Chương 75
Phía đông vừa hừng lên, tia nắng ban mai sáng rõ chiếu rọi vào không trung còn đang u tối, mười vệt sáng xanh lam ánh lên trên nền mây. Những điểm sáng xanh từ từ lớn lên bằng tốc độ nhanh chóng mắt thường có thể nhìn thấy được, dần dần tạo thành hình dạng một chiến đội phi thuyền.
Toàn bộ ba tầng lưới năng lượng bảo vệ của tinh cầu Omega đều được kích hoạt, toàn thể nhân viên lui vào trong nội thành, tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh.
Phòng hội nghị trong nhà xưởng được biến thành bộ chỉ huy lâm thời, các thiết bị theo dõi, cung cấp thông tin, và các phương tiện liên lạc đều được chuyển tới, bởi vì lúc xây dựng nhà xưởng Joshua cũng đã quy hoạch rất tốt, đầy đủ những dụng cụ kể cả đường ngầm dự phòng cho đường lui, cho nên rất hữu hiệu để cải tiến thành bộ chỉ huy.
Lúc này Joshua và Thẩm Tu Vân đang ở trong phòng điều khiển, đứng trước màn hình theo dõi. Đội phi thuyền chậm rãi tới gần, sau khi tiến vào phạm vi kiểm tra tự động của hệ thống phòng ngự, cấp bậc trang bị và số liệu phân tích năng lượng của chúng liền truyền vào máy tính bên này.
Nhìn những dãy số liệu lướt nhanh trên màn hình, một phân tích viên nói: "Nhìn trên số liệu, lực sát thương cao nhất của vũ khí được trang bị súng bắn đạn ánh sáng cấp ba, còn lại đa số là súng hạt nhân phổ thông."
"Lưới năng lượng của chúng ta có thể đỡ được công kích của bọn họ không?" Thẩm Tu Vân hỏi.
"Với sức tấn công này thì không thành vấn đề, hoàn toàn có thể đỡ được công kích của pháo quang tử cấp ba. Nhưng có thể trụ vững trong thời gian dài hay không, thì không xác định." Phân tích viên nói, "Chuyện này còn phải xem năng lượng dự trữ của chúng ta có thể duy trì được bao lâu, hơn nữa cũng tùy thuộc vào lượng súng đạn mà đối phương mang theo."
"Hiện giờ tính trước một chút, cứ dựa vào tình huống bảo thủ nhất, ước lượng chúng ta có thể chống đỡ được bao lâu." Thẩm Tu Vân nói với phân tích viên.
Joshua nheo mắt nhìn những phi thuyền dần dần tạo thành thế bao vây, cười lạnh nói: "Chỉ là một hành tinh nho nhỏ, Carsen gióng trống khua chiêng như thế, mang nhiều người như vậy đến chỉ để đối phó với chúng ta thôi sao? Đúng là dọa người."
Thẩm Tu Vân khẽ nhíu mày: "Chuyện này nói lên, bọn họ cũng không muốn giết chúng ta."
Joshua sửng sốt, nhất thời giật mình, hiểu được ý của Thẩm Tu Vân. Không sai, nếu thật sự muốn tận diệt bọn họ, với thực lực hiện giờ của Carsen, chỉ cần phái đến một chiến thuyền viễn chinh, hai quả bom cực tím tầm xa cấp 6 là hoàn toàn có thể khiến tinh cầu Omega nổ tung thành tro bụi, nhưng hiện giờ bọn họ lại dùng nhiều người như vậy, mạnh mẽ bao vây, nhưng vẫn không tấn công, chỉ có thể nói lên một vấn đề, hắn muốn bắt sống bọn họ.
Về phần vì sao Đại hoàng tử tâm ngoan thủ lạt lại muốn bắt sống, hiện giờ Joshua cũng chỉ có thể nghĩ đến hẳn là Đại hoàng tử sợ ảnh hưởng đến quá nhiều tính mạng dẫn đến sự bất bình của công chúng. Nhưng nếu nhìn những hành động gần đây của vị hoàng tử này, hắn thật sự còn để ý đến dân chúng và danh vọng sao? Joshua âm thầm hoài nghi.
"Baccho vẫn chưa ra khỏi phòng thí nghiệm?" Thẩm Tu Vân đột nhiên hỏi.
"Chưa." Joshua cũng tỏ ra đau đầu, "Hiện giờ không có hắn, chúng ta ngoại trừ có vài pháo đài đơn giản bên ngoài, sức phản kích của hệ thống tấn công hoàn toàn không đủ dùng với Carsen. Những vũ khí hóa sinh hắn chế tạo lúc trước kia chỉ có thể sử dụng trong cận chiến, không trợ giúp được cho phi thuyền chiến. Ta còn trông cậy hắn có thể có phương pháp cải tiến gì không, cũng không ngờ hắn một người một cửa, một lần vào phòng thí nghiệm chính là cả tháng không thấy bóng dáng, hơn nữa còn hạ tử lệnh cho trợ thủ của hắn, ai cũng không thể vào, không biết đến tột cùng đang làm cái quái quỷ gì. Muốn xông vào cùng nhau không, lôi hắn ra ngoài?"
"Chờ thêm một chút đi." Thẩm Tu Vân nói, sau đó lại hỏi phân tích viên kia, "Có kết quả chưa?"
Phân tích viên đẩy đẩy cặp kính, "Có rồi, đại thái được khoảng chừng ba tháng."
"Ba tháng..." Thẩm Tu Vân trầm mặc một khắc, sau đó quay đầu nói với Joshua: "Chờ thêm một tháng nữa đi, nếu lúc đó Baccho vẫn chưa ra, chúng ta xông vào cũng không muộn."
Hai người rời khỏi phòng chỉ huy, đang đi ra ngoài, đúng lúc này, trên không trung đột nhiên vang lên âm thanh, ba màn hình thật lớn, quay về ba hướng khác nhau đồng thời xuất hiện giữa không trung. Một người mặt quân trang đế quốc xuất hiện trên màn ảnh, sắc mặt âm trầm, đúng là Đại hoàng tử Carsen.
"Hỡi tất cả con dân đế quốc tại tinh cầu Omega, ta là Carsen. Hiện tại toàn bộ tinh cầu đã bị đế quốc quân bao vây, ta biết, trong các ngươi có rất nhiều dân chúng vô tội, yên tâm, hành động bao vây tiễu trừ lần này là nhằm vào những tên côn đồ có vũ trang phản loạn chính phủ kia, nếu các ngươi nguyện ý đầu hàng, hoặc là có thể hiệp trợ chính phủ bắt omega tên Thẩm Tu Vân kia, ta Carsen cam đoan với các ngươi, tuyệt đối không thương tổn đến các ngươi, cũng sẽ không kết tội các ngươi."
Hình ảnh lớn cộng thêm kỹ thuật khuếch đại âm thanh bội số lớn, phát liên tục giữa không gian tinh cầu Omega, bài chiêu hàng của Carsen vang vọng khắp chân trời, ai cũng có thể nghe được rõ ràng.
Sắc mặt Joshua trở nên khó coi, lúc này Evan từ bên ngoài đi tới.
"Sao, hiện giờ người ở bên ngoài có phản ứng gì?" Joshua hỏi.
"Những người trốn tới đây đều là do không thể sống nỗi ở bên ngoài." Evan đưa mắt nhìn hình ảnh của Carsen giữa không trung, không khỏi trào phúng bĩu môi, "Có thể trốn từ tinh cầu Lama tới đây, ai mà không ôm quyết tâm đối mặt với cái chết? Không dễ bị lừa gạt mê hoặc như vậy. Nhưng cũng có một đám omega mới tới có chút sợ hãi, khóc sướt mướt mắc mệt."
"Những lúc thế này, lại càng không thể buông lỏng cảnh giác." Joshua nghe Evan nói như vậy, hơi nhẹ nhàng thở ra, nhưng vẫn dặn dò, "Đặc biệt chú ý vài cương vị trọng yếu, phải dùng người tin cậy."
"Nhắc đến người tin cậy, hôm nay ta vừa bắt được một kẻ khả nghi, vốn là alpha, thế nhưng dấu giếm thân phận, giả mạo beta." Lúc Evan nói những lời này, sắc mặt đặc biệt khó coi, chân mày nhíu lại, hình như còn âm thầm nghiến răng.
Mấy chi tiết nhỏ này không thoát khỏi cặp mắt sắc bén của Joshua, hắn tỉnh bơ hỏi: "Hả? Kẻ nào?"
"Ta bắt hắn đến cho các ngươi, các ngươi xử lí đi." Ngữ khí của Evan không được tốt, bước đến cạnh cửa, mở ra.
Bên ngoài thế nhưng đặt một cái lồng sắt thật lớn, hơn nữa trong lồng còn giam một người sống!
Evan mặt không đổi sắc đi tới, đá vào lồng sắt, người bên trong lồng hai chân còn mang xiềng xích, ôm đầu gối ngồi dưới đất, ngẩng đầu tội nghiệp nhìn Evan, miệng còn bị nhét mấy miếng giẻ.
Thẩm Tu Vân có chút buồn bực mà nhìn Evan, "Vì sao phải bịt miệng hắn vậy?"
Ánh mắt Evan âm trầm liếc nam nhân trong lồng, nói: "Hắn rất ồn, làm mất thanh tĩnh."
Thẩm Tu Vân lại hỏi: "Hắn làm cái gì?"
Evan: "Cơ giáp sư mới tới."
Thẩm Tu Vân không khỏi nhíu mày, hắn nghe nói bộ cơ giáp gần đây mới nhận một người tài, trong một đêm đem tất cả cơ giáp bên bộ cơ giáp sữa chửa trong gần hai năm qua phá hủy toàn bộ, thiếu chút nữa bị toàn thể cơ giáp sư bên đó đánh chết. Nhưng mà, trong vòng một tháng sau đó, chỉ dựa vào sức lực một mình mình, đã tu sửa lại hơn hai trăm cơ giáp, hơn nữa những cơ giáp đã qua tay hắn, hoàn toàn khác hẳn những tàn thứ phẩm miễn cưỡng được sửa chữa lại kia, giống như lại một lần nữa tỏa sáng sinh cơ, rõ ràng là cơ giáp cấp ba đã hỏng, thế nhưng lại được hắn cải tạo thành cơ giáp cấp bốn, hơn nữa mỗi một chiếc đều hoàn mỹ, tìm không ra bất kỳ tì vết nào. Người trong bộ cơ giáp đều cực kỳ kinh ngạc, nếu không phải gần đây Thẩm Tu Vân bận đến nỗi không còn thời gian, hắn cũng rất muốn gặp vị thiên tài này, không ngờ hôm nay rốt cuộc cũng thấy, mà lại bằng cách này.
Joshua nhìn nam nhân bị giam trong lồng, lại nhìn nhìn Evan đang đứng bên cạnh, giống như đột nhiên hiểu được chuyện gì, trong ánh mắt mang một tia trêu chọc, "Evan, người này làm giả thân phận, lại là người quan trọng bên bộ cơ giáp, chúng ta phải chất vấn hắn, hãy để hắn nói chuyện di."
Biểu tình của Evan rõ ràng có một chút cứng ngắc, nhưng vẫn đi qua, lấy đám giẻ nhét trong miệng nam nhân kia ra.
Miệng nam nhân rốt cuộc được giải phóng, hoạt động hoạt động cơ cằm sắp chết lặng, sau đó nâng mắt, gọi Evan bằng một giọng tán tỉnh "Chào ngườ đẹp lạnh lùng."
"Câm miệng! Nếu còn dám gọi lung tung, ta chém chết ngươi." Evan hung tợn mà trừng mắt quát lên với nam nhân.
Nam nhân tóc vàng mắt xanh lập tức ngậm miệng, nhưng vẫn không ngừng liếc mắt đưa tình với Evan.
"Sao ngươi lại phát hiện được tung tích của hắn?" Joshua hỏi.
Nắm đấm của Evan chậm rãi xiết chặc, dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn cơ giáp sư. Hắn thật sự nói không nên lời, cũng đâu thể nói là vì tên này chạy tới tán tỉnh mình, cho nên mới bị phát hiện.
"Hắn... hắn lại nói với ta." Cuối cùng Evan chỉ nói một câu như vậy.
Thẩm Tu Vân và Joshua cũng không phải ngốc, vừa thấy cách alpha kia nhìn Evan thì đã hiểu chuyện gì xảy ra.
Joshua cảm thấy thú vị, Thẩm Tu Vân lại thờ ơ, chỉ đến trước lồng sắt, từ trên cao nhìn nam nhân, hỏi: "Ngươi là ai, vì sau phải che dấu tung tích?"
"Ta tên Lance" Nam nhân tóc vàng mắt xanh anh tuấn đội diện với Thẩm Tu Vân toàn thân phát ra hàn khí, nhưng cũng không chút nào lo sợ căng thẳng, như là bạn bè giới thiệu, vui tươi hớn hở nói: "Là một cơ giáp sư."
"Ta hỏi ngươi, vì sao phải che dấu tung tích." Thẩm Tu Vân hỏi lại, trên mặt không có một chút ý cười.
Cơ giáp sư dè dặt liếc nhìn Evan, mà đối phương nhìn cũng không thèm nhìn y một cái, vì thế đành phải thành thật giải thích: "Ta nghe nói alpha đến tinh cầu Omega sẽ không được sắp xếp chức vụ quan trọng, ta là cơ giáp sư, nếu sau khi vào bộ cơ giáp lại không được trọng dụng, vậy còn có ý nghĩa gì?"
"Vậy làm sao ngươi qua mặt được an kiểm?"
"An kiểm không phải là chích máu trên ngón tay thôi sao, lúc đó ta dùng máu của người khác nha!" Giọng điệu của Lance vô cùng thản nhiên, "Chích ngón tay cũng là do người máy làm, lúc đó cũng không có ai theo dõi ta."
Thẩm Tu Vân và Joshua liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy bất an trong mắt đối phương.
"Ta... ta sẽ ngay lập tức sắp xếp để toàn bộ nhân viên kiểm tra lại thân phận một lần nữa." Evan cũng đã nhìn thấy vấn đề, nói.
"Ừ, nhưng cũng không cần làm ầm ĩ, dễ dẫn đến khủng hoảng." Joshua nhắc nhở.
"Ta biết rồi."
Evan nói xong vội đi, không thèm nhìn Lance một cái, Lance buồn bã nhìn theo hắn, cho đến khi hắn ra khỏi cửa, không thấy nữa.
Thẩm Tu Vân cho người mang Lance ra ngoài.
Ánh mắt Joshua vẫn luôn dán trên người cơ giáp sư kia, tựa hồ đang tự hỏi cái gì.
"Người này hiện nay có tác dụng rất lớn đối với chúng ta, nhưng thân phận hắn quá khả nghi, tốt nhất nên phái người điều tra những cơ giáp mà hắn đã tu sửa, xem có vấn đề gì hay không." Thẩm Tu Vân nói.
"Ta sắp xếp ngay." Joshua gật đầu, lại thì thầm với chính mình: "Có điều... sao ta cảm thấy người này quen quen? Hình như đã từng gặp rồi."
"Có thể tra ra được không?"
"Cho ta thời gian vài ngày." Joshua nói, "Bản lĩnh của hắn ta đã nghe qua, nếu có thể dùng được, hiện tại rất có lợi với chúng ta, tốt nhất không nên lãng phí một người như vậy."
Màn hình toàn tức chiêu hàng của Carsen từ trên phi thuyền chiếu xuống dưới, cho nên bọn Thẩm Tu Vân cũng không có cách nào, chỉ có thể để mặc hắn mê hoặc nhân tâm. Một ngày sau khi hình ảnh kia được chiếu liên tục trên không trung, mọi người bên dưới bị vây trong lưới năng lượng phòng hộ, tuy rằng cũng không đòi phải mở thành đầu hàng, nhưng cảm xúc ít nhiều cũng đã bị ảnh hưởng.
Ngày hôm sau khi trời còn chưa sáng hẳn, màn hình toàn tức chợt biến mất, mấy phút đồng hồ sau, ngược lại được đổi thành đồng hồ đếm ngược.
Cùng lúc đó, Carsen điện hạ tuyên bố, sau khi đếm ngược xong, hắn sẽ bắt đầu tấn công tinh cầu Omega, đến lúc đó những ai không biết hối cải, đều không nhận được đặc xá, lúc thành phá, chính là thời điểm bọn họ phải chịu trừng phạt.
Một chiêu này tuyệt diệu không thể nghi ngờ, so sánh với phần chiêu hàng trước kia, đếm ngược làm người ta cảm thấy một áp lực tâm lý, càng có thể khiến cho mọi người khủng hoảng sợ hãi.
Rốt cuộc, sau mười giờ đếm ngược, trong nội thành bắt đầu có âm thanh lan tràn, rốt cuộc có người không chịu nổi áp lực như vậy, động tâm muốn rời đi.
"Hừ, một đám thiếu nghĩa khí, lúc khó khăn nhất thì chạy đến đây tị nạn, khi gặp vấn đề lại muốn chạy khỏi đây, nhu nhược!" Evan bực bội nói.
"Lát nữa phát ra thông tin, những người muốn đi, buổi tối dẫn bọn họ ra khỏi lối ngầm đuổi đi đi." Joshua nói.
Evan có chút ngạc nhiên, hắn vẫn luôn cho rằng mình là người dễ bị cảm xúc ảnh hưởng, mà Joshua là dạng người sẽ dùng lý trí để đối mặt với mọi chuyện xấu, không thể ngờ được hiện giờ hắn thế nhưng sẽ nói ra lời này, đây là thời khắc đặc biệt, nếu lần này chủ động đuổi người đi, có thể sẽ dẫn đến việc ngày càng có nhiều người rời đi, hậu quả thực không thể tưởng.
"Đuổi đi? Trong số bọn họ có rất nhiều người hiểu rõ bố trí bên trong và địa hình của chúng ta, cứ thả đi như vậy?"
"Người như vậy, giữ lại cũng là tai họa, không giữ được." Thẩm Tu Vân đứng bên cạnh thản nhiên nói, "Chi bằng đuổi đi sớm một chút."
"Không sai, về phần địa hình và cơ quan bố trí bên trong..." khóe miệng Joshua gợi lên một nụ cười lãnh khốc, "Ta ngược lại hy vọng những người rời đi có thể tiết lộ ra ngoài những 'hiểu biết' của bọn họ."
Bố cục và bày trí bên trong thành của tinh cầu omega, cơ hồ cứ cách một đoạn thời gian sẽ thay đổi, chân chính nắm giữ toàn bộ cấu trúc chân thật chỉ có vài người Thẩm Tu Vân bọn họ, mà các công nhân khác, chỉ thấy được một ít da lông, tư liệu bọn họ nắm giữ trong tay cũng là cố tình cho biết. Nếu thật sự tiết lộ ra ngoài, cũng sẽ chỉ là bẫy hại người mà thôi, tuyệt đối không ảnh hưởng đến an toàn. Đương nhiên, rất nhiều công nhân sẽ không biết được điều này.
Đêm xuống, Evan liền tổ chức đưa những kẻ muốn rời khỏi ra ngoài, tụ tập bọn họ lại một cửa thông đạo bí mật.
Trước đường ngầm tăm tối, trong đám người không thiếu những tiếng nghị luận thì thầm, đa số bọn họ đều là những người mới đến tinh cầu Omega chưa bao lâu, hơn nữa omega chiếm phần đông, đều co rúm thành một cụm, ánh mắt lẩn tránh nhìn Evan, chờ đợi bị đuổi khỏi thành.
Đang lúc Evan chuẩn bị dẫn người đi, Thẩm Tu Vân lại đột nhiên xuất hiện.
"Chờ một lúc, ta có đôi câu muốn nói với chư vị, coi như là lời từ biệt."
Trước ánh mắt có lo lắng có khó hiểu mờ mịt của mọi người, Thẩm Tu Vân nhảy lên một đài cao gần đó, tay cầm trường kiếm, nhìn xuống những người đang đứng trước mặt, thật lâu sau, mới rút kiếm ra khỏi vỏ, đặt thanh kiếm trước ngực, mũi kiếm chỉ ra phía trước.
Kiếm phong sáng như tuyết phản xạ ánh sáng ngọn đèn trong thông đạo, hàn quang lay động, đôi mắt đen lạnh như băng cũng dần hiện lên kiên định, quyết tuyệt, và lãnh tĩnh.
Một khắc khi hắn rút kiếm, nhiều người đứng phía dưới đều có chút run rẩy, còn cho rằng Thẩm Tu Vân lật lọng, giết bọn họ tại nơi này. Ai bảo bọn họ to gan lớn mật.
"Thẩm mỗ hôm nay, lúc này, cũng không thể hứa hẹn điều gì, chỉ có một câu nói với quý vị: những người ở lại, ta sẽ dùng kiếm này, dùng tánh mạng này bảo hộ, mà những người rời đi, từ nay về sau, cùng quên với giang hồ, dù chết dù sống, không liên quan đến nhau." Nói xong, Thẩm Tu Vân nhảy xuống khỏi đài cao, nhường lối vào đường ngầm phía sau. "Chư vị, đã nói đến nước này, xin mời tự nhiên."
Thẩm Tu Vân nói những lời này kỳ thật cũng không mong có thể giữ lại bao nhiêu người, cho nên khi hắn nhìn thấy có một phần ba lựa chọn ở lại, ít nhiều vẫn vui vẻ ngoài ý muốn.
Evan mang theo những người vẫn muốn rời đi vào đường ngầm, Thẩm Tu Vân nhìn theo bọn họ vào lối đi bí mật, sau đó trực tiếp xoay người mang những người còn lại quay về, cũng không quay đầu lại liếc nhìn một lần.
Nhân nghĩa đã tận, từ nay về sau, số mệnh những người đó không còn liên quan đến hắn. Hắn cũng chỉ có thể làm đến thế này thôi. Đối với những kẻ chỉ biết đem vận mệnh của mình giao vào trong tay người khác như vậy, không chết đã là may rồi.
Evan đi khoảng một giờ, liền quay về, phá bỏ đường ngầm vừa dùng.
Joshua hỏi Evan: "Thế nào, sau khi mấy người kia đi ra thì sao? Carsen có phái người tới đón bọn họ không?"
Evan trả lời: "Không biết. Ta không quan tâm."
"Ái chà, ngươi người này thật quá bạc bẽo nha." Joshua lắc đầu, giả mù sa mưa nói.
"Hừ, với những kẻ ngu xuẩn nguyện ý tin tưởng alpha kia, ta không có chút cảm thông nào dành cho bọn đó."
"A? Nhưng mà có một alpha đối với ngươi rất có ý mà , nghe nói bình thường hắn đối với ngươi rất tốt? Các ngươi có phải là tiếng sét ái tình không hả?"
"Này, Joshua, ngươi nếu như không muốn bị đánh, thì đừng đề cập tới cái tên tóc vàng kia." Evan uy hiếp nói, "Đúng rồi, thân phận của hắn ngươi điều tra được chưa? Ta thấy hình như hắn lại quay về làm việc ở bộ cơ giáp."
"Vẫn chưa, thân phận của hắn rất bí ẩn, họ cũng là họ giả, toàn bộ đế quốc tinh tế cũng không có ghi chép lại. Nhưng ta đã kiểm tra kỹ lưỡng từng cơ giáp mà hắn làm, không có vấn đề gì. Bây giờ là thời kỳ đặc biệt, chúng ta cần những nhân tài như vậy, cho nên cũng chỉ có thể mạo hiểm phiêu lưu một chút."
"Vậy cũng phải theo dõi hắn sau khi tan tầm, để hắn khỏi giở trò quỷ vào những lúc quan trọng." Chỉ cần nhắc tới vị cơ giáp sư tóc vàng mang một vẻ mặt xuân tình mà gọi "người đẹp" kia trước mặt Evan, hắn liền nhịn không được muốn lôi đao ra chém người.
"Ngươi nói rất đúng" Joshua cười tủm tỉm gật đầu, "Vậy hay là... ngươi phụ trách theo dõi đi!"
Evan: "...."
Đồng hồ đếm ngược trên bầu trời, rốt cuộc gần đếm xong.
Trong phút cuối cùng, mọi người trên tinh cầu Omega, tuy rằng vẫn giữ nguyên cương vị của mình, nhưng, giờ phút này, tất cả bọn họ đều ngẩng đầu nhìn lên không trung, giống như đang chờ vận mệnh tuyên án.
Nửa phút
Mười lăm giây
Mười giây
Ánh sáng đỏ tươi của đồng hồ đếm ngược chiếu vào trong mắt mọi người, rất nhiều người trong bọn họ đây là lần đầu tiên phản kháng dưới áp lực lớn như vậy. Đối mặt với các alpha thực lực mạnh hơn mình không biết bao nhiêu lần, đây là lần đầu tiên bọn họ chân chính hiểu được ý nghĩa của 'đòn đánh trực diện', vẫn đứng hiên ngang, tuy rằng sợ hãi, lại không hèn mọn.
Ba giây
Hai giây
Một giây
Đồng hồ đếm ngược chấm dứt, chậm rãi biến mất, ngay sau đó, không có bất cứ một cảnh báo nào, liền thấy hơn mười vệt lam quang trên trời cao, giống như thiên lôi sáng thế đánh xuống thật mạnh, mang theo thế mạnh lôi đình, đánh vào lưới năng lượng bao bọc quanh chủ thành.
Oanh!
Mọi người trong chủ thành cảm thấy tựa như mặt đất cũng chấn động, năng lượng phòng hộ và đạn ánh sáng cấp ba va chạm phát ra tiếng vang hủy thiên diệt địa. Trong nháy mắt không gian trở nên chói lóa, tựa như tấm chắn thủy tinh chịu một đòn nghiêm trọng, những vết rạn như mạng nhện nhanh chóng lan tràn khắp bề mặt. Ánh sáng năng lượng xanh, cũng nhanh như tia chớp, lấy nơi tiếp xúc với quang đạn làm trung tâm mở ra bốn phía, người xem kinh sợ.
Mà cùng lúc đó, cánh cửa lớn của phòng thí nghiệm bí mật dưới lòng đất phanh một tiếng bị đá văng.
Baccho sắc mặt xanh mét ngẩng đầu nhìn lưới năng lượng phòng hộ đang đối đầu với nguy cơ, nhét vào trong túi hai ống thuốc thử, vội vàng chạy tới bộ chỉ huy gặp Thẩm Tu Vân và Joshua.
Bên ngoài chủ thành, nơi lưới năng lượng bảo hộ không bao phủ đến.
Trên núi hoang, một người đang đứng, quần dài màu đen, áo choàng đen, mắt nhìn về chủ thành xa xa sáng chói dưới ánh sáng xanh do lưới năng lượng kích phát.
Một bóng dáng màu đen từ từ đến từ phía sau, ý đồ muốn tiếp cận người này. Nhưng mà ngay lúc bóng đen chuẩn bị tiến tới, muốn lựa thời cơ người này đang chăm chú nhìn phía trước mà tấn công, người kia lại đột nhiên rút ra một thanh trường đao, cắt mạnh lên cánh tay của mình.
Máu tươi lập tức chảy ra, chậm rãi nhiễm đỏ lưỡi đao sáng như tuyết.
Người nọ dùng thanh đao đẫm máu bổ về phía bóng đen, bóng đen lập tứ tứ tán khắp bốn phía, không dám lại gần.
Nam nhân lại không quan tâm, quay đầu, đôi mắt đen sâu lại chăm chú nhìn về chủ thành, một góc áo choàng tung bay trong gió.
Chương 76
"Tu Vân, viên thuốc mà ngươi đưa cho ta kia, trải qua rất nhiều thí nghiệm, ta rốt cuộc đã hiểu nó là thứ gì." Baccho ngồi trong bộ chỉ huy, sắc mặt tái nhợt nói với Thẩm Tu Vân, "Lúc trước ta đã cảm thấy cách liên kết phân tử của loại thuốc này rất giống một thể sống, nhưng nó lại không phải là vật chất của thể sống, điều này làm cho ta vô cùng khó hiểu. Nhưng, cho đến khi ta phát hiện ra chuyện này..."
Baccho vừa nói vừa lấy hai ống nghiệm trong túi ra, "Trong hai ống nghiệm này chứa máu của alpha và omega, sau đó ta lấy loại thuốc kia cho vào hai ống nghiệm này, các ngươi đoán, ta phát hiện cái gì?"
"Đừng nói với ta... mấy thứ đó sống nha." Ánh mắt Evan lộ ra chán ghét.
Baccho giơ hai ống nghiệm lên, nói với mọi người, "Loại thuốc này, không, phải nói là thứ này, nếu tiếp xúc với máu của omega, lập tức phát triển thành thể sống. Nhưng thể sống này không thể sinh trưởng trong máu của omega, chỉ giới hạn ở hình thái sống nguyên thủy. Thứ này không có phản ứng gì với máu của alpha và beta."
"Từ từ... ngươi nói thể sống kia... rốt cuộc là cái gì?" Gương mặt Evan đã kinh tởm tới mức vặn vẹo
Joshua không thể tin mà nhìn Baccho, cau mày nói: "Không phải là..."
Baccho hít sâu một hơi, sắc mặt càng thêm khó coi: "Tuy rằng chúng nó đã diệt vong hơn trăm năm, nhưng, ta đúng là kiểm tra xét nghiệm ra được tổ hợp gen của trùng tộc trên thể sống kia, hơn nữa đối chiếu với kho gen trong tư liệu về trùng tộc, tổ hợp gen này càng thêm hoàn mỹ so với khi chiến tranh người và trùng, thậm chí còn dung hợp một bộ phận gen của loài người. Hoặc là, chúng ta có thể nói, chúng nó thực hiện tiến hóa lần thứ ba đối với tính chất của toàn quần thể."
"Ngươi nói chúng nó sẽ không lớn lên trong máu của omega, đây là có ý gì? Nếu đem vật kia bỏ vào máu của beta và alpha thì sao?"
"Thứ này nếu dung hợp trực tiếp vào trong máu của alpha hoặc beta, thì không có phản ứng gì cả." Baccho nói, "Nhưng, nếu đem thể sống trong máu của omega bỏ vào trong máu của alpha, thì nó sẽ nhanh chóng lớn mạnh, mà trong lúc trưởng thành còn không ngừng tiến hóa, thậm chí có được trí tuệ."
"Cho nên nói, omega chính là nguyên liệu để tạo thành, còn alpha chính là nguyên liệu để nuôi dưỡng?" Joshua nói.
"Có thể lý giải như vậy." Baccho gật gật đầu, sau đó lại dùng một ánh mắt cực kỳ phức tạp nhìn Thẩm Tu Vân, "Hơn nữa dựa theo nghiên cứu mấy ngày qua của ta, máu có độ thuần huyết càng cao, đối với thứ này mà nói, có tác dụng càng lớn. Tu Vân, hiện giờ ta đã hiểu, vì sao khi ở tại đấu trường Solomon những người đó lại muốn máu của ngươi đến như vậy. Ngươi có độ thuần huyết gần đến 100%, đối với thứ này mà nói, quả thực hấp dẫn như thuốc phiện. Nên biết, cho dùng là dạng sống nào, đều có bản năng sinh tồn. Máu của omega đối với bọn chúng chính là sự sống, mà máu của ngươi, tương đương với cội nguồn sự sống. Nói thật, lúc trước chúng nó không nuốt sống ngươi, quả thật là kỳ tích."
"Đấu trường Solomon?" Lúc này Evan cũng đột nhiên nhớ tới chuyện gì, "Vậy những đấu sĩ đặc biệt mạnh mà các ngươi nhắc tới lúc trước, chẳng lẽ cũng có liên quan tới thứ này?"
"Tình huống cụ thể ta bây giờ còn chưa hiểu lắm, nhưng hiện giờ theo ta đoán, trùng tộc đã dần khôi phục, hơn nữa đáng sợ chính là, lần này chúng nó có thể sử dụng ý thức của nhân loại. Gen tiến hóa lần thứ ba của trùng tộc mang theo một bộ phận gen của nhân loại, chuyện này sinh ra một khả năng."
"Cái gì?"
Baccho nhắm mắt, trầm giọng nói: "Có thể chúng nó đã có khả năng ăn mòn cơ thể nhân loại, thao túng năng lực của nhân loại. Đặc biệt là alpha, một khi thể sống xâm nhập vào cơ thể của alpha, có thể dựa vào máu của bọn họ để trưởng thành, trong quá trình trưởng thành sẽ tiến hóa dần, cho đến khi ăn mòn hết não bộ, hoàn toàn chiếm lĩnh thân thể của người này."
Lời này nói xong, tất cả mọi người đều lâm vào trầm mặc, trên người đều có cảm giác bủn rủn.
"Cho nên nói, đấu trường Solomon lúc trước đã sớm trở thành ổ trùng, đúng không?" Sau một hồi lâu, Joshua cuối cùng lên tiếng phá vỡ trầm mặc.
"Chỉ sợ không chỉ là Solomon." Thẩm Tu Vân nói, sau đó ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, đợt tấn công thứ nhất của Carsen đã qua, trong một khắc an tĩnh này, bầu trời đêm rốt cuộc trở về bóng đen vốn dĩ, chỉ có vài chấm ánh sáng năng lượng vẫn còn lặng lẽ sáng, tựa như một vì sao rơi xuống. "Chỉ sợ... sự hỗn loạn ở tinh cầu Lama, cũng là bởi vì nguyên nhân này."
"Chẳng lẽ nói hoàng tử kia cũng bị... trùng ăn?" Evan hỏi.
"Xem xét các hành động của hắn từ lúc lên đài tới nay, chỉ có thể lý giải như vậy." Joshua suy tư nói, "Trước ta cũng rất phiền não, vị Đại hoàng tử này tuy rằng bình thường luôn ngạo mạn khoa trương, lại không đến mức làm ra nhiều chuyện ngu ngốc như vậy, thương phẩm hóa omega, hừ, tuy rằng trước đây cũng có người lén lút nói tới, nhưng cũng không dám chân chính nói ra ngoài, vị đại hoàng tử này lên đài liền trực tiếp thông qua dự luật, nếu như hắn bị trùng tộc khống chế, mọi chuyện đều trở nên dễ hiểu. Thương phẩm hóa omega, mới dễ dàng để bọn chúng đem càng nhiều omega trở thành công cụ bồi dưỡng thành ấu trùng của bọn chúng."
"Cho nên lần này Carsen mang người đến tấn công chúng ta, cũng là vì muốn đem chúng ta thành công cụ bồi dưỡng."
"Đây cũng là lý do vì sao hắn muốn bắt sống chúng ta." Joshua nói.
"Nhưng mà, omega trong đế quốc không phải chỉ tập trung ở chỗ này." Thẩm Tu Vân đột nhiên nói.
Tất cả ngẩn người, lập tức hiểu ra.
Không sai, nơi tập trung omega nhiều nhất đế quốc không phải là tinh cầu Omega nho nhỏ này của bọn họ, mà là nơi có tên 'cấm luyến giáo thất', căn cứ Mai Tả.
Nơi đó tập trung toàn bộ omega từ 15 đến 18 tuổi của đế quốc, nhân số đạt tới cả trăm ngàn, đối với đám trùng nóng lòng tìm omega để sinh sản mà nói, bọn họ tựa như món ngon vô cùng hấp dẫn.
Nhưng vì sao chúng lại không tấn công nơi kia? Vì sao chọn chỗ này?
Rất đơn giản, bởi vì Carsen tấn công nơi này xem như là 'danh chính ngôn thuận'. Nếu dùng lực lượng quân đội đến tấn công tinh cầu Mai Tả, tấn công những omega tay trói gà không chặt kia, thế nào cũng không thể tìm được lý do. Không khác nào tuyên cáo với toàn dân, những kẻ thống trị đế quốc này đã xảy ra vấn đề, như vậy đám trùng tộc lẫn trong nhân loại sẽ phải bại lộ.
Mà đám sâu hèn hạ làm người ta ghê tởm này, sở dĩ vẫn còn núp trong tối chưa hiện thân công khai tuyên chiến với nhân loại, chỉ có thể nói lên một vấn đề -- chúng nó, vẫn chưa chuẩn bị tốt.
"Cho dù thế nào, hiện giờ chúng ta có thể xác định một việc. Chúng muốn bắt sống chúng ta, sẽ không để chúng ta chết."
Ánh mắt Thẩm Tu Vân co rút lại, đứng lên, cười lạnh, "Điều này, chính là lợi thế lớn nhất của chúng ta hiện nay. Evan, trong số những người mà ngươi huấn luyện có bao nhiêu người có thể điều khiển cơ giáp?"
Từ khi tài lực và nhân lực trên tinh cầu Omega từng bước phát triển, cũng đã hơn một năm, bọn họ liền chọn một nhóm người tiến hành huấn luyện, Thẩm Tu Vân là huấn luyện viên chính, còn bình thường vẫn do Evan phụ trách.
"Tổng cộng chắc khoảng hơn năm mươi người, nhưng mà bọn họ cũng chỉ có thể nắm vững những thao tác cơ bản, nếu muốn ra chiến trường tác chiến thì khả năng không cao. Hơn nữa, hiện giờ toàn bộ cơ giáp của chúng ta là do tên khả nghi kia cải tạo thành cấp bốn, độ khó càng tăng."
"Hiện giờ cũng chỉ còn cách tận lực kéo dài." Joshua nói, "Ta xem xem còn có thể liên lạc được với bao nhiêu người ở các tinh cầu khác. Không thể nào đều bị trùng ăn hết cả."
"Khó nói, bọn alpha kiêu ngạo tự đại đó, bị ám toán cũng bình thường thôi." Evan hử lạnh.
"Nếu thật là như vậy, chúng ta cũng cách ngày diệt vong không xa." Ngay cả một người luôn không nghĩ tốt cho alpha như Baccho cũng không khỏi thở dài, "Lần này trùng tộc quá mức giảo hoạt, thế nhưng vẫn lặng yên không một tiếng động, hiện giờ ta cũng chưa tìm ra bọn chúng là từ đâu đến. Nhóm thể sống đầu tiên được sinh ra như thế nào? Thật sự là nghĩ không ra..."
"Joshua, nghĩ cách liên hệ với phóng viên kia."
"Ngươi nói... Sarah Theoden?"
"Phải, thả ra tin tức trùng tộc phục hồi, đây chính là cách duy nhất để chúng ta thoát vây." Thẩm Tu Vân nói.
Vào lúc Thẩm Tu Vân và mọi người thảo luận trong phòng chỉ huy, trong chủ hạm chỉ huy bên ngoài tinh cầu omega, Carsen như đang phát điên trong phòng hắn, vừa quăng đồ tán loạn vừa lầu bầu lầm bầm.
"Cút! Đám trùng không có chỉ số thông minh các ngươi! Ta đường đường là hoàng tử đế quốc! Ta là người thừa kế của hoàng thất Zethanon! Bọn ghê tởm các ngươi, chỉ là công cụ của ta thôi! Công cụ của ta! Muốn điều khiển ta? Ha ha? Buồn cười!"
Sắc mặt của Carsen đã không giống người thường, làn da ảm đạm, hốc mắt hãm sâu, đồng tử vốn màu đồng nâu đã nhạt thành màu vàng. Hắn tựa hồ đang trải qua đau đớn vô cùng, trên người đều là vết thương do chính hắn cào cấu.
"Ta không có thời gian để vui vẻ với đám omega ti tiện đó, dùng đạn tầm xa! Ta muốn về tinh cầu Lama! Ta muốn kế thừa ngôi vị hoàng đế! Các ngươi thả ta ra! Đế quốc là của ta! Ta mới là hoàng đế!" Carsen điên cuồng rống to, đem mọi thứ hắn có thể chụp được ném về phía cửa phòng, trong mắt đều là huyết sắc, nhìn vô cùng đáng sợ.
"Carsen điện hạ." Lúc này, cửa phòng mở ra, bên ngoài tiến vào một nam nhân cao ráo chỉnh tề, tóc trắng, đôi mắt hoàn toàn chỉ còn tròng trắng, ai tình cờ nhìn thấy có lẽ sẽ sợ đến toát mồ hôi hột, khiến người tưởng gặp xác chết trỗi dậy.
"Phạm Tư Đức!" Carsen vừa nhìn thấy người tới lập tức bước đến, nắm cổ áo đối phương, "Ngươi đã nói, ngươi nói loại thuốc này chỉ làm ta mạnh hơn! Sẽ không ăn mòn ý thức!"
"Đương nhiên." Phạm Tư Đức nho nhã lễ độ chào Carsen, "Đối với alpha có huyết thống ưu tú, gen trùng tộc chỉ có tác dụng cải tạo cơ thể, hoàn toàn khác hẳn với những alpha cấp bậc thấp và beta. Điều này không phải chính ngài đã xác nhận hay sao? Lúc trước đã tìm nhiều alpha để làm thí nghiệm như vậy, ngài còn hoài nghi chuyện gì?"
"Vậy... vậy tại sao, gần đây ta cảm thấy có những chuyện nhớ không rõ?" Ánh mắt Carsen thất thần, biểu tình mờ mịt, tựa như đột nhiên trở nên hồ đồ.
"Do gần đây ngài nghỉ ngơi không tốt, áp lực quá lớn, điện hạ tôn kính của ta." Khóe môi Phạm Tư Đức gợi lên một nụ cười, dìu Carsen về phía giường, để hắn nằm xuống nghỉ ngơi, "Ngài cứ yên tâm, sự hợp tác giữa chúng ta vẫn luôn thuận lợi, đến lúc đó nhất định sẽ trợ giúp ngài lên ngôi hoàng đế. Ngài xem, hiện giờ không phải ngài đã trở thành người thống trị đế quốc hay sao? Không cần lo lắng, mọi chuyện sẽ tốt thôi."
Như có một lực thôi miên nào đó ở Phạm Tư Đức, rất nhanh, Carsen nóng nảy bất an đã trở nên an tĩnh trở lại, nằm yên trên giường dần dần ngủ.
Đợt công kích vào tinh cầu omega lần thứ hai, bắt đầu.
Phi thuyền lơ lửng trên trời cao, chậm rãi thay đổi đội hình, bao vây chủ thành vào giữa, các loại đạn ánh sáng đạn hạt nhân mãnh liệt phóng ra, trong lúc nhất thời, ánh sáng đầy trời, đan chéo thành lưới ánh sáng dày đặc, muốn đánh vỡ lưới năng lượng phòng hộ của chủ thành.
"Từ lúc bắt đầu tấn công, bọn họ có phản kích hay không?" Phạm Tư Đức đứng trong phòng chỉ huy, nheo mắt yên lặng quan sát trong chốc lát, đột nhiên hỏi.
"Báo cáo trưởng quan, không!"
Gì? Không có sao...
Phạm Tư Đức mím môi, ôm tay nghiêng đầu tự hỏi.
"Giảm độ cao, tăng hỏa lực." Phạm Tư Đức ra lệnh.
"Nhưng trưởng quan, nếu chúng ta gần mặt đất quá, có thể sẽ rơi vào tầm tấn công phòng ngự của đối phương."
"Ta nói, giảm độ cao." Phạm Tư Đức lạnh mặt lặp lại.
"Vâng!"
Phi thuyền từ trên cao tiến lại gần, chậm rãi đi vào tầm bắn của súng phòng ngự.
"Vẫn chưa phản công?" qua vài giờ, Phạm Tư Đức lại hòi.
"Báo cáo trưởng quan, chưa!"
Năng lượng dự trữ ở mỗi tinh cầu đều có giới hạn, nếu dùng vào hệ thống phòng ngự, hệ thống công kích không tránh khỏi thiếu năng lượng, mà nếu dùng vào hệ thống tấn công, hệ thống phòng ngự sẽ không thể đảm bảo. So sánh với nhau, hệ thống công kích sử dụng năng lượng nhiều hơn hệ thống phòng ngự gấp mấy lần. Hiện giờ đám omega này như rùa đen rút đầu trốn tránh trong lưới bảo hộ, không hề phản kích, với sự hiểu biết của Phạm Tư Đức về omega kia, hắn tuyệt đối không cho rằng bọn họ vì sợ mới không đi ra.
Vậy chỉ còn một nguyên nhân -- bọn họ đang kéo dài thời gian.
"Chuẩn bị cho quân lục chiến đổ bộ, nghĩ cách phá hư tường thành" Phạm Tư Đức hạ lệnh, "Tập trung hỏa lực vào cửa nam tường thành."
Ha hả, mấy omega đáng yêu này, nếu bọn họ muốn kéo dài thời gian, như vậy, hắn không để cho bọn họ thực hiện được. Dù sao, tư tưởng của nhân loại quá mức phức tạp, Phạm Tư Đức lười suy nghĩ bọn họ muốn kéo dài thời gian để làm gì, đơn giản cứ dùng phương pháp trực tiếp nhất.
Diện tích bề mặt của tinh cầu omega cũng không lớn, chủ thành trung tâm được lưới năng lượng bao bọc chiếm khoảng một phần ba, lưng dựa núi quay mặt ra hồ, bên ngoài cửa nam chính là một hồ nước ngọt mênh mông.
Lúc này, gần trăm chiếc huyền phù cano từ trên trời giáng xuống, dừng trên mặt nước, tạo thành trận hình, bắt đầu tấn công vào cửa thành.
Mặt nước tạo thành sóng lớn do đạn pháo, bầu trời âm trầm giống như bão nổi. Đạn ánh sáng toàn bộ dồn vào tập kích trên tường thành, tuy rằng tường thành cũng có năng lượng phòng hộ, nhưng không mạnh bằng phòng hộ trên không, rất nhanh liền xuất hiện vết rạn.
"Mẹ! Đám kia muốn chết! Dám tới gần như vậy!" Evan đang tuần tra tại cửa nam, mắng to một câu, "Kiểm tra một chút, xem có bao nhiêu người đổ bộ!"
"Khoảng một phần ba binh lực."
"Còn lại tập trung ở đâu?"
"Còn ở trên không, cũng ở tại hướng nam, có vẻ là muốn tùy thời tiếp ứng cho lục quân."
Evan nghĩ nghĩ, hạ lệnh: "Báo cửa bắc tạm thời giảm lực phòng hộ, mở hệ thống phản kích cửa nam."
Tin cửa nam bị tập kích nhanh chóng được truyền tới bộ chỉ huy.
Joshua phân tích trận hình mới nhất của quân địch, không khỏi cau mày nói : "Xem ra bọn chúng đã nhìn ra chúng ta đang kéo dài thời gian, quyết định tốc chiến tốc thắng. Hiện giờ Evan chống đỡ phía trước rất gian nan, cứ theo đà này, phỏng chừng chúng ta chỉ còn được một tháng."
"Liên lạc với bên ngoài sao rồi?" Thẩm Tu Vân hỏi.
Thần sắc Joshua ngưng trọng, nhịn không được ấn ấn lên giữa chân mày, "Có lẽ là người của Carsen đã chặn tín hiện của chúng ta rồi, mọi liên lạc của chúng ta đều bị cắt đứt, tin tức không phát ra ngoài được, internet cũng không thể sử dụng."
Thẩm Tu Vân trầm mặc một khắc, nói: "Cho nên phải có người đi ra ngoài, rời khỏi chỗ này."
Joshua nhìn nhìn Thẩm Tu Vân, sau khi hiểu được ý của hắn, lập tức nói: "Có thể phái người ra ngoài, nhưng ngươi thì không được."
Thẩm Tu Vân thản nhiên liếc nhìn Joshua, "Còn có ai có nhiều cơ hội đắc thủ hơn ta sao?"
"Tu Vân, đừng quên, hiện giờ ngươi đã không còn là thích khách, ngươi là thủ lĩnh của chúng ta. Bất cứ người nào ở đây cũng có thể bị bắt, hoặc bị giết. Nhưng ngươi thì không được."
"Nếu người được phái ra ngoài bị bắt, sẽ làm đối phương đề cao cảnh giác, sẽ không thể phái người ra ngoài nữa." Thẩm Tu Vân nói, "loại chuyện này, không thể thất thủ."
Joshua còn muốn nói thêm, lại bị Thẩm Tu Vân ngắt lời
"Joshua, có thể đi tới một bước này hôm nay, cũng ngoài mong muốn của ta" Thẩm Tu Vân nói, con ngươi đen bình tĩnh thong dong, "chuyện ta muốn làm tính tới nay cũng chỉ là muốn sống sót. Hiện giờ ta cũng chỉ là nghe theo bản năng, chỉ muốn tiếp tục sống. Về chuyện cuối cùng có đạt được mục đích hay không, còn phải xem ý trời. Nếu ta xảy ra chuyện, lúc đó hẳn là ngươi sẽ có cách khác. Tinh cầu omega có được ngày hôm nay, công lao của ngươi không nhỏ, với bản lĩnh của ngươi, ta tin tưởng ngươi nhất định có thể bảo vệ những người này chu toàn."
Joshua biết rõ tính tình Thẩm Tu Vân, quyết định của hắn thật sự khó thay đổi. Nếu không phải vì hiểu rõ tính tình người này, Joshua thậm chí sẽ cho rằng lời này của hắn cũng chỉ là để lấy lòng người mà thôi.
Thẩm Tu Vân nếu đã có quyết định, sẽ không thay đổi nữa, nói Joshua cùng thương lượng phương án phá vây với Baccho, liền rời đi.
Còn lại một mình Joshua trong phòng chỉ huy, nhìn bóng dáng quyết tuyệt của người nọ, không khỏi cười khổ.
Người này, chỉ sợ cho đến bây giờ cũng không hiểu được ý nghĩa của 'đầu lĩnh'. Trên người hắn có đủ mị lực thu hút người đi theo, người khác sao có thể thay thế? Có điều, trái lại, cũng chính vì tính cách này của hắn, mới có thể có sức kêu gọi giữa một đế quốc sùng bái vũ lực và cường giả. Nghĩ đến tổ tiên của hoàng thất Zethanon, chẳng phải cũng từng là anh hùng không sợ chết trong chiến tranh hay sao? Nhưng thật đáng tiếc, những năm tháng hòa bình xa hoa lãng phí mục nát đã sớm chậm rãi mài mòn mũi nhọn của bọn họ, hiện giờ ở đế quốc Tinh Tế, giữa sự phân hóa giai cấp vặn vẹo, sớm đã bại hoại đến gốc rễ.
Lấy lại tinh thần trong dòng suy nghĩ, Joshua lập tức chuẩn bị phương án phá vây.
Mà bên kia, sau khi Thẩm Tu Vân thương nghị cùng Baccho, đã có thêm một bước hiểu biết đối với trùng tộc, sau đó đeo lên túi chứa dược tề mà Baccho chuẩn bị riêng cho hắn, trang bị những vũ khí cần thiết, tối hôm đó, đi qua đường hầm bí mật lặng lẽ rời khỏi chủ thành. Hắn rời đi chỉ có hai người Baccho và Joshua biết, cũng không dám nói với Evan. Bởi vì Evan là fan cuồng của Thẩm Tu Vân, nếu biết Thẩm Tu Vân đơn thương độc mã rời đi chủ thành, bọn họ lo lắng hắn sẽ nhất định đòi đi theo.
Sau khi Thẩm Tu Vân ra khỏi đường hầm, đường hầm liền tự hủy sau lưng hắn. Hiện giờ đã là mười ngày sau đợt công kích đầu tiên của Carsen, thế giới bên ngoài cũng đã thay hình đổi dạng, khắp nơi đều tràn ngập mùi thuốc súng và dư quang của năng lượng.
Cửa của đường hầm này cách xa chủ thành, cơ hồ nằm ở hai mặt khác nhau của tinh cầu, bên này an tĩnh hơn rất nhiều so với tâm chiến bên kia.
Không trung lúc này một mảnh tối đen, Thẩm Tu Vân không dám dùng ánh sáng, đành phải mang lên kính chuyên dùng để nhìn trong bóng đêm, chuẩn bị đến kho hàng bí mật, dùng phi thuyền lén rời đi.
Mọi chuyện đều được tiến hành theo kế hoạch, Thẩm Tu Vân nhanh chóng thuận lợi đến được cổng kho hàng, nhưng mà, đúng lúc này, hắn đột nhiên cảm thấy bất ổn, nheo mắt ngẩng đầu nhìn lên khoảng không trước mặt, thế nhưng lại thấy được trùng tràn ngập như mây đen.
Loại phi trùng này Thẩm Tu Vân đã từng nhìn thấy ở tinh cầu Solomon, lúc trước không biết là cái gì, nhưng hiện giờ hắn đã biết, đây là ấu trùng của trùng tộc. Căn cứ theo nghiên cứu của Baccho, loại ấu trùng này chỉ có thể sinh trưởng và tiến hóa trong môi trường máu của alpha, cho nên trừ phi bọn chúng bị công kích, nếu không sẽ không xâm nhập vào cơ thể của omega và beta, chỉ tìm alpha để ăn mòn.
Bởi vậy, mặc dù Thẩm Tu Vân có chút kinh hãi, nhưng cũng không hoảng, lặng yên không tiếng động chậm rãi mở ra cổng lớn của kho hàng, nhưng đúng lúc này, những 'mây đen' kia như cảm giác được chuyện gì, đột nhiên tăng vận tốc, tựa như đám lốc xoáy màu đen.
Thẩm Tu Vân lập tức đề cao cảnh giác, lấy ra dược tề mà Baccho cho hắn, nhưng đối mặt với số lượng phi trùng khổng lồ thế này, tim hắn vẫn đập nhanh hơn. Một khi thứ này rơi vào đường cùng tấn công, vây khốn hắn, chỉ sợ hắn căn bản vô pháp trốn thoát.
Xem ra là Baccho đoán sai, thứ này không chỉ chạy theo alpha như vịt, mà đối với omega, cũng có vẻ thực hứng thú.
Lốc xoáy màu đen quay cuồng giữa trời cao, hệt như một thông đạo dẫn thẳng vào địa ngục.
Ngay sau đó, ngay tại giây tiếp theo, lốc xoáy bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống, lấy khí thế hủy thiên diệt địa quét về phía Thẩm Tu Vân. Ánh mắt Thẩm Tu Vân rực sáng, nắm chặt thuốc xịt trong tay, mà đúng lúc này, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một người, đẩy ngã hắn lên mặt đất.