Cưới Em Rồi Để Em Yêu Anh

Chương 28-3: Chỗ dựa (3)


11 tháng

trướctiếp

Chỉ là trong lòng của Lý đạo diễn, một diễn viên như Nghiêu Hàm Na thật lòng ông không thích, quá dễ gây chuyện, hôm nay chỉ vì chút chuyện nhỏ mà xung đột với Du Yến, ngày mai đổi người giả sử không ưa cô ta lại gây chuyện, còn nếu một ngày nào đó một đạo diễn như ông nói nhiều mấy câu với cô ta, đoán chừng cô ta còn dám gây chuyện với ông lắm, vì vậy nếu thật sự đổi người, người ông muốn đổi chính là Nghiêu Hàm Na.

Nhưng mà Nghiêu Hàm Na là diễn viên chính mà nhà đầu tư chỉ định, ông hoàn toàn không có cách nào đổi cô ta được, hơn nữa danh tiếng Nghiêu Hàm Na rất tốt, có thể đảm bảo được doanh thu phòng vé.

Về phần Du Yến, mặc dù biết cô có hậu đài nhưng lại không biết cụ thể là hậu đài thế nào, hơn nữa cô chỉ là vai phụ, đổi cô đi cũng dễ dàng, chỉ cần nói một tiếng với nhà đầu tư là được.

Phân tích như vậy cho nên Lý đạo diễn muốn đổi Du Yến đi, mặc dù cô là người vô tội, song quy tắc trò chơi trong ngành giải trị chính là như thế, cũng là chuyện không có cách nào.

Lý đạo diễn do dự, mọi người đều nhìn ra hai phe nhưng thái độ lại không giống nhau, Lê Hiểu và Nghiêu Hàm Na nắm chắc thắng lợi trong tay, còn Du Yến thì bình tĩnh tự nhiên.

Nhìn ra Lý đạo diễn do dự, Du Yến mới nói: "Lý đạo là một người hiểu rõ trắng đen phải trái, làm việc tận tâm chắc hẳn sẽ không thiên vị ai. Lần trước khi ăn cơm với Bùi lão có nhắc đến Lý đạo diễn, Bùi lão còn bảo tôi phải khiêm tốn học tập Lý đạo diễn, còn nói hiện tại trong ngành giải trí dơ bẩn không chịu nổi này, Lý đạo tuyệt đối là một người thanh cao."

Mấy người trẻ tuổi ở đây khi nghe Du Yến nói mấy lời này sẽ cảm thấy cô khó hiểu, tự dưng sao lại nhắc đến chuyện ăn cơm rồi, có điều Lý đạo diễn và Lê Hiểu thì không giống như thế, bọn họ lăn lộn trong ngành giải trí này nhiều năm như vậy nên tương đối hiểu rõ bố cục quyền lực trong đây. Trong bầu trời điện ảnh nếu là một ngôi sao sáng thì một lời nói có giá trị hơn người khác nói vạn câu, ông ta thưởng thức ai thì nhất định người đó sẽ thuận buồm xuôi gió, tương lai vô hạn, còn người được ông ta đề bạt quả thực phải nói giống như ngồi trên tên lửa, một bước lên trời, ông ta chính là Bùi Thì Chí, người trong giới đều tôn trọng gọi ông ta một tiếng Bùi lão.

Nếu như Bùi lão trong miệng Du Yến chính là Bùi lão trong suy nghĩ của bọn họ mà nói, vậy thì lai lịch của Du Yến thật sự là cực kỳ khủng khiếp, nên biết rằng nếu không phải người có thân phận địa vị thì bình thường rất khó gặp được Bùi Thì Chí, chứ đừng nói đến chuyện ăn cơm với Bùi Thì Chí, cái này lai lịch phải cực lớn đấy!

Nhất thời, Lý đạo diễn có chút mơ hồ, ông lắp bắp nói với Du Yến: "Bùi lão biết tôi sao?"

"Đúng vậy."

"Ông ấy còn khen ngợi tôi thanh cao?" Vẻ mặt Lý đạo diễn cảm động.

"Đúng là có khen." Đối với chuyện nói không thành có, trong lòng Du Yến âm thầm nói câu xin lỗi với Bùi lão, tình thế cấp bách cũng là chuyện không có cách nào khác. Nhưng mà cô tuyệt đối không nói dối, trước khi quay bộ phim này cô đã thật sự đi cùng Du ba ba và Cố tiên sinh ăn cơm với Bùi lão nha, lúc ấy đánh giá của Bùi lão với Lý đạo diễn chính là: Miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn.

Nếu như cô nói thật ra mấy lời của Bùi lão thì nhất định Lý đạo diễn sẽ rất tổn thương, cho nên cô cho rằng đây là một lời nói dối có thiện ý.

Nghe xong câu trả lời của cô, Lý đạo diễn cười ha hả hứa hẹn: "Tôi nhất định sẽ cố gắng, chắc chắn không phụ lòng thưởng thức của Bùi lão."

Du Yến cũng cười ha ha theo, không nói gì nữa.

Nghiêu Hàm Na bên cạnh thấy đột nhiên câu chuyện chuyển hướng sang bên này thì khó chịu cực điểm, chờ bọn họ nói xong, cô ta lập tức hét lên: "Đừng kéo sang mấy chuyện râu ria kia nữa, Lý đạo diễn, ông tuyên bố muốn giữ ai đi."

Lúc này Lý đạo diễn dường như vừa mới uống xong thuốc an thần, Du Yến chắc chắn là ông không thể đổi, về phần Nghiêu Hàm Na, cô ta là do nhà đầu tư trực tiếp chỉ định, nếu muốn đổi cô ta đi thì phải thương lượng với nhà đầu tư mới được, đây cũng chẳng phải chuyện khó làm.

Nghĩ đến đây, Lý đạo diễn nói: "Chuyện này chúng ta phải bàn bạc kỹ hơn, lúc này kết luận thì có vẻ quá qua loa, thay người là một chuyện lớn, phải đi khắp nơi thương thảo mới được, tôi còn có việc, tiếp theo xin lỗi vì không tiếp được."

Nói xong không đợi ai kịp phản ứng, cũng không chào Lê Hiểu, Lý đạo diễn dứt khoát xoay người rời đi, để lại hai người học trò đứng nguyên tại chỗ giương mắt nhìn theo.

Lúc Du Yến nhắc đến Bùi lão, khí thế Lê Hiểu rõ ràng yếu dần, bây giờ thấy thái độ của Lý đạo diễn, anh ta cũng chẳng thấy thoải mái hơn, thậm chí còn mơ hồ suy đoán, có phải mình chọc đến người không nên chọc rồi không? Suy nghĩ một phen, cuối cùng anh ta kéo tay Nghiêu Hàm Na với ý định muốn về trước rồi nhờ người ta điều tra lai lịch của Du Yến sau.

Mà Nghiêu Hàm Na bị kéo đi, cô ta vẫn không cam lòng quay đầu lại cảnh cáo Du Yến: "Hãy đợi đấy!"

"..."

Du Yến nhếch miệng quay đầu nói với Đỗ Phi Phi: "Loại người có chỉ số thông minh thế này mà số đỏ thật, đúng là tổ tiên tích đức."

Đỗ Phi Phi hiếm khi cười ra tiếng, "Đúng là số cô ta rất đỏ nha, đỏ thắm luôn đấy!"

Cảnh Hân sáp tới chen miệng vào: "Chị Yến, Bùi lão là ai?"

Một người rất lợi hại, những ai lăn lộn trong ngành giải trí nhiều năm đều kính trọng ông ấy ba phần." Du Yến giải thích cho cô nàng.

"Tại sao chị quen được một người lợi hại như thế?"

"Không phải chị quen mà là Cố tiên sinh quen."

Nghe đến đó Cảnh Hân không khỏi cảm thán: "Đùi Cố tiên sinh to quá."

Du Yến đắc ý ngẩng đầu, tự hào trả lời: "Dù đùi Cố tiên sinh có to thì chỉ mình chị mới có thể ôm." 

Đỗ Phi Phi và Cảnh Hân rất ăn ý, hai người đồng thời chà xát da gà nổi trên cánh tay mình, "Thiệt tình, cẩu độc thân tổn thương không chịu nổi."

Bởi vì Nghiêu Hàm Na "bị thương" nên xin phép nghỉ ngơi, cho nên hôm nay đều quay mấy cảnh người khác diễn, mà sau cuộc nói chuyện với Du Yến lần đó, thái độ của Lý đạo diễn đối với Du Yến càng tốt hơn mấy phần, cho dù lúc chỉ dẫn diễn xuất cho cô lời nói cử chỉ cũng đều nhỏ nhẹ, vô cùng kiên nhẫn, làm cho cả người Du Yến không được tự nhiên, đúng là khó chịu.

Giữa trưa, ba người không đi ra ngoài ăn mà nhận cơm hộp của đoàn phim trở về phòng nghỉ.

Với tư cách là người tham ăn, Cảnh Hân rất có ý kiến với cơm hộp của đoàn phim, ví dụ như cơm quá cứng, đồ ăn quá cũ, thịt quá mặn, còn canh chính là nước trong, thật sự rất khó nuốt trôi.

Du Yến mới ăn được hai phần cơm, nghe Cảnh Hân cứ càm ràm không chịu nổi nên nói với cô nàng: "Chỗ của chị còn thịt này, em có muốn ăn không?"

"Muốn!" Cảnh Hân vội vàng đưa đũa qua, gắp toàn bộ thịt trong hộp cơm của Du Yến đi, hoàn toàn quên mất một giây trước mình vừa chê thịt quá mặn.

"..."

Khẩu vị của Du Yến đã sớm bị đầu bếp trong nhà chiều hư rồi, thức ăn trong hộp cơm này đối với cô mà nói chẳng khác gì món cho heo ăn, vì thế vừa ăn được hai phần cô đã ném đũa đi, tiếp theo lấy lương thực dự trữ của Cảnh Hân ra làm bữa ăn chính cho mình.

"Không không không, đó là đồ ăn vặt buổi chiều của em." Cảnh Hân keo kiệt phản đối.

"Lần sau mua một xe trả lại cho em." 

"Vậy thì còn được."

Ba người cơm nước xong xuôi, lúc đang ngồi trên salon nói chuyện phiếm tiêu thực thì bỗng nghe bên ngoài xôn xao một trận, Cảnh Hân nhanh chóng chạy tới cửa tùy tiện giữ chặt một người hỏi: "Sao thế, làm gì mà hấp tấp vậy, xảy ra chuyện gì?"

"Có một nhân vật lớn đến thăm đoàn phim của chúng ta, mọi người đều đi xem." Em gái nhỏ bị Cảnh Hân giữ chặt vô tội trả lời.

"Nhân vật lớn nào, mấy người?!" Sau khi trải qua giày vò vào ban sáng, bây giờ Cảnh Hân cực kỳ không chào đón mấy vị nhân vật lớn nữa.

"Nghe nói là tổng giám đốc tập đoàn Cố gia... người kia là một đại soái ca mà báo chí thường đưa tin, ôi ôi ôi, quả là đẹp trai ngây người, đẹp chết người luôn, mau buông tay ra, tôi muốn ngắm đại soái ca, trễ một giây là không chen lấn nổi đâu!"

Cảnh Hân thả người rồi mạnh mẽ quay đầu lại nhìn Du yến, kích động gọi: "Chị Yến."

Du Yến cũng nghe thấy lời cô bé kia nói, cô vội quay đầu nhìn sang Đỗ Phi Phi, tức giận hô: "Đỗ Phi Phi!"

Đỗ Phi Phi cầm ly nước bình tĩnh uống một hớp, "Trước bữa trưa chị có gọi điện cho Triệu Thiêm bàn chút chuyện, sau đó thuận tiện kể mấy chuyện xảy ra ban sáng cho anh ta nghe rồi."

Du Yến nghiến răng nghiến lợi, "Vậy nên chị đã bán em đi!"

Cố tiên sinh xuất hiện vào lúc này nhất định là biết cô bị người ta ức hiếp sỉ nhục rồi, cho nên mới tới làm chỗ dựa cho cô đấy!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp