Chương 149
Giống như nghi thức duyệt binh trong ngày quốc khánh, đội cơ giáp hộ tống bên cạnh, đội ngũ duyệt binh thật dài bắt đầu từ hoàng cung Klappa cho đến trước pho tượng vàng trước quảng trường Klappa, theo sau Thẩm Tu Vân là đại diện tứ đại binh đoàn của đế quốc, hiện giờ hắn đã trở thành anh hùng thần thoại của đế quốc, nhưng lúc này nhìn bức tượng omega trong tổ hợp ba pho tượng vàng giữa đài phun nước, dừng mắt trước phần bụng đang mang thai của omega được để lộ ra ngoài, ánh mắt hắn lại trầm xuống.
Đây là một thế giới hoàn toàn khác với thế giới trong kiếp trước của hắn, omega sẽ thụ thai sinh con, đây là hiện tượng tự nhiên không thể trái nghịch, ở đây hắn không phải là nam nhân, chỉ là một omega, lại còn là omega có độ thuần huyết cao nhất, một omega cực dễ dàng mang thai. Cho dù không muốn thừa nhận cũng không muốn đối mặt với sự thật, nhưng trước đây Thẩm Tu Vân và Lezar làm những chuyện đó, cũng không thể không chú ý mà vẫn sẽ dùng các loại thuốc tránh thai. Nhưng, lần trước video call với Baccho, Baccho thấy được phản ứng nôn khan của hắn thế nhưng lại hoài nghi hắn đang mang thai, muốn hắn lập tức bí mật trở về tinh cầu Omega để kiểm tra.
Rõ ràng có uống thuốc, sao có thể mang thai?!
Lúc này toàn thân Thẩm Tu Vân đang mặc quân trang lục sắc của đế quốc, trên quân hàm là ba ngôi sao tượng trưng cho quân hàm thượng tướng, áo choàng đen thêu chiếc khiên bốn màu tượng trưng cho quân quyền bốn binh đoàn, binh lính hai bên phi hành khí đều hành lễ với hắn, ánh mắt tràn ngập sùng bái, dưới tiếng nhạc hành quân, đoàn người vây xem điên cuồng hoan hô, nội tâm Thẩm Tu Vân lại an tĩnh như chết. Một thanh âm không ngừng hỏi hắn: nếu ngươi thật sự có thai như nữ nhân, nên làm thế nào? Nếu ngươi thật sự mang thai nhi tử của Lezar, ngươi nên làm thế nào?
Hiện giờ bên phía tinh cầu Omega đã bí mật phái phi thuyền tới đón hắn, chỉ chờ hoàn thành xong nghi thức hiến dâng tính mạng, buổi tối sẽ để hắn lặng lẽ về lại tinh cầu Omega kiểm tra thân thể.
Rốt cuộc, đội ngũ mênh mông cuồn cuộc cũng đến quảng trường, Tam hoàng tử đứng đầu giáo hội đã chờ sẵn. Phi hành khí đáp xuống trước mặt đội ngũ, Thất hoàng tử Lezar mặc một thân hoàng bào bước xuống, Thẩm Tu Vân và vài vị quan viên khác cũng lần lượt theo sau Lezar bước lên tế đàn giữa quảng trường.
Tuy rằng tuyết đã ngừng rơi, nhưng nhiệt độ hôm nay vẫn rất lạnh, trên quãng trường vẫn còn tuyết đọng của ngày hôm qua.
Demark khoác tấm áo choàng đỏ của giáo chủ, nhìn Lezar đang đi tới, trong mắt chứa đựng một loại ý cười khiến người không thoải mái, tựa như một con rắn độc đang ẩn nấp chờ thời cơ.
"Thất đệ, hôm nay quả là một ngày không tệ, nhưng thời tiết vẫn lạnh quá." Chờ Lezar đến gần, Demark dùng âm lượng chỉ hai người có thể nghe thấy mà nói với y. "Cẩn thận dưới chân, đôi mắt ngươi không nhìn thấy, đừng sơ ý té ngã, đánh rớt vương miện."
"Nói thật lòng, tiếp nhận vương miệng từ trong tay của ngươi, làm giảm phân lượng của nó trong lòng ta." Lezar thản nhiên cười nói, thần sắc Demark thay đổi, Lezar lại làm như không có chuyện gì mà đi qua bên cạnh hắn, sau đó lúc lướt qua hắn, lại hạ giọng nói: "Nhưng cũng vẫn cảm ơn ngươi, Tam ca thân mến, lát nữa ta sẽ nhận vương miện. Còn chuyện khi nào quăng xuống, là ta định đoạt, không phải ngươi."
Demark nheo mắt nhìn y, ánh mắt tràn ngập ý xấu, nhưng lúc này Lezar đã bước qua, ánh mắt hắn lại dừng lại trên người Thẩm Tu Vân đang theo sau, khóe miệng gợi lên một nụ cười quỷ dị.
Lezar đến trước tế đàn, chuẩn bị tiếp nhận nghi thức của đại giáo chủ. Kỳ thật đây đúng là một chuyện không thể tưởng được, với trình đội khoa học kỹ thuật hiện nay của Đế quốc Tinh Tế, vậy nhưng vẫn tin tưởng vào sự tồn tại của thần linh, giáo hội vẫn có quyền lực và sức ảnh hưởng như xưa. Có điều, từ khi nhân loại tiến hóa sau cuộc chiến trùng tộc hơn hai trăm năm trước, gia tộc Zethanon đạt được quyền thống trị, đã hủy bỏ giáo hoàng, quy định đại giáo chủ là người đứng đầu giáo hội, mà còn phải được đảm nhiệm bởi thành viên của hoàng tộc, đến nay, quyền lực của giáo hội chỉ còn trên danh nghĩa, thêm một bước củng cố sự thống trị của hoàng tộc, nhưng dù cho thế nào, một ít việc hình thức vẫn được duy trì đến nay, tỷ như hoàng đế kế vị, phải được giáp hội làm nghi lễ.
Tiếng pháo mừng vang lên, dàn nhạc tấu quốc ca, Demark niệm một bài chúc phúc dài lê thê trong tiếng chuông ngân vang, sau đó nhận vương miện từ người phía sau, tự tay đội cho Lezar.
"Mặc kệ thế nào, giờ khắc này, ngươi đang quỳ gối trước mặt ta."
Demark lợi dụng nghi thức hôn má hoàng đế chúc phúc, nhỏ giọng nói bên tai Lezar, "Mẫu thân ngươi là ai trong lòng chúng ta đều biết rõ, ta lại rất ngạc nhiên, không biết vương miện trên đầu này ngươi có thể đội được bao lâu?"
Demark nói xong cũng đứng thẳng dậy, sau đó cao giọng tuyên bố với hàng vạn người trước quảng trường, Lezar trở thành tân hoàng của đế quốc.
"Xin thần linh phù hộ ngươi, con ta." Demark mỉm cười khẳng khái với Lezar, giống như một vị thiên sứ siêu thoát thế tục.
Lezar mặt không đổi sắc đứng lên khỏi gối quỳ bằng nhung, xoay người quay mặt về phía tế đàn, giơ quyền trượng lên cao, tiếng hò reo và tiếng vỗ tay lại dậy lên khắp quảng trường. Qua trận quyết chiến với trùng tộc lần này, uy vọng của Lezar trong lòng dân chúng đế quốc đã vượt xa bất kì một vị hoàng tộc nào, y kế thừa đế vị có thể nói là mong ước của vạn chúng, mà bởi vì mối quan hệ tốt đẹp giữa y và Thẩm Tu Vân, kể cả khi cuộc chiến mới bùng nổ, thanh âm phản đối của giới quý tộc thống trị cũng suy yếu không ít. Thoạt nhìn tựa như đế quốc sắp đi vào một thời đại mới, hai năm chiến tranh, đã làm cho mọi người đều khát vọng hòa bình, bọn họ đều ôm mối kỳ vọng với vị đế vương trẻ tuổi đầy hứa hẹn này.
Sau lễ kế vị của hoàng đế, là nghi thức hiến dâng tính mạng của tổng tư lệnh đế quốc quân, Thẩm Tu Vân cũng đi đến trước mặt Demark, không giống với nghi lễ lên ngôi của hoàng đế, nghi thức hiến dâng tính mạng không bắt buộc phải quỳ. Demark trao quyền trượng tượng trưng cho binh quyền đế quốc cho Thẩm Tu Vân, ánh mắt lướt trên người hắn cứ như thể hắn đang xích lỏa không mặc quần áo vậy.
"Tướng quân, về sau ngài chính là thống soái quân sự tối cao của chúng ta." Demark tràn ngập phong độ thân sĩ mà gật đầu với Thẩm Tu Vân, "Nhân tiện nói một câu, ngài thật đúng là một omega quyến rũ, cũng quyến rũ hệt như mẫu thân của tân hoàng chúng ta vậy."
Thẩm Tu Vân ngẩng đầu, với trực giác thích khách của hắn, hắn nhìn thấy sát ý trong mắt Demark, nhưng đến khi hắn nhìn ra thì mọi chuyện đã không còn kịp rồi, ngay lúc hắn đứng thẳng lên, bốn phía đột nhiên xuất hiện tia laser đỏ như máu, trong chớp mắt đan thành một lồng giam nhỏ hẹp, vây Thẩm Tu Vân vào trong.
"Demark đại nhân, đây là có ý gì?" Thẩm Tu Vân cảm thấy đám đông trước quãng trường trở nên an tĩnh chỉ trong nháy mắt, đều đang nhỏ giọng bàn tán về chuyện phát sinh đột ngột này.
"A, tướng quân tôn kính, xét thấy thực lực của ngài quá mạnh, xin tha thứ ta không thể không dùng hạ sách này." Demark cười nói, vẫn dùng giọng nói kéo dài không nhanh không chậm của hắn.
Thẩm Tu Vân tựa như nghĩ đến chuyện gì, đột nhiên xoay người, nhìn Lezar. Nhưng, sự im lặng của Lezar làm đáy lòng hắn mãnh liệt lạnh lẽo, hàn ý từ đỉnh đầu lan xuống toàn thân. Hắn không khỏi nheo mắt lại, nắm chặt quyền trượng trong tay. Đây chính là một cây quyền trượng nạm vàng chạm hồng ngọc, không hề tiện tay như kiếm của hắn, bởi vì nghi lễ kế vị không cho phép mang theo vũ khí lên tế đàn, cho nên trên người Thẩm Tu Vân hiện giờ không còn thứ vũ khí nào khác.
Đúng lúc này, từ xa truyền đến tiếng động cơ phi hành khí, trên bầu trời xuất hiện một điểm đen nhỏ, từ từ lớn dần, khi mọi người nhìn thấy rõ ký hiệu của viện khoa học thì phi hành khí đã đáp xuống bên cạnh tế đàn, đội nghiên cứu viên trong áo blu trắng nhanh chóng bước xuống.
Demark nhếch khóe môi, trong mắt hiện ra vẻ hưng phấn, hắn nhìn thoáng qua Thẩm Tu Vân, nói với nhóm nghiên cứu viên đang bước tới: "Xem ra nghi thức hôm nay không thể tiếp tục, các vị đến vào lúc này, là có việc cần làm sao? Hay là muốn mang đến tin tức gì sao?"
Người đứng đầu nhóm nghiên cứu viên nhanh chóng hành lễ với Lezar và Demark, sau đó nhìn thoáng qua Thẩm Tu Vân đang bị giam trong lồng laser, dùng giọng rập khuôn nói: "Dựa vào tư liệu mà chúng ta có, Thẩm Tu Vân tướng quân đã mang thai, không thích hợp đảm nhiệm quân chức, con nối dòng của hoàng tộc Zethanon là trọng yếu đối với toàn đế quốc, dựa theo luật đế quốc quy định, chúng ta phải mang Thẩm Tu Vân tướng quân đi, để có thể theo dõi và bảo hộ, đảm bảo an toàn cho hoàng tự."
Nghiên cứu viên vừa nói xong, tất cả mọi người có mặt đều chấn kinh rồi, bọn họ sôi nổi nhìn về phía Thẩm Tu Vân, ánh mắt tràn ngập không-thể-tin. Trong lòng rất nhiều người, Thẩm Tu Vân tựa như đã thoát ly khỏi hạn chế của giới tính, bởi vì hắn quá mạnh mẽ, thậm chí sau khi nhiều tướng lãnh alpha kề vai chiến đấu cùng hắn, cũng nguyện ý từ nay về sau sẽ đi theo hắn, phụng hắn làm đầu lĩnh. Nhưng, một tướng quân đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, một anh hùng đã dẫn dắt bọn họ thoát khỏi bóng ma của trùng tộc, thế nhưng, cũng sẽ mang thai như mọi omega khác sao? Điều này... sao có thể!
Người này như thần linh được mọi người sùng bái, cho rằng hắn không gì làm không được, thoát khỏi phàm giới, nguyện ý cúng bái hắn, trở thành tín đồ trung thành của hắn, nhưng đến cuối cùng lại phát hiện ra hắn cũng chỉ là một người phàm có đủ sinh lão bệnh tử... Chênh lệch lớn lao như vậy khiến người không thể chấp nhận! Tín ngưỡng sụp đổ, quả thực còn làm người ta nóng nảy hơn hết thảy mối thâm cừu đại hận nào.
Làm sao có thể! Vị tướng quân cơ hồ được mọi omega tôn sùng là biểu tượng tinh thần, vị tướng quân lãnh huyết vĩnh viễn không ai có thể tới gần được kia, vậy mà lại... mang thai? Thì ra hắn cũng chỉ như những omega khác, sẽ nằm dưới thân alpha mà uyển chuyển hầu hạ?!
So với những người khác, thần sắc ngạc nhiên trên mặt Demark càng sâu, hắn kinh ngạc nhìn vị nghiên cứu viên kia, tựa như nhìn một diễn viên cầm nhầm kịch bản, tựa như hắn dự đoán lời kịch không phải là như thế.
"Như thế nào, như thế nào sẽ..." Demark lắp bắp.
"Nói ta mang thai, các ngươi có bằng chứng gì?" Thẩm Tu Vân bị giam trong lồng laser kiệt lực duy trì tia trấn định cuối cùng, cặp mắt tối đen như dã thú bị bao vây, sắc bén như đao, khí thế bức nhân, không chuyển mắt chằm chằm nhìn nghiên cứu viên, tựa hồ cố ý không nhìn tới nam nhân đang đứng bên cạnh họ.
Nghiên cứu viên không trả lời, chỉ quay đầu lại nhìn Lezar.
Hoàng đế vừa tiếp nhận nghi lễ kế vị vẫn luôn im lặng không lên tiếng, lúc này, y từ từ bước tới, vạt áo choàng dài nặng phủ xuống tế đàn, ung dung hoa quý. Y đi đến trước lưới laser giam cầm Thẩm Tu Vân, mở miệng nói, lời nói làm cho da đầu Thẩm Tu Vân run lên, như rơi vào hầm băng.
"Tu Vân, đó cũng là một tin tốt." Thanh âm trầm thấp của Lezar vang lên, "Tin ta, ta sẽ mang đến cuộc sống tốt đẹp cho ngươi và con. Chờ hài tử được sinh ra, ta sẽ lập tức phong ngươi làm hoàng hậu."
Đôi mắt Thẩm Tu Vân thẳng tắp nhìn chăm chăm vào Lezar, sau đó thong thả mà, tựa như dùng hết toàn bộ thời gian trong đời, cong khóe môi, thành một nụ cười trảo phúng. Hắn cười rộ lên, từ trầm thấp ban đầu cho đến cuối cùng trở thành tùy ý cuồng tiếu. Hắn dùng sức vung quyền trượng về tấm lưới laser cản trở trước mặt, quyền trượng hoa lệ tượng trưng cho quân quyền nhanh chóng bị tia laser cắt thành mảnh nhỏ, rụng đầy đất, tựa như mộng cảnh phủ hoa, rốt cuộc bị tàn phá.
Lezar tựa như dự cảm được Thẩm Tu Vân sắp làm chuyện gì, lập tức hét lớn: "Phóng đạn gây mê!" Chỉ nghe vài âm thanh phốc phốc nhỏ phá không mà đến, ghim vào trên người Thẩm Tu Vân, dược hiệu lập tức phác tác, Thẩm Tu Vân hét lên rồi gục ngã, hôn mê. Người gần đó đều kinh hãi trong lòng, biết rằng nếu mệnh lệnh của Lezar chỉ cần trễ một giây, Thẩm Tu Vân tướng quân có lẽ sẽ bất chấp lưới laser ngăn trở, trực tiếp tiến lên, thực không dám tưởng tượng, hắn sẽ bị tia laser cắt nát. Nhưng mọi người cũng không phải chỉ khiếp sợ bởi hình ảnh tưởng tượng kia, mà bị chấp niệm cho dù bị cắt nát cũng muốn phá bỏ lồng giam kia của Thẩm Tu Vân làm cho cảm động thật sâu...
Lại là một truyền kỳ nữa sắp ngã xuống sao...
Một giây trước đang là tổng tư lệnh đế quốc dưới một người trên vạn người, giờ khắc này, toàn bộ hào quang đã bị cướp mất, bị đưa vào lồng kính của alpha quý tộc quyển dưỡng.
Những người có quen biết với Thẩm Tu Vân, đều có thể hiểu được vì sao hắn lại hành động như vậy. Chuyện này cũng không khó đoán, một người kiêu ngạo như vậy, sao có thể cam tâm?
Một nghi lễ long trọng cứ như vậy kết thúc qua loa trong một kết cục không tưởng được, Thẩm Tu Vân bị nhóm nghiên cứu viên mang đi, đám đông sôi nổi giải tán, trên tế đàn chỉ còn một mình Demark vẫn đang sững sờ chưa lấy lại tinh thần.
Không phải như vậy... Không phải người của viện khoa học đến để công bố thân phận cơ thể mẹ của Thẩm Tu Vân sao? Không phải là để vạch trần thân phận mẫu thân Lezar trước toàn bộ công chúng sao?
Vì sao lại...
Lezar chuẩn bị mang người rời đi, Demark thậm chí có thể cảm nhận được khí tức nguy hiểm toát ra từ người y, tựa như lúc nào cũng có thể quẳng người vào địa ngục. Lúc lướt ngang qua Demark, Lezar đột nhiên dừng bước, giọng nói rất nhẹ thì thầm: "Demark, ngươi làm sai một chuyện. Vì chuyện này, ngươi sẽ phải trả giá đắt."
Chương 150
Tin tức tổng tư lệnh tân nhậm của đế quốc mang thai trong một đêm lan truyền khắp đế quốc, ngày hôm sau hội nghị liền tuyên bố hủy bỏ chức vụ của Thẩm Tu Vân. Kế tiếp, những tin tức mặt trái về Thẩm Tu Vân giống như thủy triều ập đến càn quét.
Tin thứ nhất, là nghiên cứu mới nhất của viện khoa học được công bố.
Hiện giờ tuy rằng trùng tộc đã bị tiêu diệt, nhưng còn rất nhiều alpha vẫn đang bị ăn mòn, thể sống sơ cấp của trùng tộc bên trong cơ thể bọn họ chưa tiêu vong, thành quả nghiên cứu quan trọng mới nhất của viện khoa học, chính là tìm ra phương pháp cứu trị alpha mới bị ăn mòn trong vòng 48 tiếng. Cũng bởi vì tin tức này được công bố, một quan quân alpha từng theo Thẩm Tu Vân xuất chinh liền phát biểu khiển trách Thẩm Tu Vân, nói khi chiến đấu có rất nhiều alpha bị ăn mòn nhưng vẫn còn giữ ý thức của nhân loại, lại bị Thẩm Tu Vân hạ lệnh sát hại tàn nhẫn, đánh mất cơ hội được cứu trị.
Kế tiếp, lục tục có người nhà của những alpha đã chết cũng được phỏng vấn, nói hành động này của Thẩm Tu Vân là không thể tha thứ, thậm chí mắng hắn mất nhân tính, giết hại đồng bào. Dư luận nhìn chung thật dễ dàng bị thao túng, nước mắt kẻ bất hạnh luôn có thể kích động sự đồng tình của mọi người, cho đến khi cục diện trở nên phẫn nộ cực đoan. Thẩm Tu Vân tướng quân trước đây toàn được truyền thông ca ngợi tán dương lên tận mây xanh lần đầu tiên lâm vào trách móc. Giữa dư luận nhanh chóng xuất hiện thanh âm nghi ngờ: nếu không tại Thẩm Tu Vân, tổn thất của đế quốc quân có phải sẽ thảm trọng như vậy hay không? Có phải sẽ có nhiều gia đình của alpha lâm vào cảnh sống khó khăn gian nan như vậy?
Rất nhanh, từng bài từng bài phát biểu thảo phạt bắt đầu xuất hiện trên báo chí và các trang mạng, tiêu đề càng lúc càng căm phẫn:
"Anh hùng hay tên côn đồ?"
"Kẻ vô danh hy sinh, vinh quang, hay tội ác, thuộc về ai?"
"Vạch trần bộ mặt chân thật của tướng quân omega."
"Tên đồ tể tàn nhẫn sau bóng huyền thoại, đừng mù quáng nữa."
...
Đợt oanh tạc lần thứ nhất đối với Thẩm Tu Vân còn chưa trôi qua, đợt thứ hai đã đến. Tâm bão lần này chính là thân phận omega của Thẩm Tu Vân. Vài vị thủ hạ từng công tác với Thẩm Tu Vân trực tiếp đứng ra làm chứng, nói Thẩm Tu Vân từng có mấy lần động dục trong thời kỳ chiến đấu, ảnh hưởng nghiêm trọng đến công tác chỉ huy. Liên hệ đến tin tức Thẩm Tu Vân mang thai, vậy trong lúc chiến tranh hắn đã làm những việc mất thể diện gì, trong lòng mọi người đều hiểu rõ.
Rốt cuộc omega có nên tham gia vào chính trị hay không? Vấn đề chính trị mẫn cảm này, từ khi Thẩm Tu Vân đại diện cho tinh cầu Omega mà quật khởi, đã rất lâu không ai còn đụng tới, hiện giờ lại bị công khai tranh luận. Cùng lúc đó, hội nghị hạ lệnh phong tỏa tinh cầu Omega, đoạn tuyệt thông thương mậu dịch, thậm chí ngay cả quyền tự trị của nó cũng muốn thu hồi, còn chặt đứt liên hệ giữa tinh cầu Omega và căn cứ Mai Tả.
Tinh cầu Omega sau khi Thẩm Tu Vân bị giam lỏng, cũng lâm vào rốt loạn chưa từng có từ trước tới nay.
Cho tới nay, mọi người tụ tập về tinh cầu Omega đều có chung một tính ngưỡng duy nhất, chính là Thẩm Tu Vân. Năm đó các omega bằng mọi cách chạy trốn tới tinh cầu Omega, tất cả bọn họ đều bị thu hút bởi lực hấp dẫn độc đáo của Thẩm Tu Vân, bọn họ nguyện ý theo hắn, cho dù có một ngày trở thành kẻ địch của toàn đế quốc, chỉ cần thủ lĩnh của bọn họ vẫn còn, chỉ cần Thẩm Tu Vân vẫn cầm thanh kiếm sắc bén dẫn đầu bọn họ, bọn họ sẽ nguyện ý thể sống chết cống hiến vì hắn. Bọn họ nguyện ý, dùng thân phận omega, vì lợi ích của omega, chiến đấu đến giây phút cuối cùng trong cuộc đời.
Nhưng hiện giờ đều hết rồi, Thẩm Tu Vân mang thai, hắn bị hoàng đế thu vào hậu cung, hắn cũng không khác gì những omega khác cả... Vậy bọn họ, phản kháng còn có ý nghĩa gì nữa? Bọn họ còn tiếp tục kiên trì vì cái gì?
"Bọn họ đúng là qua cầu rút ván! Cặn bã! Vô lại! Đã sớm nói alpha không có ai tốt cả! Các ngươi đều không tin!" Evan tức giận đến phát run sau khi nhìn thấy tin tức, hận không thể lập tức suất lĩnh toàn bộ binh lực đóng ở tinh cầu Omega hướng đến hành tinh Lama, băm đám alpha kia thành thịt vụn.
Joshua đau đầu nhìn văn kiện trước mặt, cũng không để ý tới Evan đang phẫn nộ. Hiện giờ lòng người trên tinh cầu Omega đều lâm vào hoảng sợ, hắn còn phải suy nghĩ biện pháp ổn định thế cục, nhưng sau khi Thẩm Tu Vân bị mang đi trong lễ hiến dâng tính mạng, bọn họ vẫn không có cách nào liên lạc được với hắn, một chút tin tức cũng không có, từ khi quen biết Thẩm Tu Vân tới nay, đây là lần đầu tiên hắn lo lắng vì Thẩm Tu Vân, cũng là lần đầu tiên hắn ý thức được, Thẩm Tu Vân không phải là một vị thần không chuyện gì không làm được, Thẩm Tu Vân cũng chỉ là một omega.
"Baccho có tin tức gì không?" Joshua hỏi, từ khi biết chuyện của Thẩm Tu Vân, Baccho liền nhốt mình trong phòng thí nghiệm, luôn không bước ra.
Ngữ khí Evan không tốt, "Không. Đều là do thuốc của hắn có vấn đề, nếu không sao Thẩm Tu Vân có thể mang thai được? Nếu hắn dám bước ra khỏi cái tầng hầm mốc meo đó, ta cảm thấy ta sẽ đánh hắn."
Lúc này điện thoại của Joshua vang lên, người gọi đến là Brandy.
"Brandy, thế nào?"
"Hôm qua ta bí mật liên lạc với Miffy." Brandy thoạt nhìn rất mỏi mệt, vốn dĩ hắn đến tinh cầu Lama là để đón Thẩm Tu Vân, ai ngờ lại xảy ra việc như vậy, tới khi hắn biết tin, mọi chuyện đã không còn kịp nữa rồi, "Tu Vân không bị đưa đến viện khoa học, hiện hắn bị nhốt trong hoàng cung Klappa."
"Hoàng cung? Vậy Lezar đang làm chuyện gì?" Evan hỏi.
Ánh mắt Brandy trầm xuống, nói: "Theo ta được biết, chính là Lezar hạ lệnh giam lỏng Thẩm Tu Vân, không cho bất cứ ai tiếp cận, hơn nữa những tin tức liên quan đến hắn cũng bị phong tỏa."
Evan nghe đến đó, sắc mặt thay đổi. Hắn vốn cảm thấy Lezar đối xử với Thẩm Tu Vân rất đặc biệt, hắn tận mắt nhìn thấy hai người làm bạn một đường trên chiến trưởng, giúp đỡ nương dựa vào nhau, hắn cũng cảm giác được, Thẩm Tu Vân đối với Lezar cũng có tình cảm, thậm chí hắn từng hoài nghi hai người đã cho nhau dấu hiệu. Lúc trước hắn còn cho rằng Thẩm Tu Vân bị đảng Tiến Bộ hãm hại, Lezar sẽ trợ giúp bọn họ, không ngờ lại biết được kẻ giam cầm Thẩm Tu Vân chính là vị bệ hạ này, trong lòng vừa sợ vừa giận.
"Hiện giờ chúng ta liền dẫn người tới hoàng cung, thế nào? Thuận tiện thịt luôn tên alpha bội bạc kia." Evan nheo mắt nói.
Brandy trầm mặc một khắc, nói: "Kỳ thật có một câu ta không biết có nên nói hay không, nhưng mà..."
Joshua: "Ngươi nói."
"Có lẽ, Tu Vân nguyện ý thì sao? Cũng có khả năng hắn muốn sinh hài tử cho Lezar, các ngươi cũng biết, hắn đối với Lezar không giống người khác, ...hắn... thương y..."
Brandy không nói tiếp được nữa, đôi mắt lam tràn ngập mê mang và mất mát. Vận mệnh của hắn nhờ có Thẩm Tu Vân mà thay đổi triệt để, nhờ Thẩm Tu Vân mà hắn thoát ra khỏi vị trí của một món đồ chơi để đi tới ngày hôm nay. Nhưng nếu ngay cả một người như Thẩm Tu Vân cũng thỏa hiệp với thực tế, hắn còn biết trông cậy vào đâu? Mọi chuyện hắn làm hiện nay, gầy dựng nên thế lực của mình giữa chốn phong nguyệt, thành lập mạng lưới tình báo cho tinh cầu Omega, không ngừng rèn luyện, không ngừng làm cho bản thân trở nên mạnh mẽ, còn có ý nghĩa gì nữa?
Có điều, cả đời này có thể gặp đươc một người thật lòng đối xử tốt với mình, cũng đáng giá để từ bỏ tự do. Nhưng nói đi thì phải nói lại, người thật lòng tốt với ngươi, sẽ cướp đoạt tự do của ngươi sao?
"Tuyệt đối không có khả năng!" Thanh âm Evan đánh vỡ trầm tư của Brandy, Brandy ngẩng đầu, thông qua màn hình điện thoại nhìn hắn, chỉ thấy ánh mắt hắn vô cùng kiên định, toàn thân như một thanh đao. "Thẩm Tu Vân tuyệt đối sẽ không tự nguyện trở thành một kẻ phụ thuộc vào người khác. Hắn gặp nguy, chúng ta phải đi cứu hắn. Hắn là thủ lĩnh của chúng ta, vĩnh viễn đều như vậy."
Joshua vốn dĩ cũng có chút thất thần, nghe Evan nói như vậy, hắn lập tức lại trở nên tỉnh táo.
Không tồi, khi Joshua lần đầu gặp Thẩm Tu Vân năm đó, người này chính là rơi xuống từ trong một hỏa tiễn! Hắn cứ như vậy tay trắng xuất hiện giữa thế giới này, lại có thể làm cả đế quốc nghiêng ngả trong vài năm kế tiếp, trở thành omega đầu tiên bước chân vào hội nghị. Hắn từng là một thích khách tối cao, là omega đầu tiên trốn khỏi căn cứ Mai Tả, hắn tuyệt đối sẽ không tình nguyện thần phục dưới người khác, trở thành một công cụ sinh dục bị giam cầm.
"Brandy, ngươi tiếp tục ở lại tinh cầu Lama thu thập manh mối, nếu có tin gì của Thẩm Tu Vân thì lập tức báo cho bọn ta." Joshua nói.
"Được." Brandy gãi gãi tóc, hít sâu một hơi, mê mang trong mắt tan đi, trịnh trọng nói một câu với hai người kia, "Được, chờ tin của ta." Sau đó tắt máy.
"Evan, binh lực của chúng ta còn lại bao nhiêu?"
"Ngoại trừ phần của Thẩm Tu Vân, còn chưa tới hai vạn."
"Mấy ngày này tăng cường tập luyện đi. Cơ giáp mới sắp được tạo thành rồi, sẽ nhanh chóng sử dụng được thôi." Joshua nói tới đây, không khỏi cười lạnh một tiếng, ánh mắt cũng mang ý cười, ý cười tàn nhẫn, "Nếu cắt đứt mậu dịch, không cho chúng ta bán đồ ra ngoài, chúng ta cũng chỉ có thể để lại tự mình dùng, ha ha."
"Ta muốn đá đít đám alpha kia, không chờ được nữa rồi." Evan cười.
Joshua liếc mắt nhìn Evan, mỉm cười. Nghe nói trong trận tử chiến cuối cùng, đại đa số người còn sống sót đều nhờ có song hướng dấu hiệu mà chống lại sự ăn mòn của trùng tộc, người không dấu hiệu, hoặc là thật sự bị chán ghét đến nỗi không tìm được đối tượng, hoặc chính là thực lực đủ mạnh để có thể tự mình phá vây. Evan chính là một trong số ít những omega không cùng người khác dấu hiệu, thực lực không thể xem thường, hắn nói muốn đá đít kẻ nào, tuyệt không phải nói chơi.
Cùng lúc đó, trong mật thất tầng dưới cùng của hoàng cung Klappa.
Đây là một không gian bí mật riêng thuộc về hoàng đế, từng là nơi bí mật giam giữ tra tấn những phạm nhân chưa thông qua quá trình xét xử theo pháp luật của hoàng thất, nói đơn giản, chính là tư lao, còn có hệ thống an toàn riêng biệt, không thuộc sự quản lý của tổng bộ hoàng cung Klappa.
Xuyên qua ba lớp cửa hợp kim nặng nề dùng khóa đồng tử, một nhóm người mặc áp blu trắng đang đi tới, bị thị vệ trước cửa cản lại.
"Bọn ta đến làm kiểm tra cho Thẩm Tu Vân tướng quân."
"Lệnh bài của bệ hạ đâu?" Thị vệ mặt không đổi sắc mà hỏi.
Người đi đầu nhíu mày: "Chúng ta phụng lệnh của đại giáo chủ, đại diện cho viện khoa học đến thăm Thẩm Tu Vân tướng quân."
"Hiện giờ Thẩm Tu Vân tướng quân là omega của riêng bệ hạ, không có mệnh lệnh của bệ hạ, không ai có quyền đến gần."
Những người kia liền dẫm phải đinh, tuy rằng không cam lòng, nhưng cũng không còn cách nào.
Căn cứ theo pháp lệnh của đế quốc, một khi omega được alpha quý tộc nào lựa chọn, sẽ hoàn toàn phụ thuộc vào alpha đó, nếu chủ nhân alpha không đồng ý, ai cũng không có quyền can thiệp vào vận mệnh của omega này. Đây là để giữ gìn quyền lợi cho giai tầng alpha quý tộc, cũng là nhận thức chung về giai cấp quyền quý từ trăm năm nay. Cho dù gần đây địa vị của Omega vì có sự tồn tại của Thẩm Tu Vân mà được tăng lên, nhưng chân chính nói đến pháp luật, vẫn chưa thay đổi.
Đại giáo chủ Demark luôn là người ủng hộ của đảng Tiến Bộ, phản đối nhân quyền omega, lại không ngờ rằng, hiện giờ, người của hắn chính là bị pháp lệnh này ngăn trước cửa.
Nhóm nghiên cứu do Demark phái tới phải ra về tay không, ngoài cửa lại trở nên yên tĩnh, hai thị vệ như hai pho tượng, bất cẩu ngôn tiếu đứng canh gác trước cánh cửa to lớn.
Bên trong cánh cửa, lao ngục ẩm lạnh đã được cải tạo thành một căn phòng thoải mái, sàn nhà trải đầy những tấm thảm nhung làm từ lông thiên nga, vách tường cũng được bọc lại bởi các loại da thú ấm mềm, bên trong còn được lót lông, vô cùng mềm mại. Trong phòng có đầy đủ các thiết bị, lại được xử lý đặc biệt không có bất cứ một góc cạnh nào.
Xuyên qua phòng khách bày biện sofa, bàn trà và cả bồn hoa là một gian phòng ngủ nhỏ, cũng như bên ngoài, được bao bọc đến từng chiếc đinh ốc, giữa phòng là một chiếc giường lớn, trên giường đầy các dụng cụ chữa bệnh.
Giữa chiếc giường lớn hoa lệ có một người đang nằm, chính xác hơn, là bị trói vào giường. Không dùng bất kỳ một sợi dây thừng nào, không xích sắt, chỉ dùng tơ lụa mềm mại to rộng, tầng tầng quấn quanh người đang nằm trên giường, hãm sâu giữa tấm nệm êm ái to rộng, cho dù giãy dụa thế nào, cũng sẽ không bị thương, cũng không thoát được.
Đây là căn phòng được thiết kế riêng cho Thẩm Tu Vân, vì bảo hộ hắn, cũng để cầm tù hắn.