Thích Khách

Chương 138 139 *


1 năm

trướctiếp


Chương 138

Khi Thẩm Tu Vân mở mắt ra, phát hiện đã ở trong hang động lần trước, những viên đá mang theo ánh sáng tím xanh khảm trên thạch động đang phát ra ánh sáng nhu hòa, xinh đẹp dị thường, có tiếng bước chân hỗn độn xung quanh, một mảnh ồn ào, thỉnh thoảng còn có tiếng quân lệnh và những tiếng động nhỏ.

"Tu Vân? Ngươi tỉnh?" Lezar cảm nhận được động tác của Thẩm Tu Vân, lập tức hỏi.

Lúc này Thẩm Tu Vân mới nhận thấy mình đang nằm trên mặt đất, dựa lưng vào lồng ngực Lezar.

"Ta... xảy ra chuyện gì?" Thẩm Tu Vân cảm thấy đau đầu, nhưng cẩn thận nghĩ lại, lại không thể nhớ nổi vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.

"Sương đen bao phủ chiến hạm của chúng ta, sau đó ngươi ngất đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Thẩm Tu Vân lắc đầu, đứng lên. Gần đó có người nhìn thấy hắn tỉnh lại, lộ vẻ vui mừng. Evan, Mike và vài quan quân cấp cao đi đến, thấy Thẩm Tu Vân không việc gì mới nhẹ nhàng thở ra.

"Nếu Thẩm Tu Vân tướng quân không có việc gì, chúng ta chuẩn bị tiến vào hang động đi." Lezar nói với mọi người.

Nơi họ đang đứng là cửa hang, diện tích vô cùng rộng lớn, cách đó không xa là hơn mười chiếc quân hạm, một vài sĩ binh đang bận rộn kiểm tra quân hạm. Tiểu Lam Điểu Tân Lai là cơ giáp sư, bận rộn qua lại giúp mọi người xem xét cơ giáp, bảo đảm tất cả không bị áp lực vừa rồi ảnh hưởng.

Thẩm Tu Vân nhìn qua mười chiếc chiến hạm, mặc dù có năng lượng bảo hộ, nhưng đều bị hư hỏng nhỏ, cho đến khi ánh mắt hắn dừng lại trên chiến hạm hoàng gia, mới ngưng lại.

"Lông tóc vô thương, phải không?" Lúc này Lezar đi tới, tựa hồ biết được Thẩm Tu Vân đang nhìn cái gì.

"Không phải ngươi nói sương đen bao bọc lấy chiến hạm hoàng gia?"

"Phải."

Thẩm Tu Vân nhớ tới tình cảnh Lezar bị sương đen bao phủ lần trước.

"Chúng nó bao bọc chiến hạm hoàng gia, không phải là công kích, mà là bảo hộ." Quả nhiên, Lezar nói.

Thẩm Tu Vân nhìn Lezar, khẽ nhíu mày, nhưng đại não vẫn cứ trống rỗng, đối với chuyện mình vưa rồi vì sao lại té xỉu hoàn toàn không ấn tượng.

Hang động vẫn giống như lần trước, cuối hang động rộng lớn có một lối ngầm dẫn vào, Thẩm Tu Vân để cho Evan mang theo một ít người thủ ở đây, bảo những người khác kiểm tra trang bị vũ khí trên người, theo sau hắn và Lezar tiến vào hang.

Lần trước Thẩm Tu Vân chính là ở ngay hang động hẹp này lọt vào công kích của trùng tộc, lúc này suất lĩnh mọi người lại càng thêm đề cao cảnh giác, Lezar đi theo ngay phía sau hắn, nói muốn một đội tiên phong đi đến trước Thẩm Tu Vân, lại bị Thẩm Tu Vân ngăn lại.

"Ta có thể cảm nhận được trùng tộc, ta tiên phong là thích hợp nhất, những người khác đi trước chỉ có thể biếu không mạng."

Lời nó này của Thẩm Tu Vân nhanh chóng lan truyền trong đội ngũ, kẻ lúc trước từng tỏ ý nghi ngờ Thẩm Tu Vân và Lezar chỉ có chung một cơ giáp làm thế nào xuyên qua được lỗ trùng lại nhỏ giọng nói Thẩm Tu Vân kiêu ngạo tự phụ, thân là tướng lãnh omega, nhưng lại hoàn toàn không để sĩ binh alpha vào mắt. Có điều, lần này hắn lại không thu được bao nhiêu phụ họa, ngược lại bị vài sĩ binh binh đoàn Vinh Quang lần trước nhờ Thẩm Tu Vân mà tìm được đường sống trong chỗ chết châm chọc đôi câu.

"Nhưng mà, vì sao Thẩm Tu Vân tướng quân có thể cảm nhận được tin tức tố của trùng tộc chứ? Nghĩ lại thì thật là kỳ lạ a..." Tên kia thấy không ai để ý tới mình, lại đổi để tài.

Vào thời khắc khẩn trương này, tuy rằng không ai đáp lời hắn, nhưng không phải không thừa nhận, vấn đề này đúng là nghi ngờ trong lòng rất nhiều người.

Vì sao Thẩm Tu Vân có thể cảm nhận được tin tức tố của trùng tộc?

Hiện nay cho dù dùng bất cứ thiết bị đo lường kiểm tra cao cấp tiên tiến tối tân thế nào cũng không thể dò xét được tin tức tố của trùng tộc, vì sao chỉ có mỗi một mình Thẩm Tu Vân, một omega bình thường của nhân loại, sẽ đặc biệt như vậy? Hơn nữa vừa rồi vì sao hắn lại ngất đi? Hắn và trùng tộc rốt cuộc là có mối quan hệ thế nào?

Kỳ thật cũng không thể trách mọi người hiện giờ đều trông gà hóa cuốc, luôn dùng thái độ cẩn thận dè dặt đối với mọi nghi vấn. Lần này phương thức nghịch tập của trùng tộc quá mức quỷ dị, không chỉ lợi dụng gen của nhân loại, ăn mòn khống chế ý thức của nhân loại, thậm chí còn có thiên ti vạn lũ quan hệ với alpha và omega. Có điều, ngay cả viện khoa học và hội nghị cũng không có bất cứ dị nghị nào với Thẩm Tu Vân, như vậy chắc cũng không có vấn đề gì đâu...

Hang động tựa như sâu không thấy đáy, đại khái sau khi đi được hai giờ, bọn Thẩm Tu Vân vào đến nơi lần trước giao chiến với Phạm Tư Đức. Nơi này tựa như cũng không có ai đến sau khi bọn họ rời đi lần trước, bên đường còn có mấy thi thể của trùng tộc, đã từng là chiến trường, thi cốt ngang dọc, chừng hơn mấy chục bộ thi thể của trùng tộc, huyết nhục đã sớm khô cạn, chỉ còn lại sâm sâm bạch cốt.

Lúc này, chợt nghe thấy có người quát to trong đội ngũ phía sau.

"Xảy ra chuyện gì?" Thẩm Tu Vân đi đến nơi đang xôn xao, thấy một sĩ binh sắc mặt trắng bệch mà chỉ vào một cỗ thi thể.

"Cái này... người này... ta biết hắn."

Thẩm Tu Vân nhìn vào thi thể mà người kia đang chỉ, nhận ra cấp bậc trên quân hàm, là Phạm Tư Đức.

"Ngươi biết hắn? Hắn là ai vậy?" Thẩm Tu Vân thấp giọng hỏi binh sĩ kia.

"Trước kia hắn là người cùng thôn với ta, ta nhớ rõ hắn, nhìn chiếc nhẫn trên tay hắn kia."

Mọi người nhìn theo, phát hiện trên tay thi cốt đúng là có một chiếc nhẫn, một chiếc nhẫn mộc mạc, nhìn không chút thu hút, mà ngay cả Thẩm Tu Vân đã từng giao thủ với Phạm Tư Đức nhiều lần như vậy cũng chưa từng chú ý tới món đồ này.

"Sao vậy?"

"Chiếc nhẫn này thật ra là của đệ đệ hắn, đệ đệ của hắn rất nổi danh trong thôn chúng ta, hành tinh của chúng ta hoang vắng bần cùng, đệ đệ của hắn chính là beta duy nhất thi đậu vào học viện quân sự trong vòng mấy mươi năm qua, là một thanh niên vô cùng sáng sủa thông minh. Tiếc là về sau lại chết, nghe nói đắc tội với alpha quý tộc ở tinh cầu Lama. Từ đó về sau người trong thôn ta cũng không còn nhìn thấy hắn, cũng không biết hắn đi đến chỗ nào... hắn là một đại ca thật tốt, cùng với đệ đệ hai người sống nương dựa vào nhau, vì chu cấp cho đệ đệ vào học viện chỉ huy, hắn làm công vất vả trong nhà xưởng, sống cực khổ, vốn tưởng rằng đệ đệ gia nhập quân ngũ có thể đổi đời, ai ngờ cuối cùng..."

Sĩ binh thoạt nhìn có chút bi thương, hốc mắt cũng đỏ lên, tựa hồ có giao tình không nhỏ với Phạm Tư Đức khi còn sống.

Mọi người nghe xong đều im lặng, trong quân đội alpha đại quý tộc chèn ép beta bình dân cũng không phải chuyện gì mới lạ, vận khí không tốt bị các quý tộc giết chết tìm khắp cũng không nơi nào minh oan, đệ đệ của người này có vẻ cũng xui xẻo, hoặc cũng có thể là đầu óc không linh hoạt, không biết ôm đùi quý tộc trở thành pháo hôi vô tội, hoặc chính là... quá đẹp. Trong quân đội cũng không ít con cháu quý tộc thích beta có dáng vẻ xinh đẹp, nếu theo đuổi không được, cũng không để cho đối phương sống tốt, beta bị cường bạo đều rất thảm, có khi thậm chí còn thê thảm hơn cả omega bị vứt bỏ. Ít ra omega còn có năng lực sinh dục ưu tú, cho nên cũng được pháp luật bảo hộ nhất định, beta lại không được như vậy.

Thẩm Tu Vân nghĩ đến dung mạo Phạm Tư Đức, tuy rằng vì đôi mắt không đồng tử mà có vẻ đáng sợ, nhưng không thể phủ nhận rằng hắn cũng thật anh tuấn, nếu là thân đệ đệ, rất có thể cũng là một mỹ nam tử. Nhớ tới lúc trước ở đấu trường Solomon, lần đầu tiên khi Phạm Tư Đức có ý đồ lôi kéo Thẩm Tu Vân đã từng nói hắn có một đệ đệ, đáng tiếc là đã chết, khi đó Thẩm Tu Vân không có hứng thú hỏi, Phạm Tư Đức cũng không nói thêm, hắn vẫn luôn cho rằng đây chăng qua cũng chỉ  là một cái cớ mà Phạm Tư Đức lung tung đặt ra, lại không nghĩ rằng, vốn dĩ hắn quả thật có một đệ đệ.

"Tướng quân, người này cũng bị trùng tộc ăn mòn sao?" Sĩ binh nhìn Thẩm Tu Vân.

Thẩm Tu Vân gật gật đầu, sắc mặt ủ dột, nhưng cũng không nói với sĩ binh kia, người nằm trên mặt đất đó chính là tướng lãnh cao cấp nhất của trùng tộc cho đến nay, thậm chí toàn bộ thế lực lớn mạnh của trùng tộc, đều không thể tránh khỏi quan hệ với người này.

Alpha nếu bị thể sống sơ cấp của trùng tộc ăn mòn, càng tự nguyện, tỷ lệ tiến hóa càng cao, sau khi tiến hóa càng mạnh, vốn dĩ với độ thuần huyết bình thường của Phạm Tư Đức, Thẩm Tu Vân không biết vì sao cấp bậc tiến hóa lại cao như vậy, hiện giờ có thể hiểu được, hẳn là hắn hoàn toàn tự nguyện tiếp nhận sự ăn mòn của trùng tộc...

Đến tột cùng là điều gì khiến cho hắn có thể cam nguyện trở thành con rối của trùng tộc, dẫn tới bắt đầu trả thù nhân loại trên diện rộng?

Đáp án rõ ràng: là cừu hận.

Lúc này Thẩm Tu Vân đột nhiên nghĩ đến thanh âm sâu trong óc khi hắn đối mặt với sương đen kia -- báo thù.

Báo thù, muốn trả thù toàn nhân loại, cảm xúc mãnh liệt như vậy toàn bộ dung nhập vào tiếng ca bi thương mà phẫn nộ, ẩn nhẫn mà áp lực.

Vì sao thể sống sơ cấp của trùng tộc sẽ không xâm nhập beta và omega, chỉ biến alpha thành con rối, ăn mòn bọn họ, giết chết bọn họ, điều khiển bọn họ...

Giờ khắc này, có suy nghĩ nào đó chợt lóe lên, lướt qua đầu Thẩm Tu Vân.

"Tiếp tục đi tới, không cần chú ý tới thân thế những binh sĩ trùng tộc này nữa." Thẩm Tu Vân nói, sau đó tiếp tục dẫn binh đi vào sâu trong hang động.

Lezar yên lặng đi sau Thẩm Tu Vân, thừa dịp không ai chú ý nhỏ giọng nói: "Người kia là Phạm Tư Đức?"

Thẩm Tu Vân ừ một tiếng.

"Không cần đồng tình với hắn." Không ngờ lúc này Lezar lại nói một câu như vậy.

Thẩm Tu Vân nhíu mày, thật lòng, hắn có chút đồng tình với Phạm Tư Đức, cho dù người này từng làm nhiều việc ác, nhưng nghĩ tới thân thế của hắn, phản cảm mà Thẩm Tu Vân dành cho hắn tựa hồ cũng phai nhạt vài phần. Đại khái bởi vì qua một kiếp, hắn hiểu rõ cái loại cảm giác bị vây trong tầng lớp dưới đáy xã hội, tình cảnh tuyệt vọng bất lực hai đầu thọ địch. Hắn từng giết người vô số, khách hàng như Thất hoàng tử vì đấu tranh quyền lực chính trị vẫn là số ít, phần lớn người tới mua hung kỳ thật đều là vì tư thù. Đời trước hắn không chí thân, không biết tiếc nuối thèm muốn cảm giác bình yên an vui sống yên ổn là như thế nào, nhưng hắn từng gặp rất nhiều người cùng hoàn cảnh, nước mắt của bọn họ, đau đớn của bọn họ, ánh mắt mang theo sát ý của bọn họ, cuối cùng đều hóa thành một tờ giấy viết một cái tên trong tay hắn, một túi hoàng kim, một cái đầu người, cuối cùng, là kiếm của hắn, giúp bọn họ được giải thoát.

"Hắn đã bị cừu hận che mắt, vào lúc hắn hạ gối trước trùng tộc, hắn cũng đã mất đi tư cách báo thù, bởi vì hắn đã không còn là người." Lezar còn nói.

"Như vậy ngươi cảm thấy, hắn nên làm thế nào? Chẳng lẽ cứ như vậy nuốt xuống cừu hận?" Thẩm Tu Vân hỏi lại.

"Cho dù thế nào, cũng không thể liên lụy đến thiên hạ thương sinh." Lezar nhẹ giọng nói.

Thẩm Tu Vân cười, "Không hổ là Thất hoàng tử điện hạ, quả nhiên có một tấm lòng quân lâm thiên hạ."

Lezar trầm mặc một khắc, nói: "Tu Vân, không gạt ngươi, đời trước ta làm sai rất nhiều chuyện, lúc này nghĩ tới, ta nghĩ cho dù thế nào cũng sẽ không dẫm lên vết xe đổ, thậm chí vì ngươi, ta có thể không tiếc trả giá hết thảy. Nhưng hiện tại xem ra, ta đích xác làm không được. Ngày đó ngươi hỏi ta, nếu tương lai ngươi chắn đường ta, ta có sẽ hy sinh ngươi không, ta nói ta không biết. Hôm nay, ta cho ngươi câu trả lời."

Thẩm Tu Vân không khỏi thả chậm cước bộ, tựa hồ chờ đợi Lezar tiếp tục nói.

Lezar chậm rãi hít sâu một hơi, sau đó nói: "Nếu như là vì chính mình, ta tình nguyện ta chết cũng không đối địch với ngươi. Nhưng, nếu có một ngày ngươi phản bội tộc loại, ta sẽ dùng toàn lực diệt trừ ngươi, hoặc là bị ngươi giết, hoặc là giết ngươi, sau đó cùng chết với ngươi."

Lời này Lezar nói thập phần nghiêm túc, nói đến Thẩm Tu Vân có chút phát ngốc, đôi mắt Lezar nhắm chặt không thấy được ánh mắt y, điều này khiến cho người khác thật khó mà nhận ra tâm tình xao động của y, nhưng giờ khắc này, Thẩm Tu Vân mơ hồ có thể cảm nhận được, Lezar có điều ám chỉ.

Chẳng lẽ Lezar cũng hoài nghi hắn chính là cơ thể mẹ thứ hai sao?

"Thất điện hạ đang nói cái gì, Thẩm Tu Vân ta có tài đức gì mà có thể phản bội tộc loại?" Thẩm Tu Vân cười nói.

Lezar cũng cười cười, nói: "Ta cũng chỉ là so sánh."

"Rất khập khiễng, nghe cứ như là vợ chồng bất hòa sinh tử dây dưa." Thẩm Tu Vân dời mắt khỏi Lezar, cố tình dời đề tài, "Còn nói cái gì ta chết ngươi cũng chết, lời vô nghĩa nên ít nói lại một chút. Cho dù ngươi quyết tâm như thế nào, ta cũng sẽ không đáp ứng ngươi chuyện gì cả."

Lezar phản ứng mất nửa ngày, mới hiểu được Thẩm Tu Vân nói 'đáp ứng ngươi chuyện gì' là chỉ 'loại chuyện kia', lập tức mỉm cười, ngữ khí trở nên ái muội một chút, "A? Sẽ không sao? Chuyện này còn chưa chắc, có lẽ lần tới ta làm ngươi tận hứng, tướng quân cũng sẽ nguyện ý cho ta chút ngon ngọt."

Thẩm Tu Vân liếc nhìn Thất hoàng tử đang đi bên cạnh một cái, cười lạnh: "Vậy Thất điện hạ cứ đợi đi."

Một đề tài nghiêm túc được hai người không mưu mà hợp thay đổi, đoàn người cũng đã đi đến cuối hang động, chính là hắc động mà lần trước Thẩm Tu Vân nhìn thấy, những viên đá mang ánh sáng dần dần thưa đi, ánh sáng tối dần, trong hang động đen ngòm tựa hồ có gió thổi đến, sương đen quanh quẩn, lúc Thẩm Tu Vân chờ những người khác đến, sương đen rõ ràng chuyển động nhanh hơn.

"Mọi người chuẩn bị thiết bị chiếu sáng, phía trước không có nguồn sáng, chia thành từng đội mười người, cứ mười phút điểm số một lần, bất luận có bao nhiêu người đều phải báo cáo lại, rõ chưa?" Lezar hạ lệnh.

"Vâng, đã rõ!"

Đội ngũ hơn một vạn người cùng trả lời, cho dù khẩn trương, nhưng những người ở đây dù sao cũng là chiến sĩ alpha được chọn lựa kỹ càng, là những người có sức chiến đấu ưu tú của nhân loại, trong mắt những binh sĩ trẻ tuổi vẫn là lộ ra hưng phấn, có chút nóng lòng muốn thử.


Chương 139

Lúc Thẩm Tu Vân và Lezar chuẩn bị tiến vào hắc động, một sĩ binh nhanh chóng chạy tới nói nhỏ vài câu bên tai Thẩm Tu Vân, Thẩm Tu Vân nhận ra người này, hắn cũng không phải là binh sĩ, mà là trợ thủ của Laurent.

"Tình huống của Vệ Á và Ssard điện hạ không tốt, tiến sĩ nói quá trình lọc máu đang ở giai đoạn cuối, hiện giờ sức miễn dịch đối với trùng tộc trong cơ thể họ đang kịch liệt giảm sút, tiến sĩ dự đoán, hiện giờ cơ thể mẹ đã đến giai đoạn suy vong mới, nhưng bọn họ còn cần thêm thời gian để lọc hết trùng tộc trong cơ thể."

Sở dĩ Ssard và Vệ Á dù bị trùng tộc xâm lấn vào trong cơ thể nhưng vẫn bình an vô sự, chính là nhờ có gen của cơ thể mẹ mang tới tác dụng bảo hộ, một khi cơ thể mẹ tiêu vong, bọn họ cũng sẽ không khác gì với những omega bình thường khác, không thể chứa được thể sống sơ cấp, tỷ lệ tử vong gần như là 100%.

"Đại khái còn cần khoảng bao nhiêu thời gian nữa?" Lezar hỏi.

"Khoảng mười tiếng nữa."

"Nói cách khác, trong vòng mười giờ tới không thể để cho cơ thể mẹ tử vong?"

"Vâng."

Thẩm Tu Vân suy tư một khắc, nói: "Các ngươi tiếp tục ở lại chiến hạm hoàng gia cứu trị cho Ssard và Vệ Á, ta sẽ để Evan tướng quân bảo vệ cho các ngươi."

"Nhưng mà..." trợ thủ khó xử.

"Sao vậy?"

"Hiện giờ mọi thiết bị bộ đàm đều không hoạt động, chúng ta giữ liên lạc thế nào?"

Lần này sở dĩ muốn mang theo Vệ Á và Ssard đi cùng, chính là vì cần khống chế chính xác thời gian tử vong của cơ thể mẹ phù hợp với thời gian hoàn thành quá trình lọc máu, không được để xảy ra bất kì sai lầm nào, cho nên Thẩm Tu Vân muốn vào trùng động tìm cơ thể mẹ, phải luôn giữ liên lạc với Laurent. Lần này chuẩn bị có chút vội vàng, có thể dấu giếm mang bọn họ đến đây đã là vấn đề, cũng chưa kịp tính đến những chuyện khác.

Đúng lúc này, Joseph đi tới, vẻ mặt tiều tụy, nhưng ánh mắt lại rất sáng, "Ta cùng đi với các ngươi, ta có thể cảm ứng được trạng thái thân thể của Ssard, hẳn là có thể có tác dụng."

Thẩm Tu Vân gật gật đầu, đến bên cạnh Evan phân phó công việc, bên này chỉ còn lại Joseph và Lezar hai người.

Lezar nghe thấy tiếng Joseph, không khỏi nghiêng đầu cười nói: "Cuối cùng cũng chịu ra rồi?"

Joseph mệt mỏi vuốt đầu tóc rối, râu ria lúng phún đầy cằm, "Ta nghĩ thông, lời ngươi nói không sai."

"A? Câu nào của ta?"

"Bảo hộ một người, không nhất thiết phải ở bên cạnh hắn."

Lezar ngẩn người, lập tức nhẹ nhàng câu lên khóe môi, nói : "Không ngờ tới đã lâu như vậy rồi mà ngươi vẫn còn nhớ rõ."

Ssard và Vệ Á đăng hạm là chuyện bí mật, chỉ có vài tâm phúc của Thẩm Tu Vân biết. Evan là một trong số ít những người đó, lúc này đi vào trùng động không biết sẽ là sinh hay là tử, Thẩm Tu Vân dặn dò hắn một vài việc cần chú ý đề phòng, sau đó hướng dẫn: "Nếu ta không về, chuyện ở tinh cầu Omega giao cho Joshua xử lý, có thể đẩy Ssard lên làm lãnh tụ, đương nhiên, nếu hắn cũng không thể sống sót... Vậy thì ngươi thay thế."

Evan nghe cứ như Thẩm Tu Vân đang dặn dò hậu sự, không khỏi nóng nảy, "Tu Vân, ngươi có ý gì!"

Mâu quang Thẩm Tu Vân u tối, ánh sáng xanh tím từ viên đá trên vách hang động khiến cho ánh mắt hắn thêm vài phần lưu quang rực rỡ, "Không có gì, còn nhớ năm đó ta dạy ngươi thế nào không? Cho dù đã chuẩn bị kỹ, cũng phải dự phòng trường hợp xấu nhất, tính tốt đường lui."

Evan cười lạnh, "Tu Vân, ta vẫn luôn không rõ, vì sao chúng ta lại phải bán mạng thay đám alpha đó! Ngươi có tin ngươi vừa chết, đám alpha lật lọng kia liền sẽ bức bọn ta đến tử lộ!"

"Cho nên mới cần phải sắp xếp thật tốt." Thẩm Tu Vân không để ý đến cảm xúc kích động của Evan, tiếp tục thản nhiên nói: "Nếu tới lúc đó, Vị hoàng tử Lance kia vẫn không phản bội chúng ta, ngươi có thể tin tưởng hắn."

Nhắc tới vị hoàng tử cơ giáp sư vừa ngốc vừa thích dính người, Evan có chút xấu hổ, "Đây là lúc nào, sao lại nhắc tới hắn."

Thẩm Tu Vân nhìn Evan, đôi mắt sâu thẳm tựa hồ che đi mọi tình xúc, cuối cùng chỉ nói một câu làm người lạnh đến tậm tâm: "Trên đời này dễ dàng lợi dụng nhất là nhân tâm, nếu hắn đồng ý dùng chân tâm đối đãi với ngươi, đó là lợi thế lớn của ngươi. Bảo trọng."

Evan có chút ngốc lăng mà nhìn theo bóng dáng Thẩm Tu Vân rời đi, nhìn hắn mang theo loan đao và trường kiếm trên thắt lưng, đi đến bên cạnh Lezar. Vài phân đội trưởng bắt đầu bước lên báo cáo, Thẩm Tu Vân gật gật đầu, liền cùng với Lezar dẫn binh đi vào bên trong hắc động, thân ảnh dần bị binh sĩ sau lưng che khuất.

Từ lúc quen biết tại căn cứ Mai Tả, Evan đã xem Thẩm Tu Vân như thần tượng mà sùng bái, sau khi được hắn cứu ra khỏi tay tên quan quân nhu kia, hắn liền bắt đầu đuổi theo Thẩm Tu Vân. Hắn căm hận hết thảy mọi alpha, thống hận thế đạo ghê tởm này, những năm gần đây hắn khắc khổ huấn luyện ở tinh cầu Omega, bất cẩu ngôn tiếu, chính là muốn trở thành giống như Thẩm Tu Vân vậy, thành một omega vừa lãnh khốc vừa soái ngất trời. Thật sự hắn cũng trở nên ngày càng mạnh, giữ chức vị quan trọng ở tinh cầu Omega, thậm chí ngay cả những sĩ binh alpha đã từng không ai bì nổi giờ cũng bại dưới tay hắn, cho nên hắn tự nhận là đã rút ngắn khoảng cách với thần tượng của hắn, đặc biệt là khi biết mối quan hệ không rõ giữa Thẩm Tu Vân và Lezar, đáy lòng hắn cũng từng tỏ vẻ thất vọng với Thẩm Tu Vân, cảm thấy Thẩm Tu Vân chung quy vẫn là một omega không thể nào thoát khỏi bản năng.

Nhưng giờ phút này, Evan lại phát hiện mình quá mức ngây thơ. Điều mà Thẩm Tu Vân làm tốt hơn nhiều so với những người khác, chính là hắn đối với bản thân quá cứng rắn. Cứng rắn đến nỗi có thể làm cho tâm của mình cứng như đá, cho dù là ai cũng không thể đả động. Nghĩ đến cái tên tóc vàng mắt xanh cả ngày ngốc nghếch vây quanh mình như cún con kia, Evan tuy rằng ngoài mặt ra vẻ xa cách ngàn dặm, nhưng hắn biết, tâm của hắn sớm đã bị tên ngốc kia dao động, nhưng còn Lezar điện hạ thì sao?

Hắn nếu nguyện ý dùng chân tâm đối đãi với ngươi, đó chính là một lợi thế lớn của ngươi. Những lời này rốt cuộc là cảnh cáo hắn, hay là Thẩm Tu Vân nói với tự nhủ với chính mình? Mà Lezar điện hạ đối xử với Thẩm Tu Vân có bao nhiêu là chân tâm? Y nguyện ý hy sinh bao nhiêu vì hắn?

Hai người bọn họ, rốt cuộc là ai thua thiệt ai?

Nhìn không rõ. Evan chậm rãi thu hồi ánh mắt, trong lòng không khỏi bắt đầu cảm thấy, vị Thất hoàng tử này, có lẽ cũng là một người đáng thương. Nhưng đây không phải là lúc bận tâm đến chuyện khác, nhiệm vụ của hắn là thủ ở nơi này, canh giữ đường lui cho bọn họ, mà với sự hiểu biết và lòng tin của hắn dành cho Thẩm Tu Vân, hắn tuyệt đối khẳng định bọn họ sẽ bình an trở về.

Ngay vào lúc Thẩm Tu Vân và Lezar dẫn quân vào hắc động, trong hoàng cung Klappa ở tinh cầu Lama, một mình Hasusan đang bình tĩnh đứng trước cửa cung, nhìn một người, lạnh giọng nói: "Demark, ngươi đang muốn làm cái gì?"

Đại giáo chủ khoác áo bào đỏ tươi, Tam hoàng tử gương mặt nghiêm trang, cầm quyền trượng tượng trưng cho giáo hội trong tay, đôi môi mỏng nhẹ nhàng nói: "Đại tỷ, ngươi đã bị trùng tộc ăn mòn thân thể, còn muốn giả vờ trước mặt chúng ta đến khi nào? Thần vũ trụ vạn năng nhân từ khoan dung, ngài không muốn để mặc cho những thứ nhơ nhuốc đó làm bẩn thân thể tôn quý của ngài, nhanh chóng giải thoát đi, thần sẽ giúp ngươi."

Hasusan không đổi sắc, nâng cằm, uy nghiêm nói: "Ngươi nói cái gì?" Sau đó ánh mắt dời đến người đang đứng bên cạnh Demark, một người trẻ tuổi tóc vàng mắt xanh, dáng người cao gầy phẳng phiu, gương mặt anh tuấn, vốn là tướng mạo sáng như ánh mặt trời, lúc này lại đang nghi ngờ lo lắng.

"Đại tỷ..." Lance tiến lên một bước, tựa hồ muốn tới gần Hasusan, lại bị thị vệ hai bên ngăn cản.

"Lance, cuối cùng ngươi cũng quay về." Cho dù đối diện với trận thế như vậy, Hasusan cũng không chút tỏ ra bối rối, ánh mắt nghiêm khắc nhìn về phía Lance, lại không thiếu ôn hòa, tựa hồ chỉ là một vị tỷ tỷ nhìn đệ đệ của mình đã mấy năm không về nhà.

"Đại tỷ, ngươi..."

"Hasusan điện hạ, chúng ta chỉ muốn kiểm nghiệm một chút, dù sao chuyện cũng liên quan đến tồn vong của đế quốc. Nếu có chỗ nào mạo phạm đến ngài, cũng mong ngài thứ lỗi." Lúc này một người bước ra từ sau lưng Demark, là công tước La Duo.

"Các ngươi muốn kiểm nghiệm chuyện gì?" ánh mắt Hasusan dao động.

Lúc này có hai sĩ binh bên bên cạnh bất ngờ hất tung áo khoát trên người Hasusan bay lên, hắc ấn độc nhất vô nhị tượng trưng cho thống soái tối cao của tứ đại binh đoàn, Tổng tư lệnh đế quốc.

Khi áo choàng chậm rãi rớt xuống, thế nhưng toàn thể mọi người ở đây đều ồ lên, không khỏi lùi ra sau mấy bước.

Không có hương vị tin tức tố.

Hasusan điện hạ thế nhưng lại sử dụng cách ly trang bắt chước tin tức tố.

Alpha chỉ có thể mất đi hương vị tin tức tố sau khi bị trùng tộc ăn mòn!

Hasusan nhận thấy trên người mình không còn hương vị tin tức tố, cũng có chút kinh ngạc, lúc này, nàng thoáng nhìn thấy một bóng người yểu điệu trên một ô cứa sổ hoàng cung, đó là muội muội của nàng, công chúa Ruth cùng một mẫu thân với Đại hoàng tử Carsen. Bắt đầu từ nửa năm trước, nàng nói muốn chăm sóc phụ hoàng nên dọn vào trong cung.

Áo choàng đen rơi xuống đất, hình thức chiếc áo choàng giống hệt áo choàng mà Hasusan vẫn mặc hàng ngày, nhưng không biết đã bị người đổi thành cách ly trang từ lúc nào, về phần thân thể của nàng vì sao lại đột nhiên không có hương vị tin tức tố... Hasusan hơi nheo mắt lại, nhớ tới những ly cà phê mà Ruth tự tay pha cho nàng. Tiếp theo là tin tức lợi hại nhất trong gần một tháng qua, tinh cầu Omega vừa mới nghiên cứu ra thuốc ức chế tin tức tố...

Ruth muội muội... Sáng hôm nay nàng vẫn còn đeo đôi hoa tai mà Hasusan tặng.

Giờ phút này đột nhiên Hasusan lại nhớ tới buổi tiệc sinh nhật hoàng đế Kelmis năm nào, Lezar đã nói một câu, 'Đại tỷ, chúng ta đều đã không còn là trẻ con nữa, ngươi xem Ruth và Hina là muội muội, nhưng làm sao biết được các nàng có phải cũng xem ngươi là tỷ tỷ hay không?'

Đương ~~

Nơi cao nhất hoàng cung Klappa, gác chuông bị phong bế đột nhiên rung lên, có một người sủng phi của hoàng đế từng rơi xuống từ nơi đó, nên vẫn không cho phép ai được tới gần nơi này, ngoại trừ ngày quốc khánh hàng năm sẽ đổ chuông ăn mừng. Vì sao hôm nay lại mạc danh kì diệu vang lên?

Đương ~~

Lại thêm một tiếng.

Tiếng chuông cổ trầm bổng vang xa trên khắp quảng trường, tựa như vang vọng đến tận chân trời, từng chút từng chút, gõ vào lòng mọi người, mang theo dự cảm về một điềm xấu nào đó, nhưng tiếng chuông tang thương tiếc vong linh.

Lúc này, không biết là kẻ nào hét lớn lên một tiếng, nét mặt hoảng sợ chỉ tay về phía gác chuông: "Trùng... là trùng! Trùng bay ra từ trong hoàng cung! Công chúa Hasusan là trùng!"

Mọi người lập tức giải tán, chỉ còn lại binh sĩ của binh đoàn Sứ Mệnh và binh đoàn Quang Minh đứng tại chỗ không động, tất cả giơ súng lên ngắm vào Hasusan, cũng không dám làm gì, chỉ có thể âm thầm cảnh cáo nàng không được cử động.

Hasusan cười lạnh một tiếng, bàn tay nắm chặt điếu trụy cơ giáp thông minh vẫn luôn đeo trên cổ, cơ giáp nhanh chóng triển khai, tầng tầng bao bọc lấy nàng, cơ giáp hình người màu đỏ sậm thong thả đứng dậy, dùng động tác mau lẹ minh mẫn, leo lên tòa tháp cao trên hoàng cung Klappa, hướng về phía sóng trùng cuồn cuộn không ngừng bay ra từ tháp chuông.

Trước khi Lezar và Thẩm Tu Vân rời đi đã từng hỏi nàng, có muốn giữ lại một nhóm binh sĩ của binh đoàn Vinh Quang để phòng ngừa vạn nhất hay không, nàng đã vô cùng tự tin mà cự tuyệt đề nghị của bọn họ, bởi vì nàng tin rằng, bọn họ cần phải có mười phần lực lượng mới có thể đối phó với trùng tộc, nhưng nàng lại trăm triệu không ngờ rằng, nàng sẽ bị người nhà ám toán.

Nhưng cho dù ám toán thì có thể như thế nào? Nàng là công chúa alpha của đế quốc, là trưởng nữ của hoàng đế Kelmis, cho dù tan xương nát thịt, nàng cũng sẽ bảo vệ sự thống trị của gia tộc Zethanon và con dân mà bọn họ cai trị.

Cơ giáp thông minh màu đỏ dùng hai chân cố định cơ thể, tay trái lấy ra trường đao, cánh tay máy bên phải khởi động pháo ánh sáng, phía dưới nàng, là những vương công đại thần mới khắc trước còn đang muốn hãm hại nàng, giờ này đang bỏ chạy tán loạn, bên trên nàng, sóng trùng màu đen đang điên cuồng lao đến, nàng cơ hồ thấy được một gương mặt quen thuộc.

Carsen...

Giữa âm thanh ong ong cộng hưởng của sóng trùng, Hasusan nghe được một giọng nói như trong mơ, mang theo ý cười: "Đại tỷ thân mến, thấy rõ không, đây chính là đế quốc mà ngươi muốn dùng sinh mệnh để bảo hộ đó... Tham lam, phản bội, mục nát, nếu như ngươi chết ngay tại đây, có thể nào sinh ra một tia cừu hận với thế giới dơ bẩn này không đây?"


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp