóng, cất tiếng phản bác:

- Tôi không có nói dối!

- Im lặng đi Sư Tử!

Cự Giải đột nhiên quát lên, khiến tất cả đều giật mình. So với Ma Kết, sự lớn tiếng của Cự Giải còn khó tin hơn. Cuối cùng, Cự Giải cũng chịu mở miệng, nhưng sắc mặt cô lại âm trầm khó đoán, ngữ điệu nghiêm lãnh ra lệnh:

- Đừng có xen vào lời của cô ấy! Im lặng mà nghe cho hết đi! Bây giờ cậu chỉ là một nghi can trong vụ này mà thôi, không phải muốn nói là mở miệng được! Hiểu rồi thì im đi!

- Cự Giải...

Thái độ này của Cự Giải, khiến Sư Tử có chút đau nhói. Có phải cô... không tin anh không? Không đâu, không phải đâu.

- Chị tiếp tục đi, Diêm Tần Tương!

Cố Sùng Lâm lên tiếng, lời nói nghiêm nghị mà uy lãnh. Diêm Tần Tương lại cất giọng ủy khuất:

- Tôi... huhu... Tôi đang rửa tay trong nhà vệ sinh, đột nhiên có người lao vào! Hắn ta bảo rằng trường chúng ta đang thua trường hắn, nếu muốn gỡ tỷ số lại ở buổi chiều này, thì phải ngoan ngoãn phục vụ hắn, hắn sẽ nói trường Zodiac chịu thua chúng ta! Tôi không chịu, thế là... thế là hắn ta, huhuhu, cái tên đầu đinh đáng sợ ấy lại lao đến, tóm lấy hai tay tôi, hắn ta rất khỏe, tôi không thể cưỡng lại, rồi hắn ta... hắn ta... Aaaaaa!!! Không muốn, tôi không muốn nói nữa huhu! Thật nhục nhã huhu!

Diêm Tần Tương thống khổ kêu lên rồi dúi vào lòng Yên Nam Sơn, tâm tư càng thêm mỏng manh sợ hãi, khiến đôi mắt Yên Nam Sơn gằn rõ những tia máu:

- Thằng tóc cam chết tiệt kiaaaaaa!!!

- Chết tiệt! Tao không làm gì bạn mày hết! Aissss!!!!

Pặc! Rầm!

Sư Tử dường như không nhịn nổi máu nóng, tính xông lên thì bất chợt lại bị quật ngã thẳng xuống sàn. Mà sự việc này, khiến ai cũng giật mình hoảng loạn. Cự Giải vẫn nghiêm lãnh đứng bên cạnh thân hình sõng xoài của Sư Tử, ngữ điệu lạnh nhạt vang lên:

- Tớ đã bảo cậu im lặng mà nghe cơ mà?

- Aissss...

Sư Tử chau mày, cơn đau buốt từ lưng ập đến. Bạch Dương và đám con trai vội vàng bước đến, đỡ Sư Tử dậy. Bảo Bình cất tiếng:

- Cự Giải! Cậu hơi nặng tay rồi đấy!

- Đối với nghi can có hành động xấc xược, không cần nhẹ tay!

Cự Giải chẳng buồn hối hận mà nói, sau đó nhìn sang Diêm Tần Tương, hỏi:

- Đó là tất cả mọi chuyện? Cô chắc chắn là kể xong rồi chứ?

Diêm Tần Tương vẫn đang bị hành động vừa rồi của Cự Giải làm cho bàng hoàng, miệng mấp máy:

- Đ... Đó là tất cả! B... bạn trai chị đã nổi thú tính khi thấy tôi... tôi... bạn trai chị... hắn là tên cầm thú hu-----!!!

Chát!

Một tiếng chát này, khiến bầu không khí nóng như lửa này liền rớt hẳn vào hầm băng. Mà tất cả ánh nhìn đều hướng về người đang đứng trước mặt Diêm Tần Tương và Yên Nam Sơn. Hành động của người này quá khó đoán, khiến không một ai phản ứng hay ngăn chặn được. Diêm Tần Tương run rẩy bưng lấy gò má sưng tấy của mình, đôi mắt đẫm lệ lại le lói đâu đó tia sát ý. Mà Yên Nam Sơn, người đang bao bọc cho Diêm Tần Tương, cũng không thể ngăn cái bạt tai này kịp, đôi mắt mở to đầy tức giận.

- Thiên Bình?!

Mọi chuyện đã rối, giờ Thiên Bình mới xuất hiện đã tát Diêm Tần Tương, tình hình lại càng rối hơn. Nhưng cô vẫn giữ nguyên chất giọng nhàn nhạt mà lên tiếng:

- Đừng bất ngờ, tôi chưa bao giờ đánh oan ai.

- Chị...

- Cô điên hả!?

Yên Nam Sơn nổi giận đẩy mạnh Thiên Bình ra, lại bị lực của kẻ khác hãm lại, khiến hắn không tài nào nhúc nhích được. Song Tử không nói gì, vì lúc này, anh nói chuyện bằng ánh mắt chứ không phải bằng lời.

- Thiên Bình, dù cậu là bạn thân của Sư Tử, nhưng cũng không nên làm thế, tình hình lúc này đã rối lắm rồi! _Xà Phu lãnh nghị cất tiếng. Nhưng Thiên Bình vẫn bình thản, đáp:

- Chính vì tôi là bạn thân của Sư Tử, nên mới tát cô ta. _Nói rồi, cô quay sang nhìn Diêm Tần Tương, ngữ điệu lạnh lẽo chán ghét:

- Cô gái, câu chuyện của cô, đặt lên bất cứ ai cũng sẽ vô cùng hợp lý và cô sẽ luôn luôn là nạn nhân. Nhưng đáng tiếc, cô lại ngu ngốc mà đặt lên vai cậu ta!

Nói đến đây, gương mặt của Thiên Bình càng trở nên nghiêm lãnh, lời nói tựa như đinh đóng cọc thốt lên:

- Tôi không chứng kiến tận cảnh hai người bị phát hiện. Nhưng qua lời khai của Sư Tử và cô, chính vì hoàn toàn bất đồng nên mới sinh ra sơ hở! Sư Tử! _Gọi tên Sư Tử, Thiên Bình không cần nhìn mặt mà chất vấn:

- Tại sao cậu phải vào nhà vệ sinh thay áo?

- Tớ bị Coca đổ vào người. _Không rõ ý của Thiên Bình là gì, nhưng Sư Tử vẫn trả lời.

- Tại sao Coca lại đổ vào người cậu?

- Vừa ra khỏi phòng chờ, bị người khác va vào, nước của cậu ta đã đổ trúng áo tớ!

- Xác nhận, lúc 12 giờ 58 phút 20 giây, trước phòng chờ của trường Zodiac, có một nam sinh va phải anh Sư Tử với lon coca! Xác nhận gương mặt, là Lý Bội - nam sinh khối 10 trường Royal!

Lời Sư Tử vừa dứt, thì giọng báo cáo của Tống Tử Hy vang lên, mọi người quay lại nhìn, thì thấy Tử Hàn đang dùng lưng làm bàn để Tống Tử Hy tiện thế sử dụng laptop của mình.

- Điều đó chứng minh, Sư Tử đến nhà vệ sinh để thay áo là sự thật. Có thể loại bỏ lời khai đến nhà vệ sinh cưỡng đoạt Diêm Tần Tương như lời Diêm Tần Tương nói!

Thiên Yết nhanh chóng tiếp thu được điều mà Thiên Bình đang hướng đến mà lên tiếng.

- A đúng rồi, tớ có nghe tiếng chửi của Sư Tử này, chính vì thế nên tớ cũng tỉnh ngủ luôn. Sau đó tớ rủ Cự Giải đến nhà vệ sinh để rửa mặt, mà bắt gặp...

Nói đến đây, Kim Ngưu không nói nữa. Mà Cự Giải cũng chẳng có động thái gì, cô vẫn im lặng.

- Này, hình như trên này có dính cái gì ấy!

Đúng lúc này, thì Dịch Thiên Ân cất tiếng. Mọi người quay sang, thì thấy Dịch Thiên Ân đang ngồi trên vai Giải Hoa Thần, dùng điện thoại chụp hình cái bảng hiệu phân biệt phòng vệ sinh nam/ nữ. Sau đó ném điện thoại sang cho Song Ngư, miệng còn lẩm bẩm:

- Hình như là keo giấy thì phải!

Song Ngư đưa hình ảnh Dịch Thiên Ân vừa chụp cho mọi người xem, Cố Sùng Lâm cũng muốn xem. Đột nhiên, Tây Nghi Hạ lại trở nên căng thẳng, lắp ba lắp bắp nói:

- Th... thế thì sao chứ?! Cái bảng hiệu đ... đó thì l... liên quan gì... Này Ma cà rồng, cậu đừng... đừng có mà bày vẽ chuyện...

- Ô? Sao bỗng dưng cậu lại xanh xao vậy? Có chuyện gì giấu diếm mà sợ bị phát hiện à?

Dịch Thiên Ân như có như không "vạch áo" Tây Nghi Hạ ra cho mọi người xem. Thì giọng của Bảo Bình vang lên:

- Sư Tử, ban đầu cậu có nói rằng rõ ràng đi vào nhà vệ sinh nam như cái bảng đúng chứ?

- Ờ!

- Ở đây có vết dán giấy, rất có thể đây là giấy dán đảo lộn bảng hiệu, khiến Sư Tử nhầm lẫn mà bước vào! Đúng không? _Xử Nữ cơ hồ đoán được chuyện gì khi nhìn vào bức hình trên điện thoại.

Sau đấy, đồng loạt những người đang ở đây đều bất giác nhìn nhau, trên mặt đều hiện lên sự cả kinh tột cùng. Miệng Bạch Dương liền mấp máy:

- Đ... đây là m... một âm mưu hãm hại Sư Tử sao?

- Ôi trời ơi, không thể tin nổi! _Như Hòa im lặng đứng quan sát và lắng nghe từ đầu đến cuối, đều không khỏi nổi da gà.

Mà những ánh nhìn còn lại, đều hướng về Diêm Tần Tương. Diêm Tần Tương, hệt như bị chính con dao mình cầm đâm ngược trở lại, ánh mắt bắt đầu hoảng loạn. Lấy hết bản lĩnh cuối cùng, đánh liều một phen, một ăn cả, ngã về không, tức giận quát:

- Mấy người nhìn cái gì? Không lẽ là tôi tự phô cơ thể ra để làm ra loại trò này? Tôi có điên không hả? Hơn nữa, tôi với anh ta chưa từng tiếp xúc với nhau một lần nào, vậy thì tại sao tôi phải bày mưu hãm hại anh ta chứ?! Mấy người chỉ đang cố lần theo lời khai của anh ta mà tìm cách lươn lẹo, đổ hết mọi chuyện cho tôi thôi huhu! Mấy người là cái thá gì mà điều tra rồi tự quyết định như vậy chứ, tôi muốn báo cảnh sát! Tôi muốn báo cảnh sát! Nam Sơn... anh phải đòi lại công bằng cho em, huhuhu...

- Mấy người đừng có...

- Yên Nam Sơn, anh tự nhìn lại vấn đề đi!

Yên Nam Sơn định đứng ra bảo vệ cho Diêm Tần Tương, thì giọng của Cố Sùng Lâm vang lên. Ngữ điệu hắn ta có chút bất đắc dĩ mà cất tiếng:

- Dù không ưa mấy, nhưng dưới con mắt của tôi, một kẻ không ngần ngại mà nhảy xuống sông để cứu một đứa bé như anh ta, sẽ không phải là loại người như vậy!

- Cố Sùng Lâm! Cậu nói vậy là đang có ý gì hả?

Diêm Tần Tương tức tối nhìn Cố Sùng Lâm, trước giờ cô ta đều không ưa hắn, lần này càng không nhịn nổi mà bức thành lời. Cố Sùng Lâm dùng ánh nhìn ảm đạm dành cho cô ta, chẹp miệng:

- Nếu không muốn mất mặt thêm thì đừng hỏi. _Nói rồi hắn ta vẫn hướng Yên Nam Sơn mà tiếp:

- Chuyện này đã đi xa hơn với tư thù của anh rồi đấy! Đừng có nhầm lẫn, giữ cái đầu cho lạnh đi!

Nói rồi Cố Sùng Lâm bình thản rời đi, ngoắc thêm Lương Thuận và Bát Tề Phi trở về. Mà, có vẻ như Cố Sùng Lâm đã tiếp tay cho trường Zodiac hạ màn kịch này xuống rồi nhỉ?

- Nào, mọi người đâu cần phải căng thẳng vậy chứ?

Chợt, Song Tử cất tiếng. Sau tất cả, cuối cùng anh cũng lên tiếng, hiển nhiên nói:

- Nếu muốn biết sự thật, chúng ta chỉ cần xem CCTV là biết ngay mà!

- Cậu không nhìn thấy sao? Camera bị phá hết rồi! Ủa khoan...

Xà Phu đang nói, bỗng dưng nhận ra điều gì đó sai sai, liền quay sang cô bé tóc xù kia, vội vã hỏi:

- Camera ở hành lang này bị phá rồi, sao khi nãy em lại xác nhận được khoảng thời gian Sư Tử ra khỏi phòng chờ?

Lời của Xà Phu như nói lên thắc mắc của mọi người. Nó đã bị phá từ buổi sáng, trước khi Sở cho người đem nước điện giải đến cho các lớp. Vậy thì, lời của Tống Tử Hy khi nãy...

- Là thật đó!

Tống Tử Hy xoay màn hình laptop lại cho mọi người xem. Ma Kết lúc này mới lên tiếng giải thích:

- Mấy đứa không cần ngạc nhiên, sau khi trường chúng ta có người trúng độc. Ban tổ chức đã bí mật nhờ nhà đầu tư Capgrem gắn camera dạng con chíp lên vị trí các camera... từ lúc đó rồi!

- !!!

Lời này của Ma Kết, như một mũi tên trúng cả một bầy nhạn. Sắc mặt Diêm Tần Tương, Vưu Cổ Nhữ, Hồng Linh, Nhị Mỹ Lan và Tây Nghi Hạ đồng loạt biến sắc trắng bệch.

Thế tức là con chíp camera mà bọn họ không hề biết... đã ghi lại toàn bộ mọi việc?

Vậy...

Hóa ra, bọn họ lại có được số điện thoại của Sư Tử, nhắn tin kiếm chuyện đe dọa về vấn đề của Cự Giải mà đòi gặp mặt anh. Sư Tử nhận được, liền nóng nảy đi ra, Lý Bội chờ sẵn liền giả bộ đụng phải người của anh, khiến anh phải đến nhà vệ sinh thay áo. Tây Nghi Hạ và Nhị Mỹ Lan phối hợp để dán giấy thay đổi ký hiệu nam/ nữ trước cửa nhà vệ sinh. Tây Nghi Hạ vừa dán xong, vào phòng vệ sinh nam để canh chừng, nếu có người thì chặn người đó không được ra ngoài, Sư Tử mà thấy có nam sinh trong nhà vệ sinh nào, thì sẽ không để ý cái bảng hiệu bị đổi ngược kia. Không ngờ lúc vào, hắn ta lại gặp trúng Dịch Thiên Ân, càng dễ dàng để giữ chân cậu lại. Ai ngờ, Giải Hoa Thần lại xuất hiện, hắn ta làm vẻ thất thế rồi tháo rút, lúc tháo chạy, đã xé bảng dán giả kia ra, rồi chờ Diêm Tần Tương hét lên thì bước ra đường đường chính chính cùng đám Vưu Cổ Nhữ như mọi người đều thấy. Diêm Tần Tương ở sẵn trong nhà vệ sinh nữa, cởi áo ra, chỉ để bộ dạng như bị bắt gặp. Lén quan sát, ngay lúc Sư Tử cởi áo thì lao ra và hét lên.

Nhưng, mọi chuyện lại không được như ý muốn khi người mở cửa đầu tiên là Cự Giải và Kim Ngưu. Nếu không, bọn họ đã có thể cùng nhau kẻ diễn người họa, thêm mắm dặm muối nhiều hơn cho cảnh Sư Tử cưỡng bức Diêm Tần Tương, cho dù có mười cái miệng, một mình Sư Tử cũng chẳng thể nói lại bọn họ.

- Xin lỗi...

Trong khi mọi người đã ra sân hết, thì trong phòng chờ, chỉ còn lại Cự Giải và Sư Tử. Cự Giải dán một miếng dán lưng lên vùng hông của Sư Tử, bất lực cất tiếng. Sắc mặt cô vẫn ủ rũ trầm mặc từ lúc sự cố diễn ra, quyền tay của cô siết chặt lại, răng cắn chặt vào môi:

- Xin lỗi cậu, tớ... tớ đã chẳng thể làm gì, lại còn... khiến cậu...

- Aissss! Cậu lại bắt đầu luyên thuyên đấy à?

Sư Tử phật tà áo xuống, giọng điệu ngông ngạnh vang lên. Anh quay sang, nhìn người con gái đang cúi đầu, cả người đã run lên vì sự bất lực của mình trong chuyện vừa rồi. Anh chợt đặt bàn tay lên đầu cô, nhẹ nhàng mà nhu hòa, ngữ điệu trở nên thả lỏng:

- Cậu làm tốt lắm! Bác trai sẽ tự hào về cậu! Tôi cũng... _Nói đến đây, sắc mặt Sư Tử chợt dịu đi rất nhiều:

- Rất tự hào về cậu!

