Wattpad trên điện thoại bị lỗi rồi huhuhu

---------------------------

Phân khu F...

- Thiên Bình a...

Đội tuyển trường Zodiac đang theo Ma Kết và Như Hòa di chuyển về phân khu F theo hai hàng nghiêm chỉnh. Nhưng ở gần cuối hàng bên tay phải, lại có một kẻ đang mếu máo rầu rĩ. Giải Hoa Thần đi sau Song Tử, mặt vẫn vô biểu tình, nhưng trong lòng lại bày tỏ sự tiếc thương cho Boss của mình. Đào hoa quá cũng không phải là điều tốt.

Mặc kệ bộ dáng đáng thương của Song Tử, Thiên Bình vẫn lạnh nhạt rời vị trí mà đi thẳng lên đầu hàng. Trên mặt hiện rõ dòng chữ "Cấm làm phiền!" dành riêng cho Song Tử.

Đám người còn lại chẳng ai lên tiếng bảo vệ Song Tử, hoàn toàn đứng về phía nhà ngoại để xem kịch hay.

- Kết quả như vậy ổn thật chứ?

Khi tất cả đã đến khu vực thi đấu của sáng nay, Bảo Bình đứng bên cạnh Ma Kết, khẽ lên tiếng hỏi.

Sau vụ Sư Tử bị bọn Diêm Tần Tương bày trò vu khống, kết quả, Ma Kết và những người khác đã thống nhất cảnh cáo bọn nó, nếu chiều nay còn giở trò trong thi đấu, sẽ công khai chuyện này cho toàn sân vận động biết. Mặc dù bọn họ đã nhận được lời xin lỗi và lời hứa từ đám người đó, nhưng như vậy chẳng phải quá nhẹ tay sao?

- Mấy đứa không cần lo, tất cả đều là vì lợi ích của trường ta thôi! _Ma Kết cười, ôn tồn giải thích cho đám nhóc hiểu:

- Thứ nhất, chuyện đó đảm bảo được lát nữa chúng ta thi đấu, sẽ không có người giở trò! Dù sao, sự an toàn của các em mới là trên hết mà! Thứ hai, nếu chuyện đó đem lên Ban tổ chức, thì hậu quả sẽ khá rắc rối. Thậm chí sự kiện này có thể bị hủy bỏ vì mối xích mích giữa hai đối thủ, Sở giáo dục cũng sẽ bị ảnh hưởng. Chắc chắn bọn họ sẽ bưng bít bằng cách tước quyền thi đấu của nhóm Diêm Tần Tương vì một lý do không rõ ràng khi công khai cho quần chúng biết. Như vậy, nhóm Diêm Tần Tương chỉ bị tước quyền thi đấu mà công chúng thì không biết sự thật đằng sau, Sư Tử của chúng ta đã phải chịu oan ức thế nào?

- Y... Ý của thầy là... _Dường như nhận ra được hàm ý của Ma Kết, Xử Nữ có chút cả kinh. Ma Kết gật đầu nhẹ, mỉm cười:

- Phải, trước hết, chúng ta cứ như người chịu thiệt, để sự kiện diễn ra êm đẹp đã. Đến khi kết thúc, mới làm sáng tỏ mọi chuyện, từ A đến Z!

- Đó cũng là ý của Hiệu trưởng đấy!

Bỗng, một giọng nói lạ vang lên, hướng sự chú ý của mọi người. Đó là một người đàn ông mặc suit xám, trông khá quen mắt. Xử Nữ có nhận ra mà lên tiếng:

- Thư ký Khôi!

Lời của Xử Nữ mới khiến mọi người nhớ ra, đây là Khôi Vĩ Hàng - thư ký của Hiệu trưởng Mạc Ly Băng. Từ sự kiện Sống Còn, khi Hiệu trưởng ra mặt, thì tần suất xuất hiện của thư ký Khôi bị giảm tối đa. Có lẽ từ lúc đó, bây giờ bọn họ mới gặp lại anh ta. Trước đó, thư ký Khôi là người đại diện cho Hiệu trưởng Mạc, phụ tá Hiệu phó quản lý nhà trường. Bây giờ, kiểu tóc thay đổi nên ban đầu, mọi người chưa nhận ra ngay được.

- Chào mọi người, tôi là người thay thế cho thầy thể dục 02, sẽ đại diện cho nhà trường phụ trách các tuyển thủ là các bạn, Khôi Vĩ Hàng!

- Chà, vậy là Hiệu trưởng đã cử anh đến! Vậy thì cái này phải giao lại cho anh rồi, thư ký Khôi!

Ma Kết đưa bảng danh sách và các loại giấy tờ liên quan cho Khôi Vĩ Hàng. Khôi Vĩ Hàng nhận lấy, tiếp nhận:

- Vâng, anh đã vất vả rồi, thầy Dương!

- À, thư ký Khôi, vừa rồi anh nhắc đến ý của Hiệu trưởng, có nghĩa là gì vậy?

Xà Phu quan tâm đến vấn đề này là lên tiếng, Khôi Vĩ Hàng trả lời ngắn gọn:

- Hiệu trưởng đã có đủ điều kiện để tố cáo Royal, nên mấy em chỉ cần làm như lời của thầy Dương là được!

Nói như vậy, tức là Hiệu trưởng đã có đầy đủ những bằng chứng, nhân chứng cho việc trường Royal giở trò trong từng trận đấu của buổi sáng?

"TÙNG! TÙNG! TÙNG!"

"Ố Ề Ố Ề Ố Ề~"

Ngay lúc này, tiếng trống đánh thùng thùng lại vang lên, tựa như buổi sáng, gây sự chú ý đến toàn thể những người đang có mặt ở sân vận động.

"Kính thưa toàn thể các quý khán giả và những học sinh, tuyển thủ đang có mặt tại sân vận động Zodiac vào buổi chiều nay! Sau khi kết thúc phần thi cá nhân vào sáng nay, thì lúc này đây, chúng ta sẽ tiếp tục phần thi đấu đồng đội!"

Người dẫn chương trình lúc sáng xuất hiện ở khu vực dành cho các Hiệu trưởng mà lên tiếng. Vẫn nhiệt huyết như ban đầu, ông lại thông báo:

"Như lúc sáng tôi thông báo, chiều nay, các trường cao trung sẽ thi đấu với nhau những bộ môn mang tính chất đồng đội! Có tất cả 08 bộ môn, và bây giờ, thứ tự thi đấu các môn sẽ hiện lên trên các bảng điện tử! Mời tất cả cùng theo dõi!"

Lời MC vừa dứt, lần lượt các bảng điện tử đều hiện lên danh sách thứ tự các bộ môn thi đấu. Không lâu sau đó, người MC lại cất vang tiếng lên:

"Theo từng bộ môn, sẽ có số lượng người tham gia khác nhau! Nhưng môn cuối cùng sẽ bao gồm tất cả các tuyển thủ của hai trường! Đặc biệt, để khiến sự kiện càng thêm hấp dẫn, tỷ số của những bộ môn chiều nay thi đấu sẽ được nhân hệ số 2! Tức là, đây chính là cơ hội lội ngược dòng cho những lớp đang bị dẫn đầu tỷ số buổi sáng! Vậy, ngay giờ phút này, tôi xin tuyên bố... Phần hai của sự kiện "TRƯỜNG ĐẤU TRƯỜNG" - TRẬN ĐẤU ĐỒNG ĐỘI... CHÍNH THỨC BẮT ĐẦU!"

"TÙNG! TÙNG! TÙNG! TÙNGGGGG!"

Phụt! Phụt! Phụt!

Một lần nữa, tiếng trống dồn dã vang lên, các cột pháo giấy bắn lên đồng loạt, khiến cho cả khán đài khắp sân vận động đều la hét rúng động.

Một lần nữa, cả sân vận động đều tràn trề khí huyết tuổi trẻ và thể thao. Sau một buổi trưa vắng lặng, giờ đây, sân vận động quốc tế Zodiac lại được lắp đầy bằng những tiếng hô hào, reo vang vô cùng nhiệt huyết.

Theo đó, người của Ban tổ chức bắt đầu xuất hiện ở các phân khu, điều động các tuyển thủ của hai trường vào khu vực thi đấu. Chẳng mấy chốc, hai trường Zodiac và Royal lại xếp hàng đối diện nhau để thực hiện nghi thức chào, mở đầu một cuộc thi đấu mới.

Mà bên trường Royal, có vẻ như có vài gương mặt mới. Không chỉ mới, mà còn rất đáng gờm và cổ quái. Tám người lạ mặt, tất cả đều là cạo đầu, kể cả con gái cũng để đầu đinh như Sư Tử, quả thật có một khí thế rất khác người. Bây giờ, nhìn lại đội tuyển của Royal, trông vô cùng áp đảo Zodiac với sự xuất hiện của S8. Mà điều này, khán giả càng thêm phấn khích và thích thú.

Vì cuộc thi, chắc chắn sẽ gay cấn hơn cả buổi sáng.

"Toét!"

Trọng tài vừa hiệu tay và thổi còi, hai bên liền cúi đầu chào nhau. Sau đó chia thành hai ngả, trở về ghế chờ ở gần ngay đó. Bọn họ có năm phút chuẩn bị để đưa tuyển thủ thi đấu môn đầu tiên vào.

Tam sao thất bản

Vượt thử thách tiếp sức đơn giản (trên cạn)

Vượt thử thách tiếp sức phức tạp (trên không)

Cú đấm thép tiếp sức

Tạo hình theo lệnh

Đấu khẩu tập thể

Find a partner in the maze

Kéo co

Trên bảng điện tử hiện lên thứ tự thi đấu các bộ môn đồng đội. Thư ký Khôi chuyên nghiệp tiếp thu, chỉ trong phút chốc, anh đã nắm rõ các nội dung và tuyển thủ mà lên tiếng:

- Trước tiên, các em không cần phải lo lắng cho môn Kéo co. Ban tổ chức đã đồng ý cho chúng ta thi với số lượng 25 người, bên trường Royal sẽ bỏ ra năm tuyển thủ để cân xứng số lượng với trường ta. Vậy, với bộ môn đầu tiên – Tam sao thất bản. Vì Lâm Cự Giải đã thay thầy thể dục 03 ở môn tiếp theo rồi, nên môn này, Trịnh Nhân Mã sẽ thế cho Cự Giải, tham gia môn Tam sao thất bản!

- Vâng, em biết rồi! _Được nhắc tên, Nhân Mã liền dõng dạc nhận lệnh, thể hiện ý chí thi đấu nghiêm túc của mình.

- Vậy tôi thông báo những em sau đây sẽ thi đấu bộ môn Tam Sao Thất Bản: Lãnh Kim Ngưu, Âu Dương Xử Nữ, Trịnh Nhân Mã của lớp 12S, Giao Xà Phu của 12A và Ân Tuệ Dương của 10S1!

- Vâng!

Những người được nhắc tên lần lượt xếp thành hàng trước mặt thư ký Khôi. Thư ký Khôi tiếp tục lên tiếng:

- Đây là bộ môn đòi hỏi sự ăn ý của đồng đội và sự nhạy bén của mỗi người. Vì vậy mà nhà trường đã cố tình sắp xếp đa phần những người của Hội học sinh vào đây. Người ở giữa và người cuối cùng là những người nắm vai trò quan trọng nhất, cho nên các em phải sắp xếp sao cho hợp lý.

- Phải, đây không chỉ là trò chơi cho vui như chúng ta thường chơi, mà là một cuộc thi. Vậy nên mấy đứa cần có chiến lược phù hợp.

Ma Kết cũng lưu tâm nhắc nhở, thư ký Khôi tiếp:

- Vì là môn mở đầu, nên các em đừng căng thẳng quá, cứ thả lỏng đi!

- Hihi, anh thư ký không cần lo lắng! Đây đâu phải lần đầu tiên bọn em đi thi chứ! _Nhân Mã lạc quan phát biểu, Kim Ngưu cũng đồng tình:

- Mọi người không cần phải lo, lần này chúng ta thi đấu theo đồng đội mà! Không hề căng thẳng chút nào!

- Với lại ở đây có thánh biết tuốt là Hội phó và Boss IQ là Hội trưởng, bọn em sẽ không sao đâu! _Ân Tuệ Dương hoàn toàn tin tưởng vào đàn anh đàn chị của mình mà nói.

Hết năm phút, Ban tổ chức đưa hiệu cho hai bên đối thủ để các tuyển thủ tiến vào. Trong khi thư ký Khôi dẫn đầu năm người đầu tiên đi thi đi, thì những người còn lại hô hào cổ vũ:

- Tuệ Dương, thi tốt nhé em! Em là đại diện khối 10 duy nhất của chúng ta đấy! Fighting!

- Cự Giải, như vậy không phải sẽ khiến em ấy áp lực hơn à?

- Không sao đâu Bảo Bình, Ân Tuệ Dương trông vậy, nhưng càng áp lực, thì em ấy càng thi đấu tốt đó!

- Quào... Này Kim Ngưu, thi đấu tốt đấy!

- Nhân Mã, cứ làm hết mình là được!

- Hàn phu nhân cố lên! Lão công cậu luôn luôn theo dõi cậu!

- Im đê!

- Chị Xà Phu fighting! Em tin tưởng chị! Cố lên chị yêu, em luôn cổ vũ cho chị yeah yeah yeah! Này Tử Hàn, nhảy lên cùng tao đi chứ!

- Bla... Bla...

"Lãnh Kim Ngưu! Trịnh Nhân Mã! Âu Dương Xử Nữ! Giao Xà Phu! Ân Tuệ Dương! Zodiac High School! Fighting!"

"Lãnh Kim Ngưu! Trịnh Nhân Mã! Âu Dương Xử Nữ! Giao Xà Phu! Ân Tuệ Dương! Zodiac High School! Fighting!"

"Lãnh Kim Ngưu! Trịnh Nhân Mã! Âu Dương Xử Nữ! Giao Xà Phu! Ân Tuệ Dương! Zodiac High School! Fighting!"

Năm tuyển thủ vừa ra sân, đội cổ động lập tức thực hiện vai trò của mình. Cái cách cổ vũ này, sao giống như hô Fanchant quá vậy.

"Royal High School cố lên! Royal High School cố lên!"

"Royal Dragon sẽ lội ngược dòng! Royal Dragon sẽ lội ngược dòng!"

"Quyết thắng lội ngược dòng! Quyết thắng lội ngược dòng! Quyết thắng lội ngược dòng!"

Tuyển thủ bên trường Royal cũng ra sân, đội cổ động của bọn họ cũng vô cùng sục sôi khí thế cổ vũ. Xem ra, trước tỷ số thua cuộc ở vòng thi đấu cá nhân, Royal đã nghiêm túc và kiên quyết hơn rồi.

Tam sao thất bản là một trò chơi vô cùng phổ biến trong các chương trình tạp kỹ xuất hiện trên truyền hình. Luật chơi hẳn tất cả mọi người đều biết. Tam sao thất bản có nhiều dạng, nhưng ở đây, cuộc thi này sẽ được tổ chức theo hình thức "Miêu tả - Đoán từ". Cả hai đội đều nhận cùng một loạt các từ khóa giống nhau để mang tính công bằng. Trong khi trường này đang thi, thì trường kia sẽ đeo tai nghe nhạc lớn và bịt mắt lại, sẽ do người của trường đối thủ canh chừng. Trong cùng một thời gian, đội của trường nào nói đúng nhiều từ khóa hơn sẽ chiến thắng. Đặc biệt, ở bộ môn này sẽ cấm ngôn, chỉ có người cuối cùng mới được nói ra câu trả lời.

Nhờ bàn tay vàng của Kim Ngưu, đội của trường Zodiac sẽ thi đấu sau. Trường Royal sẽ thi đấu đầu tiên.

Như luật, đội tuyển của Zodiac sẽ phải đeo tai nghe, bịt mắt và ngồi vào hàng ghế đầu tiên bên phía hàng ghế chờ của Royal. Cũng may, nhóm bạn tiểu thư của Diêm Tần Tương đang thi đấu, nếu không, nghĩ đến việc phải ngồi cùng chỗ với con nhỏ đấy, Kim Ngưu và những người khác đều không tránh khỏi sởn da ốc. Nhưng mà ngồi cùng con nhỏ phản bội Vưu Cổ Nhữ với đám người Yên Nam Sơn, Lục Kỳ và Royal, cảm giác cũng chẳng dễ chịu chút nào.

- Xời, tưởng là ai, hóa ra cũng chỉ là cái thứ đũa mốc mà...

- Này cô kia, im lặng đi!

Vưu Cổ Nhữ thấy nhóm Kim Ngưu di chuyển đến, đang cất giọng gây sự thì Cố Sùng Lâm ngắt ngang với ngữ điệu buồn chán. Hắn ta chau mày nhìn cô, có chút coi thường mà nói:

- Ở đây không đến lượt cô lên tiếng đâu.

Nếu Diêm Tần Tương ở đây, ít nhất Vưu Cổ Nhữ cũng còn chỗ dựa. Nhưng hiện tại, bạn của ả đang ở ngoài sân đấu, nên Vưu Cổ Nhữ như rắn mất đầu, bị kẻ đáng sợ như Cố Sùng Lâm nhắc nhở, liền ngoan ngoãn im lặng.

Động thái của Cố Sùng Lâm khiến cho tuyển thủ của bên Zodiac có chút bất ngờ. Chuyện lúc nãy, Cố Sùng Lâm đã vô tình giúp bọn họ một tay rén lên màn kịch của Diêm Tần Tương, mà lần này, cũng ra mặt với Vưu Cổ Nhữ đang tính nói xấu bọn họ. 

Hình như cậu ta, không giống như những kẻ còn lại cho lắm.

"Roét!"

Một lúc sau, tiếng còi của trọng tài vang lên. Kết thúc phần thi của trường Royal, mà trên bảng số của trường Royal hiện lên số 7/12, tức là bọn họ đoán được bảy câu trong tổng số mười hai câu trong mười phút.

Bây giờ, đến lượt trường của Zodiac.

Theo sự chỉ đạo của Xà Phu, thì trường Zodiac sẽ phân theo thứ tự: người nhìn từ khóa và miêu tả lại là Kim Ngưu. Sau Kim Ngưu là Nhân Mã, tiếp đó là Xử Nữ, Ân Tuệ Dương và cuối cùng là Xà Phu.

Nhận được từ khóa đầu tiên, Kim Ngưu nhanh chóng miêu tả cho Nhân Mã xem. Nhân Mã hệt như copy – paste với hành động của Kim Ngưu. Nhận được sự chú ý từ Xử Nữ, Nhân Mã liền làm hành động vuốt đầu xuống cằm, cột cột chiếc khăn vô hình lại. Rồi giả bộ nhấc váy lên, tung tăng di chuyển. Sau đó, cậu né sang bên trái, giơ hai móng vuốt lên, miệng nhe răng đầy đáng sợ. Rồi cậu lại quay sang phải, giả bộ sợ hãi. Xử Nữ biết đó là gì, nhưng nhìn cách miêu tả của Nhân Mã thật buồn cười.

"Cô bé quàng khăn đỏ!"

Ting!

Xà Phu đưa ra câu trả lời đầu tiên, kết quả chính xác.

Từ khóa thứ hai. Kim Ngưu vuốt vuốt mái tóc ngắn của mình xuống, rồi động tác vuốt tóc ấy cứ lặp lại và kéo dài xuống đến tận chân cô, ra tận sàn nhà.

"Công chúa tóc mây!"

Ở ngoài hàng ghế chờ, có rất nhiều người nhịn cười không nổi, khi nhìn thấy biểu cảm vuốt mái tóc dài của Nhân Mã và Xử Nữ. Nhìn đúng bê đê Thái Lan.

Từ khóa thứ ba. Kim Ngưu nằm xuống sàn, trườn người đi theo động tác chu mông lên rồi hạ xuống, sau đó đứng dậy, chỉnh mái tóc của mình lại sao cho giống một người, rồi la lên mà chạy mất tiêu.

"Sâu!"

Câu trả lời vừa được thông qua, cả đám ở ngoài liền phá lên cười. Chỉ có một kẻ là im lặng khi gương mặt đang vô cùng đỏ.

Từ khóa thứ tư. Kim Ngưu thì làm động tác gầm gừ đáng sợ. Nhân Mã thì làm vẻ mặt ngáo đá. Xử Nữ thì diễn hai vai – một thì ngông ngạnh ngáo cần, hai thì hiền dịu tỏ vẻ ngưỡng mộ. Ân Tuệ Dương cũng diễn hai vai – một thì đang cởi áo giữa chừng, mặt mũi bặm trợn, hai thì diễn nét ủy khuất, tay ôm ngực.

"Sư Tử!"

Xà Phu à, chị là thánh hay sao mà đoán chính xác từ khóa mà Ân Tuệ Dương miêu tả hay quá vậy.

Lại là ngoài hàng ghế chờ. Sư Tử mặt đen như đít nồi. Còn bên Diêm Tần Tương thì mặt đỏ như đít khỉ. Đỏ vì tức giận.

"Bóng rổ!"

"Blood Sweat and Tears!"

"Fire!"

"Bóng chày!"

"Ballet!"

Vừa nhìn thấy từ khóa này, mắt Kim Ngưu liền sáng lên, có vẻ như đây là một từ dễ. Cô khều Nhân Mã đang nghe nhạc quay lại, sau đó làm động tác bắn ra thứ gì đó từ bàn tay. Rồi cô run rẩy, hai tay ôm người miêu tả sự lạnh lẽo. 

Cái này trước đây ở Suối nước nóng, Bạch Dương có làm một lần rồi.

Mặt ngu đần của Nhân Mã liền nhanh chóng đoán ra đó là gì. Vì vậy, cậu khều Xử Nữ, làm động tác y chang Kim Ngưu. Còn đặc biệt thêm vào một biểu cảm. Nhân Mã ra hiệu Xử Nữ hãy chú ý. Sau đó, gương mặt cậu đột nhiên nghiêm lại, trở nên băng lãnh lạnh lùng vô cùng, ngón tay chỉ sang phía hàng ghế chờ.

Hàng ghế chờ lại có người đen mặt.

- Frozen!

"Roét!"

Ngay khi Xà Phu vừa thốt lên câu trả lời, tiếng còi của trọng tài đã vang lên. Đã hết mười phút. Nãy giờ mọi người mải diễn tả quá, nên chẳng ai đếm được số từ đoán đúng cả. Hình như chưa sai câu nào.

"11/12!"

Bảng số của trường Zodiac hiện lên con số 11/12. Cả năm người thi đấu vừa nhìn thấy kết quả, liền nhảy cẫng lên, ôm nhau đầy vui mừng.

"Bộ môn Tam Sao Thất Bản kết thúc! Trường cao trung Zodiac hiện đang dẫn đầu tỷ số là 1:0! Vì nhân hệ số hai, nên tỷ số bán cuộc là 2:0!"

"YEAHHHH! Zodiac High School Fighting! Fighting! Fighting!"

Bộ môn đầu tiên, trường Zodiac đã bá khí mang chiến thắng đầu tiên trong buổi trở về.

Khi nhóm Kim Ngưu, Nhân Mã, Xử Nữ, Xà Phu, Ân Tuệ Dương trở về, thì nhóm người thi đấu môn thứ hai đã xếp thành hàng sẵn sàng cả rồi.

- Tốt lắm, mấy cậu làm tốt lắm!

- Cách xếp vị trí rất hợp lý, để Xà Phu và Xử Nữ giữ mấu chốt quan trọng. Và để hai kẻ ngốc đứng đầu!

- Yah Song Ngư!

- Cái từ khóa "sâu" á, mấy cậu cà khịa tớ vừa phải thôi nhá! Chỉ cần trườn là được rồi! Có cần hét lên rồi bỏ chạy không?!

- Hahaha!

- Từ khóa "Sư Tử" á, công nhận mấy cậu giàu trí sáng tạo thật, mỗi người tả một vẻ luôn!

- Cười ỉa haha! Nhân Mã, cậu có khiếu làm diễn viên lắm đấy!

- Đúng rồi, không chỉ diễn được cái mặt ngáo cần của Sư Tử, mà còn diễn được mặt bất cần của Thiên Bình!

- Hahaha!

Mọi người tranh thủ khen và khích lệ những chiến binh đầu tiên trở về. Mở đầu nhẹ nhàng, êm đẹp như vậy là tốt rồi. Cuối cùng, thư ký Khôi lên tiếng:

- Đến bộ môn thứ hai. Vượt thử thách tiếp sức trên cạn!

Lời của thư ký Khôi vừa dứt, những tiếng cười chợt ngưng lại. Trái ngược hoàn toàn với môn đầu tiên vô cùng nhẹ nhàng, môn thứ hai lại là môn đấu thiên về thể chất.

Nhóm năm người đã xếp thành hàng trước mặt, chính là những người sẽ thi môn thứ hai. Gồm có Bảo Bình, Cự Giải, Sư Tử, Ma Kết và Bạch Dương.

- Ở đây có hai bạn nữ, hai em ổn cả chứ?

Có thể thư ký Khôi chưa hiểu được khả năng của Cự Giải và Bảo Bình. Nhưng những người còn lại, đều lên tiếng đảm bảo:

- Thư ký Khôi, anh là chưa thấy hai cậu ấy thể hiện thôi!

- Đến Hoắc Tử Nha còn thua cả chị Bảo Bình mà!

- Cái giề thằng nhóc kia!

- Cậu đang nhìn ai đấy?

Hoắc Tử Nha vừa mới xù lông với Tiêu Vỹ, thì Xà Phu đã quyền lực ra tay. Được thế, Tiêu Vỹ liền trốn sau lưng Xà Phu, cười nghịch ngợm nhìn Hoắc Tử Nha. Tử Hàn cũng lên tiếng khoe khoang chị mình, nói:

- Chị hai của em chưa đánh thua ai bao giờ, đến cả anh Sư Tử, chị hai còn thu phục được mà!

- Đúng rồi, lúc nãy Cự Giải quật một phát, Sư Tử đo ván luôn đó!

Lời của Nhân Mã vô tình khiến Cự Giải cảm thấy có lỗi vì vết thương bên mạn hông của Sư Tử, sắc mặt trở nên mất tự nhiên. Sư Tử tinh ý nhận ra, liền hắng giọng:

- Đo cái gì mà đo, chẳng qua là tôi mất cảnh giác thôi!

- Nói chung, không cần lo lắng quá đâu, thư ký Khôi à!

- Nếu có lo lắng, anh nên lo cho cái tên tóc vàng kia ấy!

- Thầy á hả? 

Ma Kết ngơ ngác chỉ vào mình, khiến Xử Nữ quên mất thầy ấy cũng tóc vàng, liền hắng giọng:

- Không, thầy thì có cả con heo nặng nửa tấn đè lên chắc cũng chả sao! Em đang nói thằng đần kia kìa! _Ngưng một chút, Xử Nữ lại bêu rếu bạn mình:

- Không chừng trong thử thách của cậu có sâu đấy! Nhớ giữ bình tĩnh đó nha!

- Cậu có thể dẹp cái tư duy kinh dị đó đi không? Tôi là lão công của cậu đấy!

- Lão cái đầu cậu! Công cái cục shit! Đá phát giờ tên đần úng não này!

O.O

Thư ký Khôi mặt ngơ ngác, nhớ không nhầm thì đây là con trai của Hiệu trưởng mà nhỉ?

Tóm lại, chính là mọi người đều tin tưởng vào khả năng của hai bóng hồng mạnh mẽ của trường và lo lắng cho nỗi sợ sâu của Bạch Dương. Nhưng nói gì thì nói, thư ký Khôi vẫn phải lên tiếng lưu tâm:

- Ừm, tôi tin tưởng vào các em và thầy Dương. Mọi người hãy cố gắng hết mình nhé! Chúng ta đi thôi!

Theo đấy, tiểu đội xuất chinh thứ hai đi theo thư ký Khôi đến chỗ ban tổ chức. Đúng lúc đấy, tuyển thủ của trường Royal cũng đi đến.

Chỉ là, khi nhìn thấy đối thủ, bên trường Zodiac có chút lưu ý. Vì năm người thi đấu với họ là Cố Sùng Lâm, Lương Thuận, Lục Kỳ, một bạn nam đầu trọc và một bạn nữ đầu đinh. Tức là, có hai trong số tám kẻ lạ mặt tham gia thi đấu.

Tuy chưa biết khả năng của hai người này, nhưng ai cũng có cùng một linh cảm là khó xơi.

- Ồ, bên Zodiac cũng có nữ thi đấu kìa! Lại còn hai người nữa chứ!

Bạn nam đầu trọc lên tiếng, tên là Triệu Phục. Hắn ta có vẻ hứng thú, mà huých vai cô gái đang đứng cạnh mình:

- Đường Ly, không chừng họ sẽ đánh bại cậu đấy!

- Bớt nhiều chuyện đi, trông họ có cùng đẳng cấp với tôi không?

Đường Ly kiêu ngạo đáp lại, ánh nhìn chẳng có một chút xem trọng dành cho Cự Giải và Bảo Bình. Cũng phải, nhìn ngoại hình là đủ biết cô ả bá khí hơn rồi.

Khóe môi Bảo Bình giật giật, người tên Đường Ly này, khiến cô có chút khó chịu rồi đấy, xem thường khả năng của cô sao? Được lắm, cô sẽ là đối thủ của cô ta.

Vượt thử thách tiếp sức đơn giản, gọi nó là đơn giản vì nó diễn ra ở trên mặt đất, chứ chẳng hề dễ dàng chút nào. Ở bộ môn này, có năm trạm thử thách. Mỗi tuyển thủ ứng với một thử thách theo thứ tự. Khi tuyển thủ đầu tiên hoàn thành được thử thách, bấm vào nút đỏ của thử thách ấy để báo hiệu, thì tuyển thủ thứ hai mới được thực hiện thử thách của mình. Cứ như vậy cho đến tiếng báo hiệu hoàn thành thử thách của tuyển thủ cuối cùng vang lên, thì kết thúc. Đội của trường nào hoàn thành sớm hơn sẽ ghi tỷ số. Đặc biệt, phải bấm tiếng báo hiệu ở thử thách của mình, nếu không sẽ không tính và phải hoàn thành thử thách lại từ đầu.

Trước mặt các tuyển thủ, là những thử thách đã được đội ngũ hậu cần của ban tổ chức sắp xếp. Gồm năm hạng mục.

Đầu tiên là nắm dây thừng để leo lên mặt dốc 60 độ cao 5 mét.

Thứ hai là cõng người của thử thách đầu tiên, nhảy dây trên thảm đá massage mười cái.

Thứ ba, xuyên qua rừng dây chuông mà không để bất cứ tiếng chuông nào vang lên.

Thứ tư là cõng người của thử thách trước đó đi qua cây cầu khỉ dài ba mét.

Thử thách cuối cùng, di chuyển trên mặt đất bằng hai tay, hai chân đưa lên trời, đồng thời bàn chân phải kẹp quả bóng và giữ nó. Di chuyển một khoảng hai mét, đến vạch đích, ném trái bóng vào rổ cách đấy hai mét.

Khi thử thách vừa được công bố, cả khán đài đều hú lên thích thú và phấn khởi. Bầu không khí của bộ môn thi đấu đồng đội, lại thiên về thể chất đúng là khác hẳn hoàn toàn. Vô cùng nóng bỏng và nhiệt khí.

"Dương Ma Kết! Hàn Bạch Dương! Bạch Sư Tử! Lâm Cự Giải! Diệp Bảo Bình! Zodiac High School! Fighting!"

"Dương Ma Kết! Hàn Bạch Dương! Bạch Sư Tử! Lâm Cự Giải! Diệp Bảo Bình! Zodiac High School! Fighting!"

"Dương Ma Kết! Hàn Bạch Dương! Bạch Sư Tử! Lâm Cự Giải! Diệp Bảo Bình! Zodiac High School! Fighting!"

Một lần nữa, đội cổ động của trường Zodiac lại dùng hết khả năng của mình để gào lên cổ vũ theo hình thức hô Fanchant. Thấy thế, trường Royal cũng không chịu thua.

"Cố Sùng Lâm! Lục Kỳ! Lương Thuận! Triệu Phục! Đường Ly! Royal High School! Chiến thắng!

"Cố Sùng Lâm! Lục Kỳ! Lương Thuận! Triệu Phục! Đường Ly! Royal High School! Chiến thắng!

"Cố Sùng Lâm! Lục Kỳ! Lương Thuận! Triệu Phục! Đường Ly! Royal High School! Chiến thắng!

"Chuẩn bị..."

Trọng tài hô chuẩn bị, để các tuyển thủ vào vị trí của mình.

Theo thứ tự thử thách, bên trường Zodiac sẽ là Bảo Bình – Ma Kết - Cự Giải – Sư Tử - Bạch Dương.

Trường Royal sẽ là Đường Ly – Lương Thuận – Lục Kỳ - Triệu Phục – Cố Sùng Lâm.

Khéo làm sao, vừa ý Bảo Bình, cô đối đầu với cô gái kiêu ngạo chất chơi khác người Đường Ly. Cái tên rõ là nữ tính, nhưng ngoại hình thì rõ... Trường Royal không phải toàn tiểu thư đoan trang nho nhã sao? Sao lại có người cá tính như vậy.

"ROÉT!"

Tiếng còi vang lên, cùng một lúc, mà hai nữ tuyển thủ của hai trường đồng loạt phóng lên phía trước, điêu luyện nắm lấy sợi dây thừng, chân đạp mạnh vào mặt tường, lấy đà để leo lên trên.

- Có bản lĩnh đấy!

Cô gái đầu đinh có chút hứng thú với khả năng vượt ngoài tưởng tượng của Bảo Bình mà cất giọng, thế nhưng chỉ dừng lại ở đấy, ngoài ra chẳng còn cảm thái nào hơn.

Bảo Bình cười khẩy, công nhận đối thủ đúng là không có ăn hại như lũ người Diêm Tần Tương, nhưng đừng có khinh thường cô quá.

Phịch! Phịch! Phịch!

Bảo Bình đạp chân lên mặt tường nghiêng 60 độ như thể đang lướt trên mặt đường bình thường. Cô trèo thẳng lên trên, không có một chút trở ngại, khiến cả khán đài thêm trầm trồ. Cô thể cô tựa như lông hồng, nhẹ nhàng mà nhanh nhẹn.

Ở thử thách đầu tiên, cả hai tuyển thủ nữ đều khiến người xem có một màn mãn nhãn. Nếu tuyển thủ của Zodiac như hiện thân của con báo, vừa nhanh vừa mãnh, thì tuyển thủ của Royal như một con trâu, từng bước chân đều chắc chắn và vững chãi.

Deng! - Deng!

Cùng một lúc, chuông báo hiệu hoàn thành thử thách đầu tiên của cả hai trường đều được vang lên. Vừa nhấn chuông xong, Bảo Bình liền chạy đến chỗ Ma Kết đang chờ, nhanh chóng leo lên lưng anh mà nói:

- Khổ thầy một chuyến rồi!

- Không vấn đề gì, em bám chắc vào nhé, Bảo Bảo!

Lập tức, vòng tay của Bảo Bình cư nhiên giữ chặt lại, cô cúi đầu tựa vào vai Ma Kết, lại thoang thoảng được mùi hương của bạch đậu khấu, có chút mê mẩn. Khoan đã, lúc này đang là thi đấu mà, cô đang nghĩ cái quái gì thế?

Bạch! Bạch! Bạch!

Âm thanh sợi dây quất vào mặt đất vang lên, khiến Bảo Bình bình tâm trở lại. Chỉ vì một chút tiếp xúc thân mật hiếm có mà cô lại bị phân tâm, thật đáng xấu hổ. Thế nhưng người đang nhảy trên mặt đá lởm chởm với sức nặng của hai người là Ma Kết, lại không hề nhận thức được tâm trạng của Bảo Bình. Mặc dù mấy cục đá dưới chân đã khiến Ma Kết cảm nhận được sâu sắc nỗi đau thấu tận trời đất, nhưng anh vẫn cắn môi chịu đựng để hoàn thành đủ mười cái.

Bên ngoài hàng ghế chờ, mặt ai cũng chau lại, có thể cảm nhận được đau đớn thay cho Ma Kết và cả cậu bạn Lương Thuận kia.

Deng!

Ma Kết thành công trong việc cõng Bảo Bình nhảy dây trên sàn đá massage mà bấm chuông báo hiệu. Cự Giải nghe thấy liền lập tức thực hiện thử thách của mình.

Deng!

Phía bên trường Royal, Lương Thuận cũng hoàn thành xong thử thách, cả mặt mồ hôi nhễ nhại, đứng không nổi. Hai bàn chân của hắn đều sưng đỏ.

Bên này, Ma Kết cũng từ từ ngồi xuống, tuy không chật vật như Lương Thuận, nhưng bàn chân anh chẳng khác Lương Thuận là bao. Thấy vậy, Bảo Bình toan đến hỏi han, thì người của Ban tổ chức đến thông báo, hiệu cho cô về vị trí thử thách của mình, để chuẩn bị sẵn sàng nếu có người thất bại. Cô sẽ lại phải thực hiện thử thách của mình thêm lần nữa.

Thử thách của Cự Giải là xuyên qua rừng dây chuông. Trước mắt cô lúc này là một khoảng chằng chịt các mảnh dây đỏ treo từ phải sang trái, chẳng có một quy luật nào cả. Trên mỗi sợi dây sẽ có một quả chuông nhỏ. Cô phải luồn người chui qua, sao cho không khiến chuông vang lên. Nếu chuông vang, dù tiếng rất nhỏ, cũng là thử thách thất bại, và Bảo Bình cùng Ma Kết sẽ phải thực hiện thử thách lại một lần nữa. Cô đã thấy Ma Kết nhảy trên thảm đá massage, nếu nhảy lại, hẳn là thầy ấy không đi nổi mất. Vì vậy, cô sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành thử thách này chỉ trong một lần.

Reng!

Tiếng chuông reo lên ngay khi Cự Giải vừa luồn lách qua sợi dây đầu tiên, khiến tim cô đập mạnh như khi chạm mặt crush. Hóa ra, là chuông của Lục Kỳ bên trường Royal reo lên. Mặt Lục Kỳ vẫn hời hợt như cũ, nhưng mặt của Lương Thuận lại trở nên trắng bệch.

- Phù...

Cự Giải hiện tại đang trong tư thế rất khó khăn. Chỉ có một chân của cô là chạm đất, chân còn lại giơ lên, tạo thành một góc 130 độ. Hai tay đang đè lấy vòng một của mình, là tư thế ngửa. Đây là sợi dây cuối cùng mà cô cần phải vượt qua, mặc dù nãy giờ đã trôi qua khá nhiều thời gian. Sợi dây cuối cùng quá cao so với bước chân để bước qua, nhưng lại không thể nào chui được vì cô đang nó bị sợi dây kế cuối giăng giữa. Tức là đây là dây chuông kép. Lỗ hỗng giữa hai sợi dây này lại chẳng đủ để Cự Giải chui qua. Đúng là rối rắm, giờ cô phải làm sao đây? Nếu cứ tiếp tục giữ tư thế này, e rằng cô sắp đạt đến giới hạn của mình rồi.

Cả khán đều đều im lặng mà tập trung vào quan sát Cự Giải – người đã kiên trì, cẩn thận vượt qua lưới chuông, giờ chỉ còn một bước cuối cùng. Nếu khiến chuông reo, thì rất là đáng tiếc.

Đám bạn của Cự Giải ở ngoài hàng ghế chờ, đến thở cũng không dám thở mạnh.

- Hết cách rồi...

Cự Giải khẽ thở hắt một hơi, sau đó lấy hết quyết tâm mà đánh liều một phen:

- Bảo Bình, thầy Ma Kết, em xin lỗi!

Dứt lời, Cự Giải liền nhắm chặt mắt lại và nhún chân bật nhảy lên. Nhảy lên mà vẫn giữ nguyên tư thế cũ. Chân trái – chân đã nhún để bật lên, theo đà nhảy mà cách mặt đất một khoảng ngắn, ngay lúc chân ấy chạm đất một lần nữa, cô lại dồn hết lực của mình vào nó, lấy đà mạnh hơn để bật lên, đưa cả cơ thể bật lên cao, cao hơn cả mức của sợi dây cuối cùng.

Phịch!

Reng!

Cự Giải vừa tiếp đất, thì tiếng chuông lại vang lên. Quả nhiên, thất bại rồi.

- Còn ngồi đấy làm gì, mau bấm chuông đi! Lâm Cự Giải!

Đột nhiên, tiếng hét của Sư Tử vang lên, lúc này, Cự Giải mới dám mở mắt ra. Hóa ra, tiếng chuông vừa rồi không phải của cô, mà là bên trường Royal.

Cô... thế mà đánh liều thành công.

Deng!

Nhanh chóng khôi phục tinh thần, Cự Giải bấm chuông hoàn thành xong thử thách, liền chạy đến chỗ Sư Tử đang chờ.

- Tốt lắm!

Sư Tử đã ngồi quỳ chờ sẵn ở đấy từ lâu, khi Cự Giải vừa đến choàng tay lên vai anh, anh đã cất giọng đầy tự hào. Sốc lại người Cự Giải đang dựa trên lưng mình, Sư Tử bắt đầu thực hiện thử thách của mình – Đi cầu khỉ ba mét.

Cầu khỉ thực chất chỉ là một khúc tre cổ thụ không hơn không kém. Thân mình trơn trượt, vòm tròn, lại chẳng có thanh chắn, diện tích lại nhỏ chưa bằng một bàn chân. Đi một mình đã khó, vậy mà còn phải cõng thêm một người khác. Đúng là thử thách.

- B... bám chắc vào!

Sư Tử đi được hai, ba bước đầu, liền có cảm giác không ổn mà lên tiếng. Không cần anh nói, từ lúc leo lên lưng anh, cô đã bám vô cùng chắc rồi, cô khẽ lên tiếng:

- Sư Tử, trọng tâm là cân bằng!

- Tôi biết chứ!

Nhưng nó không dễ. Lời này, kẻ đầu đội trời chân đạp đất như Sư Tử làm sao dám nói. Mồ hôi trên trán anh bắt đầu túa ra, mãi mà mới đi được có một nửa. Càng bước, Sư Tử càng bất giác giữ chặt Cự Giải hơn. Nó được gọi là phản xạ vô điều kiện.

Trượt!

- Aisss!!! Phiền phức thật!

Ngay lúc chân Sư Tử bị sượt khỏi cầu khỉ, cơ thể có xu hướng ngả về bên trái. Mà Cự Giải cũng phối hợp, đột nhiên nghiêng người về phía trước, khiến Sư Tử lúi húi bị lực của hai bên kẹp lại. Nhân lúc ấy, anh liền dùng sức, bật người về phía trước, nhảy bật lên cầu khỉ, không còn bước đi nữa, mà đánh liều bật nhảy tiến lên. Hai bước nhảy của Sư Tử lại giúp anh vượt qua được cầu khỉ.

Thế mà lại lấy dữ hóa lành.

Deng!

Sau khi quan sát mọi người thi đấu, cuối cùng, cũng đến lượt Bạch Dương ra sân. Không cần ban tổ chức giúp đỡ, anh tự kẹp trái bóng vào giữa hai bàn chân mình, rồi uốn người, nâng mình lên, hai tay thành công chống xuống đất và bắt đầu di chuyển. Di chuyển bằng tay một đoạn hai mét sao? Chuyện nhỏ, đó là thế mạnh của Bạch Dương a.

Deng!

Chợt, hồi chuông hoàn thành thử thách thứ tư của trường Royal vang lên, khiến Sư Tử không khỏi kinh hoàng. Lục Kỳ khiến chiếc chuông trong thử thách của hắn kêu hai lần, đồng nghĩa với việc Royal phải thực hiện thử thách lại từ đầu hai lần. Vậy mà khi Bạch Dương sắp về đến đích, cái kẻ đầu trọc Triệu Phục kia đã hoàn thành thử thách của mình là cõng Lục Kỳ đi qua cầu khỉ. Tên đầu trọc này... không phải dạng tầm thường đâu.

Deng!

Deng!

Bạch Dương vừa bấm chuông hiệu lên được vài giây, chuông hiệu bên Cố Sùng Lâm cũng vang lên, khiến chàng cừu một phen kinh hoàng. Nếu không phải anh là người ném bóng bách phát bách trúng, e rằng đã bị Cố Sùng Lâm vượt mặt rồi.

Trời đất, kinh khủng thật.

"Roét!"

Tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên, nhưng khác với những trận trước, những tuyển thủ của trường Zodiac không hề nhẹ nhõm chút nào. Vì bọn họ đều nhìn thấy, sức mạnh quái vật của những người mới xuất hiện của trường Royal. Nếu như Lục Kỳ không phạm lỗi hai lần, thì chắc chắn, trường Zodiac sẽ thua.

"Kết thúc bộ môn Vượt thử thách tiếp sức đơn giản! Trường cao trung Zodiac giành chiến thắng! Tỷ số bán cuộc là 4 – 0! Cao trung Zodiac tiếp tục dẫn đầu!"

Cả khán đài lại vang lên một trận kinh thanh sau mỗi trận đấu. Cả hai trường Zodiac và Royal đều thi đau nhau cổ vũ cho trường mình. Đúng là "Trường Đấu Trường". Tuyển thủ đấu với tuyển thủ. Cổ động đấu với cổ động.

- Này, mọi người đều nhìn thấy rồi chứ?

Sắc mặt của Bạch Dương không hề đùa giỡn mà lên tiếng. Tất nhiên, mọi người đều nhìn thấy.

- Người mới của Royal, không phải dạng vừa đâu!

Sư Tử ngồi xuống hàng ghế chờ, cất giọng cảnh báo. Song Ngư hoàn toàn đồng tình:

- Phải, đứa con gái sức ngang với Bảo Bình, thậm chí còn nhấn chuông cùng một lúc. Còn đứa con trai, có khi ngang cơ Song Tử và thầy Ma Kết!

- Cái gì?

Vì Bạch Dương đang bận thi đấu trong lúc Triệu Phục phô bày kỹ năng nên mới ngạc nhiên. Chứ những người còn lại đều đã chứng kiến, đồng loạt gật đầu.

- Cái tên đầu trọc ấy đã cõng Lục Kỳ - một nam sinh, đi qua cầu khỉ vô cùng nhanh nhẹn và dễ dàng. Phần thi của hắn được ghi lại là phần thi nhanh nhất!

Xử Nữ nói rõ thành tích của Triệu Phục hơn cho Bạch Dương. Thế rồi, một bầu khí căng thẳng bao trùm Zodiac.

Phía bên trường Royal...

- Chà, mọi người xem, bên kia đã bị chúng ta dọa sợ rồi kìa!

Triệu Phục về chỗ, hứng thú quan sát biểu hiện của đối thủ mà lên tiếng. Cố Sùng Lâm không hề thả lỏng mà nhắc nhở:

- Đừng xem thường bọn họ. Bên đó vẫn còn nhiều người rất trâu!

- Ầy, cậu em út của chúng ta lại thế rồi! _Một người đầu trọc khác lên tiếng, hắn ta tự tin nói:

- Chúng ta có tám người đấy! Thêm cả cậu với Bát Tề Phi là mười người! Cậu nói xem, bên trường đó có đến mười người bì lại chúng ta sao?

- ...

Cố Sùng Lâm không nói gì, có vẻ như ba trận thua cuộc buổi sáng đã khiến hắn căng thẳng quá rồi. Lúc này, Yên Nam Sơn đưa chai nước điện giải qua cho Cố Sùng Lâm, cũng cất tiếng:

- Cậu thả lỏng chút đi, vẫn còn môn cậu phải tham gia đấy!

- Ừ... _Nhận lấy chai nước từ Yên Nam Sơn, Cố Sùng Lâm chợt hỏi:

- Mà đến lượt anh rồi đúng không?

- Ừm! Đến lượt tôi rồi! Sao? 

Yên Nam Sơn đứng lên, như có như không chờ đợi từ Cố Sùng Lâm, nghi vấn:

- Em út muốn cổ vũ cho tôi à?

- Không lẽ lại cổ vũ cho đối thủ?

Cố Sùng Lâm không bắt trúng sự chờ mong của Yên Nam Sơn, lại vặn lại. Đến mức này, Yên Nam Sơn chỉ biết lắc đầu cười.

- Bộ môn tiếp theo, Vượt thử thách tiếp sức phức tạp! Người thi sẽ là Yên Nam Sơn, Tây Nghi Hạ, Đường Kỷ, Triệu Ngân Hoa và Tấn Ngạn Khôn!

- Vượt thử thách tiếp sức phức tạp! Những người sau đây sẽ thi đấu: Dương Song Tử, Doãn Song Ngư, Hạ Thiên Bình, Giải Hoa Thần và Lãnh Thiên Yết!

Môn thi đấu thứ ba... bắt đầu.

----------- End Chap 195 ------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play