Hán Việt: Trọng sinh chi dữ quân tư thủ Truyện này còn có tên là "Như Quân" đạo sĩ x công chúa Thể loại: bách hợp, trọng sinh, nữ giả nam, hư cấu thời Tống, HE Nhân vật: - Vai chính: Lý Nhược Quân (Lý Thiếu Hoài), Triệu Uyển Như (Nguyên Trinh) - Vai phụ: Triệu Tĩnh Xu, Đinh Thiệu Đức, Yến Cảnh, Cố Tam Nương, Triệu Hằng,... Thích lịch sử, thích văn hoá, thích Đạo gia đề cử xem văn, đương nhiên còn có tình yêu thần tiên.
Văn án
Nàng trước khi sống lại là một trưởng công chúa được sủng ái nhất, Hoàng đế và Hoàng hậu cực kì yêu thương nàng.
Người Khiết Đan dã tâm không nhỏ, phụ hoàng ngự giá thân chinh, phong ba nổi lên,...cuối cùng chiến thắng về tay.
Sau đó chính là đạo sĩ trở thành Trạng Nguyên, vô số khuê tú thành Đông Kinh đem lòng ngưỡng mộ.
Nàng là công chúa cao quý, lại nhìn sai người, càng vì Hoàng đế bị người trong triều xúi giục, nàng lại gả thấp cho Đại tướng quân, người đạo sĩ năm xưa vì nàng lừa dối, hoàn tục vào triều, nàng lại vứt qua một bên.
Một đạo thánh chỉ, đạo sĩ bị bắt trở thành phò mã của Tam công chúa, mà Tam công chúa trong đêm tân hôn bất ngờ hoăng thệ (qua đời), hoàng đế tức giận, đem phò mã đài đến biên cương. Trước khi đi, nàng mắt lạnh cười nhạo: "Đạo sĩ khắc thê chăng?" Đạo sĩ rời đi, bóng dáng kiên quyết, chia lìa nhau nàng mới biết, nguyên lai, nước mắt là chua xót.
Trong triều gió nổi mây phun, ai ngờ thân là phò mã tướng quân xuất binh tạo phản, đoạt ngôi vị hoàng đế của đệ đệ đem nàng cầm tù trong cung, cuối cùng rơi vào kết cục bi thảm bị ban chết ném ở bãi tha ma.
Người trong thiên hạ cười, người trong thiên hạ sỉ, một đời mê mang, một đời hối hận.
Trước khi chết, chỉ có đạo sĩ tới, chỉ có đạo sĩ còn ở, chỉ có đạo sĩ mang theo một lòng không hận, không bỏ.
Vì thế nàng ôm hết thảy tội nghiệp vào mình nhắm mắt lại.
Lần nữa mở mắt ra, nàng trở về mười bảy tuổi năm ấy, ở Nguyên Khánh cầu phúc cho Hoàng đế đang xuất chinh, cũng là nơi các nàng lần đầu gặp nhau.
Từ đây bước lên con đường ngược tra nam, đấu tra nữ, điên cuồng hộ thê.
Trước khi kết hôn
Lý Nhược Quân: "Công chúa vì sao luôn quấn lấy Thiếu Hoài không bỏ?"
Triệu Uyển Như: "Nguyên Trinh bất quá là ngưỡng mộ chân nhân bác học." Trong lòng trợn trắng mắt, rõ ràng đời trước là tên đăng đồ tử ngươi ăn vạ ta!
Lý Nhược Quân: "..."
Sau khi kết hôn
Triệu Uyển Như nằm trong lòng ngực Lý Nhược Quân, ôm lấy cổ nàng cười nói: "Hiện giờ phò mã còn nói là thiếp thân quấn lấy người?"
Lý Nhược Quân ôm kiều thê công chúa, thiên hạ trong lòng ngực mềm mại khả nhân, vội vàng lắc đầu nói: "Hiện giờ dù công chúa đuổi ta đi, ta cũng muốn ăn vạ không đi!"
Uống lấy rượu hợp cẩn trong gáo, thề rằng: "Nguyện làm chim liền cánh, đời này không phân ly."
Tác giả giải thích nhân thiết của công chúa để tránh mọi người tranh luận, lúc ban đầu là dùng tâm cảnh của công chúa ở kiếp trước để miêu tả, nên sẽ có chút vặn vẹo, sau này nàng sẽ thông suốt trở về con người chân thật (đảm bảo nhân vật này càng đọc về sau sẽ càng thích).