Thích Khách

Chương 147 148 *


1 năm

trướctiếp


Chương 147

Rất dễ dàng.

Thắng lợi, tới rất dễ dàng.

Thẩm Tu Vân cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm, hiện giờ cách ngày chiến thắng ở tinh cầu Solomon đã qua hơn một tháng, hắn vừa mới nhậm chức Tổng tư lệnh đế quốc quân, là thống lĩnh tứ quân trên danh nghĩa, đây là quân chức cao nhất mà đế quốc có thể trao tặng cho hắn, ngợi khen cống hiến trác tuyệt của hắn cho nhân loại.

Đứng trong tòa tháp chủ cao nhất trong phủ nguyên soái, Thẩm Tu Vân nhìn ra ngoài cửa sổ, từng bông tuyết trắng nhỏ lẳng lặng bay trong không trung, màu sáng bạc trong suốt che lấp mọi dấu vết tàn phá vương máu, dùng một không gian an tĩnh hoàn toàn để trấn an đế đô. Nhưng, suy nghĩ của hắn lại không cách nào an bình như khung cảnh trước mắt này.

Thắng lợi tới rất dễ dàng, tuy rằng thoạt nhìn gian nan, kinh tâm động phách, nhưng khi cẩn thận nghĩ lại, Thẩm Tu Vân lại càng cảm thấy sự tình kỳ quái.

Điều khả nghi đầu tiên chính là phản ứng của trùng tộc trong hang động hôm đó. Alpha và omega cho nhau dấu hiệu là có thể chống lại sự ăn mòn của trùng tộc, nhưng dưới tình huống thông thường thể sống sơ cấp của trùng tộc chỉ tấn công alpha, không quá để ý tới omega, nhưng lúc đó, vì omega không chịu chấp nhận cho nhau dấu hiệu với alpha nên cục diện lâm vào bế tắc. Về sau, theo báo cáo của Joseph, tình thế thay đổi là sau khi thể sống sơ cấp bắt đầu công kích omega.

Vấn đề khả nghi ở đây là vì sao trùng tộc lại công kích omega vào đúng thời khắc mấu chốt đó, cho nên mới thúc đẩy quan hệ hợp tác giữa omega và alpha? Sĩ binh omega tính tình kiêu căng, nếu lúc đó trùng tộc vẫn duy trì chiến sách cũ, chỉ đối phó với một mình alpha, omega tuyệt đối sẽ không dễ dàng hợp tác với alpha, nếu như vậy tin rằng không bao lâu, toàn bộ alpha sẽ bị tiêu diệt. Thẩm Tu Vân không tin rằng đám trùng tộc cao cấp đã tiến hóa kia lại ngu ngốc như vậy, không nghĩ ra đạo lý đơn giản này, nhưng vì sao chúng nó lại làm như vậy?

Còn có một điều làm cho Thẩm Tu Vân cảm thấy kỳ lạ, chính là việc núi lửa phun trào ở Solomon. Thoạt nhìn, nham thạch nóng chảy kia có vẻ như muốn lấy mạng bọn họ, nhưng ngược lại, nếu không nhờ dòng dung nham phun trào này, nhiều khả năng bọn họ sẽ không tìm thấy lối ra, sẽ chết dưới đó. Loại chuyện như bị phun ra từ miệng núi lửa này, quả thực có thể viết thành kịch bản điện ảnh được rồi.

Lại nói, từ lỗ trùng dịch chuyển thằng đến địa tâm tinh cầu Solomon đã là chuyện khó tưởng tượng, như vì sao lại còn trùng hợp như vậy, tổng bộ trùng tộc cũng ở tinh cầu Solomon, bọn họ lai còn đuổi tới chiến trường ngay vào thời khắc mấu chốt giữa cuộc tử chiến người và trùng? Hơn nữa Thẩm Tu Vân còn chuẩn xác tìm được bộ chỉ huy của trùng tộc, một quả bom khinh khí cũng đủ để tiêu hủy hết toàn bộ bộ chỉ huy của bọn chúng, do đó lập nên quân công không thể xóa nhòa của hắn đối với chiến tranh người trùng lần này.

Mọi chuyện... có vẻ như đã được sắp xếp trước. Tựa như mỗi một trình tự đều đã được an bài sẵn, mỗi một bước đi đều đã được tính toán đo lường kỹ càng, đẩy hắn một bước lên đến đỉnh.

Những thứ đạt được dễ dàng như vậy, làm cho Thẩm Tu Vân cảm thấy bất an.

Trên giường phía sau phát ra động tĩnh nhẹ nhàng, một người nam nhân từ phía sau ôm lấy Thẩm Tu Vân, vùi đầu vào cần cổ hắn.

"Tu Vân, ngươi đang nghĩ gì?"

"Không nghĩ gì cả." Thẩm Tu Vân thu hồi dòng suy nghĩ, nhẹ tránh khỏi cái ôm của Lezar, quay đầu liếc nhìn y, "Ngươi không nên đến."

Lezar miễn cưỡng mà cười nhạo một tiếng, lại ôm lấy Thẩm Tu Vân, thấp giọng nói: "Sao đêm qua ngươi không nói như vậy với ta?"

Sắc mặt Thẩm Tu Vân trầm xuống, xoay người muốn nói chuyện, lại bị Lezar dùng một nụ hôn chặn lại, y đẩy Thẩm Tu Vân lên trên cửa sổ, chậm rãi làm sâu thêm nụ hôn này.

"Tu Vân, ta sắp phải rời khỏi tinh cầu Lama rồi, ngươi tốt với ta một chút đi. Ngươi xem, cho dù ta không có công lao cũng có khổ lao, không phải sao?" Một câu không mang theo một chữ nào hạ lưu nhưng lại vẫn cứ hạ lưu được Lezar thấp giọng nói xong.

"Lezar, đều là nam nhân, có những chuyện chắc ta không cần phải nói ra chứ?" Thẩm Tu Vân bị Lezar đặt dựa vào cửa sổ, tư thế bị áp chế như vậy khiến hắn không được tự nhiên.

"Sao, nói cái gì?" Lezar vẫn vùi đầu triền miên hôn từ môi đến xương quai xanh của Thẩm Tu Vân, chuyên chú gặm cắn.

"Chúng ta... chỉ là như vậy." Tóc Lezar nhẹ nhàng cọ vào cằm Thẩm Tu Vân, khiến cho hắn thật ngứa ngáy, không thể không ngẩng đầu lên. Lezar lại nhân cơ hội này nắm lấy tay hắn kéo lên nhấn trên cửa sổ, đứng thẳng người, từ trên cao cúi xuống hắn.

"Chúng ta thế nào? Bạn giường sao?" Lezar thì thầm hỏi bên tai Thẩm Tu Vân.

Thẩm Tu Vân không nói gì, chỉ nhíu mày thêm chặt, bởi vì Lezar cắn tai hắn, rất mạnh.

Đau đớn kích thích dục vọng sâu trong thân thể Thẩm Tu Vân, hắn bắt lấy cánh tay Lezar, muốn đẩy y về lại trên giường, nhưng lần này Lezar lại không chịu thỏa hiệp, thật sự đè lên hắn, điên cuồng trước cửa sổ thủy tinh.

"Nhưng mà Tu Vân..." Lezar vửa tiến vào vừa thì thầm, thanh âm khàn khàn mang theo giọng mũi, "Ta lại thật thích ngươi, làm sao bây giờ? Nế tình chúng ta đã từng là chiến hữu, trước khi ta đi, vờ như cũng có ý với ta một chút, được không? Xem như là... quà đưa tiễn, được không?"

Thẩm Tu Vân từ từ nhắm đôi mắt lại, bị Lezar làm đến thư sướng, nghe đến đó rốt cuộc lại nhịn không được mà hỏi: "Không phải chỉ là tới tinh cầu biên cảnh thôi sao, nói cứ như vĩnh viễn không trở lại."

"Một ngày không nhìn thấy ngươi, đều giống như sinh ly tử biệt." Lezar nói.

Thẩm Tu Vân hừ lạnh một tiếng, biết đây là lời ngon tiếng ngọt của Thất hoàng tử trong lúc tiêu hồn thực cốt. Y là nam nhân, lời nói của nam nhân trong những lúc thế này đều chỉ có thể xem như là thúi lắm.

Sau khi hai người phát tiết xong, cùng ngồi tựa lưng vào cửa sổ cao chấm đất, miễn cưỡng không muốn động. Bên ngoài, bông tuyết vẫn đang rơi, phiêu đãng, đây là lần đầu tiên tuyết rơi trên tinh cầu Lama, đối với hành tinh bốn mùa đều như mùa xuân thế này, có thể coi như là hiếm lạ, thậm chí còn có rất nhiều nhà khí tượng học phân tích nghiên cứu hiện tượng này.

"Có điều, ta cũng thật không hiểu, vào lúc này ngươi lại đi biên cảnh, không muốn ngôi vị hoàng đế nữa sao? Ngươi làm nhiều việc như vậy, không phải đều vì vị trí kia?" Thẩm Tu Vân hỏi.

"Đều là vì vị trí kia sao..." Lezar cười cười, thần thái biếng nhác như vậy, động tác như vậy, còn có mi mắt khép kín, thế nhưng làm cho y thoạt nhìn có chút suy sút kèm bất cần đời, tựa như không còn để ý tới chuyện gì, "Ừ, đại khái vậy."

Đối mặt với câu trả lời chả trúng trật của Lezar, Thẩm Tu Vân cũng không tiếp tục hỏi, dù sao, đến vị trí hiện nay, ai cũng đều có tâm tư của mình, người bị vây giữa trung tâm quyền lợi chính trị, sao có thể nói hết những mưu tính của mình cho người khác? Biết Lezar có chuyện không nói với mình, trong lòng Thẩm Tu Vân lại không thể khống chế mà cảm thấy không thoải mái, nhưng đồng thời cũng làm cho hắn nhẹ nhàng thở ra. Dựa vào nam nhân, cảm thụ hương vị quen thuộc của y, Thẩm Tu Vân cảm thấy như vậy cũng không tồi, ít ra cũng có nghĩa là hắn và người này vẫn như trước đây, là đồng minh, là người hợp tác. Hiện giờ lại thêm một, là bạn giường. Những chuyện khác, không có gì thay đổi.

Lezar không dùng bữa sáng đã vội vã rời đi, không làm kinh động bất cứ ai trong phủ nguyên soái. Cho dù trong lòng rất nhiều người, hắn và Thẩm Tu Vân đã là một đôi, nhưng nếu như quan hệ của bọn họ được công khai, ít nhiều cũng sẽ ảnh hưởng tới Thẩm Tu Vân. Dù sao, hiện nay hội nghị có thể miễn cưỡng chấp nhận một omega tham dự chính sự, như dù thế nào cũng sẽ không chấp nhận một omega đã bị alpha dấu hiệu. Còn có đám binh sĩ thuộc hạ của Thẩm Tu Vân, bọn họ càng sẽ không hy vọng chủ soái của mình có quan hệ với một hoàng tử alpha.

Rời khỏi phủ nguyên soái, cho đến khi đã đi xa, Lezar mới bước lên phi hành khí đang chờ sẵn trong một ngõ nhỏ, sau đó nhìn qua cửa sổ mạn tàu, ngóng về phía tòa tháp phủ nguyên soái, mơ hồ có thể thấy được hình bóng của người kia, vẫn còn ngồi trước cửa sổ, không biết có phải cũng đang nhìn y hay không...

"Lezar, Lezar?"

"Sao?" lúc này Lezar mới ý thức tới việc trên phi hành khí còn có những người khác, lập tức nhắm mắt lại, quay đầu, "Joseph, sao ngươi lại ở đây?"

"Mắt ngươi khỏi rồi? Có thể nhìn thấy?" Joseph ngạc nhiên.

"Ngươi cảm thấy sẽ có chuyện tốt như vậy?"

"Vậy ngươi quay mặt về phía cửa sổ làm gì."

Lezar không trả lời, trực tiếp hỏi: "Nói đi, vội tới tìm ta làm gì?"

Joseph cũng nhớ tới chính sự, sắc mặt trở nên nghiêm túc, "Là tin tức bên viện khoa học. Lần trước ngươi cho người tráo mẫu máu của Thẩm Tu Vân."

"Không phải làm rất sạch sẽ sao, thế nào, để lại dấu vết bị người khác phát hiện?"

"Không." Joseph lắc đầu, thần sắc càng thêm trầm trọng, "Kỳ thật, lần đó căn bản không phải là người của chúng ta ra tay."

Thần sắc Lezar thay đổi, "Ngươi nói cái gì?"

"Lúc người của chúng ta chuẩn bị động thủ, phát hiện mẫu máu của Thẩm Tu Vân đã bị đánh tráo."

Trong lòng Lezar đột nhiên sinh ra một nỗi sợ hãi, sắc mặt trầm xuống, "Là ai? Ai chứ?"

"Không biết. Nhưng nói ngược lại, Lezar, Thẩm Tu Vân thật sự là... cơ thể mẹ thứ hai sao?" Joseph dè dặt hỏi.

Lezar không trả lời.

Joseph nói tiếp: "Mẫu máu của Thẩm Tu Vân bị người đánh tráo, vậy có phải... bọn họ... cũng biết? Rốt cuộc là ai, Demark sao?"

Lezar trầm ngâm, siết chặt nắm tay, sau đó nói với Joseph: "Xem ra ta không thể đến biên cảnh được, ngươi sắp xếp giúp ta một chút, ta phải tiếp tục ở lại tinh cầu Lama."

"Ta cũng hiểu, lúc thế này, chuyện gì cũng không ổn định." Joseph đồng ý, "Nói thật, lúc trước ta cũng không hiểu vì sao ngươi lại muốn đi xa như vậy, còn mang dáng vẻ dặn dò hậu sự. Ta cảm thấy gần đây ngươi và Ssard đều rất kỳ lạ, mấy ngày nay tinh thần của Ssard vẫn luôn không tốt, hơn nữa, chân của hắn... Haiz, thôi, không nói những chuyện buồn này nữa. Ngươi cần ta làm việc gì?"

"Tạm thời vẫn chưa biết, nhưng Joseph, đáp ứng một lời thỉnh cầu của ta."

"Ngươi nói, khách khí với ta làm gì."

"Nếu... Ta nói, là nếu, có một ngày ta không còn là ta, nhất định phải giết ta, không được nương tay."

Joseph mở mịt không hiểu, "Lezar, lời này là có ý gì?"

"Chính là như vậy." Lezar thản nhiên nói.

Phi hành khí nhanh chóng bay vào hoàng cung Klappa, kỳ thật Lezar đã không còn ở trong cung, hôm nay bị hoàng đế Kelmis gọi về, mới lại bước vào nơi này.

Lezar cũng không có ấn tượng tốt đẹp gì với tòa hoàng cung này, nhưng hôm nay y đến, lại kinh động đến bao nhiêu người trong giới chính trị. Bởi vì ai cũng biết, qua cuộc tấn công thứ hai của trùng tộc, lão hoàng đế Kelmis phải chịu nổi đau mất đi ái nữ, chắc không sống được mấy ngày nữa, đội ngự y hôm nay vừa rời khỏi hoàng cung, trên gương mặt mấy vị y sư chủ trì đều không có gì khả quan. Kelmis đóng cửa từ chối tiếp khách hơn một tháng, hôm nay lại gọi Lezar tiến cung, không thể không làm cho người khác suy nghĩ.

"Lezar điện hạ tôn kính, bệ hạ không có trong tẩm cung, mời ngài dời bước đến nghĩa trang hoàng gia, bệ hạ chờ ngài đã lâu." Sau khi Lezar tiến cung, một thị vệ đến nói với y.

Trước khi Lezar đến nghĩa trang hoàng gia, Thẩm Tu Vân đang ở trong phủ nguyên soái của chính mình, nhận được kết nối từ tinh cầu Omega của Baccho.

"Tu Vân, có một tin không tốt lắm." Baccho tựa hồ vĩnh viễn mặc một bộ áo cách ly chuyên dùng trong phòng thí nghiệm, đeo kính mắt và khẩu trang, dáng vẻ vừa mới bước ra khỏi phòng thí nghiệm.

"Sao vậy."

"Ta vừa nhận được tin về thành quả mới nhất của viện khoa học. Bọn họ đã nghiên cứu được phương pháp loại trừ trùng tộc trong cơ thể alpha, đương nhiên, chỉ giới hạn trong vòng 48 giờ sau khi ăn mòn."

"Đây không phải chuyện tốt sao, vậy những binh sĩ bị trùng cắn trên chiến trường có thể được cứu rồi." Thẩm Tu Vân đang dùng bữa sáng, vừa cắt trứng ốp la vừa nói chuyện với Baccho trong màn hình.

"Đối với bọn họ là chuyện tốt, đối với ngươi thì sợ là không phải."

Tay cầm dao nĩa của Thẩm Tu Vân hơi ngừng lại, "Có ý gì?"

"Ngươi ngẫm lại xem, một khi có biện pháp cho thấy, có thể thông qua một phương pháp nhất định chữa khỏi cho alpha bị ăn mòn, như vậy đám con rối chết trong tay ngươi trên chiến trường... rốt cuộc không phải là địch nhân, mà còn có thể cứu được. Nếu có người bới móc chuyện này, kích động dư luận, hình tượng của ngươi có lẽ sẽ bị ảnh hưởng, từ anh hùng giết địch trở thành tội nhân giết hại đồng bào, ngươi đã nghĩ tới chưa?"

Thẩm Tu Vân nhíu mày cân nhắc những lời Baccho vừa nói, không biết vì sao, đột nhiên cảm thấy mùi vị của trứng ốp la trên bàn thực ghê tởm, hắn kiệt lực áp chế cảm giác buồn nôn vừa ập đến, kết quả vẫn là không thể khống chế mà nôn khan một chút.

Baccho nhìn thấy cảnh này, ánh mắt đột nhiên nheo lại.

"Tu Vân... ngươi làm sao vậy?"


Chương 148

Lezar được người hầu đưa đến nghĩa trang hoàng gia nằm phía tây của hoàng cung, các thành viên của hoàng tộc Zethanon đều an nghỉ ở đây. Trãi qua lần tấn công hơn một tháng trước của trùng tộc, rất nhiều chỗ bị hư hại, hiện giờ đang được tu sửa hoàn tất, dưới những bông tuyết đầu mùa tô điểm ánh sáng bạc lấp lánh, bắt đầu khôi phục vẻ nghiêm trang túc mục xưa kia, đồng thời, cơn gió mùa đông rét lạnh cũng mang đến mấy phần tiêu điều.

Bước xuống bậc thang đọng một lớp tuyết mỏng, Lezar đi dọc theo con đường nhỏ rời xa khu mộ chính, hướng đến một chỗ thật xa, Lezar trầm mặc đi với người hầu, xung quanh rất an tĩnh, nhưng y luôn có một cảm giác như đang bị theo dõi, tựa như bốn phía có vô số ánh mắt ẩn nấp, trong bóng tối nhìn theo mọi cử động của y.

Cho đến khi tới trước một ngôi mộ mới, người hầu cung kính để lại Lezar đứng chờ, chính mình đi vào mộ viên thông báo. Sau tầng tầng nhánh cây, hoàng đế Kelmis ngồi trong xe lăn, trên người đắp một tấm mền lông thật dày, nhìn cực kỳ suy yếu, ánh mắt mờ đục chăm chăm nhìn mộ bia trước mặt, mỗi một hơi thở cũng như hao hết khí lực của hắn, nhiệt độ thấp làm cho hơi thở kết thành sương trắng bốc lên trước mặt hắn. Biết Lezar đến, ánh mắt lão hoàng đế giật giật, trong ánh mắt cuối cùng cũng có một tia sáng.

Lezar đi vào mộ viên, hành lễ với hoàng đế Kelmis, "Phụ hoàng."

Khi còn bé đã từng căm hận vị phụ hoàng này, chính tại hắn, y mới phải mất đi mẫu thân. Cho đến khi khôi phục trí nhớ của kiếp trước, những chuyện nội đấu chốn cung đình y cũng đã xem đến thờ ơ, lúc này đối diện với vị hoàng đế tuổi đã về chiều này, trong lòng Lezar cũng chỉ còn lại chút thương hại. Thân là quân vương đã sống qua một đời, Lezar rất hiểu tâm trạng hiện giờ của lão hoàng đế.

Kelmis lệnh cho người hầu xung quanh lui ra, trong nghĩa trang an tĩnh, chỉ còn lại hai người phụ tử bọn họ và bia mộ của một ngôi mộ trống.

"Nàng chết rồi, đúng không?" Kelmis trầm mặc nhìn bia mộ thật lâu, mới dùng hết sức cất lên chất giọng khàn khàn, nói.

Ban đầu Lezar vẫn không kịp phản ứng, tới khi y ý thức được lời lão hoàng đế vừa nói, trong lòng y mãnh liệt cả kinh.

"Gặp được nàng rồi, đúng không, nàng... còn có ý thức của nhân loại sao?"

Giờ khắc này, trái tim Lezar mãnh liệt trầm xuống, nắm tay không khỏi siết chặt. Lão hoàng đế hỏi như vậy, thực hiển nhiên, hắn đã biết rõ cơ thể mẹ của trùng tộc là ai. Kỳ thật, Lezar không sợ người khác biết thân phận thực sự của y, nhưng, hiện giờ không được, y còn cần ngôi vị hoàng đế.

Cho dù y từng buông tha quyền thừa kế vương vị, nhưng trải qua một trận đại chiến người và trùng, trên người y đã mang thêm quân công hiển hách, hơn nữa hiện giờ hoàng tộc suy tàn, hậu duệ alpha của hoàng tộc chỉ còn lại y, Manuss, Demark và Lance. Bốn người bọn họ đều từng tuyên bố từ bỏ ngôi vị, nghiêm khắc mà nói thì đều không có tư cách kế thừa vương vị, cứ như vậy, ngược lại đều có khả năng kế thừa ngôi vị. Mà trong đó Demark là giáo chủ, căn bản không có khả năng bước vào hệ thống quyền lực trần tục, trong mắt Manuss thì chỉ có tiền, Lance vì làm ra một chiếc cơ giáp đặc biệt mà có thể biến mất nửa năm không có tung tích... Cứ như vậy, y ngược lại là người có khả năng thừa kế ngôi vị nhất. Nhưng một khi bị tố giác có sinh mẫu là cơ thể mẹ của trùng tộc, khả năng này sẽ lập tức tan vỡ như bọt nước.

Kỳ thật Thẩm Tu Vân nghĩ sai, hắn thân thỉnh đóng giữ biên cảnh, không phải là y muốn từ bỏ ngôi vị hoàng đế, hoàn toàn tương phản, y an bài tốt tất cả, chỉ vì để tranh ngôi vị, đợi đến khi thời cơ chín mùi, mới có thể thành công. Trước khi bọn họ xuất chinh, người của viện khoa học đã phát hiện trong gen của trùng tộc có một phần mã gen của omega, thông qua tính toán có thể xác định người này là ai. Lezar cũng đã sớm dùng người của mình trong viện khoa học động tay chân đối với máy tính của viện, làm cho kết quả của họ bị đẩy đến sau khi hoàng đế chết bệnh. Nhưng hiện giờ hoàng đế Kelmis cũng đã biết, đến tột cùng làm sao hắn lại biết được? Còn y nên ứng đối như thế nào?

Trong nhất thời, rất nhiều suy nghĩ chuyển động trong đầu Lezar, y suy nghĩ đến tột cùng là đã sai ở chỗ nào, để cho Kelmis nghe được tiếng gió, đúng lúc này, Kelmis lại dùng thanh âm khô khốc của mình lên tiếng, lúc nói chuyện, hắn vẫn luôn nhìn bia mộ, bia mộ được khắc tên mẫu thân của Lezar, đôi mắt hắn có chút mê ly, tựa như rơi vào hồi ức xưa cũ.

"Mẫu thân của ngươi là omega nổi danh nhất căn cứ Mai Tả, nàng là oemga có độ thuần huyết gần như một trăm phần trăm, đối với bất kỳ alpha nào mà nói, đây đều là hấp dẫn trí mạng. Với huyết thống như vậy, nàng nhất định sẽ trở thành người của hoàng thất, lúc đó rất nhiều hoàng tử đều muốn có được nàng, nhưng cố tình... nàng chỉ thích ta, mà ta cũng yêu nàng sâu sắc."

Nghe đến đó Lezar không khỏi kinh ngạc, y vẫn luôn cho rằng mối quan hệ của mẫu thân và hoàng đế Kelmis chỉ là một mối quan hệ bị ép bức, nói mẫu thân y thích hoàng đế Kelmis, quả thực là hoang đường.

Hoàng đế Kelmis lại nói: "Omega có địa vị không cao, không có xuất thân quý tộc rất ít người có thể đạt được hôn nhân như nguyện, lúc đó ta hứa với nàng, nếu ta kế thừa ngôi vị hoàng đế, ta sẽ phong nàng làm hoàng hậu. Nhưng lúc đó nguy cơ tứ phía, một đám huynh đệ của ta đều muốn đưa ta vào chỗ chết, ta không thể không trông cậy vào một vị tướng quân, mà vị tướng quân kia, lưu luyến si mê mẫu thân ngươi đã lâu, cho nên, ta đưa mẫu thân ngươi cho hắn."

Lezar chỉ biết mẫu thân y trước khi tiến cung đã từng bị người khác dấu hiệu, lại không biết còn có những chuyện như vậy, nhưng vừa nghe đến Kelmis vì ngôi vị hoàng đế mà đem người yêu của mình cấp cho thuộc hạ, đổi lấy ngôi vị, môi y nhếch lên, trong lòng sinh ra lãnh ý.

"Cho đến khi ta thuận lợi đăng cơ, củng cố địa vị, chèn ép tướng quân kia, cuối cùng cũng tìm được cớ lấy tội phản quốc xử tử hắn, sau đó đem mẫu thân của ngươi tiến nhập hoàng cung, nhưng ta không ngờ, ánh mắt mẫu thân ngươi nhìn ta, lại tràn ngập thù hận. Ta không cách nào chấp nhận được nàng thế nhưng lại yêu một người khác, nàng đã bị người khác dấu hiệu, trên người nàng mang theo ý vị của người khác, điều này làm cho ta không thể chấp nhận được... Lezar, ngươi có biết chuyện này đao khổ biết bao? Ta, ta căn bản không khắc chế được tính độc chiếm của alpha đối với omega, ta không chịu nổi trên người nàng có dấu vết của kẻ khác... Bản năng phản kháng của tin tức tố như vậy, khiến cho ta không thể khống chế mà hành hạ nàng... đánh đập mẫu thân của ngươi... Mẫu thân ngươi là bởi vì ta cho nên mới bước lên con đường đó, nàng hận ta, hận mọi alpha, trong lòng nàng tràn ngập thù hận, nàng muốn trả thù ta... là ta làm hại nàng, hại nhiều người như vậy..."

Lão hoàng đế Kelmis nói tới đây, đôi mắt mờ đục trào ra nước mắt, giọng nói khàn đặc như vỡ tan thành từng tiếng rên rỉ thống khổ. Đôi tay già nua run rẩy che mặt, từng giọt nước mắt thấm ướt tấm chăn dày, cứ như vậy, một người tựa như trẻ con vửa làm chuyện sai lầm cuộn mình giữa nghĩa trang phủ đầy tuyết trắng, sám hối trước mộ phần trống rỗng của người mình yêu, lại không còn bất kỳ một ý nghĩa gì nữa cả.

Tiếng khóc quanh quẩn trên không trung nghĩa trang, bông tuyết trắng noãn nhẹ nhàng rơi xuống, thuần khiết như thiên thần hạ phàm, đến để tẩy rửa thế giới ngập trong bùn lầy dơ bẩn này.

Rốt cuộc Lezar cũng lên tiếng, hắn chậm rãi bước tới, đưa cho Kelmis một chiếc khăn tay để hắn lau nước mắt, ngữ khí cũng rất lãnh đạm.

"Kỳ thật ngươi căn bản không yêu mẫu thân. Ngươi chỉ là không cam lòng vì không chiếm được thứ mà mình muốn."

Kelmis ngẩng đầu, ngược sáng nhìn về phía vị nhi tử ôm tâm tư tình cảm phức tạp nhất này.

"Ngươi thì hiểu cái gì là tình yêu?"

"Ít nhất, ta không biết dùng người yêu đổi lấy quyền thế."

Kelmis nhìn Lezar, sửng sốt một khắc, sau đó đột nhiên nở nụ cười, cười đến tang thương, bất đắc dĩ, chua sót.

"Lezar, tuổi ngươi còn trẻ, chưa từng chân chính gặp phải khốn cảnh. Không biết cái gì gọi là thân bất do kỷ." Kelmis nói, tựa hồ vô cùng mỏi mệt, cảm xúc kích động vừa rồi đã tiêu hao hết chút sức lực còn sót lại của hắn, hắn dựa vào lưng ghế, bông tuyết đáp lên mái tóc hoa râm khô héo của hắn, hắn nhìn bia mộ lần cuối, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại, "Con người mà, đều sẽ làm chuyện khiến bản thân hối hận cả đời. Nhưng, nếu mọi chuyện lại xảy ra một lần nữa, ngươi lại không thể nào chắc chắn được mình sẽ không đưa ra lựa chọn như cũ."

"Lezar, con ta..." Lão hoàng đế thở dài một hơi, thật dài, chậm rãi đưa tay lên, lấy trong lòng ra một văn kiện, đặt vào tay Lezar, "Đây, là chuyện sau cùng ta có thể làm vì mẫu thân ngươi, hy vọng ngươi sẽ là một hoàng đế tốt, vinh quang gia tộc Zethanon, phó thác cho ngươi, ngươi phải thay thế ta, bảo vệ đế quốc này..."

Kelmis nói xong, liền được người hầu đưa về lại tẩm cung, đêm đó bệnh tình nguy kịch, triệu tập mọi quý tộc vào hoàng cung, tuyên bố Lezar trở thành người thừa kế ngôi vị hoàng đế của Đế quốc Tinh Tế. Hơn hai giờ sáng, vị hoàng đế này liền đi đến thời khắc cuối cùng, cả nước đau xót.

Vừa trải qua một cuộc chiến tranh, hiện giờ lại mất đi vị quân chủ, Đế quốc Tinh Tế nhất thời lâm vào bầu không khí hoảng sợ, bấp bênh. Hội nghị vì muốn trấn an lòng dân, tổ chức cuộc họp khẩn cấp, quyết định để Lezar lập tức kế thừa ngôi vị, đại điển đăng cơ ấn định vào một tuần sau.

Trong một tuần này, phát tang hoàng đế, tân đế tức vị, tinh cầu Lama không ngừng hạ xuống tuyết lớn, khiến cho hành tinh đã từng bốn mùa như xuân này trở thành một vương quốc băng giá, tựa như tuyên bố cáo chung cho một thời đại, cùng với sự khai mở của một thời đại khác. Chính phủ không thể không sắp xếp đội ngũ lớn để dọn dẹp, cam đoan quảng trường Klappa và đại lộ Quốc Vương sẵn sàng cho nghi thức thụ phong Hoàng đế sắp tới.

Nhưng, trước ngày đăng cơ, một đạo vương lệnh cuối cùng mà hoàng đế Kelmis ban bố lúc lâm chung được công bố, trước khi nghênh đón quân chủ mới, toàn bộ sự yên bình của đế quốc lại bị xao động.

Văn kiện mà Kelmis giao cho Lezar vào hôm ở nghĩa trang, chính là đạo quốc vương lệnh kia. Nội dung được chia làm hai phần:

Thứ nhất, đối với lệnh cấm về nghiên cứu chế tạo phương thức tiêu trừ dấu hiện trên omega của tinh cầu Omega, ban phản đối.

Thứ hai, đối với lệnh cấm về nghiên cứu chế tạo thuốc ức chế tin tức tố của tinh cầu Omega, ban phản đối.

Quốc vương không có quyền can thiệp vào luật pháp do quốc hội đặt ra, nhưng lại có một phiếu phủ quyết, đây được xem như là một sự hạn chế đối với quyền lợi của quân chủ, đồng thời cũng bảo lưu đặc quyền thống trị của giai cấp alpha.

Kỳ thực hai lệnh cấm bị ban phản đối trong quốc vương lệnh này, trên thực tế không tồn tại, cho dù rất nhiều người nghe nói đến việc tinh cầu Omega đang nghiên cứu hai hạng mục này, nhưng bởi vì cuộc chiến phức tạp với trùng tộc, chính phủ căn bản không còn sức lực đi quản những chuyện đó, nhưng trước kia không quản, không có nghĩa là tương lai cũng mặc kệ. Mà hoàng đế Kelmis, lại lợi dụng điều này, ban phản đối trước cả khi lệnh cấm được ban hành. Nói cách khác, hắn không thể bảo đảm tính hợp pháp cho hai hạng mục nghiên cứu này, nhưng có thể cam đoan chúng không bị cấm.

Khi tin này được truyền ra, thượng tầng chính trị muốn nổ tung, mà ngay cả dân gian cũng bàn tán sôi nổi.

Đảng Tiến Bộ là phía đầu tiên phản đối kịch liệt, cho rằng việc này có quan hệ trực tiếp đến quyền lợi cơ bản của alpha, chủng quần omega nhận nhiệm vụ sinh sản hậu đại cho nhân loại, một khi bọn họ đạt được quyền lợi ức chế tin tức tố cũng như loại trừ dấu hiệu, điều này có nghĩa là giới quý tộc sẽ không còn dễ dàng khống chế bọn họ nữa, huyết thống alpha ưu dị sẽ không còn được truyền thừa, tố chất chung của nhân loại sẽ bị giảm xuống, nếu lại xảy ra chiến tranh, hậu quả là không thể lường được.

Lezar dùng thủ đoạn cứng rắn quyết liệt tạm thời áp chế hết mọi sự phản đối, trong lòng y thập phần phẫn nộ. Đạo quốc vương lệnh này không phải y công bố ra ngoài, mà có người khác đã thả ra tin tức từ trước, còn khuấy đục nước, mới làm cho dư luận phát triển đến nông nỗi khó khống chế như vậy. Kỳ thật không chỉ riêng một việc quốc vương lệnh bị tiết lộ, gần đây có rất nhiều việc xảy ra, từng chuyện từng chuyện, đều gây phiền phức cho Lezar, hại y sứt đầu mẻ trán.

Cho đến buổi tối trước ngày đăng cơ, Lezar đột nhiên nhận được một tin tức từ viện khoa học, thân phận của Thẩm Tu Vân bị tiết lộ, có người bí mật trù bị, muốn công bố thân phận cơ thể mẹ thứ hai của hắn ngay vào ngày mai!

Lezar nhìn mật báo này, tức giận đến ngón tay phát run, thiếu chút nữa đã đá văng bàn.

Rốt cuộc là kẻ nào muốn đối phó với bọn họ! Mấy ngày nay y vẫn luôn âm thầm kiểm chứng, mới đầu y còn hoài nghi là Demark giở trò, nhưng tổng kết hết những kẻ nghi ngờ là gây bất lợi cho y, lại phát hiện, những kẻ này cơ hồ là rải rác mọi ngóc ngách khắp đế quốc, làm cho người khác căn bản không thể nghĩ tới chuyện bọn họ cùng chung một đảng phái hay tổ chứ gì hay chịu sai khiến của ai được! Trong bọn họ có người của đảng Tiến Bộ, cũng có người của đảng Hoà Bình cũng có người theo trường phái trung lập; có quý tộc, có trung lưu, tiểu thương; có alpha cũng có cả beta và omega...

Còn có cái chết của Hasusan vẫn luôn là khúc mắc trong lòng Lezar. Đại tỷ của hắn thân là nữ alpha ưu tú nhất đế quốc, cũng từng là nhân vật truyền kỳ trong học viện chỉ huy quân sự, ngay tại tổng bộ ở tinh cầu Lama, nơi quen thuộc của nàng, vậy mà lại có thể tử trận! Y tuyệt đối không tin Hasusan sẽ thất thủ, nhưng lại không điều tra được một ít dấu vết nào.

Màn đêm yên tĩnh, những ngọn đèn rực rỡ ngoài cửa sổ, nhìn như thanh bình yên ổn, nhưng Lezar cảm nhận được rõ ràng, phảng phất có chiếc lưới vô hình dữ tợn đang hạ xuống, từ từ siết chặt, khiến cho không ai có thể đào thoát. Bọn họ đều là con mồi dưới chiếc lưới kia, mà kẻ giăng lưới lại chưa hề hiện thân.

Lezar nhìn mật báo mà viện khoa học gởi đến, nện một quyền lên mặt bàn, sau đó lại mở ra một văn kiện khác, nhưng lại không khỏi sững sờ ngay lập tức. Y không dám tin mà mở to mắt nhìn lại phong mật thư kia, rốt cuộc, tay không khống chế được mà bắt đầu run rẩy, gương mặt hiện lên một vẻ khiếp sợ, vừa mừng như điên cộng với biểu tình không dám tin.

Ngày hôm sau là nghi thức lên ngôi của hoàng đế.

Đây là buổi lễ long trọng đầu tiên sau cuộc chiến, cơ hồ tất cả thần dân, trong ngày này đều tập trung trước tivi, người dân tinh cầu Lama có điều kiện thì tập trung hết ở hai bên đường đại lộ Quốc Vương, từ hoàng cung Klappa cho đến ba pho tượng trước quảng trường Klappa đều bị vây chặt như nêm.

Cùng với nghi thức lên ngôi hôm nay, còn có nghi thức hiến dâng tính mạng của tổng tư lệnh đế quốc, bởi vậy, Thẩm Tu Vân cũng cùng đi với Lezar theo sau, ngồi trong phi hành khí mui trần, dưới tiếng nhạc tấu vang lên, khởi hành từ hoàng cung Klappa đi dọc theo đại lộ Quốc Vương đến quảng trưởng, tiếp nhận lễ bái của con dân hai bên đường.

"Thất hoàng tử điện hạ vạn tuế! Thẩm Tu Vân tướng quân vạn tuế!"

Tiếng hoan hô liên tiếp vang lên, Thẩm Tu Vân yên lặng nhìn, ánh mắt lại không thể rời khỏi ba pho tượng giữa quảng trường Klappa.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp