Ngô Song Uyển thấy Mặc Tử Du cứ nhìn hoài vào bảng phím nên hỏi.
Mặc Tử Du nheo mắt lại, suy nghĩ một chút, rồi nói :
-" Tôi nghĩ.....chữ D ấy.. không nhất thiết do số 1 và số 0 tạo thành đâu!"
Ngô Song Uyển:???
( Các bạn thử ghi số 1 và số 0 sát nhau, sẽ nhìn ra chữ D, nãy giờ các đáp số đều nhập D là 1 và 0)
Nhác thấy Ngô Song Uyển đực mặt ra, Mặc Tử Du tiếp lời :
- "Ý tôi là, sao chúng ta không nghĩ hướng khác một tí, chữ D này...do 2 số khác tạo nên."
Vừa nói, Mặc Tử Du một tay vẽ trên không trung chữ số 1 và 2 dính sát.
Thoạt đầu nhìn thật kì quặc, nhưng nhìn kĩ thật sự có nhìn ra chữ D!
Ngô Song Uyển trợn mắt, đúng thật là phải nghĩ thêm theo hướng lắc léo một tí, nghĩ đơn giản quả thật nghĩ không ra.
Như vậy một lần nữa ra một đáp án
khác : 4710321!
Được nhìn ra từ chữ "DEATH" ngược.
- "Mặc Tử Du! Sao cậu có thể nghĩ ra được chứ?"
Ngô Song Uyển cảm phục. Nhưng vui mừng giây lát, cả hai lập tức chìm nghỉm
xuống. Hai người cùng chung suy nghĩ, ai là người nhập đây?
Ban đầu Mặc Tử Du định là người nhập, Ngô Song Uyển cứ thế từ chối, yêu cầu làm gì đó cho công bằng.
Và đó là oẳn tù tì!
Mặc Tử Du thầm than, đề nghị mình vẫn là nên làm trước nhưng Ngô Song Uyển kiên quyết không chịu.
Kết quả là Mặc Tử Du thua!
- "Chúc may mắn! Cùng lắm cả 5 người bị nhốt ở đây thôi!"- Ánh mắt Ngô Song Uyển sáng lấp lánh.
Mặc Tử Du:.....
Cái ánh mắt sáng ngời khi mình thắng kia là sao?
Mà dù sao cũng là mình bấm, ban nãy cứ thế làm nhanh cho rồi, còn bày ra trò oẳn tù tì này.
-" Đừng nói gở! Mau hi vọng nó đúng đi!"
Dù vậy, Mặc Tử Du lúc bấm vẫn còn có hơi phân vân. Bất ngờ thay, hệ thống đem đến một tin mừng
" CHÚC MỪNG! BẠN ĐÃ NHẬP ĐÚNG MẬT MÃ!"
Một loạt các dải trắng lấp lánh bay ra giữa không gian tối đen như mực, tiếng nố pháo chúc mừng của hệ thống vang lên
Đúng? Đúng rồi??
Đã giải ra rồi??
Mặc Tử Du và Ngô Song Uyển mấy giây đầu còn hơi bỡ ngỡ, mấy giây sau thì Ngô Song Uyển đã phấn khích tột độ:
-" Hay quá! Mặc Tử Du! Đúng rồi kìa!"
Mặc Tử Du bình thường rất ít cười, lần này dù vậy trên miệng vẫn không nở
nụ cười, nhưng ánh mắt lại lộ rất rõ sự vui vẻ của cậu.
" Hãy cắm chìa khóa vào cánh cửa, các bạn sẽ thoát khỏi đây"
Mặc Tử Du há miệng định nói gì đó, hệ thống đã nói tiếp.
" Ba người chơi trước vẫn an toàn"
Mặc Tử Du gật đầu, không nói nữa.
An toàn là tốt rồi!
Bây giờ sắp được trở về rôi! Mừng quá! Tính ra cũng không khó khăn mấy, có
vẻ hơi mệt nhưng nhìn chung chưa tới mức độ khó như hệ thống nói hồi
đầu.
Mặc Tử Du
thấy lạ, lần đầu hệ thống có thống báo game về sau rất đáng sợ, dù là
hiện tại đã gần thoát game nhưng vẫn không xuất hiện mấy thứ ghê gớm
khác như thông báo trước, không lẽ chỉ là hù dọa. Cũng không có khả
năng! Vậy còn gì chưa tới nữa chăng?
Tự nhiên thấy lo lắng!
Nhưng nhìn cánh cửa mở ra, ánh sáng từ cửa luồn vào không gian tĩnh mịch này, Mặc Tử Du không thèm nghĩ nữa, cả hai bước qua cánh cửa này với lòng
đầy chờ mong.
Điều ngạc nhiên là, dù ban nãy có ánh sáng từ phía kia của cánh cửa luồn
vào, nhưng hiện tại khi bước qua cánh cửa, tất cả cũng là một màu đen
tuyền như phía kia, nói ra thì cũng có một tí sáng nhưng sáng rất nhỏ.
-" Tối thế này?? "- Ngô Song Uyển cảm thấy kì lạ.
Mặc Tử Du nhíu mày, bắt đầu lo lắng, các suy nghĩ vừa rồi lập tức cuộn trào trong đầu.
Sao còn chưa trở về? Đây là đâu?
Bất giác phía xa có một bóng người đang đứng đó, quay lưng về phía Mặc Tử
Du và ngô Song Uyển, từ từ ngoảnh đầu lại. Ngô Song Uyển có hơi sợ, đứng nép một chút về phía Mặc Tử Du.Trời tối không thấy rõ mặt, nhưng thấy
hắn mấp mép khóe miệng nói gì đó không rõ, hình như....
Hình như là........
Hắn nói......
Tới đây nào!
Tới đây nào?
Tới cái gì?
Không nghĩ mình nhìn chuẩn, Mặc Tử Du còn định tiến lên hỏi, lập tức phía
trước trở nên mờ ảo dần, càng ngày càng không nhìn rõ nữa, sau đó là trở lại một màu đen.
......
Cả không gian không còn một ai!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT