Chap này tặng cho bạn @tranthientue nhaaa, cảm ơn em 😘
Chúc mọi người thứ 6 zui zẻ không quạu nheeee
-------------------------------
Giờ ra chơi buổi chiều...
- Này mấy cậu...
Trong khi đám con trai đi mua nước, thì Kim Ngưu lên tiếng, sau đó ra hiệu cho ba người còn lại đến chỗ mình:
- Hôm nay ở phố Fashionarita có giảm giá đấy!
- Hả? Con đường thời trang ấy hở?
- Cậu chắc chứ Kim Ngưu?
Là con dân của thành phố Zodiac, không ai là không biết đến phố Fahionarita - con đường thời trang của thành phố. Nghe tin nơi này có giảm giá, cả Bảo Bình và Cự Giải đều để tâm đến. Kim Ngưu chắc chắn khẳng định:
- Chị Thi Mặc mới nhắn tin báo cho tớ, vì ở đó có shop của bạn chị ấy, thông tin này hoàn toàn là tuyệt mật ấy nha!
- Thi Mặc? Chị họ của Song Ngư ấy hả?
Bảo Bình chợt lia mắt sang nhìn Kim Ngưu, quan hệ chị chồng em dâu cũng tiến triển nhanh quá đi.
- Thiên Bình, tối nay cậu rảnh chứ, bốn đứa mình đi shopping đi! _Cự Giải quay sang nhìn Thiên Bình bằng ánh mắt hào hứng, Thiên Bình đáp:
- Ừ.
Thái độ lạnh nhạt nhưng đó chỉ là vẻ ngoài thôi, chứ trong lòng Thiên Bình hứng thú muốn chết.
- Ây, Xử Nữ, Nhân Mã!
Bốn vị nữ tướng đều đồng ý cái hẹn tối nay, Kim Ngưu chợt gọi hai thằng con trai kia, mời mọc:
- Tối nay hai đứa rảnh không? Tụi chị định đi shopping ở Fashionarita này!
- Fashionarita?
Quả nhiên, cả Nhân Mã và Xử Nữ đều có phản ứng mạnh khi nghe đến địa danh này. Đặc biệt, mắt Xử Nữ chợt sáng như sao:
- Ê này được đấy! Bây giờ cũng là thời điểm chuyển mùa, phải sắm đồ mà mặc mới được!
- Nhắc mới để ý nha, đồ của Xử Nữ... _Nói đến đây, Bảo Bình bày ra vẻ mặt ngưỡng mộ:
- Toàn là hàng đến từ Fashionarita không!
- Ầy, vậy là chúng ta rủ đúng dân chuyên đi rồi hê hê hê! _Cự Giải cũng đưa ánh mắt "tại hạ chỉ là tiểu tốt, không quang minh như đại nhân" dành cho Xử Nữ.
- À... Tớ cũng muốn đi lắm... _Bỗng, Nhân Mã ái ngại lên tiếng, tay gãi đầu một cách bối rối:
- Nhưng tối nay tớ phải đến bệnh viện xem tình trạng của Thần Thần!
- Ừ, cũng đúng ha, quên mất!
- Chán nhỉ, vậy là tối nay thiếu Mã mỹ nhân rồi!
- Mà nhắc mới nhớ, Giải Hoa Thần đang nằm trong bệnh viện, mà chúng mình lại đi shopping, có sao không nhỉ?
Lần lượt đám Kim Ngưu lên tiếng, thì Nhân Mã cười trừ:
- Mấy cậu đừng nghĩ thế, chỉ là tớ không đi chung với mấy cậu được thôi, chứ mấy cậu cứ đi bình thường đi, có làm sao đâu!
- Haizz... vẫn là đáng tiếc a~
...
Tối...
Phố Fashionarita...
Fashionarita là một con đường ở giữa quận Zolia và Zaymon. Trên con đường này, chỉ có cửa hàng thời trang và một vài quán cà phê, ngoài ra không có bất kỳ cửa hàng nào khác, đây cũng là một trong những con đường chỉ dành cho người đi bộ hiếm hoi của thành phố. Nhắc đến Fashionarita, người dân thành phố không ai là không biết, bởi vì cửa hàng thời trang ở đây không phải là cửa hàng bình thường, mà toàn là những shop đồ hot trend, có thẩm mỹ cao và là hàng vô cùng chất lượng.
Đó, cũng là lý do vì sao con đường này có tên là Fashionarita. Khách hàng đến đây, đa phần là giới trẻ và là những người có điều kiện. Chuyện Fashionarita có giảm giá, chỉ những người đặc biệt mới biết được, thậm chí, trong cùng một cửa hàng, các khách đều không biết là có giảm giá.
Ở đây, cũng là một trong những nơi dễ gặp được người nổi tiếng.
- Bảo Bình, nhìn người kia xem, đó có phải là Lục Lâm Dao không? Ế ế... người kia là Lăng Chính Thần mà! Oa... bên ngoài còn đẹp trai hơn trên TV nữa! Êu ơi, là W5 kìa! Nguyên một nhóm luôn kyaaaaa!!!!
Kim Ngưu đứng ở vỉa hè, không khỏi kích động khi phát giác ra có rất nhiều người nổi tiếng đang có mặt ở đây. Có lẽ bọn họ cũng biết có giảm giá. Bảo Bình vẫn bình thản đứng xem điện thoại, chẹp miệng:
- Chừng nào thấy BTS thì nói tao, không thì im mồm!
- Oé... sao mồm mày linh vậy Bảo Bình, RM kìa!!!
- Đâu? Đâu? Đm ở đâu?
Nghe hai từ RM, Bảo Bình liền rời mắt khỏi điện thoại mà dáo dác nhìn xung quanh, tim đập rạo rực. Nhưng đáp lại cô, không những không thấy hình ảnh RM của BTS đâu, mà chỉ thấy tiếng cưới sằng sặc của Kim Ngưu.
Sau ba giây, đầu Bảo Bình đột nhiên tỏa khói.
- Con mẹ nó Lãnh Kim Ngưu!!!!
- Ô, Bảo Bình, Kim Ngưu!
Bảo Bình tính rượt Kim Ngưu đánh cho một trận, thì Cự Giải từ đằng xa gọi í ới, phía sau là Thiên Bình. Nhìn hai người này, Bảo Bình với Kim Ngưu chớp mắt:
- Ủa rồi nhìn vào tưởng hai người là bạn thân, còn hai đứa tớ là người đi đường á!
- Chơi vậy ai chơi lại!
Lời của đôi bạn thân Bảo Bình - Kim Ngưu cũng không hẳn là sai. Vì hai người này ăn mặc y chang nhau, đều mặc áo bralette đơn giản. Cự Giải kéo áo khoác lại, cười trừ:
- Tớ cũng không muốn mặc đâu, nhưng Thiên Bình lại gợi ý thế!
- Để thử đồ nhanh hơn thôi!
- Đù... phải ha!
Lời Thiên Bình vừa dứt, liền nhận được ánh mắt công nhận và ngón like của Bảo Bình:
- Chắc lát tớ phải mua Bra đầu tiên, sau đó mặc đi thử đồ luôn!
Trái lại, Kim Ngưu lắc đầu, này không phải phong cách của cô đâu.
- Mà sao Xử Nữ chưa thấy đâu vậy cà! _Nhìn đồng hồ, Cự Giải chẹp miệng. Kim Ngưu cũng lên tiếng:
- Tớ tưởng con trai sẽ không lề mề như con gái chứ!
- Aisss... Đã bảo mau về đi rồi còn!
- Không thích! Tại sao cậu được đi mua sắm, còn tôi thì không hả?
- Cậu dám bỏ xe ở ngoài đường mà bám theo đến tận đây sao? Con Cừu ngu ngốc này!
- Kệ, có camera giám sát mà lo gì!
Bỗng, có hai giọng nói quen thuộc vang lên, trên mặt bốn người kia đều hiện cùng một biểu cảm.
- Xử Nữ, bên này!
Kim Ngưu đưa tay vẫy vẫy, Xử Nữ nhìn thấy liền vẫy tay lại:
- Mấy cậu!
Tiến đến, không chỉ có Xử Nữ, mà còn có Bạch Dương.
- Ây da Cự Giải, cậu ăn mặc kiểu này, thằng mèo bông mà biết là cậu xác định luôn nhé!
Nhìn thấy Cự Giải, Bạch Dương liền lên tiếng nhiều chuyện, thì bị Bảo Bình lên tiếng:
- Ê này, sao đến cậu cũng đến đây vậy? Tụi này không có hoan nghênh đâu nhé!
- Ấy, sao đám con gái các cậu ác độc vậy, tại sao lại hắt hủi tớ chứ? Tớ cũng muốn đi shopping mà! _Bạch Dương bị phũ phàng, liền quay sang mè nheo với Thiên Bình:
- Này đồng chí, tình anh em chúng ta quá mờ nhạt, đến mức bọn cậu đi shopping mà không thèm rủ tớ luôn à? Tớ đang giận dỗi đấy nhé!
- Không phải cậu nhát gái à? _Thiên Bình ảm đạm nhìn Bạch Dương, khiến bé Cừu vẫn chưa hiểu:
- Tớ nhát gái thì liên quan gì?
- Ở đây đa phần đều là con gái, tụi này không rủ cậu đi, đều là lo cho cậu thôi! _Kim Ngưu thay Thiên Bình lên tiếng.
Lúc này, Bạch Dương mới nhận thức được toàn cảnh xung quanh, đúng là có chút bối rối thật. Nhưng nếu đi cùng Xử Nữ, thì chẳng có đứa con gái nào có thể lọt vào mắt anh được. Anh cười đầy tự tin:
- Yên tâm, tớ sẽ khô...
- Ý bọn này là đang muốn đuổi cậu đi đấy, bị lây tính ngu ngốc từ Nhân Mã rồi à!
Bạch Dương còn chưa nói xong, đã bị Xử Nữ và Bảo Bình đá đít đuổi đi. Dù có nài nỉ cỡ nào, cũng bị hắt hủi.
Poor Bạch Dương.
.
.
Bệnh viện Zodiac...
Phòng hồi sức kép số 045...
Dịch Thiên Ân mở mắt, không hiểu sao, kể từ ngày hôm qua, cơ thể cậu lại hay buồn ngủ. Bây giờ, là lần thứ bốn cậu thức giấc trong ngày, mặc dù chỉ mới 7 giờ tối. Sáng nay, trong lúc cậu thăm Giải Hoa Thần, đã ngất đi vì buồn ngủ, vì vậy, mà cậu được bà Nam Cung Ly Đồ chuyển đến phòng bệnh kép cùng anh.
Nhưng sao cậu lại phải truyền dịch? Lúc cậu ngủ lần thứ tư, đã có chuyện gì xảy ra sao?
Khẽ quay sang giường bên cạnh, người ấy... vẫn đang hôn mê. Hóa ra đây là cảm giác của anh khi người nằm trên giường là cậu.
Hóa ra, cảm giác này lại tuyệt vọng như vậy.
Cạch!
- Ấy cháu trai, cháu đừng làm bậy!
Đang định gỡ dây truyền dịch ra thì một người phụ nữ và một người đàn ông xuất hiện. Bà Nam Cung Ly Đồ và ông Giải Vu Thuần vừa từ bên ngoài về, thấy cảnh trong phòng liền hốt hoảng lên tiếng.
Nam Cung Ly Đồ trấn tĩnh Dịch Thiên Ân lại:
- Bác sĩ bảo cháu bị thiếu máu, nên nhất định phải truyền dịch! Cháu đừng làm khó bản thân!
- Cháu bị thiếu máu?
Nghe lời này, Dịch Thiên Ân bị ngoài ý muốn, Giải Vu Thuần liền cất giọng:
- Vết thương của cháu bị mất máu, hơn nữa cháu không ăn uống đủ chất nên mới bị thiếu máu, vì thế mà...
Nói đến đây, Giải Vu Thuần đem những món đồ bày ra bàn, cười một điệu ấm áp:
- Hai bác mới về nhà nấu những món bổ dưỡng cho cháu đây!
- Dạ?
Dịch Thiên Ân còn chưa hết ngỡ ngàng, thì Nam Cung Ly Đồ lên tiếng:
- Chàng trai nhỏ, bác nghe Mã Mã nói rồi. Trước Tiểu Thần thì con là người bị tấn công, người nhà vì bận rộn mà không đến thăm con, chỉ có Tiểu Thần là chỗ dựa. Lúc này, con một mình như vậy, lại là bạn của Tiểu Thần, nên hai bác cũng có trách nhiệm với con chứ!
- Cũng giống như hai bác thay Tiểu Thần chăm sóc cho con vậy. Nên đừng khách sáo!
Giải Vu Thuần sắp đồ ăn lên bàn của Dịch Thiên Ân, rồi khích lệ cậu bằng một chiếc vỗ vai nhẹ. Khiến cậu có chút thơ thẩn. Chỉ là, bố mẹ cậu chưa từng đối với cậu như vậy.
Cốc! Cốc!
Cạch!
- Dì Nam Cung, chú Giải!
Nhân Mã xuất hiện, cùng Thiên Yết. Nhìn thấy Nhân Mã, Nam Cung Ly Đồ chợt cười tươi:
- Con đến rồi à, Mã Mã?
- Vâng, con cùng bạn đến thăm Giải Hoa Thần và Dịch Thiên Ân ạ! Hai người...
Nhìn hai ông bà đang sắp xếp đồ đạc như chuẩn bị rời đi, Nhân Mã thắc mắc:
- Định đi đâu hay sao ạ?
- Dì đến sở nghiên cứu nộp bản báo cáo, tiện thể nộp đơn xin nghỉ việc một tuần! Sáng giờ chưa đến đấy được! _Nam Cung Ly Đồ đáp, Giải Vu Thuần cũng lên tiếng:
- Anh họ chú mới mất, chú bắt buộc phải đi một chuyến về nội, cũng may là có con với cháu trai kia đến. Một lát là dì Nam Cung sẽ trở lại thôi!
Nói rồi hai người gấp gáp rời đi.
Người lớn, đúng là bận rộn.
- Thiên Ân, sao cậu lại truyền dịch rồi?
Nhân Mã thấy Dịch Thiên Ân giống như mới nhập viện, liền lên tiếng hỏi thăm. Dịch Thiên Ân cười qua loa:
- Không có gì nghiêm trọng, chỉ là thiếu máu thôi.
- Cậu nên bổ sung dinh dưỡng.
Thiên Yết đưa cho Dịch Thiên Ân một vài gói thức uống dinh dưỡng, vẻ mặt như đang cưỡng chế, khiến Dịch Thiên Ân cũng không muốn từ chối.
- Dịch Thiên Ân...
Sau khi xem xét tình trạng của Giải Hoa Thần, thì Nhân Mã chợt cất giọng trầm sâu:
- Có phải, cậu cũng quen biết cả Tống Tử Hy và anh Cảnh Kỳ không? Không đúng, có phải cậu... _Nói đến đây, Nhân Mã chợt đưa ánh nhìn kiên định đối với cậu:
- Cùng hai người trên và Thần Thần có một mối quan hệ chặt chẽ không?
- !!!
Dịch Thiên Ân bị ngoài ý muốn một chút khi Nhân Mã vừa dứt lời. Nhất thời, cậu không nói được gì, thì Thiên Yết lại thay Nhân Mã mà lên tiếng:
- Hôm Tống Tử Hy nhập viện, Giải Hoa Thần đã bị bọn tôi bắt gặp khi cậu ấy đến thăm bệnh, sau đó bọn tôi biết được, Tống Tử Hy cũng là người của Con Rết, mà Giải Hoa Thần lại là Rết Con. Và rồi đến lượt anh Cảnh Kỳ, cậu và cả Giải Hoa Thần cũng bị tấn công. Tức là, anh Cảnh Kỳ và cậu...
Nói đến đây, cả Thiên Yết và Nhân Mã đều hướng ánh nhìn về một nơi, đồng lời:
- Đều là người của Con Rết?!
.
.
Phố Fashionarita...
Trend Shop...
- Wow...
Vừa bước vào Trend Shop, cả đám đều trầm trồ, đây là shop đồ lớn nhất Fashionarita, tụ hợp tất cả kiểu mẫu của các hot trend style dành cho cả nam lẫn nữ.
- Ở trên tầng 2 là khu vực dành cho nữ! Còn tầng trệt là của nam!
Xử Nữ lên tiếng, liền nhận được những ánh nhìn ngưỡng mộ dành cho mình. Kim Ngưu bày tỏ thích thú:
- Quả nhiên là khách quen của Fashionarita à nha!
- Mấy cậu làm quá rồi... _Xử Nữ cười trừ:
- Vì tớ muốn trở thành một Fashionisto, nên lâu lâu cũng đến đây vài lần thôi! Với lại cửa hàng này nổi tiếng mà!
- Hả?
Bỗng dưng bốn người kia kinh ngạc một cách bất thường, khiến Xử Nữ có chút giật mình, cậu ngơ người:
- Mấy cậu... làm gì mà ngạc nhiên ghê vậy?
- Cậu muốn trở thành Fashionisto*?
Đến cả Thiên Bình cũng có biểu cảm mà phải cất tiếng. Bảo Bình và Cự Giải cùng gật đầu:
- Thật à Xử Nữ? Tớ không nghĩ một người nghiêm túc như cậu lại có hứng thú với thời trang?
- Haha...
Xử Nữ chợt cười một cách gượng gạo, sau đó cậu thở dài và kể chuyện ở buổi tiệc thượng thọ cho mọi người nghe. Hóa ra, đằng sau vỏ bọc nghiêm túc và hết mình vì học tập của Xử Nữ, lại là một con người giàu cảm xúc với nghệ thuật.
- Đi, tớ cũng rất thích phong cách Sporty* và Minimalism*.
Nghe xong câu chuyện, Thiên Bình là người phản ứng đầu tiên, đã đứng lên và hướng vào khu trầng trệt mà bước. Bảo Bình cũng kéo Xử Nữ đi:
- Cho tớ bỏ qua câu nói sẽ mua áo Bra đầu tiên! Tớ hứng thú với việc mua đồ cùng Fashionisto tương lai hơn đấy!
- Ể, hai cậu phải đi mua đồ cho nữ mới đúng chớ! Ấy!!!
Xử Nữ chẳng thể nào đấu lại với song "Bình" được. Cự Giải và Kim Ngưu bật cười, rồi cũng đi theo ba người phía trước.
(*) Fashionisto: những người có gu thẩm mỹ cao và có phong cách thời trang cho riêng mình, chỉ nam giới.
(*) Sporty: phong cách thời trang thể thao.
(*) Minimalism: phong cách thời trang tối giản.
Vài phút sau...
- Xử Nữ, thử bộ này đi!
- Xử Nữ, tớ mới kiếm được chiếc quần kaki này nè, má, siêu đẹp!
- Xử Nữ, lại đây cho xem cái áo sơ mi lụa này, định mệnh, tớ cũng muốn mặc nó nữa là!
- Xử Nữ...
Giống như bữa tiệc gọi tên, cái tên Xử Nữ vang khắp tầng trệt. Riết rồi không biết Xử Nữ muốn trở thành Fashionisto hay bốn đứa còn lại nữa.
- Bảo Bình...
Bảo Bình đang chờ Xử Nữ bước ra sau khi thử chiếc áo sơ mi mà cô đưa cho, thì Thiên Bình cất giọng, sau đó cầm một chiếc quần thể thao màu đỏ sọc trắng lên, ánh mắt như muốn thể hiện sự thích thú. Bảo Bình liền bước đến, sờ vào chất liệu của chiếc quần, liền có cùng một cảm giác với Thiên Bình. Sau đó, hai người gọi Cự Giải và Kim Ngưu đến và cả bốn đều nhìn nhau như tư tưởng lớn gặp nhau.
Cái chất liệu nó khác hẳn với hàng mua ngoài chợ, chạm một cái đã khiến cả người đều sảng khoái.
- Mấy cậu lại kiếm được hàng ngon à?
Xử Nữ mặc chiếc áo của Bảo Bình đưa, bước ra, thấy cả bốn con người kia đều quây quần chung một chỗ, liền lên tiếng. Bảo Bình quay người lại, thấy chiếc áo sơ mi lụa màu xanh đen dáng rộng khoác trên người Xử Nữ, hai mắt cô liền sáng lên mà chạy đến:
- Trời ạ, đúng là lụa đẹp vì người mà! Xử Nữ, cậu khiến tớ tự hào quá đi mất!
- Rất là men lỳ đó Hàn phu nhân à~ _Kim Ngưu gật đầu đưa ngón cái, Cự Giải liền lấy điện thoại ra chụp lại:
- Tớ mà gửi tấm này cho Bạch Dương, cho dù cậu ta đang nằm ngủ trên giường cũng sẽ bật dậy mà chạy đến đây đón cậu về hí hí!
- Hờ hờ... _Lại nữa, mấy đứa này cứ làm quá lên.
- Vậy còn cái quần trên tay cậu là gì thế, Thiên Bình?
Sau khi thay đồ cũ vào, thì Xử Nữ mới chú ý đến chiếc quần đỏ trên tay Thiên Bình. Thiên Bình đáp:
- Tớ thấy cái này phù hợp với style của Nhân Mã, cũng hợp với style của bọn mình, nên định mua!
- Vậy để tớ hỏi nhân viên, chắc là sẽ có size của nữ đấy! Tớ cũng thích cái quần này hí hí!
Kết quả, cả năm người đều có được chiếc quần đỏ, và cả Nhân Mã cũng được nữa. Sau khi mua đồ cho Xử Nữ xong, thì cả đám lại rủ rê đến một shop đồ con gái khác.
Mode shop...
- Bra~ Bra của mình~
Bảo Bình lập tức tia đến khu Bralette, có kéo Kim Ngưu và Cự Giải đến, nhưng cả hai cô nàng đều lắc đầu, cái này không hợp với gu của hai người. Xử Nữ không thể đến khu đó cùng Bảo Bình, cuối cùng cũng chỉ có Thiên Bình là đi cùng cô.
Cự Giải và Kim Ngưu nắm tay nhau đến khu nữ tính, mỗi người một dãy mà chọn lựa. Xử Nữ thì chốc đi qua chỗ Cự Giải, chốc thì qua chỗ Kim Ngưu để trở thành cố vấn.
- Thiên Bình, cậu thấy cái nào ổn? Ren hay phi?
- Phi, trông sang hơn.
- Trời má, cậu tính mở shop Bra hay gì? Tớ mãi mới chọn được một cái, cậu đã gom cả rổ rồi!
- Mặc đi ngủ thoải mái. Còn có thể phối theo style sporty.
- Quả là cao nhân!
- Cự Giải, chiếc Denim này hợp với chiếc váy classy của cậu đấy!
- Oh my god!!! Sao cậu tìm được chiếc này vậy? Perfect luôn!
- Xử Nữ, cậu thấy cái quần short nâu sữa này dễ thương không? Tớ tính phối với chiếc áo phông này nè!
- Thêm chiếc khăn Turban này là hoàn hảo luôn á Kim Ngưu!
- Oh yeah! Xử Nữ, tớ chấm cậu rồi đấy, mốt đi shopping phải luôn rủ cậu theo mới được ahihi!
Đúng là con gái, dạo hết shop này đế shop khác cũng chưa bao giờ thấy đủ. Chỉ có thể rủ chị em bạn dì đi mua sắm với nhau là tốt nhất, nếu rủ mấy thằng con trai đi, e là nó ngủ gật giữa đường.
Roise Shop...
- Đúng là Thiên Bình ha, cậu có thể mặc tất cả style, từ sexy đến cool ngầu, ngay cả thời trang dịu dàng nữ tính cũng có thể chơi luôn! Thật là đáng ngưỡng mộ mà!
Khi thấy Thiên Bình chọn được vài chiếc váy cổ điển, Kim Ngưu được một phen trầm trồ. Thiên Bình chợt nhìn cô, ánh mắt lãnh đạm:
- Tớ không thể mặc theo style của cậu.
- Hả?
- Đúng rồi còn! _Cự Giải vừa lựa đồ, vừa cười:
- Tớ chẳng thể hình dung ra Thiên Bình mặc đồ dễ thương sẽ như thế nào! Cũng giống như kiểu Bảo Bình mặc đồ màu hồng á! Không thể hình dung nổi!
- !!!
Lời Cự Giải vừa dứt, liền khiến Bảo Bình có tật giật mình, nhìn thấy phản ứng chột dạ của cô, Xử Nữ hoài nghi lên tiếng:
- Bảo Bình, sao cậu lại có cái phản ứng này?
- À thì...
- Phụt!! Hahaha...
Chợt, Kim Ngưu phá lên cười trong khi Bảo Bình còn đang bỡ ngỡ, rồi cô ôm bụng chỉ Bảo Bình:
- Mấy cậu không ngờ hả, nó lại là đứa thích màu hồng đấy kakaka!
- WTF???
Cả ba người còn lại đều phản ứng mạnh, kể cả Thiên Bình cũng trố mắt lên nhìn Bảo Bình. Bọn họ thực không nghe nhầm đấy chứ? Vẻ mặt của Xử Nữ và Cự Giải như kiểu đang chờ một lời trắng đen từ Bảo Bình, thì Bảo Bình hắng giọng:
- E hèm! Có gì đâu mà mấy cậu phản ứng dữ vậy! Đến cả World Wide Handsome Kim Seok Jin còn thích màu hồng, sao tớ lại không thích được! _Nói rồi cô lúng túng đi sang giá treo đồ khác, lẩm bẩm:
- Màu hồng mạnh mẽ mà!
O_O
Bọn này vẫn ếu tin vào mắt và tai mình được.
Vài phút sau...
- Ây, chiếc đầm này cute này!
Kim Ngưu chợt phát hiện được một bộ đầm lolita màu xanh đen, hai mắt liền sáng lên.
Soạt!
Chợt, cũng có một người khác nhìn trúng bộ váy này, nhưng chậm hơn Kim Ngưu bước. Tuy nhiên, cô gái này này lại cất giọng khó chịu:
- Cô làm gì đấy? Đây là bộ váy tôi chọn cơ mà?
- Này bạn, nhưng tôi đã lấy được nó trước nhé!
Kim Ngưu chau mày nhìn cô gái trước mặt, dễ thương nhưng sao lại không biết điều thế này. Cô gái kia có vẻ mất kiên nhẫn, mặt mày cau có:
- Nhưng tôi nhìn trúng bộ này, đưa đây!
- Ê này, đừng vô lý như vậy nha, rõ ràng tôi là người đến trước nhé!
Thấy cô gái kia giằng món đồ ưng ý của mình, Kim Ngưu cũng không e dè mà dành lại, quyết không buông. Chợt, cô gái kia lại nhìn từ đầu đến chân Kim Ngưu, rồi bất lịch sự cười một điệu khinh thường:
- Đúng là dáng cô có thể mặc bộ này, nhưng cái mặt cô thì... chậc chậc... chưa đủ trình đâu!
- Cô!!!
- Honey! Honey~
Chợt, cô gái kia không thèm giằng co với Kim Ngưu nữa, mà cất giọng gọi ai đấy. Vì giây sai, một giọng nói vừa quen mà vừa lạ vang lên:
- Đây, đây, anh đây!
Sau đó, một bóng người quen thuộc xuất hiện đến bên cạnh cô gái khó ưa này, ân cần hỏi:
- Có chuyện gì với tiểu bảo bảo của anh vậy?
- Honey, con nhỏ xấu xí này dám giành đồ với em!
Vừa cất giọng nhão nhoẹt, vừa đưa tay chỉ vào Kim Ngưu, cô gái đó nũng nịu nhìn người mới xuất hiện. Theo hướng chỉ của cô ta, chàng trai kia chợt hiện lên một vẻ ngạc nhiên khi nhìn thấy Kim Ngưu. Biểu cảm của Kim Ngưu cũng hiện lên sự kinh ngạc.
Chợt, khóe môi cậu con trai kia lại nhếch lên.
- Kim Ngưu, tớ vừa tìm được một chiếc nón Beret Ellioti...!!!
Vừa vặn Xử Nữ cầm một chiếc nón đi đến, chợt nhìn thấy người con trai đang đứng đối diện Kim Ngưu, trên mặt cậu lập tức hiện lên vẻ kinh hoàng, khóe môi mấp máy không lên lời:
- V... Vũ Y Sa...?
- Ối chà!
Vũ Y Sa nhìn thấy Xử Nữ, cùng với Kim Ngưu, trên mặt hiện lên một tia kinh hỷ giả tạo mà cất tiếng:
- Hai người vẫn làm bạn với nhau đấy ư? Còn rủ nhau đi mua sắm nữa? Tình cảm tốt nhỉ?
- Hở, anh biết con nhỏ này ư? Đây là bạn trai của cô ta à? _Cô gái dễ thương nhưng không biết điều - Lưu Cẩn Dụ lên tiếng. Đáp lại, Vũ Y Sa lắc đầu:
- No, no! Hai người này không phải quan hệ như tiểu bảo bảo nghĩ đâu, vì cậu bạn này... _Nói đến đây, Vũ Y Sa nhếch khóe môi giễu cợt:
- Thích con trai mà!
- Ô mô!
Lưu Cẩn Dụ quay sang nhìn Xử Nữ bằng ánh mắt kinh ngạc, sau đó chuyển dần sang kỳ thị. Vũ Y Sa càng trở nên nhàn nhã, hai tay đút túi quần, điệu bộ bỡn cợt nhìn Kim Ngưu trước mặt mà lên tiếng:
- Lần trước vẫn chưa đủ để dọa cậu tránh xa cậu ta ra sao? _Nói rồi hắn ta cố tình nhìn vào vòng một của Kim Ngưu mà cất giọng:
- Cậu không sợ lần này gặp tôi, kết quả sẽ giống như lần trước sao? Tôi cũng rất tò mò về cậu đấy!
- Cái đệt! _Kim Ngưu bất giác đưa tay ôm ngực, còn Xử Nữ thì đẩy Vũ Y Sa ra, chắn trước Kim Ngưu mà tức giận lên tiếng:
- Này, mày bớt thô lỗ đi, Vũ Y Sa!
- Ờ hớ, mày cũng biết đụng chạm rồi đấy nhỉ? _Vũ Y Sa cười đểu, sau đó lại cất tiếng:
- Cứ tưởng một thằng gay như mày sẽ trốn sau váy phụ nữ chứ, lâu ngày không gặp, tao thấy bất ngờ đấy, Âu Dương Xử Nữ!_Nói đến đây, Vũ Y Sa chợt hạ thấp giọng xuống, khóe môi xếch lên đểu cáng:
- Tại sao mày vẫn còn mặt mũi để tồn tại trong khi bản thân lại là một thằng bệnh hoạn cơ chứ?
- Cái gì?!
Lời của Vũ Y Sa khiến Kim Ngưu nổi trận lôi đình, liền kéo Xử Nữ về mà quát vào mặt hắn ta:
- Mày vừa sủa cái gì đấy? Suy nghĩ trước khi mở miệng ra đi, nếu còn là con người! Đậu má đừng có tưởng tao hiền mà làm tới nhé!
- Hahaha... _Trái lại, Vũ Y Sa còn bật cười lớn, vì hắn thấy vẻ mặt bị kinh động của Xử Nữ, hắn ta càng ngoan cố cất giọng:
- Đấy, tao nói có sai đâu, vẫn là mày bám váy đàn bà, cần đứa con gái vô dụng này để bảo vệ mình, tao còn thấy nhục thay cho m...
Bốp!
Vũ Y Sa còn chưa dứt lời, cả đầu hắn bỗng bị một lực đập đến từ phía sau, đau như búa bổ. Lưu Cẩn Dụ phản ứng, liền trừng mắt nhìn người vừa xuất hiện, nhưng người kia lại đập đầu Vũ Y Sa một lần nữa, sau đó mỉm cười "thân thiện":
- Bạn à, trước khi thấy nhục cho người khác, thì hãy tự nhục cho cái thân tiện nhân của mình đi! Tôi thấy cậu còn không bằng cả ba chữ "thằng đàn bà" nữa đấy!
- Cự Giải!
- Aisss!!! _Vũ Y Sa đột nhiên bị người khác đánh đầu, cho dù là con gái, hắn ta lại càng thấy tức giận mà trừng mắt nhìn người vừa xuất hiện:
- Cô dám...
- Tôi đây là còn nhẹ tay đấy nhé... _Cự Giải cắt ngang lời của Vũ Y Sa với biểu cảm mềm dẻo, môi lại nở một nụ cười dịu dàng:
- Chứ vẫn còn người đáng sợ hơn tôi chưa xuất hiện đấy, anh bạn!
- Cái g...
- Này, bên mấy cậu xong chưa?
Vũ Y Sa chưa kịp kinh ngạc, thì một giọng nói nhàn nhạt vang lên, bất giác, Cự Giải nghiễm nhiên mỉm cười:
- Vừa mới nhắc xong!
- Bọn tớ lựa xong rồi, mấy cậu...
Lời Cự Giải vừa dứt thì Bảo Bình cùng Thiên Bình bước đến, nhưng nhìn thấy một nam một nữ lạ mặt kia, thì tò mò:
- Ai đây?
- Mày còn nhớ chứ Bảo Bình, chuyện Xử Nữ bị đâm khi học ở I.F... _Kim Ngưu cất ngữ điệu tố giác mà nói:
- Nó là Vũ Y Sa đấy!
- Cái gì?
Thấy phản ứng cả kinh của Bảo Bình và Thiên Bình, Vũ Y Sa chợt cười khinh thường:
- Còn tưởng người nào đáng sợ, hóa ra cũng chỉ là hai đứa con gái haha! _Nói đoạn, hắn ta nhìn Xử Nữ, tiếp tục cất lời chế nhạo:
- Lúc trước chơi với một đứa con gái mà mày mới thất thế, nên bây giờ mày chơi với một lũ con gái? Tăng số lượng lên cũng chẳng thể thay đổi được gì đâu Xử Nữ à, chung quy lại bọn nó cũng chỉ là lũ yếu đuối vô dụng thôi! Mà... _Nói đến đây, hắn ta liền đưa ánh nhìn kỳ thị dành cho Xử Nữ:
- Cũng hợp với thằng đàn bà ẻo lả như mày lắm!
Chát!
Vũ Y Sa vừa dứt lời, liền bị ăn một bạt tai, mạnh đến mức khiến mặt hắn nghiêng sang một bên. Lưu Cẩn Dụ hốt hoảng, liền trừng mắt nhìn kẻ vừa ra tay, cũng là cô gái tóc đen vừa mới xuất hiện:
- Con ranh này!
- Tao chưa cho phép mày lên tiếng thì ngậm mẹ cái mồm lại!
Bị Bảo Bình quát, Lưu Cẩn Dụ vô thức ngậm chặt miệng lại vì quá đáng sợ. Nhân viên trong shop thấy khách hàng có vẻ xây xát, muốn đến giải quyết vấn đề thì Thiên Bình khẽ ra hiệu im lặng, bọn họ không hiểu sao lại nghe y theo lời của cô.
Có thể thấy, Bảo Bình cũng như những người còn lại đều không nghe lọt tai nổi những lời vừa xong của Vũ Y Sa, còn toan mở miệng xỗ xàng một trận thì Xử Nữ chợt lên tiếng:
- Được rồi Bảo Bình, cả mấy cậu nữa... _Bước ra phía trước những cô bạn, Xử Nữ nói:
- Chuyện này cứ để tớ giải quyết!
- Nhưng mà...
- Hahaha... _Vũ Y Sa đột nhiên cười lớn, sau đó càng khinh thường Xử Nữ ra mặt:
- Tao cứ tưởng nãy giờ mày không có ở đây ấy chứ! Bây giờ mới chịu cất giọng à? Mà, mày thì giải quyết được cái gì chứ? Không lẽ lời tao lại sai? Hả thằng đàn bà... à không, thằng bóng kinh tởm!
Chát!
Lần này, Vũ Y Sa lại bị ăn thêm cái tát, là của Xử Nữ. Xử Nữ lấy khăn từ túi quần mà lau đi bàn tay vừa hạ lên mặt Vũ Y Sa, dáng vẻ vô cùng chán ghét. Cậu từ tốn cất tiếng:
- Mày bị điếc sao? Tao đã nói là tao sẽ giải quyết chuyện với mày mà! Làm gì cũng phải có trình tự chứ! _Nói đoạn, Xử Nữ đưa ánh nhìn sắc lẹm dành cho Vũ Y Sa mà lên tiếng:
- Thứ nhất, lên tiếng cắt ngang lời của bạn bè mình, là không nên, vì vậy nên nãy giờ tao mới im lặng, mày phải biết tôn trọng người khác chứ! Thứ hai, mày gọi tao là thằng đàn bà cũng được, thằng bóng cũng được, bởi vì tao thế nào, không phải nằm ở cái mồm mày mà phán quyết! Mày nghĩ mày càng xỉa xói, buông lời kỳ thị thì sẽ khiến tao suy sụp hay gì sao? Không! Nếu những lời đó xuất phát từ những người tao coi trọng hoặc bạn bè tao, tao mới bị ảnh hưởng, còn phát ra từ miệng của con "lừa ưa nặng" như mày, xin lỗi, cũng chỉ là tiếng chó sủa bên tai thôi!
- ...
Không riêng gì Vũ Y Sa, mà những người bạn của Xử Nữ cũng kinh ngạc với màn đáp trả mãn nhãn của cậu. Đoạn, Xử Nữ tiến một bước, nghiêm túc dùng ánh nhìn của mình mà trực tiếp đối diện với Vũ Y Sa:
- Cuối cùng, mày nói bạn tao là đám con gái yếu đuối vô dụng? Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói đi, mấy cậu ấy có thể solo với mày và khiến mày phải câm mõm lại vì đã bất tỉnh đấy! Bọn họ không giống như đứa bạn gái thảo mai dẹo dặt của mày đâu! Mà, đính chính lại nhé, tao thà chơi chung với bọn họ, là con gái nhưng chơi đẹp, nam tính, ngay thẳng hơn cái đứa tạp chủng không có từ gì để miêu tả đẳng cấp tiện tì của mày!
- Con mẹ mày, thằng khốn này...
Bị nói thảm đến mức nhục không còn lời nào để cãi lại, Vũ Y Sa tức tối toan nắm cổ áo Xử Nữ lên, thì bị Bảo Bình chặn lại, khóe môi cô cong lên, ánh mắt đầy thích thú:
- Sao hả? Lời của cậu ấy không sai chứ? Mày còn yếu hơn cả tao đấy, thằng tì tiện!
- Mày...
Soạt!
Vũ Y Sa trừng mắt tức giận nhìn Bảo Bình chưa được ba giây, thì cả nhãn quan đều bị thứ vải gì đấy che khuất. Còn chưa kịp định hình thì một giọng nói vô cảm vang lên một cách đều đều:
- Đã đến đây thì phải mua đồ chứ, vừa vặn, chiếc váy đó rất hợp với cậu!
Ý tứ của Thiên Bình, người ngu cũng nhận ra cô đang chửi Vũ Y Sa là thằng đàn ông mặc váy. Vũ Y Sa tức giận vừa quẳng chiếc váy ra khỏi người, thì Thiên Bình lại nghiêm lãnh nhìn hắn ta:
- Đúng là "Duy thượng tri dữ hạ ngu, bất di".
- Duy thượng cái gì... mà hạ ngu?...
Có vẻ như cả Vũ Y Sa cùng Lưu Cẩn Dụ đều không hiểu câu hán ngôn mà Thiên Bình vừa nói, thì Cự Giải cất giọng đầy hả hê:
- Dịch một cách nôm na dễ hiểu, thì cậu ấy đang nói "Đúng là khó thay đổi ý kiến của kẻ ngu đần" đấy!
- Cái gì?!
Sau khi biết được câu vừa rồi là một câu chửi xéo sắc, cả Vũ Y Sa cùng Lưu Cẩn Dụ đều có chung một cảm giác như bị chơi khăm, sắc mặt hoàn toàn là của những kẽ thua cuộc thảm hại. Nhìn hai người nọ, Kim Ngưu chợt cười khẩy:
- Đúng là nồi nào úp vung nấy!
Lúc này, nhân viên của cửa hàng đã hiểu ít nhiều câu chuyện, liền bước đến, lịch sự cất lời:
- Xin lỗi quý khách, chúng tôi là con dân của Fashionarita, là nơi chào đón mọi tín đồ thời trang mà không hề phân biệt LGBT hay kỳ thị họ. Chúng tôi, chỉ kỳ thị và không tiếp nhận... _Nói đến đây, đột nhiên tất cả mọi người đều đồng thanh:
- KẺ SUY NGHĨ LẠC HẬU VÀ KỲ THỊ LGBT THÔI!
Vừa dứt lời, Vũ Y Sa cùng Lưu Cẩn Dụ cùng lúc đều bị nhân viên cửa hàng đuổi ra ngoài, và cho đội ngũ an ninh của phố Fahionarita đuổi hai người đấy ra khỏi con phố này.
Thật không ngờ, ở Fashionarita lại có chuyện thú vị như vậy.
Sau đó, nhóm chị em bạn dì hết hứng mua đồ, đành đi thanh toán và đến quán nước ở đầu con phố.
Đây là những món đồ mà nhóm chị chị em em thu hoạch được:
Kim Ngưu:
Cự Giải:
Bảo Bình:
Thiên Bình:
Xử Nữ:
Blue Coffee...
- Vừa rồi cậu thật ra dáng đấy, ông chủ Âu Dương à~
Kim Ngưu đập vai Xử Nữ một cách tâm đắc mà khoái khẩu giơ ngón cái lên, mà không biết cái đập vai vừa xong suýt thì khiến Xử Nữ hộc máu ra ngoài.
- Công nhận... _Bảo Bình chống tay lên cằm, khóe môi cong lên một cách hài lòng:
- Tớ trở thành fan của cậu rồi đấy, Xử Nữ!
- Ầy, mấy cậu nói quá rồi!
- Không đâu... _Cự Giải ngắt ngang lời khiêm tốn của Xử Nữ, lên tiếng:
- Tớ thật sự ngạc nhiên đấy, cậu khác hoàn toàn với một Xử Nữ hiền lành trước đây!
- Thay đổi cũng là điều tốt.
Đến cả Thiên Bình cũng buông lời khen. Xử Nữ cảm thấy có chút gì đấy kích thích, cậu cười nhạt:
- Có lẽ, là từ buổi tiệc thượng thọ ấy... _Khuấy đều ly nước chanh, đột nhiên tâm trạng cậu được thả lỏng, sau đó chuyển thành một điệu cười thoải mái:
- Đã khiến tớ trút hết mọi định kiến về bản thân mà sống thật với chính mình!
- Đúng vậy, cậu thế này mới tốt! _Kim Ngưu vỗ vai Xử Nữ, Cự Giải cũng đồng tình:
- Trước đây cậu cũng tốt, bây giờ cậu càng tốt, cứ cố gắng phát huy khi là chính mình nha!
- Cảm ơn mấy cậu, mà... cũng đừng nói về vấn đề này nữa, chúng ta còn nhiều chuyện hay hơn để nói mà! _Xử Nữ muốn đổi chủ đề, liền chủ động lên tiếng:
- Ví dụ như, dạo này mấy cậu có sở thích gì hay muốn làm gì không, đại loại vậy á!
- Hmn... Cũng có một cái... _Bảo Bình uống một hơi trà sữa, rồi đáp:
- Gần đây tớ đang tập lái xe moto!
Phụt!
Lời của Bảo Bình vừa dứt, liền nhận được những phản ứng kinh ngạc từ đồng bọn, Kim Ngưu trố mắt lên:
- Mày tập lái xe moto? Sao không rủ tao nữa?!
- Chân mày còn chống không nổi chiếc xe, rủ thêm mày làm cái gì! _Bình thản gây tổn thương cho bạn thân.
- Cậu định soái hết phần thiên hạ hay sao vậy Bảo Bình? _Cự Giải ganh tỵ lên tiếng:
- Cậu chưa đủ ngầu hay sao huhu!
- Haha... chỉ là thấy Bạch Dương hay đi xe moto đến trường, thấy ngầu ngầu nên tớ cũng muốn lái thử! Chắc bữa nào mượn xe của cậu ấy chạy thử vài vòng quá!
- Nghe hay nhỉ, tớ cũng muốn thử.
Thiên Bình có vẻ hưởng ứng, những biểu cảm giống như chẳng có gì. Bảo Bình nhìn cô, tự động bật chế độ cà khịa:
- Cậu muốn thử, thì bảo Song Tử dạy cho ấy. Lúc cậu và Cự Giải bị Viên Trí bắt đi, tớ thấy cậu ta lái moto đó, siêu chuyên nghiệp là đằng khác!
- Đúng rồi, đợt trước lúc bọn con trai lớp mình tặng hoa cho con gái ở nhà Bạch Dương ấy, tớ đã được chứng kiến một màn lái moto siêu đỉnh của cậu ấy đó!
- Ừa, hai người dắt tay nhau mà chàng dạy nàng học đi cho ân ái!
-_-!!!
Xử Nữ cảm thấy, ám khí đen đag dần dần tỏa ra từ người của Frozen, vội lên tiếng đánh trống lảng:
- Lái moto ấy hả, tớ cũng muốn thử một lần! Vậy còn cậu thì sao Kim Ngưu, gần đây cậu có hoạt động gì khác không?
- Ừm, tớ ấy hả... _Cứ như một cuộc phỏng vấn, Kim Ngưu giả bộ bày ra bản mặt như đang lên sóng truyền hình:
- Vì sắp đến đợt thi đại học rồi nên tớ cũng chẳng dám làm gì ngoài việc cày sách Y và phim Y haha...
- Ghê nhỉ? Nhớ không nhầm thì hình như dạo này cũng thấy Song Ngư hay mang sách Y đi học lắm đấy! _Cự Giải liếc nhẹ ánh mắt, khiến Kim Ngưu bối rối:
- À thì... cậu ta với tớ đều muốn trở thành bác sĩ mà haha...
- Tớ thì đang đăng ký vào lớp huấn luyện thể trạng để thi vào trường cảnh sát!
- Đù, Cự Giải, chỉ nghe thôi đã thấy cậu oai như thế nào rồi đấy! _Lời Cự Giải vừa dứt, thì Kim Ngưu đã trầm trồ, Bảo Bình cũng cất tiếng:
- Thi vào trường cảnh sát, còn bảo ganh tỵ với tớ, điêu quá đấy!
- Hình như Sư Tử cũng thi vào trường cảnh sát, hai cậu rủ nhau đi à? _Đối với câu hỏi của Thiên Bình, Cự Giải cười:
- À thì... cảnh sát là ước mơ của tớ, còn Sư Tử thì... cậu ấy sợ tớ gặp nguy hiểm nên cũng vào cùng trường...
- Eo ôi! Sư Tử vậy mà cũng chu đáo ghớm!
- Vậy là lại có thêm một cặp đôi cùng vào chung trường!
- Còn cậu thì sao Xử Nữ?
Thiên Bình bình thản ăn món tráng miệng nhẹ, mà lên tiếng. Xử Nữ lưỡng lự đáp:
- Tớ... định sẽ đi xăm tattoo...
- Hửm?
- Tattoo???
Đáp lại đồng bạn, Xử Nữ khẽ gật đầu mà nói:
- Thật ra, tớ thích xăm hình từ lâu rồi, đối với tớ, những hình xăm ấy rất có tính nghệ thuật, không phải như thế trông sẽ rất khác biệt sao, ý là... nó sẽ khiến cậu trở nên đặc biệt và không bị nhạt nhòa!
- Đồng chí, bắt tay nào! _Chợt, Bảo Bình đưa tay ra, ánh mắt sáng lóa nhìn Xử Nữ:
- Tớ cũng thích tattoo, trên người tớ có một cái nè!
- Thật á? Bảo Bình, cậu tốt hơn là bớt ngầu đi nhé, tớ thật sự choáng ngợp với cậu rồi đó!
Nhìn thấy vết xăm hình cánh bướm cách điệu ở mạn vai lưng trái của Bảo Bình, cả đám trừ Kim Ngưu đều trầm trồ. Đây là hình xăm mà Bảo Bình lén đi làm vào hồi hè năm cuối cấp sơ trung. Kết quả, bị mẹ đánh cho liệt giường vài hôm, Kim Ngưu phải sang chăm cho.
- Tớ có biết chỗ này, tay nghề và chất lượng khá ổn... _Chợt, Thiên Bình lên tiếng:
- Nếu cậu định đi xăm thì có thể xem xét, tớ vừa làm một chiếc từ đấy ra!
- Hả? Cả cậu nữa à Thiên Bình?
Không nghĩ đến, đám con gái này trông vậy mà cũng toàn là dân chơi hết. Thiên Bình giải thích:
- Tớ cũng mới làm sau khi chấn thương ở chân được khỏi, mà, từ khi xăm xong thì có cảm giác không gặp xui xẻo như trước nữa!
Hình xăm của Thiên Bình là hình vòng hoa nghệ thuật ở cổ chân, nhìn từ xa, giống như một chiếc lắc chân vậy. Vừa rồi là mùa đông - xuân, cô luôn đeo vớ cao cổ nên chẳng ai phát hiện ra cả.
- Hầy... đúng là song Bình, hai cậu chơi vậy, ai chơi lại!
Cự Giải thở dài, cô mà xăm hình thì sẽ bị hai bậc phụ mẫu cạo trọc đầu mất, quan trọng hơn, xăm hình sẽ không được thi vào trường cảnh sát. Kim Ngưu vốn dĩ không hứng thú với tattoo, vì cô nghĩ nó rất đau, vả lại, ngành Y không cho phép xăm hình. Muốn ngầu cũng không thể.
.
.
Bệnh viện Zodiac...
Phòng hồi sức kép...
- Thiên Ân, cậu cũng nên nghỉ ngơi đi nhé, bọn này sẽ giữ bí mật cho cậu!
Sau khi bà Nam Cung Ly Đồ trở lại, là lúc Nhân Mã và Thiên Yết cũng ra về. Vừa rồi, bọn họ đã nghe được một lời thừa nhận của Dịch Thiên Ân về nghi ngờ của họ.
- Dì Nam Cung, bọn cháu xin phép ra về ạ!
- Ừ, cảm ơn hai đứa nhé! Yên tâm, dì sẽ chăm lo cho cả bé Thiên Ân và Hoa Thần!
Dì Nam Cung tiễn đôi bạn trẻ, sau đó cũng sắp xếp lại giường bệnh cho Dịch Thiên Ân nghỉ ngơi. Mọi hành động của bà đều ân cần như chính Dịch Thiên Ân là con trai của bà vậy. Điều này, khiến cậu có chút ấm áp.
Cộc... cộc...
Bỗng, lại có người đến thăm bệnh. Nam Cung Ly Đồ làm lạ, cũng đâu còn sớm nữa.
Cạch!
- A... Con chào bác!
Là một cô bé tóc xù, Nam Cung Ly Đồ có chút ngoài ý muốn, bà không biết cô bé này.
- Con là?
- Con là Tống Tử Hy, con đều là người quen của Thần ca và Ân ca! _Tống Tử Hy lễ phép giới thiệu, sau đó đưa một vật cho Nam Cung Ly Đồ:
- Đây là điện thoại của Ân ca, để quên ở phòng bệnh cũ, bác giúp con đưa nó lại cho anh ấy nhé?
- À, được chứ, cảm ơn con nhé!
- Vậy, bác cho con gửi lời hỏi thăm đến hai anh nha, mai con sẽ trở lại thăm!
Nói rồi Tống Tử Hy vẫy tay chào tạm biệt bà Nam Cung Ly Đồ, sau đó rời đi. Nam Cung Ly Đồ bước vào trong, đưa điện thoại cho Dịch Thiên Ân và thuật lại chuyện cho cậu nghe. Đúng thật đây là điện thoại của cậu, nhưng sao Tống Tử Hy lại giữ nó. Nghĩ ra được điều gì đó, cậu liền mở ghi chú bí mật ra.
Quả nhiên, có lời nhắn của Tống Tử Hy để lại.
"Ân ca, em đã được xuất viện, ngày mai Cảnh Kỳ hyung cũng vậy. Bọn em sẽ điều tra kẻ tấn công chúng ta, vì theo như suy luận của chúng ta, người tiếp theo sẽ là K.C. Anh hãy yên tâm và để mắt đến Thần ca giúp bọn em nhé! Chúng ta mãi là một gia đình, yêu hai anh hihi!"
- Thiên Ân!
Dịch Thiên Ân liền bật dậy và chạy ra ngoài sau khi đọc xong đoạn nhắn, mặc kệ sự hốt hoảng của bà Nam Cung Ly Đồ, nhưng lại không thấy bóng dáng Tống Tử Hy đâu. Chuyện điều tra tên hung thủ đều là trách nhiệm tự giác của mỗi người, nhưng hành động để lại lời nhắn của Tống Tử Hy thật không giống bình thường. Em ấy không phải muốn liều mạng mà điều tra chứ.
Gọi điện cho Tống Tử Hy không được, Dịch Thiên Ân quyết định đến phòng bệnh của Cảnh Kỳ, nhưng bước được vài bước, đầu óc cậu lại cảm thấy choáng váng.
Phịch!
- Dịch Thiên Ân!!!!
Bà Nam Cung Ly Đồ hốt hoảng khi thấy Dịch Thiên Ân ngã xuống và bất tỉnh, có vẻ tình trạng sức khỏe của cậu không ổn như bác sĩ nói.
.
.
Taxi...
- Thiên Yết, cậu suy luận giỏi thật đấy!
Nhân Mã ngồi trong xe, lên tiếng khen ngợi:
- Quả nhiên, tất cả mọi người đều liên quan đến nhau! Thiết nghĩ, định mệnh hoàn toàn là có thật! Không ngờ, những người xung quanh chúng ta, ai cũng có bí mật!
- Nhân Mã, tôi vẫn đang nghi ngờ một điều này...
Ngữ điệu của Thiên Yết có chút trầm ngâm, sắc mặt rõ ràng là đang nghiêm túc nghi vấn, anh nói:
- Giải Hoa Thần là Rết Con, Tống Tử Hy, anh Cảnh Kỳ và Dịch Thiên Ân đều là những người mạnh của Con Rết, trùng hợp bọn họ đều là người xung quanh chúng ta. Hơn nữa, sáu năm trước, trong sự kiện khiến Giải Hoa Thần phải biến mất khỏi cuộc đời cậu, đã có mặt của K.C...
- Điều mà cậu nghi vấn là?
Mặc cho Nhân Mã ngốc nghếch chưa nhận ra hàm ý của mình, Thiên Yết nghiêm lãnh nhìn cậu:
- Có khi nào, K.C đó... _Nói đến đây, Thiên Yết chắc chắn khẳng định:
- Cũng là người mà chúng ta quen không?
- !!!
Chuyện này, thật sự khiến cậu nổi da gà rồi đây.
.
.
Phố Fashionarita...
- Cái gì?! Thằng khốn nạn Vũ nữ mặc nội Y kim Sa chết tiệt đó ở đâu? Còn dám gây chuyện với Xử Nữ thêm một lần nữa? Nó đâu, mấy cậu nói tớ nghe coi!
- "Vũ nữ mặc nội Y kim Sa? Hahaha... Hay, hay đấy Bạch Dương!
- Tớ đang hỏi nó ở đâu mà Kim Ngưu, tớ không cho nó nhập viện, tớ sẽ không là Hàn Bạch Dương!
Khi cả đám uống nước xong, toan ra về thì Bạch Dương từ đâu lại có mặt, lại còn mang điệu bộ như muốn đòi mạng người ta. Bảo Bình lên tiếng trấn tĩnh:
- Thằng đấy đã bị lão bà nhà cậu cho một trận và bị đuổi khỏi Fashionarita rồi!
- Hử?
Bạch Dương như bị dội một gáo nước lạnh, lửa nóng trong người như bị dập tắt đột ngột, mặt đần ra trông thấy. Nhìn dáng vẻ ngơ ngác ấy, Cự Giải không nhịn được mà bật cười:
- Chứ cậu nghĩ bọn tớ sẽ để yên cho thằng Vũ nữ mặc nội Y kim Sa đó sao? Haha...
- Bởi mới nói... _Xử Nữ nãy giờ đều làm cái vẻ bất lực mà nhìn Bạch Dương:
- Làm sao mà cậu biết mà mò đến đây nữa vậy?
- À thì... Thiên Bình gọi điện cho tôi, tôi lo cho cậu nên mới....
- Thiên Bình?
Trong khi Bạch Dương đang gà mờ giải thích thì cả đám quay sang nhìn Thiên Bình, nhưng đối tượng vẫn không có biểu cảm gì, chỉ nhún vai bất cần:
- Ở trong Fashionarita đâu bắt taxi về nhà được.
Ý của Thiên Bình, cũng chỉ là lo lắng khi Xử Nữ ra khỏi phố Fashionarita, sẽ bị Vũ Y Sa trả thù. Loại người như hắn ta, có thể nói dai dẳng ngang bằng con nhỏ Vưu Cổ Nhữ.
Sau đó, Xử Nữ được lão công mình chở về, Bảo Bình và Kim Ngưu về cùng nhau, và cũng như ban đầu, Cự Giải và Thiên Bình về cùng.
- !!!
- Sao thế Thiên Bình?
Đón được taxi, nhưng Thiên Bình lại không vào, khiến Cự Giải lên tiếng. Nghe tiếng cô, Thiên Bình chợt tập trung lại, lắc đầu:
- Không có gì, chỉ là đụng trúng người khác thôi!
Tuy có một chút gì đó kỳ lạ, nhưng Thiên Bình đã bỏ qua để lên xe.
Sau khi chiếc taxi đó đã đi rồi, một người đàn ông khả nghi chợt nhếch môi cười. Hắn ta đã thành công để lại một lời nhắn cho cô. Còn nhận ra được hay không, thì tùy vào duyên số.
Cô gái đó, sẽ là chìa khóa để hắn ta giành chiến thắng trong trận đấu cuối cùng, trận đấu với K.C.
--------------- End Chap 165 ---------------