“ Chúng ta li hôn đi.” Người đàn ông trung niên kia đưa ra một lời đề nghị quá tuyệt tình với người phụ nữa ấy.
“ Tại sao? Tại sao hả? Vậy còn Uyển Nhu? Tôi muốn biết lí do?” Người phụ nữ không can tâm, thịnh nộ hét toáng lên.
“ Tôi từ lâu đã có người phụ nữ khác bên ngoài, chúng tôi đã có với
nhau một đứa con, nó bằng tuổi với Nhu nhi” Ông ta thản nhiên nói ra làm người phụ nữ ngây người.
“ Thì ra , thì ra…ông giỏi lắm Sở Kình Thiên. Haha…. Được tôi đồng ý.” Bà ta cười điên dại
“ Tốt, tôi sẽ làm việc với luật sư.” Ông ta nhếch môi cười vì đã đạt được mục đích.
“ Nhưng phải có điều kiện?” Làm sao có thể dễ dàng để ông ta đắc ý. Lâm Yên Mai cười âm hiểm. ( Hắc hắc, thật hết biết với 2 người này, ai cũng im mà hiểm).
“ Bà hay lắm, được nói đi?” Ông ta cười cho sự ngốc ngếch của bà ta.
“Tôi muốn nuôi Uyển Nhu” Bà ta thản nhiên nói, khong một người mẹ nào từ bỏ đứa con mà mình đứt ruột hạ sinh cả.
“ Không được. Nó là người nhà họ Sở” Ông ta phẫn nộ, không ngờ điều kện là đây.
“ Nó là con tôi.” Người phụ nữ cũng kinh nộ không kém.
“ Chúng ta sẽ nhờ luật sư. Nhưng…” Ngừng một lát ông ta âm độc nói tiếp “ Đừng quên thế lực của Sở gia”
Thế là năm đó Sở Kình Thiên đã nhẫn tâm cướp đi đứa con thương yêu của
Lâm Yên Mai nhờ vào tài lực của Sở gia đã để lại một mối hận thấu xương
cho người phụ nữ mất con. Liệu ân oán này sẽ được hóa giải hay thù hận
ngày càng chồng chất???
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT