Đi kiểm tra sức khỏe với ba Du xong, ngày hôm sau nhà họ Du tiếp đón mấy người họ hàng, lần này ba Du dời địa điểm gặp mặt ra khách sạn, hơn nữa khiến người ta dở
khóc dở cười chính là, ông đặt một bàn toàn mòn thập cẩm, không chỉ riêng mấy món ăn đặc sắc mang đậm tính dân tộc đều có đủ, thậm chí ngay cả cơm tây cũng được ông gọi đầy cả bàn.
Nhìn thấy các món Trung Tây kết hợp, cả bàn ăn chẳng ra thể thống gì, Du Yến nhịn cười suýt chút nội thương, cô thầm nghĩ ba mình thật tài tình, không ngờ ông nghĩ ra cách tuyệt diệu như thế để chặn họng cô lớn, xem ra ba Du thù cũng dai lắm nha.
Đối với anh chị em trong nhà của ba Du, Du Yến cực kỳ không chào đón, bác cả tham lam, cô lớn ích kỷ, cô nhỏ nịnh bợ, chẳng có một ai thật lòng qua lại.
Trong nhà ba Du xếp thứ ba, anh cả là Du Chính Khoan, chị lớn là Du Chính Mỹ, cuối cùng là em gái Du Chính Lệ.
Tướng mạo Du Chính Khoan có vài phần tương tự ba Du, song nhìn thoáng qua ông ta có vẻ cứng nhắc hơn một tý, chứ không hòa ái dễ gần như ba Du. Du Chính Mỹ lập gia đình sớm, trở thành một hiền thê lương mẫu, Du Chính Lệ thì đường hoàng hơn một chút, chắc là lăn lộn trên thương trường đã quen, nên nhìn qua khôn khéo lão luyện không dễ chọc.
Ngược lại, lần xuất hiện này Lý Quần Sơn không ngốc như lần đầu gặp mặt, anh ta còn biết chủ động đứng lên khuấy động bầu không khí, cực kỳ chịu khó đi mời rượu, thoạt nhìn đúng là chó đội lốt người, cũng may, Du Yến và ba Du đã biết bản chất của anh ta nên mới không dễ dàng bị gạt.
"Chị cả, về lâu vậy rồi, chị đã quen với nếp sống bên này chưa?" Du Chính Lệ lên tiếng hỏi thăm Du Chính Mỹ, giọng điệu thân thiện, không chút nề hà, hoàn toàn không nhìn ra hai chị em đã hơn mười mấy hai mươi năm không gặp.
Du Chính Mỹ trả lời: "Có gì mà quen hay không quen, không khác biệt là bao, chủ yếu là Quần Sơn có quen hay không thôi, dù sao nó cũng chuẩn bị ở lại đây lập nghiệp."
Du Chính Khoan gật gật đầu, "Hiện tại nền kinh tế trong nước không thua kém nước ngoài, về đây không tệ."
Ba Du gắp cho Du Yến miếng thịt cá, không tham gia thảo luận vấn đề kia, Du Yến cũng ngoan ngoãn ăn cơm, đây là cuộc nói chuyện giữa những người lớn, cô là con nít không được xen vào.
Nói đến vấn đề gây dựng sự nghiệp, Du Chính Mỹ còn nói thêm, "Những ngày qua Quần Sơn có đi tìm hiểu, nó phát hiện ngành giải trí cực kỳ có tương lai, đúng lúc Chính Thiên làm trong lĩnh vực này, có thể hướng dẫn nó một chút."
Suýt chút nữa Du Yến đã bị miếng cá trong miệng mình làm nghẹn chết, tâm tư Tư Mã Chiêu này không khỏi quá rõ ràng đi, ngay cả che giấu cũng không thèm, cái gì mà nói muốn về nước gây dựng sự nghiệp, gây dựng sự nghiệp là liên quan đến tương lai rộng mở của ngành giải trí, sau đó lập tức muốn dụ dỗ ba Du, những người này, có phải xem người khác thành kẻ ngu hết rồi không?
Có lẽ ba Du cũng nghe không lọt tai, ông để đũa xuống rồi uống một ngụm trà, "Hiện tại ngành giải trí càng ngày càng làm không được, cạnh tranh quá lớn, năm rồi em còn cắt bớt thành viên, Quần Sơn tìm hiểu ở đâu ra tin ngành giải trí có tương lai tốt vậy?"
Lý Quần Sơn ho một tiếng, vẻ mặt chính trực trả lời: "Gần đây con tiến hành điều tra thị trường thì phát hiện người trẻ tuổi rất chú ý đến ngành giải trí."
Nhất thời Du Yến không kiềm chế được, cô cười ra tiếng, bởi vì phản ứng của cô quá mức đột ngột, ánh mặt mọi người đều tập trung trên người cô, lúc trước Du Yến nghe theo lời dặn của ba Du, phải làm đứa con gái ngoan yên tĩnh, nhưng mà chịu đựng đến giây phút này, cô không chịu đựng nổi nữa, tiếp theo cô nói với Lý Quần Sơn, "Anh họ, anh điều tra ở đâu vậy? Ở quán bar phải không?"
Lý Quân Sơn nhìn về phía Du Yến, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Không đợi gã lên tiếng. Du Chính Mỹ đã xen vào, "Còn nói bậy gì đó, từ nhỏ Quần Sơn đã rất ngoan, chưa từng đi đến những nơi như thế."
Du Yến nhướng mày, cười mà như không cười nhìn Lý Quần Sơn, sau khi Du Chính Mỹ giúp gã nói chuyện, gã càng lúc càng không tự tin, ánh mắt không dám nhìn thẳng vào Du Yến.
"Thì ra anh họ ngoan ngoãn như vậy nha, vậy thì càng không thích hợp làm trong ngành giải trí rồi. Cái vòng luẩn quẩn này rất phức tạp." Du Yến tươi cười hết sức ngọt ngào, song lời nói ra lại khiến người ta nghẹn họng, khiến Du Chính Mỹ và Lý Quần Sơn nghẹn đến trừng mắt.
Ngược lại Du Chính Lệ lại là người đứng ra hòa giải, "Quần Sơn có thích hợp hay không, chẳng phải thử là sẽ biết sao? Cứ để nó đến giải trí Du thị học tập một thời gian, xem năng lực như thế nào rồi phán xét cũng không muộn, còn nữa, anh ba chỉ có một đứa con gái là Du Yến, bây giờ gả ra ngoài rồi thì nên tìm người về đỡ đần mình một chút."
Hay lắm, phía trước lót nhiều chăn đệm dọn đường như vậy, thì ra tình cảm đều có mục đích hẳn hoi, vừa mới nhận thân thích được mấy ngày mà đã lập tức đánh chủ ý lên công ty, có còn biết liêm sỉ hay không hả?!
Ba Du trầm mặc nói: "Chuyện này để sau, ăn cơm trước đi."
Thái độ ba Du rất rõ ràng, ông không muốn nói đến đề tài này nữa, loại cảm giác mình giống như cục thịt mỡ khiến người ta nhìn chằm chằm vào chẳng tốt một tý nào cả.
Nhưng chẳng may là Du Chính Mỹ và Du Chính Lệ mắt mù không nhìn ra, hai người đã bí mật thông đồng từ trước, lúc này Du Chính Lệ phát biểu: "Anh ba, hiếm khi người một nhà chúng ta tề tựu đông đủ, việc này cứ xác định ngay bây giờ đi, để Quần Sơn đến công ty học tập cũng tốt mà, huống hồ sức khỏe anh không tốt, rất cần có người giúp đỡ."
Du Yến cười lạnh trả lời, "Cô nhỏ, hiếm khi cô nhớ rõ sức khỏe ba con không tốt, gần đây huyết áp của ông ấy tương đối cao, bác sĩ dặn phải ở nhà nghỉ ngơi, chuyện của công ty đều do con xử lý, nếu mọi người có vấn đề gì thì cứ tìm con nói chuyện được rồi, ba con không thể chịu được kích động."
"Con là một đứa con gái, vậy mà có thể quản lý một công ty lớn như vậy?" Du Chính Mỹ khinh thường nhìn cô, tựa như ngoại trừ con trai bà ta là lợi hại nhất, thì những người khác đều là rác rưởi.
"Cô lớn, con đi theo ba con nhiều năm như thế, những chuyện nên làm con đều biết hết, cô cũng đừng xem thường con, hơn nữa, dù cho con làm không tốt thì đã có chồng con làm giúp con." Du Yến giả bộ ngây thơ nhất có thể.
Du Yến nhắc đến chồng của mình, Du Chính Mỹ càng thêm không thể chịu đựng nổi, bà ta nói với ba Du, "Em ba, con gái gả ra ngoài như bát nước đổ đi, giải trí Du thị
dù sao cũng họ Du, chẳng lẽ em cam lòng nhìn công ty của mình rơi vào tay một người khác họ hả? Còn nữa, Tiểu Yến đã nói chồng của nó chỉ là thành phần tri thức
bình thường, em yên tâm giao công ty vào tay loại người này hay sao?"
"Tiểu Yến là con gái duy nhất của em, sau này công ty nhất định là của nó, mọi người không cần lo lắng giúp em đâu." Ba Du xua xua tay, ý bảo bà ta đừng nói nữa.
Trước hôm nay, tuy ông có chút thất vọng đối với tình cảm anh chị em trong nhà mình, song ông vẫn không bài xích chuyện tiếp tục qua lại. Có điều trải qua bữa ăn ngày hôm nay xong, lòng ba Du đã hoàn toàn rét lạnh, anh chị em như vậy, không qua lại cũng được, rõ ràng ông vẫn còn khỏe mạnh ngồi chỗ này, vậy mà bọn họ đã có ý định giúp ông xử lý chuyện phân chia gia sản.
"Cô lớn, dù cho giải trí Du thị ở trong tay con thì nó cũng mang họ Du, cô yên tâm, chồng của con mới không thèm nhìn đến nó."
Du Chính Mỹ hừ lạnh, "Không phải chỉ là thành phần tri thức thôi à? Công ty lớn thế mà nó không thèm nhìn tới? Con đừng khoác lác quá lên."
Du Chính Khoan vẫn luôn im lặng đột nhiên lên tiếng, "Tiểu Yến, bác nghe nói con đã kết hôn, tại sao cả nhà cùng ăn cơm mà chồng con không tới?"
"Anh ấy rất bận ạ, không có thời gian tới." Du Yến mới không muốn cho Cố tiên sinh tới, mấy trường hợp như thế này, cô chỉ sợ làm bẩn mắt Cố tiên sinh.
Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến ngay, Du Yến vừa nói xong thì chuông điện thoại đã vang lên, Du Yến lấy điện thoại ra xem, là Cố tiên sinh gọi điện đến hỏi thăm, "Em ăn xong chưa?"
"Chưa xong, nhưng mà cũng sắp xong rồi." Nghe mấy lời buồn nôn kia đã đủ no, cô ăn không vô nữa.
"Vậy em ăn xong thì xuống sảnh đợi anh, đúng lúc anh cũng ăn cơm gần đó, thuận tiện qua đón em về." Cố tiên sinh nói qua điện thoại như vậy.
Lúc sáng, Cố tiên sinh nghe nói cô sẽ đi ăn cơm với mấy người họ hàng, anh đã uyển chuyển tỏ vẻ mình cũng muốn đi cùng, anh từng nghe Du Yến kể, họ hàng của cô ai cũng là cực phẩm, anh rất lo cho cô, cho nên mới muốn đi theo, nhưng Du Yến lại không muốn anh nhìn thấy trò hề của mấy người họ hàng kia, vì thế cô không cho anh đi.
Cố tiên sinh hơi mất hứng, biết cô có chuyện nhưng cô lại không muốn thẳng thắn đối mặt với anh, cho nên anh mới gọi cuộc điện thoại này, cái gì mà đúng lúc ăn cơm ở gần đó, làm gì có chuyện trùng hợp đến thế, rõ ràng là anh muốn theo tới thì có.
Ba Du nhìn Du Yến, nghe giọng cô khi nói điện thoại, không cần nghĩ thì cũng biết đối phương là ai, song ông vẫn cố ý hỏi: "Là Hành Viễn hả con?"
Du Yến gật đầu trả lời ông, "Anh ấy ăn cơm ở gần đây, đợi lát nữa thuận tiện đón con về."
Ba Du đề nghị: "Nếu như ở gần đây thì gọi nó tới luôn đi, để cho mọi người làm quen với nhau."
"Đúng thế đúng thế, nếu ở gần đây thì gọi nó tới đi." Du Chính Mỹ cũng nhiệt tình lên tiếng, lúc này trong lòng bà ta đang hết sức bực bội, đợi lát nữa tên chồng trí thức của Du Yến tới, bà ta sẽ ra tay ép buộc một phen cho hả giận.
Du Yến thấy mỗi người đều có mục đích riêng hết, cô âm thầm cười lạnh, được thôi, vấn đề người nối nghiệp này chưa đến hồi kết chưa chịu thôi, cứ để Cố tiên sinh đến gặp mọi người, kẻo anh chờ ở dưới lâu lại sinh hờn dỗi.
Vì thế, cô nói với Cố tiên sinh: "Nếu như anh rảnh thì đến đây ngồi một chút đi, mọi người đều muốn gặp anh."