Lữ Nguyệt cười: "Hahaha, năm đó, cục diện so với hiện tại còn lợi cho ta gấp trăm vạn lần a, ngươi nói ta muốn Tam giới đại loạn, nếu như ta thực sự muốn thì đã loạn từ lâu rồi không cần đợi tới ngày hôm nay đâu! Với cả nói đi cũng phải nói lại, ta cùng Chúc Vũ Huyền hạ sơn là suýt chết mấy lần đó, trời đất chứng giám nha, còn có đám môn sinh ngươi đặc biệt phái xuống suýt nữa vong mạng. Mấy chuyện đó chẳng lẽ đều do ta bày ra, tự mình làm khó mình. Ngươi nói ngươi hành xử quang minh? Làm ơn đi, ngươi quang minh đến mức không để ý này đến giờ chỉ có mình ngươi nói chuyện với ta sao?"

Trừu Như Họa bấy giờ mới để ý, thu mắt nhìn vào đám đông bên cạnh, bọn họ kể cả Chiến Thần Bạch Vĩnh Hi, từ lúc nào đó, đã không dùng nguyên khí duy trì kết giới nữa mà đứng yên bất động, nói đúng hơn là bị trúng Định thân thuật tập thể, cả nguyên thần, linh lực, lẫn cơ thể đều bất động.

Lữ Nguyệt nói: "Có từng nghe qua cái gì gọi là Định thân đại trận của Quản ngục sư địa lao Cửu Linh sơn, đối với thuật Định thân thông thường hảo lợi hại, đến cả thập nhị đại thần cũng không dám khinh dễ a. Ngươi xem ta từ lúc bắt chuyện với Chiến Thần đã khởi động trận pháp, tất cả bọn họ đều bất di bất dịch, tại sao ngươi cư nhiên lại có thể nói chuyện với ta, còn nói đến vui vẻ vậy?"

Trừu Như Họa: "..."

Thực ra, từ lúc bước nửa chân vào Cửu Linh này đã có người bắt đầu theo sát Lữ Nguyệt cùng Chúc Vũ Huyền. Cửu Linh kết giới dù có yếu thế nào cũng đâu có chuyện người ngoài tự ý lẻn vào lại không một ai phát hiện. Cơ mà, cái tên theo đuôi này lại cố ý không để ai phát hiện thật, cố ý đi theo bọn họ nên mới đành thuận nước đẩy thuyền, ngay tại chỗ này bày sẵn một bữa tiệc vạch mặt.

Làm sao mà gọi là tiệc vạch mặt?

Thứ nhất, tử thần thực tử không phải khi không trong một lúc lại xuất hiện đông như vậy. Tất yếu bọn chúng là đã được ai đó thu thập từ trước.

Cũng có thể số cũ là tay chân của Hỏa Thần vẫn còn sót lại, số mới là sau này mới có.

Lữ Nguyệt trước giờ vẫn nghĩ, rốt cuộc kẻ nào lại có thể hắc hóa Trấn Thiên thạch, tảng đá trấn thiên của Thánh địa Cửu Linh, nếu muốn hắc hóa, bản thân kẻ đó hẳn phải thật âm tà, nhưng nếu hắn thực như nàng và Chúc Vũ Huyền nghĩ lúc đầu, là người Cửu Linh sơn thì Cửu Linh làm gì có ai như vậy. Nhưng bây giờ thì biết rồi. Tử thần thực tử chứ ai. Bọn họ ngoài việc thích sát, thì chính là khát sát, là kiểu biến dạng méo mó của việc tu tiên luyện đạo, người khác theo đạo tu tiên là muốn cảm hóa bản thân tạo phúc thiên hạ, bọn họ thì ngược lại, nên có thể nói tính âm tà cực lớn. Tập hợp nhiều tử thần âm tà như vậy, muốn hắc hóa một hai mảnh đá vốn cũng không khó a.

Nhưng mà ai lại có thể thu thập nhiều tử thần thực tử như vậy ngoại trừ Hỏa Thần? Lại liên quan đến vấn đề thứ hai.

Lữ Nguyệt nhớ rõ trong điển tịch có một phần hướng dẫn cách thu phát truyền âm. Cũng giống như Thiên lý truyền âm thuật có thể đưa âm xa vạn dặm thì thuật này chính là có thể đưa âm xuyên giới luôn a. Nhưng mà cái gì cũng có giá của nó. Truyền âm xuyên giới lượng nguyên khí hao tổn nhiều gấp vài chục lần là ít.

Mấu chốt chính là ở hai điểm, Hỏa Thần và ký ức của Anh Tịch hay nói đúng hơn là lịch kiếp của Lạc Tiểu Thất.

Cái cách mà 'thiên thần bóng đêm' Khưu Kỷ La đối xử với Anh Tịch lại rất giống với tính khí của Hỏa Thần nên Lữ Nguyệt mới nghĩ có thể nào bọn họ có liên quan. Vì bọn họ có liên quan nên 'thiên thần bóng đêm' mới biết cách thu thập tử thần thực tử, ngược lại hắn sẽ giúp Hỏa Thần trả mối hận với sư tôn nàng năm xưa.

Nghĩ là nghĩ thôi, lúc này xác thực với Hỏa Thần mới liền chắc chắn.

Thứ ba, ai có thể đọc điển tịch?

Kẻ biết được bí mật của Trấn Thiên Minh Nguyệt đỉnh chỉ có bốn: Lữ Nguyệt và Lạc Tiểu Thất đều chết rồi, không tính, Vũ Văn Khuynh, không tính, vậy chỉ còn một vị, chính là vị sư huynh thứ hai của Lữ Nguyệt, cũng chính là Hắc bào tiên nhân trong truyền thuyết Lạc Thần Trừu Như Họa.

Lữ Nguyệt từ đầu đối với y một tia nghi ngờ cũng không có. Như y nói, y hành sử cẩn trọng lại thân thiện dễ gần người tiếp xúc với y hoàn toàn không chút phòng vệ.

Nhưng, Trừu Tà trận là độc trận của y yêu nhân làm sao biết? Sáu vong hồn được hồi sinh bởi mảnh thiên thạch vì sao lại câu kết với yêu nhân. Đừng quên rằng thiên thạch là thánh vật của Thần giới, vạn vật tương sinh tương khắc, thánh vật khắc yêu vật a, yêu tộc muốn tiếp cận cũng đâu phải dễ. Nội dung của điển tịch: làm cách nào phá kết giới rồi hấp thu nó, làm thế nào hủy hiệp ước, làm thế nào vượt hỏa lam bích, ... yêu tộc có khả năng biết được sao?

Lại nói đến nguyền chú văn mấy lần bạo phát, lúc đầu Lữ Nguyệt còn tưởng Khưu Kỷ La là Bạch Vĩnh Hi, nhưng lần đó Bạch Vĩnh Hi đích thân tróc giải nàng từ Yêu giới về Cửu Linh, vượt qua thông giới thì không thể dùng chú thuật, Lữ Nguyệt ở sát cạnh hắn cũng không hề hấn gì. Ngược lại lúc đứng gần Trừu Như Họa, cảm giác lại khác. Nghĩ lại mới nhớ, lần đó có khi nào y đã nhận ra điều gì đó nên cố ý ném mình cho Bạch Vĩnh Hi.

Còn nữa, kẻ đưa ngươi truy bắt Lữ Nguyệt và Chúc Vũ Huyền là Trừu Như Họa, đặt điều Lữ Nguyệt và Chúc Vũ Huyền đánh giết tu sĩ là Trừu Như Họa, trọng thương trở về là Trừu Như Họa, cho thời gian nửa canh giờ giãn binh cũng là Trừu Như Họa, đưa người đến vừa ngay lúc Hỏa Thần thoát khỏi địa lao trùng hợp Lữ Nguyệt và Chúc Vũ Huyền bước ra cũng là Trừu Như Họa.

Trời mới biết y nói tu sĩ bị giết là biến đi đâu? Cũng trời mới biết Hỏa Thần làm sao rời khỏi địa lao trùng hợp và dễ dàng đến vậy?

*À không, lát nữa hỏi hắn.

Lữ Nguyệt cười nói: "Thế nào? Bất ngờ lắm phải không? Tử thần, yên tộc cũng dừng lại rồi, Minh Nguyệt đỉnh cư nhiên không nghe lời ngươi nữa? Màn diễn này của ngươi, nên kết thúc rồi đó, Lạc Thần à."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play