Cửu Linh sơn, Thiên Quang cung, Trấn Thiên thạch, nơi tôn kính nhất của thánh địa bỗng nhiên trở thành một mớ hỗn độn.
Từ trên nhìn xuống có thể thấy rõ ba đạo linh quang. Một là kết giới nhỏ
từ vỏ kiếm của Chúc Vũ Huyền, bán kính đủ để cho hai người bọn họ. Hai
là kết giới lớn từ nguyên khí của Bạch Vĩnh Hi, Trừu Như Họa cùng phong
chủ lục phong và nhiều trích tiên gia chủ khác. Ba là linh quang vô cùng rực rỡ của Trấn Thiên thạch.
Bạch Vĩnh Hi vừa bận tay thiết lập kết giới, nghiêm giọng nói: "Mau phát lệnh đến Thần giới!"
Phong chủ Lục lĩnh phong một lúc sau mới hoang mang báo lại: "Không được!
Đường liên lạc đã bị chặn. Không có cách liên hệ với Thần giới!"
Bên trong kết giới yếu ớt của bọn họ bắt đầu rộ lên:
"Chuyện ... chuyện này là thế nào?"
"Thần giới không liên lạc được thì phải làm sao?"
"Kết giới này có thể chịu được bao lâu?"
"Nhất định là do Yêu nữ đó giở trò!"
Âm thanh hỗn loạn càng lúc càng ồn ào không nghe được rõ. Mà thực chất Lữ
Nguyệt cũng chẳng buồn nghe, nói đi nói lại cũng chỉ có vài câu cũ rích
nghe đến nhàm chán. Chi bằng tập trung quan sát tình hình còn lợi hơn.
Khắp nơi xung quanh tử thần thực tử cùng yêu nhân Tả xứ kéo đến ngày càng
dày đặc, bu lúc nhúc, sát khí rầm rầm giống như bất cứ lúc nào có thể xé rách cái lồng này liền lập tức nhào vào trong mà tha hồ chém giết đám
gà ở trong rọ, chém cho hả hê, chém cho thỏa thích. Lữ Nguyệt bấy giời
liền để ý, đám này, hình như, có chút gì đó, sai sai. Tại sao chỉ bu
xung quanh chứ không đổ ào xuống Nhân giới? Tại sao chỉ bu xung quanh
chứ không càu cấu hay đập phá kết giới? Tại sao động tác của chúng cơ hồ giống như là đám tu sĩ dưới này, là tập trung nguyên khí? Tại sao chỉ
tụ tập đông đảo bên đó mà không ai thèm ngó tới phía Lữ Nguyệt cùng Chúc Vũ Huyền? Huống hồ, đám yêu nhân kia làm gì có chuyện kiên nhẫn chờ đợi dễ dãi như vậy, kiểu nào cũng manh động làm liều mà. Trừ phi, bọn họ là bị cái gì đó điều khiển. Thứ có thể sai sử cả yêu lẫn thần.
Trấn Thiên Minh Nguyệt đỉnh!
Ở đâu?
Bỗng một người giọng vô cùng căm phẫn gào lên, lớn đến mức Lữ Nguyệt bên này còn nghe rõ:
"Yêu nữ kia ngươi rốt cuộc là muốn làm gì?!"
"Bàn môn tà đạo. Ngươi nhất định không có kết cục tốt!"
Lữ Nguyệt: "Được được. Đợi lát nữa bọn chúng phá xong kết giới, cả đám đều không có kết cục tốt a. Có thời gian phí lời với ta, chi bằng tự nghĩ
cách ngăn chặn Trấn Thiên thạch đi a! Tảng đá đó sắp bị hắc hóa tới nơi
rồi kìa. Bạch Vĩnh Hi, ngươi có phải già lú lẫn rồi không? Lăng Sương
trận kiểu này cũng không phát hiện, ngươi cứ ở đó nghe lời Trừu Như Họa
dùng nguyên khí duy trì kết giới đến mức hao mòn luôn đi a! Đám yêu nhân kia đang học theo các ngươi đó! Đợi tới lúc hai phe các ngươi nguyên
tập hợp đủ nguyên khí, giúp Trấn Thiên thạch hấp thu đến đỉnh điểm, kết
quả ra sao, ngươi chẳng lẽ còn không rõ hơn ta?!"
Trừu Như Họa: "Đừng nghe ả nói bậy!"
"Ỏh. Có nói bậy hay không các ngươi cũng không biết nhìn à? Chúc Vũ Huyền
người ta nãy giờ một chiêu linh khí cũng không dùng, an nhiên tự tại
biết bao nhiêu. Các ngươi tự coi lại mình đi, càng dùng nguyên khí,
nguyên khí càng hao mòn, kết giới đó rốt cuộc cầm cự được bao lâu? Ta
không biết các ngươi lúc nãy dưới kia có chuyện gì, nhưng Lữ Nguyệt ta ở đây có thể thề với trời, chuyện các ngươi gặp phải không liên quan ta.
Địa lao bất khả liên lạc a, Lữ Nguyệt ta bây giờ có khả năng vừa đột
nhập địa lao, vừa sai sử tử thần lẫn yêu tộc à? Cũng không nghĩ thử xem
nếu như ta thật sự ở đây muốn giết các ngươi, các ngươi tình trạng này
có thể chống lại sao?"
Trừu Như Họa cười nhạt.
Lữ Nguyệt nói tiếp: "Lại nói đến đám yêu nhân kia, yêu nhân thực sự có thể để yên không phá cái kết giới mỏng thén của các ngươi vậy sao? Còn
không để ý bọn họ cũng đang như các ngươi cố tập trung nguyên khí à?"
Đối phương đều im lặng.
Trừu Như Họa liền nói: "Ả là đang cố ý đánh lạc hướng các ngươi, còn không nhận ra?!"
Lữ Nguyệt bèn cười nhạt: "Lạc Thần, kẻ lúc trước kiểm tra kết giới Cửu
Linh cũng là ngươi đúng không? Lạc Thần Trừu Như Họa trước giờ hành xử
cẩn trọng lại đoan chính còn thân thiện dễ gần, đương nhiên không ai
nghi ngờ ngươi. Nên chỉ có thể lý giải là ai đó có ý hãm hại ngươi.
Ngươi là kẻ bị hại, cư nhiên tránh khỏi phạm vi điều tra."
Trừu Như Họa: "Ỏh, ngươi không nói ta lại quên, kẻ năm xưa nhắc đến chuyện Cửu Linh kết giới hình như là vị bên cạnh ngươi a."
Lữ Nguyệt: "Ngươi nói y? Ha, Vũ Huyền ngươi cũng bị kéo dô luôn rồi kìa.
Trừu Như Họa, đừng có đổi đề tài, ngươi có dám thề năm xưa kiểm chứng
thật sự không có giở trò?"
Trừu Như Họa: "Trừu mỗ trước giờ hành sự quang minh lỗi lạc, không có gì là
không dám. Trái lại cái vị bên cạnh ngươi, lén lút che giấu lổ hỏng của
kết giới mới là có ý đồ khác. Ha, ta biết rồi. Chúc Vũ Huyền năm đó tại
sao y biết được kết giới suy yếu? Ta thấy hung thủ thực sự chính là y,
vừa ăn cướp vừa la làng khiến mọi nghi ngờ đều nghiên về phía ta. Cuối
cùng còn bày trò khôi phục Minh Nguyệt đỉnh, để sư đồ các ngươi như thế
có thể danh chính ngôn thuận hạ sơn, nói là thu thập Thiên thạch thực
chất là chiêu binh mãi mã, câu kết với yêu tộc, muốn Tam giới đại loạn!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT