Uyển Nhu cũng đau lòng ôm chặt lấy anh, ôm chặt lấy người đàn ông của đời mình.

Ôm nhau hồi lâu, hai người mới buông ra quay về phía hai tiểu bao bảo đang đứng đó nhìn.

“ Anh hai, là cha tụi mình hả?” Uyển Nhi lắc tay Hạo Luân hỏi nhỏ.

“ Đúng vậy. Nếu không em nghĩ ông ấy có dám ôm chặt lấy mẹ không và mẹ cũng đáp lại nữa.” Hạo Luân cũng hiểu và giờ phút này cậu muốn chạy sà vào vòng tay của cha.

“ Hạo Luân, Uyển Nhi, đây là cha của của hai con.” Uyển Nhu nhẹ nhàng nói với hai đứa trẻ.

“ Thật ạ?” Uyển Nhi tinh nghịch

“ Đúng vậy, gọi cha đi con.”

“ Cha….” Hai anh em đồng thanh.

“ Lại đây nào con của ta.” Mắt Hạo Nhiên đỏ hoe, không ngờ anh lại có những hai đứa con mà chúng lại xinh đẹp thế này.

Hai đứa trẻ chày vào ôm lấy cổ Hạo Nhiên, quất quít.

“ Cha..cha…từ nay con cũng có cha.” Uyển Nhi vui sướng, nhìn thấy tiểu công chúa vui mừng khiến Hạo Nhiên cảm thấy có lỗi, anh đã không ở bên chăm sóc hai đứa.

“ Cha ơi, con là Dương Hạo Luân, em ấy là Dương Uyển Nhi ạ.” Hạo Luân chững chạc hơn giới thiệu.

“ Các con là bảo bối của cha. Cha hứa từ nay sẽ yêu thương chăm sóc cho các con thật tốt.” Hạo Nhiên vui sướng ôm chầm lấy ba mẹ con. Có ông trời mới biết anh vui mừng đến phát điên.

“ Uyển Nhu, cảm ơn em đã mang đến cho anh những thiên thần. Anh yêu em.”

“ Hạo Nhiên, xin lỗi đã rời xa anh. Em cũng yêu anh.”

Hạo Nhiên và Uyển Nhu cuối cùng cũng được đoàn viên. Một gia đình hạnh phúc bên nhau. Tuy hạnh phúc này có muộn màng đi nữa nhưng cũng đem lại cho Hạo Nhiên một niềm vui to lớn.

Cuộc sống nhiều lúc không cần tiền tài, quyền lực. Chỉ cần có được một gia đình ấm áp, hạnh phúc luôn chờ đợi mình. Thì đó đã là niềm hạnh phúc to lớn với biết bao người.

Em gặp anh vào một chiều nắng hạ.

Anh mỉm cười chỉ vào tim anh xem.

Chợt hỏi anh yêu em nhiều chứ ạ?

Anh bảo rằng đời này chỉ yêu em.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~The End ~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play