***dưới đây là phiên ngoại về cuộc phiêu lưu của Lữ Nguyệt và Chúc Vũ Huyền trong thời hiện đại. Bà Nguyệt là điệp vụ FBI, anh Huyền là điệp viên CIA. Chân thành cảm ơn bạn đọc thời gian qua đã ủng hộ. Phần truyện tiếp tục ở bên dưới:

Lữ Nguyệt nhướng mày hỏi lại: "Ồ? Thế nào yêu tôi lại bất khả thi nhỉ?"

Người phía sau không trả lời. Hắn hình như đang có một cuộc gọi.

Lữ Nguyệt cũng không nói gì thêm sau đó tăng ga chạy xuống đồi, mà ở dưới đồi kia cũng có một chiếc BMW M2 màu đen nhám đang đỗ.

Người phía sau đã kết thúc cuộc gọi. Lữ Nguyệt dừng xe, đợi anh ta xuống xe, đóng cửa hộ, mới hạ kính xe xuống, hỏi: "Không có vấn đề gì chứ?"

Người kia vừa châm một mẩu thuốc, lãnh tĩnh nói: "Không sao? Ngược lại là em, đi chung với tên này vẫn nên cẩn thận."

Lữ Nguyệt nhún vai cười khinh bỉ.

Hắn á?

Người kia cũng ngồi vào buồng lái, hạ kính xe nói: "Tôi sẽ liên lạc với em sau, được chứ?"

Anh ta vậy mà lại nhìn ra Lữ Nguyệt là đang lo cho mình. Chậc! Làm nghề này kiêng kỵ nhất chính là để người ta đoán ra tâm ý.

Lữ Nguyệt nói: "Vậy ..... có thể cho tôi biết tên anh không? Tên giả cũng được chí ít lần sau còn có thể gọi."

Người kia nghe thế liền cúi đầu cười một chút nói: "Cái này em không nên biết đâu!"

Hắn nói ra câu này, thâm tâm vô cùng khó chịu.

Còn có cơ hội cho lần sau không? Có lần sau không?

Chỉ là chính hắn cũng không ngờ, Lữ Nguyệt vậy mà lại xuống xe, hất cằm nói với hắn:

"Mở cửa! Nếu anh không chịu hợp tác tôi bắn nát kính chui vào!"

Bản thân hắn quả thực không biết nên khóc hay là cười, đến thuốc cũng không buồn hút nữa, nói: "Em lại muốn gì đây?"

Lữ Nguyệt rất thiếu kiến nhẫn, trực tiếp dùng Glock 17 trong thắt lưng bắn ra một phát ở kính cửa sau xe, thuần thuần thục thục chui tọt vào bên trong ngồi ngay ngắn, nói: "Chạy đi!"

Hắn lấy tay đỡ trán sau đó cười khẩy nói: "Xuống xe!"

Lữ Nguyệt bật loa ngoài smartphone cho hắn nghe: "H, bộ ghi nhớ dữ liệu đang ở trong tay Z, FBI yêu cầu phối hợp hành động, cấp trên đã chấp thuận. Phía bọn họ cũng đã cử người đến. Đặc vụ Moon, làm phiền cô chiếu cố cậu ấy."

Lữ Nguyệt nhướng người cướp lấy mẫu thuốc trên tay H, bản thân cũng hút một hơi, nói: "Thế nào? Được lệnh rồi đó. Đi thôi!"

H lãnh đạm nói: "Xuống xe!"

Lữ Nguyệt nhướng mày: "Ok." Sau đó leo hẳn từ ghế sau lên buồng lái, ngồi ở trên đùi H, dây an toàn thắt qua cả hai người, đem hai cơ thể đan chặt vào nhau, sau đó tự mình nổ máy, tự mình lái, nói: "CIA các anh thiếu kỷ luật thật nhỉ? Chờ gì nữa?"

H miễn cưỡng nói: "Còn cái tên bên kia thì sao? Việc của em thì sao?"

Lữ Nguyệt nói: "Ety Nanoly (*một loại thuốc mê cực mạnh) LA (*Los Angeles), ba ngày ba đêm cũng chưa tỉnh được. Chuyện của chúng tôi ở đây cũng đã giải quyết xong cả rồi, chỉ là cái tên kia không biết thôi. Thanh trừ anh ta chính là nhiệm vụ cuối cùng. Còn anh, có kế hoạch gì chưa?"

H còn chưa trả lời Lữ Nguyệt lại nói: "Mission: Impossible nhỉ? Nếu như anh yêu tôi là việc bất khả thi, vậy để tôi yêu anh đi. CIA không muốn mất anh. Anh là con ách chủ bài trong tổ chức, không được có sơ suất." Câu này là đặc biệt hôn ở trêm vành tai H, nói cho mình anh ta nghe: "Tôi cũng không muốn mất anh! Thế nào? Có kế hoạch B không?"

H khẽ cười, thuận chân nhấn ga, ở trên cổ hôn cô triền miên một lúc, hai tay thân mật khoác lấy eo cô, đầu dựa ở trên vai cô, chầm chậm tỉ mỉ nói ra tính toán của mình.

Lữ Nguyệt lái xe một hồi, hai người đến điểm hẹn là một trung tâm thương mại lớn ở Nhật. Trong đó có một tháp cao mô phỏng tháp truyền hình Tokyo. Bên dưới đang có sự kiện Comiket (*dành cho các fan anime và manga, có nhiều cosplayer nổi tiếng Nhật Bản góp mặt trong năm). Mà tháp kia là một phần của sân khấu chính.

Lữ Nguyệt trả hộp số, H đạp phanh dừng xe không sai một li.

H hô lên tóc cô, nói khẽ: "Bên trong kết cấu của tháp, cố định 12 quả bom, là loại C4, thiết bị kích nổ điều khiển từ xa, nếu như tất cả phát nổ cùng lúc thì cấu trúc này sẽ không chịu nổi trọng lực của toàn bộ."

Lữ Nguyệt nói: "Là muốn mọi thứ đổ sụp theo dây chuyền sao?"

H nói: "Em giải quyết được không?"

Lữ Nguyệt gật đầu: "C4 là loại tôi tháo lắp thường xuyên. Không thành vấn đề."

H nói: "Được, vậy theo kế hoạch."

H bỏ đi một hồi, Lữ Nguyệt mới từ trong xe len lén bước ra, theo hướng H nói, thận trọng thâm nhập vào khu trung tâm kết cấu tháp. Dùng thắt lưng được trang bị đặc biệt cho điệp vụ treo mình phóng lên các thanh ống kỹ thuật, nơi thiết bị cảm biến trên kính áp trong cô đang đeo phát hiện có bom, sau đó từ trong boot lấy ra một thanh dao mỏng chuyên dụng, bắt đầu gỡ bom.

Bản thân H sau khi chia nhau hành động, liền một mình đi đến điểm hẹn như thỏa thuận.

Dữ liệu trong tay Z chính là hệ thống mạng lưới gián điệp trên toàn thế giới, không chỉ riêng CIA, không chỉ riêng tổ chức H đang thâm nhập mà còn có thông tin tình báo của nhiều tổ chức an ninh khác ở hơn 190 quốc gia trên thế giới. Vậy nên, nếu số dữ liệu đó thật sự đến tay ông trùm tổ chức vậy thì hệ thống kia coi như tê liệt hoàn toàn mà tính mạng của mấy trăm cá nhân đang làm nhiệm vụ cùng với gia quyến của họ cũng bị đe dọa. Chưa nói đến tổ chức kia đã có nghi kỵ, muốn ở trung tâm thương mại này ép con chuột trong tổ chức phải chui ra, thành thử tính mạng của những người có mặt ở đây cũng là nằm trong tay họ. Tóm lại, hành động lần này, một li cũng không được phép sai sót.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play