“ Tiểu tử này, con nói gì thế?” Bà Dương tiến lại cốc vào đầu Hạo Nhiên.
“ Rõ ràng còn gì, con là con trai mẹ mà mẹ lại quan tâm Uyển Nhu hơn
kìa, từ đầu đến giờ chẳng hỏi thăm con câu nào, cứ toàn là Uyển Nhu,
Uyển Nhu….” Hạo Nhiên vừa dứt câu cả nhà đã cười ầm lên.
“ Thật hết biết với con” Ông Dương lắc lắc đầu cười.
Cả ông bà bà Dương đều vui mừng vì điều đó. Vui vì Hạo Nhiên có lẽ đã
thay đổi kể từ khi Uyển Nhu- cô con dâu dễ mến này bước vào nhà. Hai
người đã rất sợ sợ rằng Hạo Nhiên sẽ vẫn lãnh đạm, lạnh lùng như trước
kia nhưng anh đã biết cười, đã biết đùa rồi, mà người khiến con trai họ
thay đổi không ai khác chính là Uyển Nhu.
“ Hạo Nhiên, con và cha con ở nhà nha. Ta và Uyển Nhu đi mua sắm.” Bà Dương nói.
“ Để con đưa hai người đi.” Hạo Nhiên đề nghị, có lẽ anh đưa đi sẽ tốt hơn.
“ Không cần. Lái xe đưa ta đi cũng được.” Bà Dương muốn tự do, thoải
mái mua sắm với cô con dâu này, không thích con trai cứ đi theo.
“
Dạ thôi ạ. Để con lái xe cũng được. Hạo Nhiên anh đưa chìa khóa xe cho
em.” Uyển Nhu đã lâu rồi không tự lái xe đi. Còn nhớ rất rõ ngày xưa ở
Anh, trong ba chị em cô đua xe giỏi nhất đó. Ngày đó được mẹ chiều
chuộng, còn bây giờ mẹ phải đi công tác suốt, cũng lâu rồi không gặp
mej, Uyển Nhu cảm thấy nhớ.
“ Em cũng đi được à? Nhưng….” Hạo Nhiên hơi lo, và cũng bất ngờ nữa, vợ anh….
“ Đừng có coi thường Uyển Nhu này nhé. Đưa đây.” Uyển Nhu nháy mắt tinh nghịch rồi chìa ta ra nhận chìa khóa xe của Hạo Nhiên. Hành động dễ
thương đó làm ông bà Dương cười trộm.
Uyển Nhu lái xe đưa mẹ đến
trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố. Hai mẹ con bước vào được nhân viên chào đón nhiệt tình. Uyển Nhu đưa mẹ chồng đến khu mua sắm dành cho
người lớn tuổi trước.
“ Mẹ này, mẹ chọn quần áo đi ạ.” Cô mỉm cười với mẹ. Vừa đi vừa chọn đồ.
“ Con có thể chọn cho ta chứ?” Bà Dương mỉm cười ấm áp với cô. “Vâng
ạ.” Nói rồi Uyển Nhu bước lại gần một bộ váy màu xám rất quý phái. Lấy
xuống ướm thử lên người mẹ chồng.
“ Mẹ à, mẹ thấy cái này thế nào?
Mặc vào thể hiện được đẳng cấp cao quý đấy ạ. Và đây cũng là bộ trang
phục mới nhất của Cristan.” Uyển Nhu vừa giải thích tỉ mỉ.
“ Phu
nhân à, con gái bà rất tuyệt ấy ạ. Vốn kiến thức của cô ấy về thời trang đúng là không tầm thường.” Cô quản lí đứng một bên khen người Uyển Nhu
khiến bà Dương nở nụ cười thỏa mãn và tự hào.
“ Đây là con dâu của tôi.”
“ Con trai bà lấy được một người vợ rất tuyệt, vốn hiểu biết rất rộng.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT