Chương 118
"Cơ thể mẹ đời thứ hai... ngươi nói ta sao?" Thẩm Tu Vân cười lạnh một tiếng, "Omega càng thuần huyết càng có khả năng trở thành cơ thể mẹ, lúc trước trong phòng thí nghiệm của các ngươi ta đã biết được cái gì gọi là 'cơ thể mẹ'. Muốn ta cũng trở thành như vậy? Quả thật si tâm vọng tưởng!"
"Omega trở thành cơ thể mẹ? Làm sao đế trở thành? Tiêm vào thể sống sơ cấp sao? Không không không, đây chỉ là phỏng đoán nông cạn mà nhân loại tự cho là đúng. Những omega mà ngươi nhìn thấy trong phòng thí nghiệm, chỉ là thay thế phẩm được chúng ta tạo ra mà thôi." Phạm Tư Đức tựa như bị người sỉ nhục tôn giáo, lộ ra biểu tình vô cùng đau đớn. "Tu Vân, xin đừng dùng gen cao quý của cơ thể mẹ trên người ngươi đánh đồng với những người đó, được không? Đó là sức mạnh mà tổ tiên giao cho ngươi. Trùng tộc vĩ đại vào hai trăm năm trước phải gánh chịu vận mệnh diệt tộc, vì để tiếp tục bảo tồn trùng tộc, tổ tiên đã dùng một cách thức đặc biệt lưu lại mã gen trong nhân loại, chờ đợi cơ duyên thích hợp, cơ thể mẹ tỉnh lại, khiến cho chúng ta có ngày quật khởi."
"Cho nên ta chính là cơ thể mẹ mà ngươi nói tới sao?"
"Không sai, ngươi chính là cơ thể mẹ đời thứ hai."
"Thật sự là hoang đường, chỉ bằng một câu nói của ngươi, ta liền biến thành cơ thể mẹ của trùng tộc?"
"Không phải ngươi cảm thấy, ngươi chỉ là một omega xuất thân bình dân, sao lại có thể có độ thuần huyết cao như vậy?"
"Chuyện này có liên quan đến cơ thể mẹ của trùng tộc?"
"Đương nhiên, đây chính là do tổ tiên khổ tâm suy tính. Trùng tộc ta đã phạm phải một sai lầm ngu xuẩn, cho rằng chỉ cần đủ mạnh, là có thể dễ dàng tiêu diệt nhân loại. Nhưng lại không ngờ rằng, nhân loại trước khi bị diệt sạch lại trở nên đoàn kết phản kích ngoan cường, ngược lại đẩy chúng ta vào chỗ chết. Cho nên thông qua lần giáo huấn thảm khốc hai trăm năm trước, chúng ta đã hiểu được một đạo lý." Phạm Tư Đức nói tới đây, bên môi câu lên một nụ cười trào phúng, "Thiên địch chân chính của nhân loại, kỳ thật chính là bọn hắn. Ngụy trang cơ thể mẹ thành một omega thuần huyết cao thì sẽ như thế nào? Có nghĩa là sẽ bị alpha tham lam đương quyền tuyển vào hoàng tộc, trở thành người phối ngẫu với hoàng đế, sinh ra người thừa kế cho kẻ thống trị tối cao, ảnh hưởng đến toàn bộ giai cấp thượng tầng của nhân loại. Thế giới của nhân loại chia làm ba nhóm người, alpha, beta, omega, giữa bọn họ tồn tại mâu thuẫn không thể điều hòa, chỉ cần lợi dụng hợp lý, chung quy sẽ có một ngày, chúng ta nhìn bọn họ đi đến diệt vong. So với khổ chiến hai trăm năm trước, chi bằng giống như hôm nay, dùng tay của nhân loại, để cho bọn họ giết hại lẫn nhau."
Thẩm Tu Vân nghe xong lời của Phạm Tư Đức, lại thủy chung trầm mặc.
"Nếu ngươi vẫn chưa tin lời của ta, có thể đứng vào giữa đám sương đen kia, nhắm mắt tĩnh tâm tự cảm nhận một chút, xem có phải sẽ sinh ra một cảm giác đặc biệt hay không." Phạm Tư Đức thấy Thẩm Tu Vân không lên tiếng, lại nói.
Thẩm Tu Vân đột nhiên mỉm cười, nhấc lên trường kiếm và loan đao trong tay, phát ra hàn quang lẫm lẫm, từng bước đi về phía Phạm Tư Đức.
"Cho dù lời của ngươi là sự thật, thì thế nào? Cho dù ta chính là cơ thể mẹ đời thứ hai của trùng tộc, lại như thế nào?"
Phạm Tư Đức vô cùng kinh ngạc với phản ứng của Thẩm Tu Vân, một người bình thường, một người vẫn luôn tin chắc rằng mình là một người bình thường, khi hắn biết được bản thân có thể là cơ thể mẹ thứ hai của trùng tộc, phản ứng nên có là gì? Chẳng lẽ không phải là khiếp sợ đến không biết làm sao hay sao? Thậm chí phát cuồng, sinh ra hoài nghi đối với bản thân, hoặc chí ít, cũng sẽ là phẫn nộ không thôi. Tóm lại, không nên là phản ứng giống như Thẩm Tu Vân vậy.
Thẩm Tu Vân cảm thấy buồn cười, hắn trọng sinh một đời, năm đó mở to mắt biết được thế giới mình vừa tới này được chia làm ba giới tính, mà chính mình là loại người sẽ động dục sẽ sinh con cho người khác, hiện giờ còn hay hơn, lại có người nói cho hắn biết, kỳ thật hắn ngay cả là người cũng không phải, mà là trùng, còn giống như con ong chúa như vậy, cũng phụ trách sinh sản... Ha ha, hắn phải phản ứng như thế nào? Phẫn nộ? Ngạc nhiên? Khủng hoảng? Thẩm Tu Vân đã sớm lười sinh ra những cảm xúc như thế này, chỉ coi những lý do thoái thác khiến người ghê tởm kia đều là chó má, nghe xong thì thôi.
Việc hiện giờ hắn muốn làm, chỉ có một.
Phạm Tư Đức thấy nam nhân trẻ tuổi hùng hổ bước tới, tay cầm đao và kiếm hướng về phía hắn, không khỏi bị khí thế kia dọa lui hai bước. Mà Thẩm Tu Vân lướt qua bên cạnh hắn cũng không chủ động công kích, trực tiếp bước qua, đến thẳng chỗ của Lezar.
"Ngươi còn muốn cứu vị Thất hoàng tử này?" Phạm Tư Đức quay đầu lại hỏi, híp mắt nhìn Thẩm Tu Vân.
Thẩm Tu Vân không để ý đến, tiếp tục bước nhanh về phía trước.
"Chẳng lẽ ngươi không hiếu kỳ, cơ thể mẹ thứ nhất là ai? Hoặc là ngươi nhớ lại một chút, trên đời này còn có ai giống như ngươi, omega có độ thuần huyết gần 100%?"
Bước chân Thẩm Tu Vân hơi dừng lại.
Từ khi nhân loại tiến hóa lần thứ hai đến nay, omega có thể đạt tới độ thuần huyết này chỉ có hai người, một là Thẩm Tu Vân, một vị khác, là nữ nhân omega từng được xưng là vũ trụ côi thạch.
Nữ nhân omega dùng thân thể không khiết tiến vào hoàng tộc, nữ nhân omega được cho rằng là người duy nhất mà hoàng đế Kelmis có tình cảm chân thành trong những câu chuyện cung đình dã sử, nữ nhân omega có kết cục bi thảm nhảy xuống tòa tháp cao nhất của hoàng cung Klappa, chính là nàng, mẫu thân của Ssard và Lezar, nhân vật truyền kỳ đã lưu cho hậu thế vô số trách móc cùng ngờ vực...
Phạm Tư Đức nhìn Thẩm Tu Vân rốt cuộc cũng dừng bước, trong mắt hiện ra ý cười, "Thế nào, hiện giờ đã biết thân phận của vị 'chiến hữu' mà ngài coi trọng này?"
"Y là nhi tử của cơ thể mẹ đời đầu?" Thẩm Tu Vân đưa lưng về phía Phạm Tư Đức, thản nhiên hỏi, "Cho nên nói, y cũng là trùng tộc?"
Phạm Tư Đức lắc đầu, "Không, ta đã nói rồi, cơ thể mẹ là được tổ tiên lựa chọn lưu trữ mã gen, cũng không có tính di truyền, cho nên Thất hoàng tử hoàn toàn là nhân loại từ đầu tới chân."
"Nếu không phải là trùng tộc, vì sao máu của y lại có khả năng miễn nhiễm?"
"Bởi vì trong máu của y được ghi khắc tính bảo hộ của cơ thể mẹ, trùng tộc là một chủng tộc cùng chung ý thức, thể sống càng cao cấp, có thể ảnh hưởng đến trùng tộc càng nhiều. Làm cơ thể mẹ, đương nhiên sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ hành vi của trùng tộc. Cho nên trùng tộc sẽ không tạo thành thương tổn đối với Thất hoàng tử và Tứ hoàng tử, không chỉ là bản thân bọn hắn, còn có những người lây dính khí tức của bọn hắn, cũng sẽ không dễ dàng bị làm hại."
"Nếu vậy, vì sao y có thể chết rồi lại sống lại?"
"Chuyện này... không phải ta có thể trả lời." Khi Phạm Tư Đức nói những lời này, đôi mắt không đồng tử giật giật.
"Nói như vậy, vị Thất hoàng tử này, y cũng xem như là đồng minh của các ngươi?" Thẩm Tu Vân xoay người liếc nhìn Phạm Tư Đức.
"Không, y chính là nhân loại. Hơn nữa còn là một con người có tính uy hiếp đối với chúng ta."
"Thật không." Thẩm Tu Vân cười cười, sau đó tiếp tục đi về hướng Lezar, lúc này, sương mù dày đặc quanh cơ thể hắn xoay tròn càng lúc càng nhanh, sương mù tới gần thân thể của hắn đến nỗi cơ hồ dán lên lồng ngực, xa xa nhìn lại, tựa như cuồn cuộn không ngừng mà đưa vào trong cơ thể hắn.
"Ngươi cho rằng y là đồng minh của ngươi? Đứng ở cùng một trận tuyến với ngươi?" Phạm Tư Đức nói: "Là con của cơ thể mẹ, bí mật mà y nắm giữ còn nhiều hơn trùng tộc thông thường bọn ta, ta khó có thể lý giải, vì sao ngươi còn có thể tin tưởng y?"
"Không tin y, chẳng lẽ lại tin đám trùng suýt nữa lấy mạng ta sao?" Thẩm Tu Vân lạnh lùng đáp lại, vẫn tiếp tục đi về phía Lezar.
"Hoàng tử Lezar sau khi nhận một kiếm kia của ngài rốt cuộc đã đi nơi nào trong suốt đoạn thời gian mất tích mà Carsen lục tung khắp đế quốc cũng không tìm được y? Vì sao y đã biết được kế hoạch của trùng tộc, lại mở to mắt nhìn bọn ta phát triển lớn mạnh, khiến cho nhân loại bỏ lỡ mất thời cơ tốt nhất để đối phó với địch? Vì sao cho đến thời khắc mấu chốt trong chiến tranh người và trùng y mới xuất hiện, mà còn một trận thành danh, uy vọng giữa nhân gian không gì địch nổi? Vì sao y biết máu mình miễn nhiễm với trùng tộc, mà còn biết lấy ra làm huyết thanh cho binh sĩ? Vì sao từ khi trùng tộc xâm lấn cho tới nay, Ngũ hoàng tử Lemain tử vong, hoàng đế Kelmis bệnh nặng, Đại hoàng tử Carsen bị trùng tộc đồng hóa, chỉ có thủ hạ của y vẫn hoàn hảo không tổn hại gì? Vì sao Nhị hoàng tử Manuss vẫn luôn bặt vô âm tín, mà y đã mất đi sự ủng hộ của hội nghị lại vẫn như cũ tài lực dồi dào có thể mua binh khí nhân mã, trả hết phí tổn cao ngất của việc nghiên cứu huyết thanh? Vì sao tướng quân Joseph dũng mãnh thiện chiến đột nhiên mất tích? Lại còn vì sao, hiện nay toàn bộ binh lực đế quốc các ngươi lại bị đưa đến nơi này? Giữa vũ trụ mờ mịt, chiến tuyến giữa nhân loại và trùng tộc dài như vậy, mà tướng quân Joseph lại cố tình mất tích ở nơi cất dấu bí mật quan trọng nhất của trùng tộc? Vì sao những thứ khác khi đi vào lỗ trùng đều vỡ nát, lại chỉ có mình y lông tóc vô thương? Mấy vấn đề này, chẳng lẽ cho tới giờ ngài cũng chưa từng suy nghĩ tới sao? Thẩm Tu Vân tướng quân, ngài chỉ là một quân cờ nho nhỏ trên bàn cờ, nhìn không thấu ván cờ cao minh của Thất hoàng tử, đã đến lúc này rồi, ngài còn cam nguyện bán mạng cho y sao?"
Mỗi một vấn đề mà Phạm Tư Đức hỏi ra, thật giống như một đòn nghiêm trọng đánh lên một tảng đá, từng chút từng chút, cho dù tảng đá kia có cứng rắn như thế nào, cũng dần dần xuất hiện vết nứt, sau đó vẫn tiếp tục bám riết không tha, cho đến khi tảng đá vỡ nát. Nhất là câu cuối cùng kia, vừa ác vửa chuẩn đâm vào vết thương cũ tận đáy lòng Thẩm Tu Vân. Hình ảnh Lezar không chút do dự tặng cơ giáp cho mình trước khi bị hút vào lỗ trùng lại xuất hiện trước mắt Thẩm Tu Vân...
Rốt cuộc là chân tình trong lúc hoạn nạn, hay cũng vẫn là một hồi hư tình giả ý được suy diễn hoàn mỹ?
Nghĩ lại từ lúc trùng tộc vừa lộ ra manh mối cho đến ngày hôm nay hình thành đại thế, mặc dù nhìn bên ngoài Lezar luôn bị vây giữa thế yếu bị động, nhưng cẩn thận nghĩ lại, thế lực của y đúng là được mở rộng từng chút, nhất là uy vọng trong dân chúng, cho dù là Đại công chúa Hasusan cũng không cách nào tranh lại... Y dìu dắt minh quân Omega, hiến máu cho binh đoàn Vinh Quang, chia rẽ quấy nhiễu binh đoàn Sứ Mệnh, khơi mào tranh chấp trong hội nghị... còn có... đôi mắt bị thương của y...
Thẩm Tu Vân đột nhiên nhớ tới sĩ binh trùng tộc giả vờ bị thương đôi mắt mà mình đụng phải khi vừa mới tiến vào hang động, sắc mặt chợt tái nhợt, tay cầm kiếm từ từ siết chặc.
Lúc này hắn đã bước tới bên cạnh Lezar, Phạm Tư Đức cũng không ngăn cản, sương đen dày đặc bên trên lúc này dần dần rời khỏi Lezar, tán đi bốn phía, mà hàng mi Lezar cũng nhè nhẹ run, tựa hồ sắp thức tỉnh.
"Hôm nay ngươi nói cho ta biết nhiều như vậy, rốt cuộc là có mục đích gì?"
"Thất hoàng tử điện hạ không phải tộc loại của ta, lại biết rất nhiều bí mật, có lẽ ngay cả thân phận của ngài y cũng đã biết. Mà chúng ta, chịu khống chế dưới ý thức của cơ thể mẹ, không cách nào thật sự tổn thương y."
"Cho nên?"
"Cho nên chỉ có cơ thể mẹ thứ hai là ngài, có thể chấm dứt tính mạng của y." Phạm Tư Đức nói.
Thẩm Tu Vân rủ mắt nhìn Lezar, nhãn quang lưu động, ánh mắt sâu thẳm, "Ngươi nói, muốn ta giết y? Ta trở thành người của các ngươi khi nào?"
"Nếu ngài không làm thủ lĩnh của chúng ta, còn có thể đi đâu? Tiếp tục quay về nhân loại làm công cụ sinh dục? Hay là, ngài thật sự cảm thấy chính mình có đồng minh hoặc người ủng hộ? Khi thân phận của ngài bị vạch trần, khi nhân loại ích kỷ hẹp hòi biết ngài chính là cơ thể mẹ của trùng tộc, sẽ trở thành ngọn nguồn sinh sôi cho trùng tộc, ngài cảm thấy, sẽ còn có người đứng về phía ngài sao? Đến lúc đó chờ đợi ngài, sẽ chỉ có phản bội."
"Ngài hãy nhìn xem..."
Phạm Tư Đức nói xong những lời này, vỗ tay ba tiếng, có một bên vách động phát ra âm thanh ù ù chấn động, đá vụn bụi đất rơi xuống, vách động chậm rãi lui về sau, để lộ ra một hang động khác rất lớn.
Cảnh tượng trong hang động làm Thẩm Tu Vân chấn động, chỉ thất mấy ngàn khoang thủy tinh tản ra ánh sáng xanh, như đàn nhộng xếp kín trong hang, mà trong mỗi một khoang thủy tinh, đều có một binh sĩ đế quốc, như trẻ sơ sinh ngủ say trong khoang thủy tinh, mà một người trong đó, Thẩm Tu Vân liếc mắt liền nhận ra, chính là Joseph.
"Bọn họ đều được tiêm vào huyết thanh làm từ máu của Thất hoàng tử, trùng tộc ta không có cách nào làm thương tổn tới bọn họ, cũng không thể ăn mòn bọn họ, nhưng bọn họ lại có thể giết chúng ta. Điều mà hiện nay chúng ta có thể làm được chính là để cho bọn họ ngủ say, nhưng bọn họ cũng đã sắp tỉnh dậy, nếu họ tỉnh dậy, một trận ác chiến là không thể tránh né. Đến lúc đó, ván cờ của Thất điện hạ cũng đến kết cục, hắn sẽ xử trí ngài như thế nào, sẽ đặt ngài ở đâu, trong lòng ngài có đáp án rồi chứ? Đương nhiên, nếu hiện giờ ngài giết Thất hoàng tử, những binh lính đế quốc này sẽ vĩnh viễn không tỉnh lại. Mà sau khi ngài trở thành cơ thể mẹ, toàn bộ trùng tộc đều sẽ vâng lệnh ngài, sẽ không ai hay biết, mọi người chết đi ở đây ngài đều có thể nói là hy sinh trong quá trình chiến đấu với trùng tộc, ngài có thể tiếp tục quay về sống giữa nhân loại, vinh quang trở về trong chiến thắng, thậm chí chỉ cần ngài muốn, cũng có thể vĩnh viễn không bộc lộ thân phận thật của ngài. Đương nhiên, một ưu điểm sau khi trở thành cơ thể mẹ, là ngài sẽ không còn phải chịu đựng kỳ động dục không thể khống chế giống như những omega khác."
Thẩm Tu Vân nhìn những binh sĩ đế quốc đang nằm trong khoang thủy tinh, hóa chất trong khoang thủy tinh tản ra ánh sáng xanh lam, chiếu sáng cả một mảng, ánh vào trong đôi mắt đen sâu của hắn, mà giờ phút này, Lezar đang nằm bên chân hắn, dưới kiếm của hắn, đang giãy dụa giữa tỉnh và mê, không hề phòng bị, sinh tử mặc người.