- Sư Tử...

Tâm Cự Giải như bong bóng mưa, một lời chân thành cũng như một cái chạm nhẹ, lập tức tan mất.

- Sư Tử!

Cô lao vào người anh, không hiểu sao lại xúc động đến mức yếu lòng. Sư Tử chợt bật cười một tiếng, hình như đã một thời gian dài, anh không gặp lại phiền phức. Nhưng lần này, bên cạnh anh lại có thêm Cự Giải. Nếu lúc đấy, Cự Giải không ngăn anh lại, tình hình hẳn đã lên phường để giải quyết rồi. Có khi, không chỉ trường học, mà cả sự kiện này, Sở giáo dục này cũng sẽ bị mang tai tiếng.

Trong tình huống này, chẳng ai có thể ngầu hơn Cự Giải. Vì cô đã chấp hành đúng luật dành cho cảnh sát và ứng xử như một cảnh sát thực thụ. Trong một vấn đề/ vụ án nhạy cảm, mà nghi can là người thân của mình, bất cứ cảnh sát nào cũng không được tham gia trực tiếp điều tra, lên tiếng bênh vực khi chưa có chứng cứ và nhân chứng rõ ràng.

Trường hợp vừa rồi của Sư Tử là một tình huống hiểu nhầm nhạy cảm. Cự Giải với cương vị là bạn gái của anh, không thể lên tiếng bênh vực một cách chủ quan trong khi mọi việc đều chưa rõ ràng. Cô đã im lặng đứng sang một bên mà không có bất cứ hành động quá khích nào với đối tượng cùng tình huống với anh. Vì nếu cô lên tiếng bảo vệ, thì mọi chuyện sẽ càng ngày càng rối, sự thật có thể bị nhiễu đoạn, và hai bên sẽ cãi qua cãi lại không có điểm dừng. Cô hoàn toàn tin tưởng vào anh, nên dù Diêm Tần Tương có bất cứ lời khai gì, cô cũng phải nhẫn nhịn chịu đựng, vì đấy chính là bằng chứng để tố giác ngược lại cô ta. Bề ngoài, trông cô lạnh nhạt và kiên định như vậy, nhưng bên trong, cô không ngừng chịu đựng sự bất lực của bản thân và thương xót anh vì lời lẽ quá đáng của đám người Diêm Tần Tương. Cô đã rất muốn lên tiếng dạy dỗ bọn họ, nhưng cô đã nhịn.

Thật may, vì mọi chuyện cuối cùng cũng đi đúng hướng của nó.

Thật nhẹ nhõm.

Vì vậy, Cự Giải xứng đáng là người ngầu nhất hôm nay.

- Hmnn...

Trong lúc hai người định ra ngoài, thì Cự Giải chợt chú ý đến chiếc thùng rác ở góc phòng, ngay cạnh cửa ra vào. Trong có có một hộp cacton không nhỏ, hình như bên trong còn có đồ dùng được. Với bản tính tò mò, cô đã dừng lại và lôi chúng khỏi thùng rác.

- Cậu làm gì vậy?

Sư Tử cũng nán lại khi thấy động thái kỳ lạ của Cự Giải. Dường như đã khám phá ra điều gì thú vị, cô liền gọi anh ngồi xuống, đem những thứ trong thùng giấy ra, hứng thú cất tiếng:

- Này, cậu nhìn xem haha!

Toàn là bánh kẹo kèm lời nhắn từ các mảnh giấy note. Mà đọc xong, gương mặt Sư Tử chợt đen lại. Khóe miệng gầm gừ lên:

"Dương - Song - Tử!"

...

Phòng chờ trường Royal...

- Yo, Yên Nam Sơn!

Yên Nam Sơn vừa trở về phòng chờ, trong phòng giờ chỉ còn mười hai người. Những người khác đều đã di chuyển ra ngoài. Khóe môi anh cong lên:

- Về rồi à?

- Tất nhiên rồi, phải về để lật ngược tỷ số chứ!

- Thi đấu thể lực cho trường mà thiếu S8 thì đâu có được!

Ngoài Yên Nam Sơn, Cố Sùng Lâm, Lục Kỳ, Lương Thuần và Bát Tề Phi ra, thì ở đây còn có tám người khác. Sáu nam hai nữ, đầu ai cũng cạo đi, trông vô cùng bóng lọng. Đây chính là S8 - Stronger.

------------ End Chap 194 -----------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play