Nhan đề truyện Hương Vị Cà Phê gợi cho ta rất nhiều suy nghĩ, tại sao là vị cà phê, vì vị cà phê lắng đọng ư, hay vì cà phê nếu không uống thì thôi, lỡ uống nhiều sẽ trở thành nghiền, khó từ bỏ. Tình yêu cuộc sống cũng giống như uống cà phê phải đi qua hết vị đắng những gì còn đọng lại thực sự mới là tinh túy, làm người ta mê mải chạy theo, muốn đắm chìm trong đó không thôi.
Truyện tình yêu của nhân vật trong truyện là mối tình cà phê ngay từ khi bắt đầu. Thế nào nhỉ? Lần đầu tiên: Em vô duyên vô cớ cho tôi tắm cà phê ở sân bay Lần thứ hai: Em cũng thật tuyệt khi tưới nguyên cái thứ nâu nâu ấy lên áo tôi ngay giữa sân trường Lần thứ ba: Em mới xuất hiện, tôi đã bị người ta làm đổ cà phê lên người! Tại sao thế? Tại sao mỗi lần em xuất hiện là lại có cái thứ ấy đi kèm? Em có thể gặp tôi một cách bình thường hơn được không? Nhưng cũng phải cảm ơn cái mùi cà phê khó quên trên mấy chiếc áo của tôi ấy, mà em rất tự nhiên ngấm sâu vào tâm trí của một kẻ từ trước đến nay không bao giờ nghĩ đến chuyện yêu đương như tôi! Em có biết không? Nơi nào em xuất hiện, nơi đó sẽ có hương vị của cà phê!
Đó chính là lời thổn thức của nhân vật trong truyện, đã khi nào đọc truyện để rồi tự hỏi bản thân ai chính là vị cà phê của đời mình, là hương vị khiến mình lưu luyến hoài.