Cố tiên sinh nhìn người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần trên sân khấu, cô vui tính dí dỏm, phối hợp ăn ý với người dẫn chương trình, đôi lúc lộ ra sự thông minh nhạy bén làm cho khách mời bên dưới cười vui vẻ không ngớt. Nếu như người dẫn chương trình cố ý làm khó dễ, cô sẽ phồng má giả bộ đáng yêu, làm như đang nói tôi đây ngây thơ bé bỏng như vậy, anh nhẫn tâm ức hiếp tôi sao?
Cô tuyệt đối là một người hết sức mâu thuẫn, tuổi đời còn rất trẻ, đúng lúc thanh xuân nở rộ, nhưng sóng mắt lưu chuyển, từng cử chỉ giơ tay nhấc chân lại mơ hồ tản ra sự quyến rũ chết người, khiến cho người ta mê muội.
Trước kia Cố tiên sinh không hiểu sự trưởng thành của cô từ đâu mà có, anh vẫn tưởng rằng đó là thành quả cô đúc kết được từ quá trình đóng phim, thế nhưng sau khi biết rõ quá khứ của cô, biết rõ trong cơ thể của cô có một linh hồn khác hẳn với người thường, anh mới có thể lý giải được sự mâu thuẫn trong khí chất của cô.
Cô có thể giả vờ ngây thơ, giả vờ thanh thuần, song cô lại chẳng có cách nào làm giả ánh mắt của chính mình, đó là ánh mắt từng trải qua mất mát tang thương, là ánh mắt chứng kiến biết bao sóng gió cuộc đời, chỉ có khí chất này của cô mới hoàn toàn hấp dẫn được sự chú ý của anh.
Vị trí của Bùi Tử Hoa vốn ở hàng thứ hai, nhưng anh ta lợi dụng da mặt dày và sức quyến rũ của bản thân, thành công đổi sang vị trí kế bên Cố tiên sinh.
Chứng kiến dáng vẻ hào phóng tự nhiên của Du Yến trên sân khấu, anh ta kiềm lòng không được nói thầm bên tai Cố tiên sinh, "Em dâu với cậu quả là rất xứng đôi."
Cố tiên sinh nghiêng đầu liếc anh ta một cái, cuối cùng anh cũng nở nụ cười đầu tiên với Bùi Tử Hoa, "Rốt cuộc anh cũng nói tiếng người rồi đấy."
"Thì ra trước nãy giờ anh không nói tiếng người nên cậu nghe không rõ nhỉ!" Bùi Tử Hoa không vui châm chọc, anh ta còn nói thêm: "Hai người như vậy cũng chẳng phải cách hay, có kế hoạch khi nào công khai hay không?"
Cố tiên sinh chắt lưỡi một tiếng rồi nhíu mày trả lời, "Em hứa cho cô ấy thời gian 5 năm."
Bùi Tử Hoa lắc đầu, thở dài thay bạn nối khố, "Vợ có thể yêu chiều, nhưng đừng chiều lên tận trời cao, bây giờ cậu không chịu công khai, nếu ngày nào đó có người tung scandal với vợ cậu, người tức chết không phải cậu à?"
Cố tiên sinh vẫn trầm mặc nhìn Du Yến trên sân khấu, tuy anh chưa trả lời vấn đề của Bùi Tử Hoa, nhưng Bùi Tử Hoa biết là anh nghe lọt tai.
"Dù cho không công khai quan hệ hôn nhân, nhưng cậu có thể tạo scandal với em dâu mà, ví dụ như thương nhân nổi tiếng Cố Hành Viễn theo đuổi minh tinh điện ảnh Du Yến gì gì đó, hoàn toàn có thể, hiện tại là thời đại nào rồi." Bùi Tử Hoa tiếp tục hiến kế.
"Scandal không tốt cho cô ấy." Cố tiên sinh không cần suy nghĩ đã từ chối.
"Scandal xấu đương nhiên không tốt, cậu có năng lực phong tỏa tin tức mà không có năng lực dẫn dắt tin tức sao, phải để cho tin tức phát triển theo ý cậu muốn, đây mới là cách làm sáng suốt, cứ phong tỏa tin tức như vậy hoài cũng không tốt, nếu ngày nào đó sự thật bị phơi bày, như vậy Du Yến sẽ tổn thương càng lớn mà thôi."
Cố tiên sinh nhếch môi, vô cùng tự tin phản bác phỏng đoán của anh ta, "Không có ngày đó."
Bùi Tử Hoa trợn trắng mắt, "Cái này gọi là không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất nha."
Đợi một lát cũng chẳng thấy Cố tiên sinh đáp lại, Bùi Tử Hoa chỉ có thể tiếp tục trợn trắng mắt nhìn lên sân khấu, anh ta thầm nghĩ một người đàn ông dù thông minh như
thế nào, nhưng khi dính vô chuyện tình yêu đều trở nên ngu ngốc hết, cái này đủ để chứng minh tình yêu là thứ đáng sợ cỡ nào, may là anh ta và vợ mình là hôn nhân
thương mại, hoàn toàn không có nguy hiểm tiềm ẩn trong phương diện này.
Vật đấu giá đầu tiên là một bộ trang sức xinh đẹp do nhà thiết kế nổi tiếng thế giới Keith chế tác. 5 món trang sức đều được làm bằng hồng ngọc kết hợp với các viên ngọc nhỏ tạo thành, cao quý trang nhã.
Vì là vật đấu giá đầu tiên nên CEO nhãn hiệu đặc biệt để cho Du Yến làm người mẫu trang sức, đeo bộ trang sức này lên trên người cô, hồng ngọc hoà lẫn vào màu đỏ của lễ phục cô đang mặc càng làm tăng thêm sức mạnh, quả là sự phối hợp hết sức hoàn mỹ.
Bùi Tử Hoa không kiềm được mà nhỏ giọng huýt sáo, "Mau mua nó đi, đây quả thực là thiết kế dành riêng cho vợ của cậu đó."
Cố tiên sinh chăm chú nhìn mỹ nữ trên sân khấu, anh không thèm quay đầu mà nói với Bùi Tử Hoa bên cạnh: "Giơ bảng đi."
Bùi Tử Hoa đã sớm quen với việc bị sai khiến cho nên ngoan ngoãn giơ bảng lên, còn vừa giơ vừa phàn nàn: "Muốn anh giơ bảng cũng được, nhưng tiền thì cậu phải tự bỏ ra đấy."
Cố tiên sinh gật đầu, đương nhiên phải do tự anh trả tiền, anh không thích người đàn ông khác mua trang sức cho vợ yêu của mình.
Thế là, giá khởi điểm của bộ trang sức là 80 vạn, cuối cùng Cố tiên sinh dùng 500 vạn mới mua được nó.
Đấu giá xong vật phẩm đầu tiên, Du Yến được vào hậu trường nghỉ ngơi, đợi khi cô xuất hiện lần nữa trong khán phòng thì đã thay một bộ lễ phục khác, màu sắc không đổi, vẫn là váy dài màu đỏ chót, có lẽ nhà thiết kế cũng hy vọng cô có thể rực sáng như màu đỏ, váy dài đến gót chân, nhưng kiểu dáng mạnh mẽ hơn một chút, phía trước là cổ chữ V xẻ sâu vô cùng khiêu gợi ôm sát đôi gò bồng đào hoàn mỹ của cô, lúc cúi người ngồi xuống Du Yến phải cẩn thận dùng tay che ngực, sợ lộ hàng trước ống kính.
Vị trí của Du Yến cũng thuộc hàng ghế thứ nhất, cách chỗ Cố tiên sinh ba người, ngẫu nhiên quay mặt sang có thể nhìn thấy một bên mặt của đối phương, vì vậy trong lúc lơ đãng, hai người luôn tranh thủ mà liếc mắt đưa tình với nhau.
Tiếp theo Cố tiên sinh không tham gia đấu giá thêm vật phẩm nào nữa, song với tư cách là đại diện một tập đoàn, anh cũng quyên góp 1000 vạn, đây là con số mà bao nhiêu năm qua anh vẫn quyên góp, không nhiều hơn cũng chẳng ít hơn.
Sau buổi đấu giá từ thiện chính là vũ hội mà mọi người chờ mang đã lâu, có rất nhiều cô bé lọ lem được sinh ra từ đây.
Trèo lên người giàu có, gả vào hào môn là mục tiêu cuối cùng của rất nhiều cô gái, vì thế ngay từ lúc bắt đầu vũ hội, có rất nhiều minh tinh nữ đã không kiềm chế được mà tìm vị trí đứng tốt nhất.
Cũng có người đã có sẵn mục tiêu, chỉ đợi âm nhạc nổi lên là bắt đầu ra tay.
Từ trước đến nay, danh tiếng Cố tiên sinh vang dội khắp bốn phương, quyền hành nắm trong tay, còn là khách quen trên bảng xếp hạng thương nhân giàu có, hơn nữa thanh danh anh còn rất tốt, hiển nhiên trở thành hình mẫu người chồng hoàn mỹ nhất trong lòng đa số các cô gái.
Vũ hội vừa mới bắt đầu mà anh đã bị vây chặt như nêm, các cô gái mạnh mẽ đẩy Bùi Tử Hoa bên cạnh anh ra, Bùi Tử Hoa cực kỳ phiền muộn thầm nghĩ: Tuy anh đây hơi lớn tuổi một chút, nhưng cũng là người có thân phận có địa vị mà, sao các cô không mở mắt to một chút!
Du Yến khiêu vũ mở màn với CEO nhãn hiệu, sau đó cô tình cờ bắt gặp hình ảnh Cố tiên sinh bị các cô gái vây quanh, vô thức nhíu mày, cô vội nói lời xin lỗi với CEO nhãn hiệu vì không nhảy tiếp điệu thứ 2 được, cô phải đi giải cứu bạn của mình.
Thật bất ngờ, CEO hỏi: "Cô và Cố tiên sinh là bạn tốt?"
Du Yến gật gật đầu, "Là bạn rất thân."
Cuối cùng, người nọ rất có phong độ thả cho cô đi, để cô đến giải cứu bạn tốt của mình.
Nếu như không phải đã hẹn trước sẽ khiêu vũ với Du Yến, Cố tiên sinh rất muốn đi thẳng ra khỏi hội trường, rõ ràng anh từ chối rất thẳng thừng, song tại sao đám phụ nữ này lại nghe không hiểu nhỉ? Bây giờ mọi người đều thích gây cản trở như thế sao? Mà với phong độ tu dưỡng nhiều năm, anh hoàn toàn không có cách nào nổi giận với phụ nữ không quen biết, vì vậy chỉ có thể tự mình buồn bực.
Nhưng không đợi anh phiền muộn lâu, anh bỗng nghe thấy giọng nói tự nhiên thuộc về mình.
"Thực xin lỗi các vị, điệu nhảy đầu tiên của Cố tiên sinh đã được tôi xí phần trước." Du Yến gạt đám đông cười híp mắt chen vào bên cạnh Cố tiên sinh.
Đối với người phụ nữ độc chiếm toàn bộ danh tiếng của đêm nay, ngoài hâm mộ ghen ghét tiếc hận ra thì có không ít người xem không thuận mắt, không phục chút nào.