Sáng hôm nay là cuối tuần, Hạo Nhiên và Uyển Nhu được ông bà Dương gọi điện
bảo về nhà một chuyến. Từ lúc hai người kết hôn rất ít khi đến nhà. Uyển Nhu sáng ngày đã chuẩn bị thật kĩ, hôm nay cô mặt một chiếc váy giản dị ngắn tới gối, màu trắng tinh khôi trông thật phù hợp với gương mặt baby của cô.
“ Anh này, thấy em mặc như thế này đã được chưa?” Lại nữa
rồi, không biết là lần thứ bao nhiêu Uyển Nhu hỏi Hạo Nhiên câu này
khiến anh bật cười.
“ Được rồi. Em như thế này rất đẹp, cha mẹ chỉ cần có chúng ta thôi chứ không để ý vẻ ngoài đâu.”
“ Vâng ạ.” Uyển Nhu cũng nở nụ cười tươi tắn với anh. Hạo Nhiên cũng cười về sự trẻ con của cô vợ nhỏ này.
Chiếc BMW của Hạo Nhiên dừng lại trước cổng biệt thự họ Dương. Tim Uyển Nhu lại đập mạnh nữa rồi, cô đã lâu không gặp cha mẹ chồng. Vừa bước
vào tới nhà, thì mẹ Hạo Nhiên đã đi ngay ra chào đón.
“ Uyển Nhu, con đến đấy ạ, ta rất nhớ con đó”. Bà Dương mỉm cười hiền hậu ôm lấy Uyển Nhu, cô con dâu bé nhỏ này.
“ Chào mẹ ạ. Con xin lỗi, tại dạo trước con hơi bận học ạ. Thật xin lỗi cha mẹ.” Uyển Nhu áy náy, cô đã không thu xếp được thời gian đến thăm
cha mẹ chồng.
“ Không sao.. không sao.” Thấy con dâu áy náy xấu hổ, bà Dương cũng cười không nói gì. Hai mẹ con đã lâu không gặp cứ thao
thao bất tuyệt. Hạo Nhiên và ông Dương cũng vui vì điều đó nên đã cùng
nhau vào phòng khách uống trà.
“ Cha này, con có phải con trai của hai người không?” Hạo Nhiên nhăn nhó hỏi khiến ông Dương bật cười thành tiếng.
“ Xú tiểu tử này, ngươi không phải con của ta chẳng lẽ ngươi từ đá chui ra à?”
“ Vậy sao mẹ lại đối xử với con như thế, rõ ràng là chẳng coi con ra
gì.” Hạo Nhiên phụng phịu khiến Uyển Nhu che miệng cố ngăn tiếng cười.
Thì ra chồng cô còn trẻ con hơn cả cô.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT