Du Yến nghĩ đằng sau là bạn diễn của mình, làm quen một chút cũng tốt, cho nên cô mới đi đến phòng diễn thử.
Có điều khiến cô cảm thấy ngoài ý muốn chính là, rõ ràng cô nhìn thấy Kỷ Hải một lần nữa.
Giữa lúc hoàn toàn không chuẩn bị tâm lý nhìn thấy cậu ta một lần nữa, Du Yến lại bị sự lạnh lẽo tràn vào lòng giày vò.
Tại sao cậu ta ở chỗ này?!
Không ai chú ý đến vẻ mặt thay đổi của cô, đạo diễn thấy cô xuất hiện nên phất phất tay, ý bảo cô đi vào.
Kỳ thật Du Yến càng muốn quay người rời đi hơn, nhưng làm mất mặt đạo diễn thì không hay lắm, cô đành điều chỉnh lại tâm tình rồi mới bước vào.
Nhìn thấy khuôn mặt rõ ràng còn trẻ tuổi hơn rất nhiều của Kỷ Hải, trong lòng Du Yến vẫn tràn ngập hận thù.
Chỉ là, lý trí không còn thừa lại bao nhiêu báo cho cô biết, mặc dù người này là Kỷ Hải nhưng không phải là Kỷ Hải mà cô biết trước kia, Kỷ Hải này cũng không nhất định nhận ra cô, cô không cần phải kinh hồn bạt vía, trông gà hóa cuốc.
Hơn nữa bây giờ Kỷ Hải còn nhỏ như thế, nếu cậu ta dám làm ra chuyện vượt quá giới hạn, chỉ cần tùy tiện thôi là cô đã có thể đuổi cậu ta ra khỏi ngành giải trí, bởi thế nên cô hoàn toàn không cần phải sợ.
Chẳng có cách nào, cả cuộc đời trước Kỷ Hải ảnh hưởng tới cô quá sâu, cứ mỗi lần nhớ tới là khiến toàn thân cô phát run.
Chỉ có không ngừng xây dựng tâm lý vững chắc, cô mới có thể miễn cưỡng bình tĩnh mà đối mặt.
"Du Yến, cô tới làm quen với cậu em họ này đi, thế nào, hợp vai chứ?" Đạo diễn Lý vẫy tay với cô, ý bảo cô đến gần một chút.
Du Yến mấp máy môi, tay nắm chặt thành quyền, chậm rãi đi tới.
Dưới sự yêu cầu của đạo diễn, Kỷ Hải phải thể hiện dáng vẻ cà lơ phất phơ, phải hóa trang thành bộ dáng thiếu niên hư đốn, mà cho dù là như thế cũng không lấn áp được vẻ khôi ngô tuấn tú mang theo một chút ngây ngô của cậu ta, ánh mắt cậu ta sáng ngời, lúc cười khóe mắt cong cong, lúc nhìn thấy cô xuất hiện, tươi cười càng sáng lạn hơn, còn không kiềm chế được mà gọi to một tiếng vang dội, "Chị Yến!"
Du Yến lại càng hoảng hốt, cô yên lặng quan sát cậu ta, không tự chủ mang theo ngữ khí chất vấn, "Cậu biết tôi à?"
Kỷ Hải cười ha ha mấy tiếng rồi trả lời: "Chị Yến, đương nhiên em biết chị nha, em rất thích xem phim chị đóng, phim nào của chị em cũng xem hết."
"Thật sao?" Du Yến lạnh lùng nhìn cậu ta, tựa như rất nghi ngờ lời lời cậu ta nói.
Dường như Kỷ Hải không phát hiện ra sự khác thường của cô, cậu ta vẫn vui cười hớn hở như cũ, "Chị Yến, chị có thể ký tên cho em không, em muốn có chữ ký của chị từ rất lâu rồi." Nói xong cậu ta móc quyển sổ trong ba lô ra, hình như là lúc nào cũng chuẩn bị sẵn, cậu ta bước lên mấy bước đưa cho cô.
"Cậu đứng yên chỗ đó." Du Yến đột nhiên quát bảo cậu ta đứng lại, có lẽ giọng nói của cô vô cùng nghiêm khắc, tất cả mọi người đều ngoài ý muốn nhìn cô, không rõ người bình thường vẫn cười hì hì, sao tự nhiên lại trở nên hung dữ đến thế.
Du Yến cũng cảm thấy mình thất thố, cô thở sâu, tiến lên hai bước cầm lấy quyển sổ, lưu loát ký tên của mình lên rồi ném trả lại cho cậu ta, mặc kệ thái độ của những người khác, cô đi thẳng đến ngồi kế bên cạnh đạo diễn, sau đó nói với Kỷ Hải: "Vừa rồi dừng ở đâu rồi, tiếp tục đi."
Lúc này mọi người mới khôi phục tinh thần, đạo diễn Lý để Kỷ Hải diễn lại một lần nữa, còn mấy cô gái nhỏ bên cạnh thì nhỏ giọng bàn tán về Du Yến.
"Rõ ràng bình thường lúc nào cũng cười híp mắt mà."
"Đúng thế, mới vừa rồi cô ấy trừng mắt lên thật sự dọa đến tôi, thì ra cô ấy cũng có thể dữ như vậy."
"Đúng vậy nha, lông mày dựng lên, trừng mắt là tôi hết hồn ngay."
"Nhưng mà không hiểu tại sao tôi lại cảm thấy rất soái, đặc biệt là lúc cầm lấy quyển sổ ký tên, vừa hung dữ vừa soái."
"Đúng thế đúng thế, đột nhiên tôi cũng có cảm giác đó."
Các cô nương à, có phải các người đã đi quá xa vấn đề rồi không?!
Du Yến ngồi trên ghế chẳng nói một lời, cô trầm mặc nhìn Kỷ Hải.
Hiện tại, có lẽ cậu ta mới khoảng 18 tuổi, độ tuổi thanh xuân đẹp nhất đời người, có điều trong trí nhớ của cô, điểm xuất phát của Kỷ Hải là trong một cuộc thi tuyển chọn tài năng chứ không phải thành viên của nhóm nhạc nam Tinh Tinh. Hơn nữa trong kiếp trước thành viên nhóm nhạc này chỉ có ba người, đến đời này tại sao lại biến thành bốn đây, người được thêm vào chính là Kỷ Hải, tại sao có thể là Kỷ Hải chứ? Tại sao khi trùng sinh có rất nhiều chuyện đã thay đổi?
Trăm mối không có cách lý giải, ở phía trước Kỷ Hải diễn cái gì Du Yến cũng chẳng có tâm trạng xem, cuối cùng đạo diễn Lý hỏi cô cậu ta diễn thế nào, cô hoàn toàn không thể trả lời được, cô có thể nói cậu ta biểu diễn không tốt không? Cô có thể nói người này không hợp đóng vai em họ của mình không? Buổi thử vai không phải phỏng vấn, kết quả đã sớm được định từ lâu, dù cho cô có phát biểu ý kiến cũng không làm được chuyện gì.
"Đạo diễn, anh cảm thấy tốt là được rồi." Thuận miệng trả lời qua loa một câu, Du Yến liền kiếm cớ rời đi.
Lúc nãy cô còn nói với mấy người kia là muốn mời khách, bây giờ tâm trạng gì cũng chẳng có, cô ra thẳng xe về nhà luôn.
Cảnh Hân không hiểu tại sao đột nhiên tâm trạng Du Yến không tốt, cô nàng chỉ có thể cầm túi xách theo cô lên xe, tay cầm hộp sữa chua, cô nàng cẩn thận từng li từng tí hỏi cô, "Chị Yến, có cần uống sữa chua không?"
Du Yến nhận lấy hộp sữa chua, cắm ống hút vào hung hăng hút hai cái, vị chua ngọt hòa quyện làm tinh thần cô không còn căng thẳng như lúc nãy nữa, cô lấy điện thoại ra gọi cho Đỗ Phi Phi.
"Chị đang ở đâu thế?"
"Ở công ty sửa lại hợp đồng, sao thế?" Ở đầu dây bên kia Đỗ Phi Phi hỏi cô.
"Giúp em điều tra một người."
"Điều tra người? Điều tra người nào?" Đỗ Phi Phi chưa bao giờ biết, người đại diện còn có trách nhiệm này.
"Kỷ Hải, chị điều tra xem cậu ta xuất đạo từ lúc nào, làm sao tiến vào công ty giải trí Tinh Tinh, làm sao trở thành thành viên của nhóm nhạc nam Tinh Tinh."
"Chị hai à, em đang diễn là phim đô thị chứ không phải phim tình báo chiến tranh đâu."
"Chị giúp em thăm dò đi, nếu chị tra không ra thì nhờ Triệu Thiêm hỗ trợ." Tâm trạng Du Yến không tốt nên không pha trò với cô nàng như bình thường, nói xong cô cúp máy ngay.
"Chị Yến, chúng ta phải đi à?" Vốn còn định ở lại đoàn phim một lát, xem đạo diễn có sắp xếp gì không, nhưng Du Yến lại chẳng màng mà đi ra, Cảnh Hân cũng kinh hồn bạt vía, sợ không cẩn thận sẽ bị cô phóng hỏa đốt chết.
Du Yến nghĩ nghĩ một lát rồi nói với tài xế: "Về nhà."
Tài xế không nói hai lời, trực tiếp nhấn ga rời đi.
Bên kia sau khi nhận điện thoại, Đỗ Phi Phi có chút mơ hồ, cô còn một đống chuyện phải làm đây này, lấy đâu ra thời gian đi điều tra Kỷ Hải gì đó, thế là cô lại cầm lấy điện thoại gọi thẳng cho Triệu Thiêm, nói Du Yến muốn cô điều tra một người, cô đã điều tra rất lâu nhưng không có kết quả, vậy nên Du Yến muốn anh hỗ trợ...
Triệu Thiêm nhận nhiệm vụ xong, năng lực hành động tuyệt đối là 100%, sau mấy cuộc điện thoại dặn cấp dưới đi thu thập thông tin, anh chàng bỏ điện thoại xuống trực tiếp tiến vào văn phòng Cố tiên sinh.
"Điều tra người? Kỷ Hải là ai?" Cố tiên sinh nhìn cái tên này, anh cũng rất thắc mắc, sau đó mới nói: "Cậu cứ đi điều tra đi, sau khi điều tra xong thì photo thành hai bản, một bản giao cho tôi."
Vì vậy, không cần chờ đến tối, Cố tiên sinh đã biết vợ yêu của mình muốn điều tra một người đàn ông khác rồi.