Chương 94
Trong lòng rất nhiều omega, đã từng xem Thẩm Tu Vân như là sự tồn tại của một anh hùng, mà từ anh hùng đến quỷ dữ, loại ấn tượng triệt để đảo lộn này, chỉ cần thời gian một ngày.
Cho đến khi trời hoàn toàn tối sụp xuống, toàn bộ tân binh mới trở về doanh trại, đúng như Thẩm Tu Vân đã nói trước, một nửa người tới trước được ăn, người đến sau chỉ có thể chịu đói.
Lúc này mọi người ngay cả sức lực oán giận cũng không còn, điều duy nhất muốn làm chính là ngủ say trên giường. Mà khi bọn họ quay về phi hành khí nhìn thấy Thẩm Tu Vân, trên mặt lại lộ ra thần sắc tuyệt vọng còn hơn nhìn thấy trùng tộc.
"Ta có hai loại thuốc, một là bắt chước kỳ động dục, một là kéo dài kỳ động dục, ngươi có thể chọn một trong hai, về phần dược hiệu tương ứng, hắn sẽ giải thích cho các ngươi." Thẩm Tu Vân nói xong, chỉ về một người trẻ tuổi bên cạnh, hắn là trợ thủ của Baccho, hiện giờ đang phụ giúp Baccho nghiên cứu các loại thuốc.
"Loại thứ nhất mọi người đã rất quen thuộc, sau khi dùng sẽ động dục, người dùng chỉ có thể dựa vào năng lực của bản thân để vượt qua, cứ thế mãi, sẽ rèn luyện được sự chịu đựng, về sau khi kỳ động dục đến có thể khống chế tốt bản thân mình. Loại thuốc thứ hai, có thể dùng trước khi đến kỳ động dục, một viên thuốc có thể làm chậm kỳ động dục lại một ngày, nhưng khi kỳ động dục thật chân chính đến, lượng thuốc dùng càng nhiều, tác dụng phụ sẽ càng lớn, có thể khiến cho thân thể hoàn toàn không khống chế nổi. Nếu các ngươi chọn loại thứ nhất, thì từ hôm nay về sau mỗi ngày uống một viên, rèn luyện tính chịu đựng, mà chọn loại thứ hai, chỉ cần dùng trước khi đến kỳ động dục."
Sau khi trợ thủ giải thích xong, Thẩm Tu Vân đế tân binh tiến lên nhận thuốc.
Sở dĩ omega trong đế quốc không có quyền lợi, nguyên nhân lớn nhất chính là do kỳ động dục. Một khi động dục, sẽ đánh mất chính mình, khuất phục bản năng, trở thành trò hề, mặc người nhục nhã, còn ảnh hưởng đến alpha đang công tác, cho nên phạm vi hoạt động của omega dần dần bị hạn chế, cho đến cuối cùng hoàn toàn bị giam cầm trong nhà.
Kỳ động dục của omega, nếu không thể giải quyết vấn đề này, thì những việc làm hiện nay của Thẩm Tu Vân sẽ trở nên vô nghĩa, nhưng đến tột cùng phải giải quyết bằng cách nào, Thẩm Tu Vân đặt sự lựa chọn này vào tay các omega. Lựa chọn loại thuốc thứ nhất, đại biểu cho việc muốn hoàn toàn chiến thắng bản thân mình bằng nghị lực, mà chọn loại thuốc thứ hai, tuy không phải chịu khổ trong khoảng thời gian ngắn, nhưng về sau lại sinh tai họa ngầm.
Các tân binh xếp hàng tiến lên, từng người chọn thuốc cho mình. Đúng như sở liệu của Thẩm Tu Vân, người chọn loại thứ hai nhiều hơn nhiều so với người chọn loại thứ nhất.
Đêm đến, Thẩm Tu Vân bí mật hạ một mệnh lệnh: đem tất cả những người đã chọn loại thứ nhất vào trong danh sách dự bị cho quân cơ giáp, tăng cường quan sát.
Đêm đầu tiên của tân binh trong doanh trại huấn luyện, đối với một phần omega mà nói, vô cùng khó chịu, nhưng trong lòng một bộ phận người ở đây, đều có một lòng tin khó phai mờ: bọn họ muốn trở nên mạnh mẽ! Bọn họ từ nhỏ là omega, nhưng bọn họ cũng có giấc mơ của riêng mình! Bọn họ không cam lòng ở dưới người khác!
Mà đồng thời, chịu đủ sự tra tấn thống khổ của kỳ động dục, không chỉ là đám tân binh vừa lựa chọn loại thuốc thứ nhất.
Thẩm Tu Vân vì hàng năm đều tự tạo áp lực cho bản thân, kỳ động dục phát tác càng ngày càng thường xuyên, hiện giờ đã đến trình độ cứ ba đến năm ngày lại xuất hiện một lần, hơn nữa vì không biết cách tự mình sơ giải, lần sau so với lần trước càng thêm khó nhịn, có đôi khi, hắn thậm chí không thể không thông qua biện pháp tự tổn thương chính mình để dời lực chú ý, trên người đã để lại vài vết thương thật sâu.
Mặc dù như vậy, đến ngày hôm sau, Thẩm Tu Vân cũng vẫn cứ là vị huấn luyện máu lạnh vô tình, mặt không đổi sắc mà nghĩ ra đủ mọi biện pháp tra tấn đám tân binh. Mà các tân binh bởi vì có cái khúc mắc về 'một người duy nhất không đạt tiêu chuẩn' kia, ai cũng không muốn bị đá ra, cho nên mặc dù yêu cầu của Thẩm Tu Vân có biến thái bao nhiêu, đều liều mạng hoàn thành. Nhưng chỉ sau bảy tám ngày, khi các tân binh phát hiện Thẩm Tu Vân cũng không làm gì người có thành tích không tốt, liền dần dần sinh tâm lý lười biếng.
Hôm nay, các tân binh bắt đầu huấn luyện cận chiến, một tân binh bởi vì không chịu nổi gánh nặng huấn luyện, sau khi bị đối thủ luyện chung vật ngã trên mặt đất, liền giả bộ bất tỉnh, chết sống cũng không chịu đứng dậy. Thẩm Tu Vân đi đến bên cạnh hắn, cúi đầu yên lặng nhìn nhìn, sau đó trực tiếp nhấc chân hung hăng giẫm lên mặt người này!
"Phế vật!" Thẩm Tu Vân dùng chân nghiền áp trên mặt hắn, "Người như ngươi, đã định trước chỉ có thể làm đồ chơi cho người khác."
Tân binh bị chà đạp đến nỗi không thể tiếp tục giả vờ, ra sức giãy dụa, muốn đứng lên, Thẩm Tu Vân thả lỏng chân, vào lúc tân binh vừa mới đứng dậy, lại đá hắn một cước ngã trên mặt đất.
"Sao? Muốn đứng lên? Đứng lên làm gì? Ta cảm thấy ngươi rất thích hợp để nằm ở đây." Thẩm Tu Vân nói xong, rút kiếm chém về phía tân binh, cắt nát y phục trên người hắn, "Ngươi ngay cả quần áo cũng không xứng, ta giúp ngươi lột, thích không?"
Chỉ cần là một người, thì sẽ ít nhiều có tâm huyết, ngay cả con thỏ bị bức nóng nảy cũng sẽ cắn, tân binh bị đùa cợt như vậy, cũng tức giận, lại muốn đứng lên, lại bị Thẩm Tu Vân gạt ngã, lần này hắn ngã sấp mặt xuống đất, một miệng đầy cát vàng, mà Thẩm Tu Vân lại giẫm chân lên đầu hắn, hung hăng đạp đầu hắn xuống vùi vào trong cát. Tân binh vươn tay bám chặt chân của Thẩm Tu Vân, lại không thể nào lay động áp lực kia, phẫn nộ đến nghiến răng, hắn cầu xin tha thứ, chửi rủa, đến cuối cùng điên cuồng thét chói tai, Thẩm Tu Vân mấy lần đùa bỡn, làm hắn trở thành trò cười trước công chúng.
Rốt cuộc, tân binh đỏ mắt điên cuồng hét lên aaaaaaa, như thể sắp phát điên không quan tâm đến chuyện gì nữa lao về phía Thẩm Tu Vân, hệt như muốn cùng hắn đồng quy vu tận. Thẩm Tu Vân thấy được sát khí trong mắt của hắn, bên miệng lại gợi lên một nụ cười vừa lòng.
"Muốn giết ta sao? Cầm kiếm của ngươi lên!" ánh mắt Thẩm Tu Vân sáng rỡ nhìn tân binh, nói.
Một thanh kiếm được ném ra từ trong đám người vây xem, tân binh nhặt lên, chém lung tung về phía Thẩm Tu Vân, trái chém phải đâm, mà Thẩm Tu Vân chỉ thủ chứ không tấn công, dẫn dắt hắn sử xong trọn bộ kiếm thuật vừa mới học, cũng thường thường châm ngòi đôi câu kích hắn tức giận, làm cho tốc độ xuất kiếm của hắn càng lúc càng nhanh, càng ngày càng hiểm, cho đến cuối cùng, xuất ra một chuỗi kiếm pháp làm người hoa cả mắt, không quan tâm mà tấn công Thẩm Tu Vân, Thẩm Tu Vân cuối cùng cũng xuất kiếm, chỉ nghe 'đinh' một tiếng, kiếm của tân binh bị đánh văng ra ngoài, bay xa thật xa, cắm thẳng vào đụn cát, thân kiếm hơi hơi chấn động, phản xạ ánh sáng lấp lóe.
Toàn trường lặng im.
Giờ khắc này tân binh đột nhiên hồi phục lại tinh thần, mới ý thức tới chuyện điên rồ mình vừa làm, ngơ ngác nhìn Thẩm Tu Vân đang mỉm cười đứng trước mặt.
Tiếng vỗ tay vang dội trong đám người càng lúc càng lớn, Thẩm Tu Vân thu trường kiếm trong tay vào vỏ, cũng vỗ tay động viên tân binh.
Từ sau sự kiện lần này, tân binh omega trong doanh trại, rốt cuộc không còn là một người biếng nhác sử dụng mánh lới nữa.
Mà tân binh kia, lúc trước vốn là chọn loại thuốc thứ hai, sau đêm hôm đó, cũng lặng lẽ xin đổi qua loại thuốc thứ nhất. Về sau hắn trở thành một trong số vài người đại tướng có sức chiến đấu cực mạnh dưới trướng Thẩm Tu Vân, rất nhiều năm sau này, lại nhắc tới việc nhục nhã ngày hôm đó, vị tướng quân omega được mọi người tôn kính, cũng chỉ mỉm cười đạm mạc.
Từ chạy đường dài, đến chạy đường dài vượt chướng ngại vật, từ cận chiến cơ bản đến kiếm thuật, đấu súng, thao tác cơ giáp, lý luận chiến thuật, dàn trận, chế tạo cơ quan bẫy rập... Thẩm Tu Vân dùng phương pháp huấn luyện gần như tàn khốc, bức ra cực hạn của mỗi người. Cứ như vậy, thời gian một tháng qua nhanh. Hơn hai ngàn omega cho dù không thoát thai hoán cốt, cũng đã gần như thay đổi hoàn toàn.
Ngày huấn luyện cuối cùng, nhiệm vụ mà Thẩm Tu Vân bố trí thế nhưng lại giống hệt ngày đầu: chạy bền, tiến vào đường ngầm trong cồn cát, chống cự đột kích của trùng tộc.
Một tháng trước đối với bọn họ mà nói đây là lộ trình có thể giết người, một tháng sau lại chỉ giống như đi tản bộ. Mà ngay cả các omega tân binh cũng cảm thấy chấn động vì sự thay đổi của bản thân.
Sau khi chạy vào hầm ngầm trong cồn cát, Thẩm Tu Vân cũng sắp xếp người khởi động thiết bị tạo ảo giác, còn tăng tốc độ truy kích của sóng trùng lên gấp đôi. Nhưng mà lúc này, lúc sóng trùng từ phía sau đánh úp tới, các tân binh không thất kinh như lúc trước, bọn họ tự động chia làm hai đội, đội phía sau dùng các loại súng laser pháo laser phản kích trùng tộc, làm chậm tốc độ của sóng trùng, mà đội phía trước thì dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra khỏi đường hầm, sau đó tạo bẫy trước cửa hầm, chờ đội ở trong ra tới, lập tức khởi động cơ quan, lấp cửa hầm, nhốt trùng tộc ở bên trong. Nhưng trước khi mọi chuyện hoàn tất, có một tiểu đội điều tra tiên phong, bọn họ quay vào đường hầm liền tiến hành điều tra nơi phát ra trùng tộc, tới khi xác định được vị trí, liền đốt sạch bên trong, thiêu rụi trùng tộc.
Sau một tháng, hơn ba mươi phi hành khí lại xuất phát, rời đi sa mạc như địa ngục nhân gian này. Nhưng lúc này trong mắt các tân binh, nơi này đã không chỉ là một biển cát khô héo, tuy rằng chỉ ba mươi ngày ngắn ngủi, có lẽ bọn họ cũng không phải thật mạnh, nhưng, đường đời của rất nhiều người đã thay đổi từ nơi này, quật khởi không phải là một hiện tượng, mà là thái độ, mỗi một hạt cát ở đây đều thấm mồ hôi, nước mắt, máu, đồng thời, cũng chứng kiến bọn họ gian nan nhặt lên dũng khí, và cả tôn nghiêm của mình.
Thẩm Tu Vân suất lĩnh tân binh omega trở về chủ thành, nhưng không có nghi thức hoan nghênh như trong tưởng tượng của các omega, không chỉ như thế, toàn bộ chủ thành omega đều gắt gao đóng kín, thậm chí lưới phòng hộ cũng được mở sẵn.
Đây là tình huống gì?
Thẩm Tu Vân nhanh chóng hạ lệnh, giải đáp nghi hoặc trong lòng các tân binh.
"Coi nơi này là căn cứ Mai Tả, chúng ta công vào."
Tường thành cao ngất, hai tường thành vờn quanh, trại tập trung omega, không thể không nói, địa hình nơi này đúng là tương tự như căn cứ Mai Tả, một chiến trường diễn tập hoàn mỹ.
Còn có cái gì, có thể kiểm tra đo lường thực lực tân binh hơn là một chiến trường mô phỏng chứ?
Trận chiến công thành, cứ như vậy bắt đầu!
Hơn ba mươi phi hành khí tự động phân chia, tất cả đều biến thành phi thuyền chiến đấu, bắt đầu tiến hành vây công chủ thành Omega, tất cả đều là đao thật súng thật, đốt tiền vào diễn tập, tạo nên tính chân thật đến cực hạn của chiến tranh.
Ba ngày sau, vào một khắc khi chủ thành Omega bị công phá, trong ngoài thành đều vang dội tiếng hoan hô, mà hơn ba ngàn tân binh, rốt cuộc cũng thành công lột xác thành quân nhân, trở thành chiến sĩ của Minh Quân Omega. Sau thời gian ngắn ngủi nghỉ ngơi hồi phục, dưới sự chỉ huy của Thẩm Tu Vân, bọn họ bước lên chiến hạm, xuất phát đến tinh cầu Mai Tả. Bọn họ lúc này, tràn ngập lý tưởng hào hùng, thậm chí quên đi ước vọng ban đầu lúc tòng quân, chỉ là vì được ăn cơm no.
Cũng trong ngày này, tại tinh cầu Lama.
Sau một tháng phản kích, Lezar dưới sự phố hợp của Hasusan, miễn cưỡng ngăn chặn thế công điên cuồng của trùng tộc.
Thể sống sơ cấp của trùng tộc thích tập kết thành đàn, hình thành nên sóng trùng mà mọi người đã hiểu rõ, nhưng bọn chúng cũng chỉ là sinh vật cấp thấp không có trí lực, tuy rằng khó nhằng, tính nguy hiểm cũng không quá khủng bố. Nhưng một khi có thể sống cao cấp điều khiển bọn chúng, thực lực của chúng sẽ tăng lên theo cấp số nhân. Mà hiện giờ thể sống cao cấp ở tinh cầu Lama đã bị Lezar suất lĩnh quân đội tiêu diệt gần như không còn, chỉ có một kẻ lọt lưới, đồng thời cũng chính là tên nguy hiểm nhất, Carsen.
Carsen là hoàng tộc, huyết thống của bản thân cực kỳ ưu tú, lúc đó lại tự nguyện tiêm vào thuốc thử, cho nên trùng tộc trong cơ thể hắn đã tiến hóa đến trí lực cực cao, năng lực còn mạnh hơn cả Phạm Tư Đức. Đơn giản từ tốc độ biểu hiện bên ngoài của hắn, đã khiến người xem sợ hãi tận đáy lòng, trùng tộc đều có cùng hệ ý thức, ảnh hưởng của hắn đối với trùng tộc cấp thấp hơn là không thể đo lường được.
Giờ này khắc này, Lezar gặp mặt Hasusan, hai đạo quân vây kín nghĩa trang Windsor, không khí cực kỳ trầm trọng.
"Lezar, chúng ta đã chết rất nhiều người, hiện giờ ngươi chỉ có thể dùng bom khinh khí"
Bom khinh khí là một loại có sức công phá còn mạnh hơn cả bom nguyên tử, mức phóng xạ cũng lớn hơn so với bom nguyên tử. Lực phá hoại quá mạnh mẽ, đó chính là lý do vì sao loại này không phố biến trong việc dùng để đối phó trùng tộc. Nhưng nó có một ưu điểm, chính là có thể khống chế chính xác phạm vi công kích, sau đó độ phóng xạ cũng không bị khuếch tán. Hasusan nói chỉ có thể dùng bom neutron, ý là muốn triệt để phá hủy nghĩa trang Windsor, ném một quả bom vào, toàn bộ trong phạm vi nghĩa trang Windsor đều hóa thành bụi bặm, trăm năm sau cũng không khả năng có vật thể sống bước vào.
Chân mày Lezar nhíu lại, không nói gì. Mọi người ở đây đều im lặng, bọn họ đều hiểu vì sao Thất điện hạ lại khó hạ lệnh như vậy.
Bởi vì, bên trong nghĩa trang Windsor chôn cất mẫu thân của Lezar điện hạ, vị mỹ nhân đã từng được ca tụng là vũ trụ côi thạch, omega có độ thuần huyết gần 100%, cho tới nay mới thôi, một người duy nhất có thể có độ thuần huyết tương tự, chỉ có Thẩm Tu Vân.
Lezar tuy rằng đã nhớ hết chuyện của kiếp trước, nhưng với y mà nói, vị mẫu thân này, suốt một thời thơ ấu, đã cho hắn một loại tình mẹ hiếm có, vị nữ nhân dịu dàng, xinh đẹp, thiện lương, lại bởi vì thân phận khó nói, nhận hết coi thường trong chốn hoàng cung, còn nhận sự tra tấn nhục nhã của hoàng đế Kelmis. Vị mẫu thân này, còn giống mẫu thân hơn mẫu phi nhân cách vặn vẹo của y trong kiếp trước, cho nên dù chỉ chung sống vài năm, nhưng tình cảm của Lezar đối với nàng vẫn rất sâu đậm, tự nhiên không đành lòng khiến thi cốt của nàng hóa thành tro tàn.
Nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, sẽ có nhiều tướng lĩnh phải hy sinh...
"Đại tỷ, cứ làm theo lời ngươi nói đi." Cuối cùng Lezar cũng nói.
Hasusan nhìn chằm chằm đôi mắt của Lezar, vỗ vai y trấn an, sau đó hạ lệnh binh đoàn mở rộng vòng vây, quân hạm chuẩn bị phóng bom neutron.
Vào lúc mọi thứ đã được sắp xếp xong, lúc bom neutron chuẩn bị được phóng ra, Lezar đột nhiên động tâm niệm, khoát tay chặn lại, nói: "Chờ một chút!"
Hasusan nghi hoặc nhìn Lezar.
Lezar nói: " Đại tỷ, ta muốn đi vào."
"Thất đệ!"
"Ta muốn đưa quan tài của mẫu thân ta ra."
Hasusan vừa muốn nói gì, không ngờ Lezar đột nhiên động thân, lao nhanh về phía nghĩa trang, trong quá trình chạy, cơ giáp thông minh tầng tầng bọc lấy y. Hasusan nhìn bóng dáng Lezar biến mất trong nghĩa trang, nhìn thân thủ nhanh nhẹn hơn người khác rất nhiều kia của y, đáy mắt thâm trầm xuất hiện một tia cảm xúc khó hiểu dao động.
Lezar không biết vì sao, tựa như đột nhiên bị một cái gì đó thôi thúc, khiến cho y không thể chờ được mà lao đến phần mộ của mẫu thân.
Y đã từng bị Thẩm Tu Vân đâm xuyên qua tim, nhưng lại không chết, máu của y thế mà còn có năng lực chống lại trùng tộc, mà lúc y biết được, thân ca ca của y, Ssard cũng có năng lực như vậy, liền không thể không nghĩ tới cội nguồn huyết mạch của bọn họ - mẫu thân của bọn họ.
Joseph từng nói với y, lần đầu tiên hắn nhìn thấy trùng tộc là vào lúc đấu trường Solomon bị niêm phong, lúc đó hắn bắn nát đầu con rối của trùng tộc, thể sống sơ cấp bên trong bay ra tấn công hắn, lại buông tha công kích sau khi gặp được một chiếc vòng cổ ngọc thạch, mà vòng cổ này chính là Ssard đưa cho hắn, đó cũng là di vật của mẫu thân bọn họ.
Bắt đầu từ khi đó, Lezar bắt đầu hoài nghi năng lực của mình có phải có liên quan đến mẫu thân hay không. Chẳng lẽ mẫu thân của y và Ssard có được gen bài trừ trùng tộc? Nếu di cốt của mẫu thân vẫn còn, như vậy, có thể phân tích ra đáp án hay không?
Với suy nghĩ như vậy, Lezar cảm thấy cho dù thế nào, cũng không thể từ bỏ hài cốt của mẫu thân, quyết định mạo hiểm thử một lần.
Nghĩa trang thật an tĩnh, giống như có một thứ từ trường kỳ lạ, ngăn cách nơi này và thế giới bên ngoài, thậm chí âm thanh động cơ của chiến hạm hoàng gia đậu bên ngoài cũng không nghe thấy được.
Lezar vô cùng quen thuộc vị trí mộ phần của mẫu phi, một đường đi vào không vấp phải trở ngại gì, hơn nữa cũng không gặp Carsen. Hasussan luôn gọi điện kêu y về, mà y được ăn cả ngã về không, chạy nhanh về hướng mộ phần, cho đến khi đứng trước ngôi mộ của mẫu thân.
Y không dám trì hoãn một khắc, lập tức dùng cơ giáp đào bới, qua vài phút liền đụng đến mặt quan tài, Lezar lấy quan tài ra, cẩn thận ôm vào trong ngực, sau đó lại chạy nhanh ra ngoài.
Mọi việc đều thuận lợi đến có chút quỷ dị, không chỉ không gặp bất kỳ một nguy hiểm nào, thậm chí Lezar còn cảm thấy từ khi y tiến vào nghĩa trang, ngay cả những cây cối cản đường cũng thiếu đi nhiều.
Hasusan nhìn thấy Lezar quay trở ra, cuối cùng cũng nhẹ một hơi, tiếp tục sai người chuẩn bị phóng bom khinh khí.
"Đại tỷ, ngươi xác định Carsen ở trong nghĩa trang?" Lezar trở về đài chỉ huy, đột nhiên hỏi Hasusan.
"Khẳng định, sao vậy?"
"Sau khi ta đi vào cũng không gặp hắn."
"Nghĩa trang Windsor rất lớn, có lẽ hắn trốn ở chỗ khác. Ngay từ đầu chúng ta trên mặt đất đã đuổi sát hắn không tha, đuổi tới chỗ này thì không thấy hắn đi ra, hơn nữa nhìn từ phản ứng của sóng trùng, bọn chúng đúng là lấy chỗ này làm trung tâm."
Lezar gật gật đầu, Hasusan hạ lệnh phóng đạn, bom khinh khí được phong ra nhắm ngay nghĩa trang Windsor, trong nháy mắt, ánh lửa ngập trời, khói đặc bốc lên, toàn bộ không trung bên trên nghĩa trang Windsor đều bị một đám mây hình nấm màu vàng bao phủ.
Hasusan và Lezar lục tục thu được vài tinh báo từ chiến trường các nơi gởi đến, vốn là sóng trùng công kích có trật tự bỗng nhiên tán loạn, lực công kích trên diện rộng đột nhiên giảm xuống, đế quốc quân bắt đầu phản công, tại tinh cầu Lama, thắng lợi đã ở trước mắt!
Mà Lezar trong thời gian này, lực chú ý đều đặt tại quan tài của mẫu thân.
"Đại tỷ, ta muốn ngồi với mẫu thân của ta trong chốc lát..." Lezar nói.
Hasusan thông cảm, "Ngươi đi đi, nơi này có ta là được rồi."
Lezar sau người đem cỗ quan tài vùi trong bùn đất hơn mười năm nay đã có chút hư hỏng nâng lên chiến hạm hoàng gia, đặt vào trong một khoang thuyền, sau đó cho lui hết mọi người, chỉ chừa lại một tâm phúc bên cạnh.
"Mở quan tài ra." Lezar nói.
Quan quân vâng theo chỉ thị, chầm chậm đẩy nắp quan tài ra.
"Sao, ngươi nhìn thấy gì?" Lezar thấy quan quân vẫn không lên tiếng, nghiêng đầu hỏi.
"Điện hạ..." Thanh âm quan quân có chút bất khả tư nghị, thậm chí còn mang theo chút sợ hãi, "Trong quan tài... không có gì cả."
Sau khi nghe xong, Lezar trầm ngâm thật lâu, vì vẫn luôn nhắm mắt, cho nên càng chẳng thể phỏng đoán biểu tình lúc này của y.
"Ừ." Rốt cuộc, Lezar nhẹ giọng nói, thanh âm vẫn bình tĩnh như thường, "Chuyện này không được cho bất kỳ ai biết, rõ chưa?"
"Vâng."
"Tốt, đậy quan tài lại, để người thay phiên canh giữ 24/24, không có lệnh của ta, không cho bất kỳ kẻ nào tới gần."
Chương 95
Đại quân trùng tộc vẫn như cũ, ngày càng lớn mạnh, sức sinh sản gần như khủng bố, làm cho bọn chúng như bóng ma ở khắp mọi nơi, mở ra lưỡi hái tử thần, quét ngang ranh giới tinh tế đế quốc. Nhưng trong bóng đêm tuyệt vọng mờ mịt này, thắng lợi ở tinh cầu Lama như tia nắng rạng đông, một lần nữa thắp lên hy vọng trong lòng mọi người.
Thủ vệ tinh cầu Lama báo cáo thắng lợi!
Thủ vệ đế đô thành công!
Hoàng tử Lezar mang theo quân đội thu phục thủ đô!
Kế tiếp, đại quân của Lezar và Hasusan liền lấy tinh cầu Lama làm gốc, bắt đầu thu phục những tinh cầu xung quanh. Tin chiến thắng không ngừng truyền đến, sau khi thu phục tinh cầu Lama, chuyện đầu tiên Lezar làm chính là khôi phục hệ thống thông tin toàn quốc và vận tải hàng không. Công dân còn tồn tại trên tất cả các tinh cầu lớn đều tập trung về tinh cầu Lama, công chúa Hasusan tự mình trấn thủ, đế đô từ từ khôi phục văn minh trật tự.
Đại công chúa Hasusan dùng thân phận Đô đốc tam quân, nắm toàn bộ binh quyền, khôi phục hội nghị, trùng kiến hoàng cung Klappa, chủ trì thu dụng dân chạy nạn và bố trí công tác.
Trùng tộc sau khi tiến hành lần tập trung công kích đầu tiên, nguyên khí đại thương, sau khi chiếm các hành tinh lớn liền yên lặng, nghỉ ngơi dưỡng sức. Mà quân đội nhân loại cũng cạn kiệt sức lực, trong nhất thời, song phương rơi vào trạng thái đình chiến, thành thế giằng co.
Nhưng, theo làn sóng tị nạn ngày càng nhiều càng dũng mãnh tiến vào tinh cầu Lama, cũng mang theo rất nhiều tin tức mặt trái, hòa tan niềm vui chiến thắng: toàn đế quốc có 136 hành tinh, trong đó 59 hành tinh hoàn toàn luân hãm, binh đoàn đế quốc đóng quân tại đây cũng bị tiêu diệt toàn bộ.
Đối với nhân loại mà nói, hao tổn sĩ binh alpha không chỉ là suy yếu lực lượng của bên ta, còn có nghĩa là trợ cấp sức chiến đấu cho trùng tộc. Trên chiến trường giữa người và trùng, phổ biến nhất không phải là sóng trùng màu đen tấn công quân đội của nhân loại, mà là quân nhân bị trùng tộc ăn mòn quay ra tàn sát đồng đội.
Cảm xúc bi thương uể oải lan tràn trên thành đô hoang tàn, mọi người sau sợ hãi ban đầu về cuộc chiến trùng tộc quật khởi, bắt đầu tự hỏi một vấn đề: vì sao đế quốc quân luôn là niềm kiêu hãnh của bọn họ lại có thể không chịu nổi một kích như thế? Quân cơ giáp đã từng đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, hai trăm năm trước nghiền áp trùng tộc đuổi đi, vì sao hiện giờ lại hệt như phế liệu, ngay cả nửa phần huy hoàng của năm xưa cũng không có được? Thiết bị cồng kềnh quá hạn, làm cho những cơ giáp này trước mặt trùng tộc hệt như món đồ chơi chất lượng kém, thậm chí có người từng chứng kiến có chiến sĩ cơ giáp bị sóng triều vây khốn đến chết, cơ giáp bị phá nát, ầm ầm ngã xuống đất, chỉ còn lại âm thanh khàn khàn thảm thiết của chiến sĩ cơ giáp bên trong bị trùng tộc nhập vào cơ thể ăn mòn quanh quẩn bên tai...
Qua nhiều năm như vậy, chính phủ đế quốc đến tột cùng là đã đang làm gì? Tiền thuế mà bọn họ nộp lên, rốt cuộc được dùng vào chỗ nào? Vì sao không đổi mới quân bị? Vì sao phát minh kỹ thuật mới càng ngày càng không có? Vì sao quý tộc alpha có được đặc quyền, lại gánh không nổi nghĩa vụ mà bọn họ phải làm?
Trong lòng rất nhiều người, đây là lần đầu sinh ra nghi ngờ với chính phủ đế quốc.
Nhưng còn phải hỏi ngược lại, trừ bỏ quân đội alpha, bọn họ hiện giờ còn có thể dựa vào ai?
Mà đúng lúc này, một tin tức kinh người lại được truyền miệng lan tràn trong đám người...
Căn cứ Mai Tả tọa lạc tại phía bắt tinh cầu Lama, nằm ngay ranh giới tương giao giữa hai địa phương của trùng tộc và nhân loại, luân hãm nhiều ngày, chính phủ không thể phân thân, không rảnh bận tâm, tỏ rõ là bị bỏ rơi. Nhưng, vào nửa tháng trước, tinh cầu Omega nổi danh, thế như tập hợp thành Minh Quân Omega tự mình đến cứu viện! Khiến mọi người không thể tưởng tượng được chính là, bọn họ chỉ trong thời gian một tuần, đã tiêu diệt mọi trùng tộc trong căn cứ, triệt để thu phục căn cứ Mai Tả, tạo nên một cứ điểm của nhân loại ngay trên ranh giới giữa trùng tộc và nhân loại!
Trời ạ! Sao lại có thể có chuyện như thế này?! Không phải đang nói mớ sao! Chỉ là một đám omega mà thôi... thế nhưng có thể đối chiến với trùng tộc? Nên biết, trên tinh cầu Mai Tả toàn là omega, đối với trùng tộc mà nói đó là tài nguyên vô cùng quý giá, cho nên nhất định sẽ phái trọng binh đóng giữ. Ngay cả đế quốc quân cũng không xuất tinh lực đi gặm xương cứng, thế nhưng cứ như vậy mà bị một đám omega dễ dàng nuốt mất?
Trong nhất thời, lực chú ý của toàn quốc đều tập trung vào tinh cầu Mai Tả, khiếp sợ, nghi ngờ, khó tin... Suy nghĩ gì cũng đều có, mà tên của một omega, lại lần nữa vang lên như sấm khắp toàn quốc, vang vọng đường lớn ngõ nhỏ, chính là Thẩm Tu Vân.
Radio và internet vừa được phục hồi đều đang đưa tin về chuyện này, nhưng lúc này giữa hội nghị, nguyên lão của hai đảng phái lớn, còn có một ít quan lớn của đế quốc, đều không thể có sắc mặt tốt.
"Quân đội tư nhân! Dựa theo luật đế quốc, lúc này nên dựa vào tội đảo điên chính quyền quốc gia để luận xử!" Một nguyên lão Đảng Tiến Bộ giận dữ đập bàn nói, "Bọn omega này thật không thể tưởng tượng nổi! Chức trách của bọn họ là cái gì? Là gây giống cho sinh tồn của nhân loại! Vậy mà lại dám đi làm chuyện của alpha, nên biết, sinh mệnh của bọn họ là quý giá cỡ nào đối với nhân loại chúng ta! Hiện giờ đối đầu kẻ địch mạnh, chúng ta cần nắm bắt thời gian đình chiến ngắn ngủi này, đẩy nhanh tiến trình gây giống cho nhân loại, tranh thủ tạo nên càng nhiều chiến sĩ alpha ưu tú, chuẩn bị ác chiến sau này! Nhưng hiện giờ omega lại làm như vậy, vạn nhất chọc giận trùng tộc, vạn nhất bị triệt để tiêu diệt, vậy phải làm sao? Nhất định phải nghiêm trị! Kẻ tên Thẩm Tu Vân kia, nhất định phải bắt về nghiêm khắc xử phạt!"
Mà trong các thành viên của hoàng tộc, Tam hoàng tử Demark vốn dĩ rất ít khi xuất đầu lộ diện, hiện cũng bị mời đến tham dự hội nghị. Tam hoàng tử từ nhỏ đã gia nhập giáo hội, thề phải dùng sinh mệnh của mình hầu hạ thần linh, hiện giờ là thủ lãnh cao nhất của giáo hội, có thể ảnh hưởng trực tiếp tới cục diện chính trị của hội nghị và hoàng tộc. Hắn và Lemain chung một mẫu thân, vốn là tận hết sức lực duy trì Lemain tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, chỉ tiếc về sau Lemain bị người hại chết, từ đó về sau, tâm tư của vị Tam hoàng tử này khó đoán, không ai biết hắn đến tột cùng sẽ duy trì vị hoàng tử hay công chúa nào đi lên ngôi vị hoàng đế.
"Không sai, ta cảm thấy La Duo công tước nói rất có đạo lý, omega được thần linh ban cho thiên chức là người gây giống, bọn họ làm như vậy, là vi phạm ý chỉ của thần linh, chắc chắn sẽ bị khiển trách." Demark trời sinh một gương mặt nhỏ gầy, làn da tái nhợt, ánh mắt hẹp dài, mang theo vài phần cay nghiệt.
"Ta cảm thấy chúng ta hẳn nên phái quân đội, đến tinh cầu Mai Tả tiếp quản căn cứ, an trí thích đáng cho những omega kia, cũng bắt lấy thủ lĩnh mộ binh Thẩm Tu Vân." Một quan quân binh đoàn Quang Minh lên tiếng.
"Không sai, ta cảm thấy omega tên Thẩm Tu Vân kia là một nhân tố bất an, hiện giờ đang giữa lúc chiến tranh, chúng ta cần phải đảm bảo trong lúc chuyên tâm đối địch không cần phải phân tâm đến nội bộ." Một quan quân khác cũng phụ hoạ, "Cho nên ta đồng ý với ý kiến của công tước La Duo, nhanh chóng bắt omega kia lại, chấm dứt hậu hoạn!"
"Như vậy, Đại công chúa điện hạ, ý của ngài là..." Hiện giờ địa vị của Hasusan tại đế quốc là không người có thể địch, lão hoàng đế bệnh tình nguy kịch, cơ bản Hasusan đã được xem như là người thừa kế ngôi vị hoàng đế. Kỳ thật nguyên bản Thất hoàng tử Lezar cũng có lực cạnh tranh, chỉ tiếc y gặp vấn đề về huyết thống, còn có một ít lời đồn về thể chất đặc biệt của y, khiến cho rất nhiều lực lượng chính trị vốn đang duy trì y đột nhiên rời bỏ, triệt để mất đi tư cách thừa kế ngôi vị hoàng đế.
Từ đầu đến cuối Hasusan vẫn luôn trầm mặc, lúc này bị hỏi ý kiến, nàng cũng không lập tức tỏ thái độ, ngược lại nhìn về phía Lezar ngồi ở dưới vị trí chủ tịch, hỏi: "Thất đệ, ngươi có lời gì muốn nói sao?"
Hai tay Lezar đặt trên bàn, ngón trỏ tay phải nhẹ nhàng nhịp trên mặt bàn, an tĩnh nghe mọi người thảo luận, lúc này Hasusan lại hỏi ý kiến của y, Lezar trầm mặc một khắc, lại mở miệng nói: "Không có ý kiến, ta cảm thấy các vị nguyên lão nói rất có đạo lý."
Thần sắc Hasusan khẽ động, lại nhìn Lezar trong chốc lát, hỏi tiếp: "Thật không? Ta cho rằng Thất đệ tương đối quen thuộc với vị omega kia, cho nên sẽ có cái nhìn khác biệt."
Lezar buông xuôi tay, không nói chuyện, kỳ thật đôi mắt không nhìn thấy cũng có một chỗ tốt, thì chính là người khác không cách nào phán đoán cảm xúc của y thông qua ánh nhìn nữa.
Hasusan cũng không nhiều lời hỏi thêm, tài tình dời đề tài, cũng không đưa ra câu trả lời thuyết phục với vấn đề này, ngược lại nêu lên thắc mắc về các hạng mục tài chính. Hiện giờ hội trưởng thương hội của đế quốc, Nhị hoàng tử Manuss vẫn luôn không có tin tức, lúc trước khi Carsen còn cầm quyền đã từng muốn vận dụng tài sản của hắn, nhưng chết sống cũng không thực hiện được. Manuss được công nhận là kỳ tài kinh tế trăm năm khó gặp, đây cũng không phải là hư danh.
Hiện giờ tài chính khan hiếm, chuyện gì cũng cần đến tiền, lão nhân trên hội nghị lại tiếp tục đánh chủ ý lên nhị hoàng tử.
"Nhị hoàng tử điện hạ không người thừa kế, tài sản thuộc về hắn nên nhập vào tài sản của hoàng tộc, do hoàng đế chi phối. Hasusan điện hạ tôn kính, ngài là người mà bệ hạ tín nhiệm nhất, chẳng lẽ vào lúc toàn quốc gặp tai ương này, không nên xuất ra uy nghi phong độ của hoàng gia, chuyển tài khoản này vào quốc khố sao?"
"Hiện giờ vẫn chưa tìm thấy thi thể của Nhị điện hạ, chúng ta không có quyền động vào tài sản của hắn."
"Căn cứ theo quy định pháp luật của đế quốc, công dân không có tin tức trong hai năm liên tục, cũng không người nào biết rõ tình huống của hắn, có thể tuyên bố tử vong. Thêm hai tháng nữa, là đã cách tin tức gần đây nhất của Manuss điện hạ hai năm." Một lão nhân đầu trọc chậm rãi nói.
Lúc này Joseph ngồi trong một góc hội nghị liếc mắt nhìn Lezar, chỉ thấy đối phương vẫn không thay đổi biểu tình, yên lặng ngồi ở kia, một lời cũng không nói.
"Nếu như vậy, hai tháng nữa lại nói." Hasusan nhíu mày, cuối cùng tuyên bố hội nghị kết thúc.
"Tởm, pháp luật cái cmn" Joseph âm thầm chửi rủa,"Một đám lão già chết dẫm, lúc ông đây còn đang đấu tranh anh dũng không biết bọn họ ở đâu, hiện giờ lại đi ra chít chít. Thật muốn bắn chết từng tên một!"
"Không nên nói lung tung." Lezar ngược lại không có cảm xúc gì quá, thấp giọng nhắc nhở.
"Ta đang bực tức! Bọn họ hiện giờ động chút lại lôi huyết thống của ngươi ra nói." Joseph nói xong, ánh mắt trầm xuống, cười lạnh, "Ta thật muốn nhìn, nếu không có chúng ta, lần sau trùng tộc phát động tấn công, bọn họ còn ai có thể dùng. Mẹ, vừa lấy máu của ngươi làm thuốc cho quân đội, vừa buộc tội ngươi, nghĩ lại mà cảm thấy kinh tởm!"
"Càng vào những lúc như thế này, càng không thể gấp!" Lezar thản nhiên nói, "Gần đây ngươi có liên hệ với ca ca ta không?"
"Có , hắn vẫn luôn ở tinh cầu Omega." Joseph châm một điếu thuốc, yên lặng rít một hơi, "Nói thật, hiện giờ cũng chỉ có an trí Ssard tại tinh cầu Omega ta mới có thể yên tâm, những omega đó thật sự đáng tin hơn đám phế vật đế quốc quân. Nhiều năm qua không biết Carsen quản lý như thế nào, dạy dỗ ra một đống thùng cơm."
"Ca của ta có nhắc tới chuyện của tinh cầu Mai Tả không?"
"Chuyện này thì không có." Joseph nói xong liếc nhìn Lezar, "Sao, trong lòng ngươi không bỏ xuống được người kia?"
"Tinh cầu Mai Tả có ý nghĩa chiến lược quan trọng đối với chúng ta, ta đương nhiên quan tâm."
"Xì, ngươi cứ mạnh miệng đi!" Joseph khinh thường mà nói, sau đó lại cẩn thận nhíu mi nhìn Lezar, "Lezar, ánh mắt của ngươi... Có thể lành lại hay không? Lúc trước không phải đã mời chuyên gia hội chẩn sao? Bác sĩ nói thế nào?"
"Đôi mắt đã hoại tử, hẳn là không còn cách nào." Lezar nói.
Bàn tay cầm mẫu thuốc lá hơi khựng lại, an ủi: "Ngươi đừng nói như vậy, hiện giờ y học rất phát triển, tóm lại sẽ có cách!"
Lezar cười nói: "Ngươi không cần lo lắng thay ta, tuy rằng ta mù, nhưng ngươi làm sao biết, hoàng đế tương lai của các ngươi lại không phải là một người mù chứ?"
Joseph miễn cưỡng cong lên khoé môi, dùng sức vỗ vai Lezar, tuy rằng trong lòng buồn đến hoảng, nhưng ngoài miệng vẫn hi hi ha ha mắng: "Ta cmn chính là thích tính cách này của ngươi! Trách không được lúc trước còn ở học viện ta liền nhận chuẩn muốn đi theo ngươi!"
"Được rồi, bớt nói nhảm đi, lúc trước ta cho người đến tinh cầu Mai Tả trợ giúp đội quân kia, không bị người nhìn ra sơ hở chứ?"
Joseph lại trêu chọc: "Chà chà, ta vừa nói cái gì? Ngươi đanglo lắng cho omega kia chứ gì. Nhìn xem, muốn giúp người ta còn phải lén lút. Có ý gì, đây là muốn đem mọi công lao cho omega kia?"
Lezar không phản bác.
Joseph nheo mắt, đầu tóc hỗn độn kê sát tới Lezar, "Ta nói, Thất điện hạ, sao ta lại nghe mùi âm mưu gì ở đây! Ngươi đối với hắn như vậy, làm cho hắn nhiều việc, muốn làm gì? Đừng nói với ta ngươi chỉ là muốn ôm mỹ nhân về nhà a."
Lezar cong khoé môi, hỏi lại: "Ngươi cảm thấy, hắn có thể là một mỹ nhân để người ôm về nhà sao?"
Joseph trả lời như đinh đóng cột: "Không giống, hung tàn như vậy, ai dám mang về nhà?"
"Đã không phải, ngươi còn cố nói cái gì."
"Haiz, tên nhóc này..." Joseph thổn thức cảm thán.
Lezar cũng hơi mỉm cười, sau đó tựa hồ nhớ tới chuyện gì, đột nhiên hỏi: "Đúng rồi, Joseph, ngươi... và ca ca ta, có phải đã hoàn thành nghi thức dấu hiệu lẫn nhau hay không?"
Joseph không nghĩ tới Lezar sẽ hỏi chuyện này, hơi sửng sốt, có chút ngượng ngùng mà gãi đầu, "Đúng vậy, sao lại đột nhiên hỏi chuyện này?"
"Hiện giờ khắp đế quốc, bạn lữ AO hoàn thành cho nhau dấu hiệu có thể đếm được trên đầu ngón tay, ta chỉ tò mò, đó là loại cảm giác... như thế nào?" Lúc Lezar hỏi lời này, thanh âm rất nhẹ, bởi vì nhắm mắt, cho nên không thể nhìn ra y đang nghĩ gì.
Joseph như có điều suy nghĩ, cặp mắt trở nên nhu hoà, khoé miệng nhẹ nhàng cong lên, "Đó là một loại... ừm... cảm giác rất vi diệu, rất khó hình dung, giống như từ nay về sau sinh mệnh của ngươi gắn chặt với một người vậy. Chỉ có thể nói, ta rất may mắn, Lezar, cảm tạ ngươi."
"Có thể làm cho ca của ta thoát ra khỏi bóng ma, ta nên cảm tạ ngươi."
"Ssard kiên cường hơn ngươi nghĩ nhiều, hắn là một người rất giỏi." Mỗi khi Joseph nhắc tới Ssard, đều sẽ không kìm lòng nổi mà lộ ra vẻ tươi cười.
"Đừng nói nữa, hiện giờ ta thật sự có chút hâm mộ các ngươi." Lezar thấp giọng cười.
Joseph ha ha mà dùng lực vỗ vai Lezar, "Đừng nóng vội, ngươi cũng sẽ tìm được bạn lữ thích hợp thôi."
Lezar im lặng cười cười, cũng không nói gì thêm.