Thích Khách

chương 1-3 *


1 năm

trướctiếp

Tiết tử

Thẩm Tu Vân từng giết rất nhiều người.

Quen biết, không quen biết, nổi tiếng, không nổi tiếng.

Đối với Thẩm Tu Vân mà nói, đó chẳng qua là một tờ giấy, trên tờ giấy viết một cái tên, thêm địa chỉ và thời hạn mà thôi.

Chỉ cần tờ giấy này giao đến tay Thẩm Tu Vân, cũng như là báo trước với Diêm Vương Điện, trong kỳ hạn, người nhất định phải chết.

Bởi vậy, người trong giang hồ phong Thẩm Tu Vân danh hào – Vân Vô Thường.

Quỷ Vô Thường, lấy mạng người, Thẩm Tu Vân cho ngươi chết vào canh ba, không ai dám giữ ngươi tới canh năm.

Một kiếm Lưu Vân, sao chuyển trăng dời, từ đó âm dương đôi ngả.

Rất ít người biết hình dáng Thẩm Tu Vân, bởi vì người nhìn thấy hắn hầu như đều chết.

Mà rất nhiều người chết dưới kiếm Thẩm Tu Vân, tại một khắc trước khi chết kia, bất kể nam nữ, đều có ánh mắt vô cùng rung động, thậm chí mang theo mấy phần hoảng hốt, tựa như trong nỗi khổ mất mạng, bọn họ cảm nhận được không phải là kinh sợ, mà là... kinh diễm.

Thẩm Tu Vân từ nhỏ là giết người mà tồn tại.

Nếu không giết người khác, người khác sẽ giết hắn. Ban đầu, hắn giết người để sống sót, về sau nhìn khắp giang hồ cũng không ai có thể giết được hắn, hắn lại giết người vì tiền, vì nữ nhân, vì cuộc sống xa hoa lãng phí dâm đãng.

Nhưng, vào lúc hắn biết tận hưởng nhân thế phồn hoa, thậm chí đem đương triều thiên tử dẫm ở dưới chân, tay cầm Lưu Vân kiếm kề cổ hắn, nhìn hắn kéo dài hơi tàn, lúc đó, Thẩm Tu Vân bỗng nhiên không rõ vì sao mình lại giết người.

Là một thích khách, vào lúc hắn không muốn giết người, liền có nghĩa là, còn cách cái chết không xa.

Lúc chết, Thẩm Tu Vân đối với thế giới này không còn gì lưu luyến. Thậm chí khi hắn biết cái người hay chạy đến căn nhà gỗ tìm hắn uống rượu kia chính là Thất Hoàng tử đương triều, sau khi tiên đế chết sẽ thành tân đế, hắn cũng không ngạc nhiên.

Chỉ là một khắc khi nhắm mắt, cảm nhận được đôi môi kia mềm mại mà nóng bỏng, đau khổ gọi tên hắn, Thẩm Tu Vân mới cảm thấy có chút hoang mang, hắn muốn giơ kiếm lên, giết chết kẻ dám mạo phạm hắn, nhưng đã không còn chút sức lực.

Muốn sống lại kiếp này sao?

Giữa hỗn độn, Thẩm Tu Vân nghe có người hỏi hắn như vậy.

Vì sao phải sống lại?

Thẩm Tu Vân hỏi.

Bởi vì ngươi không biết vì sao ngươi chết.

Giọng nói kia lại vang lên.

Vì sao?

Vì có một thứ ngươi không biết.

Thứ gì?

Tình yêu.

Thẩm Tu Vân im lặng.

Sao? Muốn sống lại một lần sao?

Giọng nói kia lại hỏi.

Thẩm Tu Vân suy nghĩ một chút, trả lời: "Không muốn".

"..."

Vì vậy, Thẩm Tu Vân trọng sinh.

Sống lại vào năm ngàn năm sau, nhân loại không còn chia nam nữ, chỉ chia thành alpha, beta, omega.

Suy nghĩ của tác giả:

Thẩm Tu Vân: ơ, ta không muốn trọng sinh.

Giọng nói kia: dọn ghế ra, ngồi cắn hạt dưa chờ nhóm độc giả đầu tiên.

Thẩm Tu Vân: ...

Chương 1.

Thẩm Tu Vân mở mắt ra, phát hiện mình đang ngồi giữa một đám người, xung quanh đều là những thiếu nữ mười bốn mười lăm tuổi,

Hoàn cảnh xa lạ, môi trường xa lạ, quần áo xa lạ.

Thẩm Tu Vân rũ đôi mắt đen, an tĩnh quan sát thế giới xa lạ này.

Gặp biến không sợ, đây chính là tố chất cơ bản nhất của thích khách.

Thẩm Tu Vân không rõ vì sao mình lại tới thế giới này, hắn chỉ nhớ mình đã chết, hình ảnh từ đầu đến cuối, là một gương mặt quen thuộc. Y cầm đao trong tay, mũi đao đâm thủng trái tim hắn.

Thẩm Tu Vân luôn cho rằng đường kiếm của hắn rất nhanh, lại không nghĩ rằng có người, đao còn nhanh hơn kiếm của hắn.

Người kia hay chạy đến tìm mình uống rượu.

Người kia sẽ trở thành tân đế, sau khi y thuê mình giết chết lão hoàng đế.

Thẩm Tu Vân yên lặng nghiêng đầu, nhìn thấy một tấm chắn rộng trong suốt, bên ngoài tấm chắn là không gian mênh mông tối đen, lấp lánh những ngôi sao xa xa.

Điều này làm cho Thẩm Tu Vân có một loại ảo giác, giống như mình đang bay giữa bầu trời đêm. Bầu trời đêm mà hắn đã nhìn ngắm vô số lần, vô số lần những khi say mèm.

Có người đã từng nói với Thẩm Tu Vân, mỗi khi có sao băng, có nghĩa là trên đời này lại có một người chết đi.

Cho nên hắn luôn luôn chờ đợi, chờ đợi ngôi sao băng thuộc về mình xuất hiện.

Trên tấm chắn thủy tinh rộng lớn phản chiếu ra một gương mặt thiếu niên lạnh lùng.

Đó là gương mặt Thẩm Tu Vân mười năm trước, bỏ đi những góc cạnh do tuổi tác, chì còn một cảm giác xinh đẹp làm người ta khó quên.

Phi thuyền Alpha 747 đang tiến hành kích động không gian tiến lên lần thứ hai, mang theo một đám thiếu niên omega vừa qua 15 tuổi, hướng đến tinh cầu Mai Tả thuộc sự thống trị của Tinh Tế Đế Quốc.

Theo Luật Đế Quốc, omega từ khi ra đời đều phải được đăng ký quản lý, chờ khi đến tuổi 15 sẽ được đưa đến căn cứ huấn luyện tại tinh cầu Mai Tả tham gia huấn luyện tập trung. Sau ba năm, khi bọn họ đủ 18 tuổi thành niên, trước khi bước vào  kỳ động dục, sẽ được phân phối cho nhóm Alpha thuộc giai cấp ưu tú của Đế Quốc. Bị chiếm hữu, bị dấu hiệu, sau đó trở thành công cụ sinh dục cả đời bị giam cầm tại tư gia. Từ đó về sau, bọn họ không còn là một người tự do, mà thành một đồ vật thuộc sở hữu của người khác, đồ vật của alpha.

Bởi vậy, mọi người chế nhạo đặt cho tinh cầu Mai Tả một nickname: Hậu Cung của Đế Quốc Tinh Tế.

Kỳ thật, nó còn có một cái tên khác càng thêm khơi gợi, càng được ưa chuộng, những lúc trà dư tửu hậu thường hay được nhắc tới ­_Cấm luyến điều giáo thất.

Thấy người ngồi bên cạnh vốn ngủ suốt trên đường giờ đã tỉnh, thiếu niên bên cạnh Thẩm Tu Vân chủ động bắt chuyện: "Hi, khỏe không, ta tên Javin Lame, ngươi tên gì?"

Thẩm Tu Vân sau khi tỉnh lại vẫn luôn trầm mặc nhìn bên ngoài cửa sổ phi thuyền, vừa rồi lại thiếp đi một chập, cho nên dù Lame luôn ngồi bên cạnh hắn nhưng vẫn không thấy rõ diện mạo, chỉ mơ hồ nhìn hình bóng hắn in trên cửa sổ phi thuyền.

Lúc này, Thẩm Tu Vân nghe tiếng quay đầu lại, trên người mặc áo vải bố, sạch sẽ mà cũng rất cũ, che hơn nửa gương mặt hắn, nhưng trong một khắc kia khi Lame nhìn thấy hắn quay đầu lại, từ chiếc mũi cao thẳng cùng làn da trắng nõn lộ ra bên ngoài, Lame vẫn cảm thấy được đây là một omega cực đẹp. Đến khi hắn hoàn toàn quay lại đối diện với mình, khi cặp mắt xa cách lạnh lùng nhìn qua, Lame cảm thấy, thân là một omega, hắn thật không thở nổi.

Người này thật sự là người đẹp nhất hắn từng gặp từ khi sinh ra! Mà ngay cả người năm đó được Hoàng đế bệ hạ chọn lựa làm người kết hợp, được công nhận là omega thuần huyết nhất, Vũ trụ Côi thạch, cũng không đẹp bằng.

"Xin...xin chào. Ta là Lame. Rất hân hạnh." Lame cảm thấy một áp lực khó hiểu, thật kỳ lạ. thông thường, giữa omega bọn họ, chỉ khi nào cảm nhận được tin tức tố cường đại của alpha mới có thể cảm thấy bị áp bách, mới có thể sinh ra bản năng phục tùng cùng sùng bái, nhưng, người này cũng là một omega như hắn, vì sao lại tạo cho người khác cảm giác này? Trong một chớp mắt bị hắn nhìn kia, giống như cả trái tim đều trật nhịp.

Đại khái là cảm nhận được cảm xúc của Lame, Thẩm Tu Vân nhanh chóng rũ mắt, thu lại ánh mắt xem người như rơm rác khiến kẻ khác sợ run. Hắn đứng lên, không cần mở miệng, Lame tự động ngoan ngoãn nhường chỗ cho hắn, để hắn ra khỏi chỗ ngồi. Thẩm Tu Vân kéo thấp nón áo, nhanh chóng đi qua lối giữa dãy ghế, trên đường đi liền gặp người máy đưa cơm, tuy ánh mắt lộ ra kinh ngạc, lại không tỏ vẻ gì mà lách qua, thân hình chợt lóe, sau đó biến mất ở cánh cửa cuối khoang.

Chưa đầy một giờ tiếp đó, Thẩm Tu Vân tuần tra một vòng trong phi thuyền, đi qua những chỗ hành khách có thể đi. Hắn lướt qua bên cạnh những người khác, quan sát cách họ dùng đồng tử đóng mở cửa, dùng thẻ mua hàng. Ánh mắt của hắn liếc qua quần áo hở hang của phụ nữ, nhìn qua những người máy cung cấp chức năng giải trí cho khách hàng, nhìn qua không gian vô tận một màu đen ngoài cửa sổ... Thẩm Tu Vân ý thức được, nơi này, không còn là thế giới trước kia mà hắn biết rõ. Ngay cả kẻ xuất nhập hoàng cung như đất bằng là Thẩm Tu Vân cũng không có cách nào với cửa khóa lam quang, còn có những máy móc kì lạ trên đỉnh đầu có thể đem mỗi một chuyện phát sinh tại đây truyền vào một căn phòng, nhất cử nhất động đều bị người nắm bắt. Thẩm Tu Vân biết được chuyện này là do lúc trước vô tình vào nhầm một cái phòng như vậy, lúc nhìn đến hình ảnh chuyển động đầy tường kia, giống như thần tiên nhìn xuống nhân gian, cho dù là Thẩm Tu Vân cũng không nhịn được mà cảm thấy hoảng hốt.

Thẩm Tu Vân chưa bao giờ cảm thấy bất lực mờ mịt như vậy. trừ bỏ gương mặt thời niên thiếu quen thuộc của chính mình trong gương, chỗ này không còn bất cứ thứ gì quen thuộc với hắn. Hắn thậm chí hoài nghi có phải mình đã đến âm phủ rồi không.

Đúng lúc này, Thẩm Tu Vân nghe thấy một trận tranh cãi ầm ĩ, rất nhiều người đều dừng chân, cầm một hình ảnh chuyển động trước mặt, cũng không biết họ nhìn thấy cái gì, thế nhưng trông họ rất kích động.

Thẩm Tu Vân nghe người khác nói chuyện, thứ này được gọi là màn hình toàn tức, có thể cho xem sự việc ở xa ngàn dặm. Hắn đi tới, nhìn vào hình ảnh trên màn hình toàn tức, nhưng khi nhìn đến khuôn mặt trên màn hình kia, toàn thân liền đông cứng.

"Y là ai vậy?"

Một thanh niên hưng phấn đứng xem bên cạnh màn hình, bỗng nhiên nghe thấy một thanh âm thiếu niên êm ái hỏi bên tai, hắn quay đầu lại, cho người vừa hỏi một ánh nhìn kỳ lạ kèm một cái liếc mắt, nhìn thấy người kia dùng nón che mặt, ăn mặc có chút nghèo nàn, vì vậy bỉu môi khinh thường.

"Ngay cả y mà ngươi cũng không biết? Y là Thất hoàng tử điện hạ của Tinh tế đế quốc chúng ta, sinh viên tốt nghiệp toàn ưu đầu tiên của học viện chỉ huy quân sự đế quốc, tướng quân trẻ tuổi nhất trong lịch sử Tinh Tế, người được ủng hộ kế thừa vương vị nhiều nhất."

"Thất hoàng tử?" Nét mặt Thẩm Tu Vân  không thay đổi mà nhìn chằm chằm màn hình toàn tức, ảnh nổi 3d rất chân thực, giống như người trong màn hình thực sự đang đứng trước mặt. Hắn yên lặng nhìn trong chốc lát, sau đó xoay người rời đi, trở về chỗ ngồi ban đầu của mình.

"Ngươi... ngươi trở lại?" Lame không biết vì sao hắn gặp người này liền nói lắp, tóm lại người này gần hắn, hắn liền không nhịn được cảm thấy căng thẳng, cảm thấy lạnh gáy, không tự giác mà dùng khẩu khí lấy lòng để nói chuyện, chẳng lẽ bởi vì người này bộ dáng đẹp sao? Nhưng trước kia nghe đồn từng có omega càng đẹp hơn, huyến thống càng tinh thuần, khả năng sinh dục càng cao. Lần này Thẩm Tu Vân không có xem Lame như không khí nữa, khẽ gật đầu. Lame thụ sủng nhược kinh, do dự một khắc, lại thêm một lần tiến đến giới thiệu: "Chào, ta tên Lame, đến từ tinh cầu Java."

Thẩm Tu Vân nhìn bàn tay duỗi đến trước mặt kia, nhớ đến cảnh những người khác trên phi thuyền, cũng vươn tay ra bắt tay Lame, trong miệng thản nhiên nhả hai chữ "Tu Vân". Cho dù chỉ như vậy, Lame cũng cực kì thỏa mãn, giống như được cổ vũ, táo gan cùng Thẩm Tu Vân bắt đầu tán gẫu. Đầu tiên là giới thiệu về quê hương của mình, sau đó bắt đầu nói tới gia sản địa vị. Thẩm Tu Vân kiên nhẫn nghe, thấy hắn nói nữa ngày cũng chưa tới chuyện mà mình muốn biết, liền chủ động hỏi : "Chúng ta bây giờ là đi chỗ nào?". Lame sửng sốt, hết sức kinh ngạc trừng lớn mắt: "Hả? Chuyện này mà ngươi cũng không biết? Không phải đi tinh cầu Mai tả sao?"

"Tinh cầu Mai... Tả?"

"Đúng vậy, chính là căn cứ huấn luyện omega của chúng ta."

Thẩm Tu Vân không biết omega trong miệng Lame là ý gì, nhưng vừa nghe mấy chữ "căn cứ huấn luyện" kia, hắn trầm tư một khắc, giống như là lờ mờ hiểu ra. Lúc trước thấy trong khoang thuyền đều là thiếu nam thiếu nữ xinh đẹp, Thẩm Tu Vân có chút nghi ngờ, hiện giờ nghe Lame nói bọn họ cũng bị đưa đến căn cứ huấn luyện, phán đoán trong lòng liền được chứng thực hơn phân nửa. Hắn lúc trước sở dĩ đi trên con đường làm thích khách này chính là do lúc còn nhỏ lưu lạc đầu đường xó chợ gặp được một người, người này đem theo rất nhiều nam nữ nhỏ tuổi đến hoang đảo, huấn luyện bọn họ, tra tấn bọn họ, dạy bọn họ đủ cách giết người, để cho bọn họ vật lộn cùng dã thú, sau còn để họ tàn sát lẫn nhau... Người cuối cùng còn sống rời khỏi hoang đảo mới có tư cách trở thành thích khách trong tổ chức. Không thể ngờ được, Thẩm Tu Vân hắn trọng sinh một lần, vậy nhưng sẽ lại đi trên con đường cũ sao?

Nghĩ đến đây, thiếu niên áo bố có chút chua xót cong môi mỉm cười.

Cũng vậy thôi, nếu đây là lời nguyền của số mệnh, vậy hắn sẽ vui vẻ chịu đựng.

Huống chi...

Thẩm Tu Vân hơi hơi nheo mắt, nhớ đến hình ảnh người vừa nhìn thấy trên màn hình toàn tức kia, đôi mắt trong trẻo lộ ra một tia sát ý.

Huống chi...

Cái người có gan tính kế hắn kia, vẫn còn chờ hắn tới đòi nợ. Tại thế giới xa lạ này, trước khi hắn thoát thai hoán cốt, làm sao lấy thân phận kẻ tàn sát mà đứng trước mặt người kia đây.

Bên môi Thẩm Tu Vân gợn lên một tia cười lạnh, sau đó mang theo một khát khao với phong ba trong tương lai, cùng với những omega khác, được phi thuyền đưa tới hậu cung đế quốc trong truyền thuyết – tinh cầu Mai Tả.

Chương 2

Lúc đến tinh cầu Mai Tả, đoàn tàu do căn cứ huấn luyện phái đến đón nhóm omega mới đã chờ sẵn.

Thẩm Tu Vân sau khi cùng Lame nói mấy câu cũng lại im lặng, cúi đầu trong tấm áo bố cũ nát che mất nửa gương mặt, cảm giác tồn tại cực kỳ đạm bạc.

Lúc này mọi người xuống phi thuyền, xếp hàng lên xe. Bên ngoài mưa nhỏ tí tách, bầu trời âm u, gió lạnh rít gào. Nhóm omega mảnh mai đều lạnh đến phát run, thậm chí có người còn lớn tiếng oán giận. Thẩm Tu Vân cũng không khống chế được cơ thể mà run lên, khẽ nhíu mày, có chút bất mãn đối với hiện trạng thân thể mình . Quả nhiên là kém mười năm, chưa được tôi luyện, mới một chút gió mưa như vậy thôi mà đã không chịu nổi. Thẩm Tu Vân nhìn nhìn tay mình, thon gầy trắng nõn, không chút sức lực.

Trong tàu đèn đuốc sáng trưng, vì nhóm omega mà mang đến ấm áp che chờ, tạo nên khung cảnh đối lập với mưa sa gió giật ngoài cửa sổ. Sau khi lên xe Thẩm Tu Vân cũng không tranh giành chỗ ngồi giống những omega khác, mà là đứng dựa vào cửa xe, hai mắt xuyên qua màn mưa bụi tạt ướt cửa kính, ngắm nhìn khung cảnh của một thế giới xa lạ lướt qua bên ngoài.

"Này, ngươi cũng là dân thường sao? Tới từ tinh cầu nào?" Một thiếu niên cũng giống hắn không tìm chỗ ngồi mà dựa vào thanh chắn giữa lối đi, đuôi mắt hơi nhướng, xinh đẹp không thể tả, trên gương mặt lại mang theo mấy phần lười nhác. Khi nói chuyện, thiếu niên đẩy đẩy mũ lưỡi trai, chiếc mũ cũ kỹ, đã có chút phai màu.

"Thường dân ?" Thẩm Tu Vân hơi nghiêng đầu đánh giá thiếu niên trướt mắt, "Quý tộc?"

Tuy Thẩm Tu Vân chỉ nói hai từ nhưng thiếu niên đội mũ vẫn nhanh chóng hiểu ngầm, hất cằm về phía nhóm omega ngồi trên ghế, "Đương nhiên, không thấy bọn kia mặc quần áo đẹp đẽ sao, bọn họ đều xuất thân thế gia quý tộc, không giống với chúng ta, đại đa số đều có phụ thân là lãnh đạo đế quốc, có khi còn quan hệ với hoàng gia."

Hoàng gia....

Nét mặt Thẩm Tu Vân không thay đổi, nhưng trong lòng lại có chút khó hiểu.

Có quan hệ với hoàng gia, quý tộc, vì sao lại bị đưa tới chỗ này? Hay là... nơi này là nơi bồi dưỡng thích khách để hoàng thất sử dụng?

"Đều nói không có địa vị nhất trong đế quốc chính là beta, ta thấy, thảm nhất kỳ thực chính là chúng ta mới đúng. Nếu xuất thân quý tộc còn tốt, sau khi bị alpha chọn, dựa vào thế lực của gia tộc, cũng có thể sống một đời an ổn vô lo. Nếu không có núi để tựa, một khi alpha dấu hiệu chúng ta lại chán ghét chúng ta, liền sẽ xem chúng ta như món đồ chơi mà ban thưởng cho thuộc hạ... Cái gì tin tưởng dựa dẫm vào nhau... đều là chó má!"

Thiếu niên trong lúc nói những lời này, ánh mắt u tối ánh lên một tia căm phẫn, lại lộ ra một vẻ không cam chịu mãnh liệt, giống như bên trong là một bó mồi lửa, lúc nào cũng có thể châm.

Mấy lời này của hắn, Thẩm Tu Vân có nhiều chỗ nghe không hiểu, nhất là những từ như: a cái gì pha, bê cái chi ta, ngược lại omega thì hiểu được là chỉ bọn họ, nhưng ý nghĩa như thế nào, hắn cũng không rõ ràng. Thẩm Tu Vân cũng không hỏi nhiều, nếu bị người khác phát hiện hắn đến từ một thế giới khác thì sẽ rất phiền phức. Mà những nghi vấn này, hắn tin tưởng cũng sẽ tìm được đáp án trong thời gian ngắn thôi.

Về phần bị người xem như món đồ chơi tùy ý cấp cho thủ hạ...

Hắn ngược lại thật muốn xem xem, ai dám coi Thẩm Tu Vân hắn như luyến đồng mà nuôi dưỡng trong nhà.

Đoàn tàu bay đi vun vút, ngọn đèn dưới tốc độ di chuyển nhanh chỉ còn là một chuỗi ánh sáng nối liền, giống như một khe nứt giữa không gian u ám, không bao lâu liền vượt qua một nửa tinh cầu, đến căn cứ huấn luyện.

Có thể nói, toàn bộ tinh cầu Mai tả đều là để phục vụ căn cứ huấn luyện omega, đại bộ phận lục địa đều bị căn cứ chiếm đóng, bên ngoài chỉ còn vài cửa hàng rải rác cùng nơi ở cho công nhân. Nơi này không cho phép alpha xuất nhập, mọi công việc đểu là do beta đảm đương, quân đoàn chỉ có thể bảo hộ từ xa, không phải tình huống khẩn cấp không được đặt chân đến tinh cầu, người trái lệnh, nhẹ nhất cũng bị phạt tù năm năm.

Cuối đường chân trời, một tòa tường thành cao to mắt nhìn không đến đỉnh cuối cùng cũng xuất hiện trong tầm nhìn, đó là tường thành bảo hộ bên ngoài của căn cứ, làm từ loại hợp kim kiên cố nhất, bên trên có lưới năng lượng bảo hộ, còn có camera giám sát và còi báo động, một khi gió động cỏ lay, binh đoàn 25 trú đóng bên ngoài tinh cầu sẽ võ trang đầy đủ mà đuổi tới trong vòng một phút. Ngoại thành cao 100m, cho dù đứng xa 10 thước cũng không nhìn đến đỉnh.

Khi đoàn tàu đến dưới chân tường thành liền thả chậm tốc độ nhưng vẫn  không ngừng lại. Chỉ thấy một chỗ nào đó trên tường thành, đối diện đoàn tàu, bỗng nhiên hiện ra một khối ánh sáng trắng hình vuông. Khi ánh sáng trắng biến mất, một cái cổng lớn rộng mở, đoàn tàu vào cổng, chính thức tiến vào bên trong căn cứ.

Cách một bức tường, một cánh cửa ngăn, là hai thế giới khác biệt.

Nhóm omega ở đây đều hiểu rõ điều này. Có vài người bình thản mà tiếp nhận vận mệnh của mình, mà cũng có vài người, vào thời điểm này, ánh mắt ảm đạm, mạnh mẽ đem cảm giác không tình nguyện dấu dưới đáy lòng.

Đoàn tàu đi thằng đến dưới chân nội tường thành mới ngừng hẳn lại, cửa xe mở ra, một beta đứng trước cửa, quân trang xanh lục phẳng phiu thấm đẫm nước mưa. Hắn mỉm cưới, mang loa để âm thanh truyền khắp thùng xe.

"Hoan nghênh quý vị tiên sinh và tiểu thư đến căn cứ Mai Tả, tin rằng trong ba năm thời gian sắp tới, cùng tạo ra một đoạn ký ức tốt đẹp." Nói xong, rất lễ độ mà vòng tay cuối đầu chào.

"Căn cứ có quy định không được mang theo vật dụng cá nhân, như vậy, hiện tại, xin mời các ngài bỏ xuống hành lý cá nhân và cởi hết quần áo trên người. Các vị tiên sinh xin mời xuống xe từ cửa bên trái, các vị tiểu thư xin mời xuống xe từ cửa bên phải, bên trong cửa thành sẽ có nhân viên chuyên môn cung cấp quần áo mới cho các vị."

Lời vừa ra, trong tàu một mảnh xôn xao, một ít omega xuất thân quý tộc ngược lại có vẻ trấn định, bởi vì họ đã sớm được nghe quy củ từ các vị trưởng bối. Những người giật mình đều là tần lớp bình dân, bọn họ hoặc là omega do chiến loạn mà lưu lạc nhân gian hoặc là con nối dòng đột biến gien do beta sinh, cho nên cũng không hiểu rõ về thế giới omega như vậy.

"Hừ, từ đây trở đi không phải là tự mình bắt đầu hay sao?" Thiếu niên lúc trước nói chuyện với Thẩm Tu Vân lạnh lùng cười nói "Đâu chỉ quần áo, lòng tự tôn cũng bị lột sạch".

Đang lúc thiếu niên vì không có nhân quyền mà cảm thấy phẫn nộ, lại kinh ngạc phát hiện thiếu niên mặc vải bố vừa nãy vẫn đứng ở ngay cửa vậy mà không nói một tiếng đã cởi sạch, động tác thong dong tự nhiên thật giống như không ý thức được mình đang còn ở nơi công cộng.

Một thân thể duyên dáng, cứ như vậy không hề che dấu mà bại lộ dưới ánh sáng ngọn đèn chói lòa, mà chủ nhân của nó, lại thờ ơ.

"Như vậy, được rồi chứ?"

Ngay cả quản lý viên đứng bên cạnh, bởi vì thiếu niên này cởi đến sạch sẽ mà cũng cảm thấy hơi kinh ngạc, đến khi nghe thấy một âm thanh nhẹ nhàng vang lên, mới kịp phản ứng, đúng là thiếu niên này lại đang hỏi mình. Sau đó lại đối diện một cặp mắt không chút cảm xúc, trong lòng mãnh liệt nhảy dựng. Omega này quá đẹp, độ tinh thuần huyết thống nhất định là cực cao.

"Được, được rồi." Quản lý viên có chút kinh ngạc mà gật đầu, hắn làm công việc này nhiều năm như vậy, còn chưa bao giờ thấy một omega như người này, sau khi nhận lệnh cưỡng chế bỏ quần áo, trên mặt vẫn bình tĩnh không có một biểu tình gì.

Không, cái gì cũng không có.

Không có thẹn thùng, không có khó xử, không có phẫn nộ không cam chịu... hoàn toàn không có gì cả.

Thiếu niên không nói thêm, rũ ánh mắt, trần như nhộng mà đi ra khỏi đoàn tàu, bước vào giữa màn mưa. Nước mưa nhanh chóng làm ướt mái tóc đen của hắn, nhỏ nước tích tích, dán vào trên trán. Mà hắn lại không có chút phản ứng nào, trực tiếp đi về hướng cửa chính nội thành.

Tuy nói hiện giờ giới tính không còn chia nam nữ, nhưng trong quan niệm truyền thống của mọi người vẫn còn sót lại một chút phân biệt nam nữ , cho nên sau khi xuống tàu, nam omega cùng nữ omega bị cách ly, chia ra sinh hoạt.

Cổng nội thành chia làm hai, nam trái nữ phải, giữa hai cánh cửa có mạng lưới ánh sáng, nhìn không tới bên kia.

Cổng thành có trang bị một cơ quan, khi một người đi tới, sẽ gặp một dòng nước mạnh mẽ từ giữa không trung chảy xuống, đem thân thể omega này tẩy sạch sẽ, sau đó đi tiếp tới vài bước sẽ là thiết bị tự động hong khô, bên cạnh có nhân viên đưa trang phục. Omega sau khi mặc quần áo tử tể, liền đứng trên một cái dụng cụ, dụng cụ này sẽ tự động đo lường mức độ thuần huyết, sau đó được ký xác nhận từ kí lục viên, dựa vào căn cứ này, phân chia bọn họ thành những cấp bậc khác nhau.

Thẩm Tu Vân phát hiện mình là người đầu tiên từ đoàn tàu đi xuống, liền cố ý thả chậm bước chân, đến khi có người từ phía sau vượt qua mình, mới im hơi lặng tiếng nhập vào trong đội ngũ. Bởi vậy trong đội ngũ lúc này, hắn tuy rằng kiểm tra trước, nhưng cũng không phải nằm trong vài người đi đầu, đợi một lúc mới đến lượt.

Sau khi bị thô bạo tẩy sạch, nhận được y phục của mình, Thẩm Tu Vân mặc xong, bước lên dụng cụ trước mặt. Nhân viên phụ trách giám sát thao tác máy móc cũng giống như cũ, không hề để ý mà bấm nút đo lường, dụng cụ khởi động, một luồng ánh sáng chảy khắp thân thể Thẩm Tu Vân, Thẩm Tu Vân theo bản năng muốn trốn chạy, nhíu mi, yên lặng nhịn xuống, mặc cho ánh sáng tán loạn trong thân thể, đến khi biến mất mới thôi.

Ký lục viên vừa làm tốt cho người trước, không nâng mắt mà liếc nhìn kết quả, sau đó tay cứng đờ, mãnh liệt ngẩng đầu lên, không dám tin mà nhìn chằm chẳm kết quả trên màn hình, cho rằng máy móc bị lỗi.

"Ngươi đi xuống, kiểm tra lại." Ký lục viên nói với Thẩm Tu Vân

Thẩm Tu Vân nghe lời làm theo.

Ký lục viên lúc này nhìn chăm chăm con số đang nhảy không ngừng trên màn hình, không dám chớp mắt, cho đến khi ngừng lại, hắn xác định hai mắt của mình không hoa, con số kia, đúng là 99.99%

Phẩm chất omega, đều được phân chia dựa vào độ thuần huyết, huyết thống càng thuần, không chỉ năng lực sinh dục mạnh, trứng khỏe, nếu như phối với omega thuần huyết là alpha có thân thể tố chất cực kì ưu tú, thì khả năng sinh beta là vô cùng nhỏ. Bởi vậy omega có huyết thống tinh khiết cao đều vô cùng trân quý, hơn nữa cũng vô cùng ít, sẽ dễ dàng làm cho bất kì một alpha nào cũng phát cuồng, trở thành đối tượng để alpha tranh đoạt. cho nên trước nay những omega có huyết thống tinh thuần đều sẽ bị hoàng thất chiếm hữu, các quý tộc cũng muốn nhúng chàm.

Độ thuần huyết nếu trên 89% đã là cực phẩm, có thể vượt qua 95% trong lịch sử cũng chỉ có một người, chính là mẫu thân của đương kim Thất hoàng tử. Mà thiếu niên trước mắt này, độ tinh thuần của hắn vậy nhưng tới 99.99%, gần như thuần túy.

Đây quả thực chính là... kỳ tích.

Thẩm Tu Vân không biết vì sao vị kí lục viên kia lại dùng ánh mắt kinh dị như thế mà nhìn mình, thấy hắn không nói thêm gì, liền đi xuống khỏi dụng cụ, đi qua cổng nội thành, tiến vào căn cứ.

Nội thành cao 200m, phòng ngự so với ngoại thành còn nghiêm ngặt hơn. Thẩm Tu Vân đi vào trong bức tường vây này, bỗng nhiên quay đầu lại nhìn thoáng qua. Tường thành nguy nga, bóng dáng không thể vượt qua chiếu vào đáy mắt bình tĩnh vô ba của hắn.

Một ngày nào đó, hắn sẽ rời nơi này đi, theo cách của hắn.

Chương 3

Chỗ ở do căn cứ huấn luyện cung cấp, ngoài ý muốn của Thẩm Tu Vân, điều kiện vô cùng tốt.

Nhớ rõ đời trước lúc bị đưa ra hoang đảo huấn luyện, bọn họ đều là bọn nhóc 7,8 tuổi, không phân biệt nam nữ cùng ở tại một căn nhà tranh, lúc đầu bọn họ còn chê nhà cỏ dơ, kết quả hôm sau liền bị xua vào giữa rừng rậm, giữa một đám mãnh thú ăn thịt người. Sau ngày đó, còn sống thoát khỏi rừng rậm chỉ còn không đủ năm phần, đến buổi tối, không ai còn ghét bỏ nhà cỏ điều kiện đơn sơ, bởi vì, có thể còn sống nhìn mặt trời ngày mai, đã là may mắn lớn nhất.

Omega là vật tư trân quý, suy xét đến đa số omega đều thật mảnh mai, nhất là những omega xuất thân quý tộc càng để ý sinh hoạt vật chất, cho nên căn cứ đều cấp cho mỗi người một gian phòng, trang hoàng bên trong không xa hoa, nhưng đều là gối ấm giường thơm, đồ vật tinh xảo.

Thẩm Tu Vân đi vào gian phòng của mình không bao lâu, liền có người máy thông minh chuyên môn đưa cơm đến, hắn không chút khách khí mà ăn sạch, ăn no bụng liền lên giường ngủ, không quan tâm gian phòng được bố trí như khuê phòng nữ tử, thậm chí ngoài giường, hắn cũng không để ý trong phòng còn những gì. Bởi vì Thẩm Tu Vân nghĩ, có lẽ hôm nay chính là ngày cuối cùng ấm no vô lo, nơi này chẳng qua chỉ là một chỗ nghỉ tạm. Ngày mai, có lẽ chính là một cơn ác mộng, một trận đổ máu, bước vào Tu La chi lộ.

Hình thức quản lý của căn cứ huấn luyện cũng giống như ký túc xá trường học, dựa vào độ tuổi vào căn cứ mà chia omega thành 3 cấp, sau đó dựa vào độ tinh thuần huyết thống mà chia lớp. Độ thuần huyết của Thẩm Tu Vân là 99.99%, trong một đêm tin tức truyền khắp căn cứ, tự nhiên được xếp vào lớp có độ thuần huyết cao nhất, ban A.

Sáng sớm hôm sau, nhóm omega năm nhất mới tới còn đang dùng cơm liền nhận được học biểu do người máy đưa tới, chứa đầy chương trình huấn luyện của bọn họ.

Khi Thẩm Tu Vân nhìn đến chương trình huấn luyện, phát hiện cách thức sử dụng từ ngữ hơi khác lạ, nhưng vẫn có thể xem hiểu. Chương trình học chia theo vòng tuần hoàn bảy ngày, gồm những môn như "Lý luận chủ đạo, Huấn luyện thể năng, Lễ nghi giao tiếp.. tuy rằng từ ngữ có chút xa lạ, nhưng đoán đoán nghĩ nghĩ, Thẩm Tu Vân mơ hồ cảm thấy cũng không khác biệt lắm so với các loại huấn luyện kiếp trước đã trải qua.

Ăn sáng xong, Thẩm Tu Vân lén dấu đi một phần thịt khô và bánh rán để phòng ngừa khi cần thiết, còn làm bể một cái chén, chọn mảnh bén nhọn sau đó cắt một mảnh vải nhỏ từ bức màn cửa gói lại nhét vào giày, gom hết những mảnh vỡ còn lại ném vào thùng rác, thu dọn xong mới đi đến lớp học.

Phòng học năm nhất cố định ở tầng chót của tòa tháp, bên ngoài được bao bọc bởi nhiều tầng phòng hộ, một khi xuất hiện nguy hiểm sẽ được quân đoàn ưu tiên đến bảo vệ đầu tiên, không chỉ có tầm nhìn tốt nhất, cũng là phòng học an toàn nhất trong căn cứ. Những người được phân vào ban A, nếu không có biến cố gì xảy ra, về sau đều sẽ kết hợp cùng thành viên hoàng thất, trong số bọn họ tương lai có thể có một vị mẫu thân của hoàng tử, địa vị tất nhiên là vô cùng tôn quý, huống chi đại bộ phận omega thuần huyết đều xuất thân quý tộc, cho nên đồ vật bọn họ sử dụng tất nhiên là thượng phẩm.

Thẩm Tu Vân đến khá sớm, nhưng trong phòng học đã có sẵn vài người, hơn nữa cũng không biết vì sao, hắn vừa đi vào mọi người đều hướng ánh mắt về phía hắn, mang đủ loại cảm xúc phức tạp, có ghen tị, có hâm mộ, nhiều nhất vẫn là kinh ngạc. Giác quan của Thẩm Tu Vân vẫn luôn mẫn cảm, vì vậy tuy luôn cúi đầu, lại vẫn đem tất cả phản ứng của mọi người thu vào mắt. Nhưng hắn không tỏ ra bất kỳ một phản ứng nào, tìm một chỗ ngồi xuống trong căn phòng hình tròn, lẳng lặng nhắm mắt dựa vào tường, lọn tóc đen rũ xuống trước trán, che khuất đi đôi mắt, nếu không có người đặc biệt chú ý đến, sẽ thật khó lòng nhận ra hắn.

Mỗi một thích khách đều phải có năng lực làm mờ nhạt cảm giác tồn tại của bản thân, đó cũng là tố chất cơ bản cần thiết nhất, về mặt này Thẩm Tu Vân luôn làm thật tốt, nhưng hôm nay năng lực này tựa hồ không nhạy, bởi vì trong vòng hơn mười phút đồng hồ kế tiếp, mỗi khi có người đi vào phòng học đều đem ánh mắt nhìn về phía hắn, không hề lãng tránh mà nhìn chằm chằm.

Thẩm Tu Vân cúi đầu, hơi nhíu nhíu mi.

Đến tột cùng là xảy ra vấn đề gì? Vì cái gì hắn lại chọc người chú ý như vậy?

Nghĩ lại từ ngày hôm qua đến nay, Thẩm Tu Vân nhanh chóng nhớ đến cái máy kiểm tra đo lường kia, nhớ rõ ký lục viên khởi động dụng cụ đó cũng vào lúc xuất ra kết quả mà kinh ngạc nhìn hắn, nói cách khác, vấn đề chính là tại cái máy kia? Nhưng con số kia đại biểu cho điều gì chứ?

Lúc Thẩm Tu Vân còn đang tự hỏi, ngoài cửa truyền đến một trận xôn xao, bốn năm người cùng một lúc đi vào phòng học, trong đó có một thiếu nữ tóc nâu óng ánh bị vây vào giữa, dáng vẻ vô cùng xinh đẹp, đồng thời vẻ mặt cũng vô cùng cao ngạo. Lúc nàng tiến vào, Thẩm Tu Vân rõ ràng cảm nhận được một nguồn địch ý mãnh liệt, không tránh khỏi ngẩng mặt nhìn thoáng qua, đối diện với ánh mắt thiếu nữ. Nhận thấy Thẩm Tu Vân nhìn mình, thiếu nữ tựa như nhìn thấy một món đồ dơ bẩn, nhíu nhíu mày khinh bỉ, đưa ánh mắt đi chỗ khác, ngẩng cao đầu đi đến vị trí chính giữa phòng học ngồi xuống, những người ở xung quanh nàng cũng lần lượt ngồi vào mấy vị trí xung quanh.

Mọi người nhanh chóng tới đông đủ, môn đầu tiên là Lý luận chủ đạo, một thầy giáo Beta đi tới, lấy ra hoa kính trên mũi chiếu lên màn hình toàn tức, bắt đầu dạy những thường thức omega cơ bản, cùng với đề cương của chương trình học trong căn cứ huấn luyện.

Kỳ thật mấy thứ này, những người xuất thân thế gia đều đã biết, cho nên đại đa số đều không thật nghe giảng, ngược lại cứ lũ lượt quay đầu nhìn Thẩm Tu Vân, omega có độ thuần huyết trăm năm khó gặp trong truyền thuyết. Sự xuất hiện của hắn quá mức chấn động, nghe nói tư liệu cũng đã được đưa đến trên tay Kelmis bệ hạ. Lúc này các đài truyền thông đều đang thay nhau đăng tin trong đế quốc xuất hiện một omega thuần huyết cao, hơn nữa còn là xuất thân bình dân, lại còn không biết từ trong góc một tinh cầu xa xôi nào nhảy ra đến.

Một omega huyết thống tinh thuần như thế, lại xuất thân bình dân, về sau số phận hắn sẽ thế nào.

Nghĩ đến chuyện này, rất nhiều omega sinh lòng ghen tị đối với Thẩm Tu Vân lại cảm thấy vui khi người gặp họa, một kẻ nghèo hèn như vậy ngay từ ngày đầu tiên đến căn cứ đã gây ra náo động không nhỏ khiến cho bọn họ ganh tức không thôi.

Thẩm Tu Vân cũng không đáp lại những ánh mắt đó, chỉ nghiêm túc nghe giảng bài, nhưng mà cảm xúc trong mắt, từ lạnh nhạt ban đầu... đến khiếp sợ, cuối cùng toàn bộ hóa thành cuồng nộ cùng sát ý nồng đậm.

Thì ra nhân loại sau khi tiến hóa qua hàng ngàn năm, dần dần hình thành ba loại giới tính, không còn phân chia nam nữ nữa, mà đã thành một đặc thù khác. Ba loại giới tính khác nhau là alpha beta và omega, mà hắn, Thẩm Tu Vân cũng chính là một omega, một chủng loại đến mười tám tuổi sẽ động dục như động vật, sẽ khát vọng một alpha đến chơi. Càng làm cho Thẩm Tu Vân không dám tin chính là, sau khi omega cùng alpha kết hợp, omega thế nhưng sẽ mang thai sinh con! Nam omega lúc mang thai thậm chí sẽ kích hoạt ẩn tính giống như đặc thù của nữ tính, sẽ có sản nhũ!

Mà căn cứ huấn luyện này, cũng không huấn luyện những chuyện như Thẩm Tu Vân nghĩ.

Huấn luyện thể lực... nghĩa là rèn luyện lực chân và eo để có thể chống đỡ với thể năng mạnh mẽ của alpha trong lúc giao hợp.

Huấn luyện tính nhẫn nại... nghĩa là cho bọn họ dùng dược phẩm bắt chước bệnh trạng của thời kỳ động dục, để có thể khống chế tin tức tố, hấp dẫn và điều chỉnh theo cảm xúc của alpha.

Lễ nghi giao tiếp... chính là học tập các loại kỹ năng lấy lòng alpha. Từ ăn diện chải chuốt, đến nấu nướng, tán tỉnh, đều có nhân viên chuyên môn chỉ dạy.

Nội tâm Thẩm Tu Vân một trận phiên giang đảo hải, phẫn nộ cùng khiếp sợ đan xen với nhau, lửa giận cuồn cuộn ngập trời chực muốn phá nát chút bình tĩnh kiềm chế cuối cùng của hắn.

Hắn? Thẩm Tu Vân? Sẽ thành một quái vật sinh con cho đàn ông còn cho bú sữa?

Haha thật là truyện cười lớn nhất thiên hạ.

Thời điểm giảng viên bắt đầu giảng đến đoạn omega vào nhũ kỳ, nhất là nam omega nên làm thế nào chăm sóc bổ dưỡng để có thể nhanh chóng tạo sữa, Thẩm Tu Vân rốt cuộc mạnh mẽ bật đứng lên khỏi chỗ ngồi. Giảng viên đeo mắt kiếng bị dọa sợ, khó hiểu mà nhìn Thẩm Tu Vân, được đáp lại bằng cặp mắt đen sâu thẳm lạnh lùng nhìn chằm chằm, lão beta đáng thương chịu không nổi mà sợ run cả người. Mà những học sinh khác trong lớp cũng quay đầu nhìn Thẩm Tu Vân, sau một khắc im lặng lại không hẹn mà cùng quay trở lên. Vào đúng lúc này, chuông tan lớp vang lên, Thẩm Tu Vân sắc mặt thâm trầm, thân thể cứng ngắt đi ra khỏi phòng học. Mà nhóm omega phía sau hẳn lúc này lại bàn tán tung trời.

"Tên kia thật không có giáo dưỡng, ngay lúc giảng viên giảng bài dám đứng lên."

"Đúng đó đúng đó, cho rằng độ thuần huyết của mình cao thì không cần hiểu chuyện sao? Tiểu thư Miffy của chúng ta cũng có độ thuần huyết 97% đó, hơn nữa còn là cháu gái của Tổng tư lệnh, một tên bình dân như kia làm sao so sánh được!"

Giữa những tiếng nghị luận, tiểu thư tóc nâu sóng sánh kia hừ lạnh một tiếng, cũng đứng lên, bước nhanh ra khỏi phòng học.

Nội tâm Thẩm Tu Vân bốc hỏa, các loại cảm xúc cố chấp điên cuồng va chạm trong lòng, hắn cố ép bản thân tỉnh táo lại, cũng vẫn không cách nào tiếp thu thế giới hoang đường này. Đang lúc trong lòng phiền não, bỗng nghe thấy phía sau truyền đến một chuỗi tiếng bước chân dồn dập.

"Ngươi chính là omega có huyết thống tinh thuần 99.99% kia phải không?" Một giọng nói êm tai vang lên.

Thẩm Tu Vân quay đầu lại, nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp mang địch ý với mình đi tới, khuôn mặt xinh đẹp đúng là thể loại mà kiếp trước Thẩm Tu Vân yêu thích, chẳng qua lúc này Thẩm Tu Vân không có tâm tình dây dưa với nữ nhân, hơn nữa vừa nãy người đẹp này còn mang thần sắc tràn ngập khinh thường cùng bất mãn, một chút cũng không làm người thích.

"Sao? Ỷ độ thuần huyết cao muốn ở trong này làm mưa làm gió sao?" Miffy thấy đối phương không có ý trả lời câu hỏi của mình, rất không vui, lại đuổi theo vài bước, hai tay khoanh lại, hất cằm, khinh miệt nói : "Ngươi cho rằng chỉ dựa vào ngươi, sau này có thể được hoàng tử điện hạ chọn sao? Nói cho ngươi biết, đừng có hy vọng! Ngươi chỉ là một tên dân đen thô bỉ đê tiện... A!"

Miffy còn chưa nói hết lời, chỉ cảm thấy thân ảnh trước mắt chợt lóe, bị người hung hắn đẩy dính lên tường, tiếp đó liền thấy một omega thiếu niên cao hơn mình nửa cái đầu, buông mắt nhìn xuống nàng, một tay đặt bên hông nàng, một tay chống trên tường, đem nàng vây tại giữa bức tường cùng thân thể hắn. Thẩm Tu Vân nhíu mày nhìn thiếu nữ trong ngực, đưa tay nắm cằm của nàng, ép nàng nhìn lên, đôi mắt đen nhìn thằng nàng, thấp giọng nói: "Mỹ nhân, nhất là mỹ nhân như ngươi vậy, vẫn nên dịu dàng trang nhã một chút."

Miffy kinh ngạc nhìn cặp mắt đen thâm thúy cách mình thật gần, hơi thở nóng bỏng phả qua bên tai, bỗng nhiên cảm thấy tim đập mạnh hơn, mặt hơi đỏ, mi nhẹ run, lại không dám nhìn thằng vảo cặp mắt kia.

Thẩm Tu Vân nói xong liền buông Miffy ra, một mình yên lặng bỏ đi. Đến khi đã đi rất xa, Miffy vẫn còn dựa vào trên tường, mắt mở to, một lát sau chân liền mềm nhũng té ngồi xuống đất.

Trời ạ!

Nàng... nàng không phải có vấn đề chứ?!

Ấy vậy mà lại nảy sinh cảm giác đối với một omega?

Chẳng lẽ do gen?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp