Vừa ngồi vào trong xe, bàn tay vịn trên tay nắm cửa của Du Yến bị Cố tiên sinh nắm chặt, thậm chí còn nhẹ nhàng véo hai cái rồi mới bao trùm tay cô lại. Du Yến cảm thấy anh không phải đang vuốt ve tay của cô, rõ ràng là trêu chọc trái tim cô, bất luận anh làm ra hành động mờ ám gì, đều có thể khiến tim cô đập thình thịch loạn nhịp.
Ngước mặt lên, cô hôn trộm lên gò má Cố tiên sinh một cái, Cố tiên sinh thấy hành động lén lút nghịch ngợm của cô thì cười yếu ớt, anh đưa tay nắm lấy cằm cô, xoay mặt cô lại, dịu dàng ngậm lấy môi cô, không có vội vã công thành đoạt đất mà là dịu dàng tình tứ mơn trớn vuốt ve.
Du Yến nhắm mắt lại cảm nhận kỹ sự dịu dàng liên tục không ngừng như một dòng suối nhỏ của Cố tiên sinh, hơi thở hòa quyện, tất cả đều là hơi thở nhẹ nhàng khoan khoái dễ ngửi của Cố tiên sinh, giây phút này, cô như có chút say.
Lúc môi Cố tiên sinh rời khỏi môi cô, cô mở mắt ra, hai người lẳng lặng lấy mắt đối mắt.
Cố tiên sinh chỉ vốn định lướt qua một chút rồi dừng lại, muốn nhiệt tình nhiều hơn nữa thì phải để về đến nhà rồi phóng thích, có điều khi ánh mắt giao nhau, dường như anh nghe thấy tiếng bức tường trong lòng sụp đổ, nhất thời nhớ nhung như thủy triều vỡ đê, cuộn trào mạnh mẽ, lan tràn khắp nơi.
Một giây trước hai người vẫn đang thâm tình đối mặt, một giây sau, Du Yến đã bị Cố tiên sinh kéo vào lòng.
Du Yến âm thầm cảm khái, động tác này của Cố tiên sinh có vẻ càng ngày càng thành thạo, ôm riết rồi kinh nghiệm đầy mình.
Cơ thể quen thuộc hai bên nháy mắt tìm được tư thế hoàn mỹ thích hợp, hai người đều không tự chủ được thở ra một hơi.
Du Yến y hệt như chim non nép người mà tựa trước lồng ngực vững chắc của anh, nghe tiếng tim anh đập đều đặn mạnh mẽ, hốc mắt cô hơi nóng lên, lúc tình yêu đến giai đoạn chín mùi cũng sẽ rơi lệ vì xúc động.
Người đàn ông này cái gì cũng tốt, anh nhìn xa trông rộng, thấu hiểu lại tỉ mỉ săn sóc, biết cô lừa gạt anh nhưng anh vẫn không gấp gáp bức bách, biết cô có tâm sự cũng chẳng nói gì, chẳng qua anh chỉ cân nhắc đắn đo, âm thầm giúp đỡ, để lại cho cô không gian tự do vô hạn.
Càng phát hiện anh tốt, Du Yến lại càng áy náy, áy náy về quá khứ của mình, áy náy về bí mật của bản thân.
Mặc dù cô cũng đáp trả bằng cách toàn tâm toàn ý yêu lại, có điều tình yêu mang theo giấu giếm, giống như một tác phẩm nghệ thuật có một khuyết điểm nhỏ, tuy rất đẹp nhưng lại khiến người ta tiếc nuối.
Cố tiên sinh ôm cô rất chặt, bên tai truyền đến tiếng hít thở nặng nề của anh, Du Yến ngẩng đầu lên nhìn anh, một nụ hôn nóng bỏng lập tức rơi xuống, nụ hôn này chẳng hề ấm áp mà giống như cuốn cô vào mưa to gió lớn, Du Yến không có sức chống đỡ, chỉ có thể liên tục trốn tránh.
"Cố tiên sinh." Du Yến bị nhiệt tình của anh bao phủ, gần như là người chết chìm hít thở không thông, cực kỳ đáng thương mà gọi Cố tiên sinh.
Cố tiên sinh liếm liếm cổ cô, anh khàn giọng than thở, "Bảo bối, rất muốn em."
Cố tiên sinh tự nhận mình đủ tỉnh táo, song nỗi nhớ lại tựa như mũi tên đâm vào lòng, anh hoàn toàn không cách nào khắc chế, lúc nhìn thấy người phụ nữ mình yêu khi vừa bước xuống máy bay, anh mới phát hiện mình khát vọng nhiệt độ cơ thể cô như thế nào, trong lúc bất tri bất giác, anh đã nghiện, một loại nghiện mang tên Du Yến, không có cô, không lúc nào là không giày vò.
Xe vững chãi dừng trước cửa nhà, tài xế đợi một hồi rồi lặng lẽ ngước lên nhìn vào gương chiếu hậu thì phát hiện hai người vẫn ôm nhau cứng ngắc, do dự vài giây, tài xế quyết đoán mở cửa bước xuống xe, chờ lát nữa sẽ lái xe vào gara sau.
Vu quản gia dẫn theo mấy người chờ ở cửa chuẩn bị nghênh đón nam nữ chủ nhân, có điều chờ cả buổi chỉ chờ được tài xế bước xuống, ông vẫy vẫy tay ý bảo tài xế đến đây rồi nhỏ giọng hỏi: "Có phải hai người đó vẫn đang ngọt ngào dính lấy nhau không?"
Y hệt những đặc vụ trao đổi ám hiệu với nhau, tài xế cũng nhỏ giọng trả lời: "Ngọt ngào suốt cả đường đi, răng của tôi ê hết cả rồi đây này."
Hai người nhìn nhau cười cười, sau đó không nói lời nào nữa.
Vu quản gia bảo mọi người tản ra, lát nữa có cần gì sẽ gọi bọn họ, đợi mọi người tản đi hết, ông còn rất săn sóc mà tắt đèn chính trước cửa, nháy mắt không gian trước cửa bị bóng tối bao phủ.
Vào trong nhà, Vu quản gia không khỏi cảm khái: Tuổi trẻ thật tốt, ngay cả bộ xương già như ông cũng muốn tìm mùa xuân thứ hai rồi, bằng không thì đêm dài đằng đẵng, giường đơn gối chiếc, gian nan quá đi mất.
"Ông ấy tắt đèn làm gì thế?" Du Yến tựa vào lòng Cố tiên sinh chẳng nỡ đứng lên, không ngờ Vu quản gia rõ ràng không chờ bọn họ, vậy mà còn tắt đèn nữa, có lý nào như vậy chứ.
Cô quay đầu lại nhìn Cố tiên sinh, ánh mắt anh mông lung trong đêm tối lờ mờ tựa như ánh sao sáng trên bầu trời đêm.
Cố tiên sinh nhỏ giọng cười hai tiếng, anh nhà giọng tỉ tê bên tai cô, "Ông ấy giúp chúng ta tạo bầu không khí đó mà."
Du Yến hiểu ra ngay, đột nhiên cô có chút ngượng ngùng, nhưng bởi vì đêm tối che khuất, cho nên cũng không tính là quá lúng túng, cô kiềm lòng không được mà châm chọc, "Trong nhà chúng ta, Vu quản gia là người có đầu óc đen tối nhất đấy!"
Cố tiên sinh vui vẻ cười ra tiếng, anh hôn lên vành tai cô, còn trêu chọc thổi vào một hơi, cảm giác tê dại lập tức truyền từ sống lưng Du Yến lan ra khắp cơ thể, hơi thở nháy mắt trở nên dồn dập.
Cô thầm nghĩ chẳng lẽ anh muốn làm trong xe một lần sao?
Rõ ràng chỉ cần đi mấy bước là vào đến nhà, vậy mà vẫn muốn ở trước cửa nhà chấn xe gì gì đó, có phải khẩu vị hơi nặng rồi không?! Thế nhưng khi nghĩ lại thì cũng có chút kích động, khiến cho cô sắp hỏng mất.
Cố tiên sinh cũng hơi kích động, anh vội vàng đè cô xuống hôn sâu, hai người không cần lãng phí thời gian cởi quần áo của nhau ra, dù sao Du Yến cũng đang mặc váy, chỉ cần vén váy lên, cởi quần lót là có thể hành sự.
Thế là, trong không gian nhỏ hẹp lờ mờ tối của thùng xe, nhất thời âm thanh trao đổi nước bọt vang lên chậc chậc, còn có tiếng thở dốc đầy sung sướng của hai người hòa lẫn vào nhau, tạo nên một bản giao hưởng say mê động lòng người.
Gió đêm nhẹ thổi, bóng cây lắc lư, thế giới nhỏ trước sân lặng lẽ ẩn núp trong bóng tối, ngay cả vầng trăng khuyết trên bầu trời và các vì sao như ẩn như hiện, đều ngượng ngùng trốn vào trong những đám mây, chỉ còn khoảng đất trống trước sân, chiếc xe sang trọng đang nhẹ nhàng lắc lư.