Nhất Long khó hiểu nhìn cánh cửa nhà vệ sinh bị Di Linh đóng mạnh rồi quay lại tiếp tục làm việc.
Còn trong nhà vệ sinh, Di Linh cau có ôm bụng dưới đang đau âm ỉ ngồi trên bồn cầu.
- Sao lại quên được chứ! - Cô lẩm nhẩm.
Cô đến tháng.
Cho dù là người gầy hay béo. nghèo hay giàu. xinh hay xấu thì phụ nữ luôn có điểm chung......là đều có tháng.
Đầu cô liên tục loát xem lên tính làm sao đây. Vì bây giờ ra ngoài cũng không được mà ngồi đây cũng không được. Điện thoại thì không mang theo vào trong. Mà cô còn không chuẩn bị băng vệ sinh. Chỉ có Nhất Long đang ngoài đấy, nhưng cô lại không muốn nhờ vả anh. Di Linh ngồi trong nhà vệ sinh khoảng 1 lúc thì Nhất Long thấy lạ.
Vì cho dù có đi nặng hay nhẹ cũng đã xong rồi chứ.Sợ cô có chuyện trong đấy anh liền đứng dậy đi tới gõ cửa.
- Chu Di Linh! cô ổn chứ?.- Anh nhẹ giọng hỏi.
Di Linh hơi giật nhìn về phía cửa.
- Tôi.....tôi ổn! - Cô vẫn bảo thủ không muốn nhờ vả anh.
- Ò! - Nhất Long thấy cô trả lời thì nhẹ lòng, định quay về bàn tiếp tục làm
- Hoàng Nhất Long!.
Cuối cùng cô không chịu được nữa đành mở miệng nhờ anh.
- Sao?.
- Tôi là bệnh nhân mà đúng chứ?.
- Phải!.
- Hiện giờ.......tôi có chút vấn đề......
- Cô không ổn chỗ nào sao? - Ở ngoài Nhất Long thấy hơi lo lo liền áp sát vào cửa hỏi.
- Ừm....... bà dì của tôi tới! - Cô hơi ngại khi nói 😳.
- Bà dì? dì cô tới chơi sao? có đâu? hay tí nữa mới tới? - Nhất Long vẫn không hiểu.
- Anh bị khùng sao? tôi......az - Cô tức giận quát lên thì cơn đau bụng lại càng đau hơn.
- Cô ổn không? tôi vào nhá! - Thấy cô kêu bên trong liền táy máy định vặn cửa vào.
- Không cần! - máu nóng của cô lại nổi lên, cô tức giận quát - Chỉ cần....... chỉ cần mua hộ tôi..... băng vệ sinh là được!.
- Băng Vệ Sinh? là cái gì? - Thực sự cái tên đào hoa này.
Di Linh đần mặt ra khi nghe câu hỏi của anh.
- Này! rốt cuộc anh có nhiều tình nhân như vậy để làm gì hả! ngay cả băng vệ sinh cũng chưa từng mua cho họ sao? - Cô nói vọng ra ngoài.
- tôi....tôi! - Nhất Long nói không nên lời.
- Không thì gọi cho thư ký của tôi đi! tôi không muốn ngồi trong này nữa!.
Bên ngoài im lặng một hồi rồi nghe tiếng cửa đóng rầm một cái khá to.
- Gì đây! anh ta bỏ đi rồi sao? Điện thật rồi mà!! - Di Linh hới hoang mang khi nghe thấy người ngoài kia bỏ đi.
Cô phải làm sao đây! không thể đứng lên vì chị đỏ đang ra! mà chẳng lẽ ngồi mãi trong này sao?.
Di Linh ôm bụng dưới đang đau khom người xuống cố suy nghĩ lên phải làm sao.
Còn về Nhất Long, anh chạy rất nhanh xuống quầy trực của mấy cô y tá. Thấy một người đang ngồi ở đấy liền gọi hỏi luôn.
- Băng vệ sinh? là gì thế? - Anh vẫn không biết đấy là gì lên nói rất to. Làm cho mấy bệnh nhân đang đi qua lại phải quay lại nhìn cười tủm tỉm.
- À...à! cái đó là để....dùng cho phụ nữ tới kì kinh nguyệt! - Cô điều dưỡng trả lời.
- Kì Kinh Nguyệt? là.....là...... ôi thật là! - Nhất Long lúc này mới vỡ lẽ ra liền đưa tay lên giả vờ gãi gãi để đỡ xấu hổ. Vì nói đến kinh nguyệt thì anh biết chứ cứ nói dảm nói tránh là bà dì thì ai biết được.
- Vậy cái đấy....mua ở đâu? - Lần này thì anh nhỏ giọng hỏi.
- À! ở gần cửa bệnh viện có cửa hàng tiện ích. Chỗ đấy có bán.
Khi cô điều dưỡng vừa nói xong thì bóng của Nhất Long cũng mất hút.
Anh chạy vội vàng ra ngoài cửa hàng tiện lợi. Khi vừa bước vào thì anh hơi ngơ ra. Vì từ trước tới giờ chưa lần nào anh bước tới những chỗ này.
- Cho hỏi.....băng vệ sinh..
- Quý khách đi phía tay trái, Băng vệ sinh được xếp ở đấy. - Người thu ngân nhanh miệng chỉ tay về phía cuối.
Nhất Long đi ngay ra chỗ đấy thì hơi khựng lại.
- Gì đây? sao nhiều vậy chứ?.
Anh nhìn băng vệ sinh với nhiều mẫu mã đang được xếp đầy ra.
- Lên mua loại nào đây? - Nhất Long đưa tay lên cắn cắn suy nghĩ.
Nhưng anh không kiên nhẫn được nữa lên đành lấy mỗi thứ một loại rồi mang ra quầy thu ngân.
- Quý khách có chắc là lấy hết chứ? - thu ngân hơi dò xét nhìn anh.
- Lấy hết! - một câu dứt khoát không dài dòng.
Quẹt thẻ xong anh ôm đống băng vệ sinh nhiều mẫu mã đấy về bệnh viện.
Vừa đi vừa càu nhàu.
- Chu Di Linh nhìn vậy mà cũng dùng mấy loại này sao?.
Anh nói như kiểu Di Linh là đàn ông vậy. Ngoại chừ việc cô hay cáu gắt, bảo thủ, lạnh lùng, tính khí không giống phụ nữ. Thì cơ thể cô là một người phu nữ 100 %
Cô mà ở đây chắc anh lại bị cô tán cho một cái mà xem.
Đến nơi, anh đi vào gõ cửa phòng vệ sinh.
- Chu Di Linh! mở cửa! - giọng của Nhất Long vang lên.
Chưa bao giờ cô thấy mừng rỡ khi anh xuất hiện như vầy.
- Tôi......anh mua băng cho tôi rồi sao? - Di Linh nhỏ giọng hỏi vì sợ bị đớ.
- Tôi không biết cô dùng loại nào lên.....mua mấy loại cho cô tham khảo.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT