Thời kỳ tuyên truyền có biết bao nhiêu bận rộn, Du Yến trải qua hai đời, đương nhiên cô hiểu rõ những cay đắng ngọt bùi đó.
Một đám người không ngừng chạy sô, tham gia tiết mục, có đôi khi một ngày họp báo ở mấy nơi, thời gian rảnh rỗi đều trôi qua trên đường đi.
Chẳng qua, Điền Kỳ Lễ chỉ là đạo diễn mới, hơn nữa tài chính của đoàn phim có hạn, chắc chắn sẽ không có hoạt động tuyên truyền nào quá rình rang gióng trống khua chiêng, cô đoán rằng cũng sẽ không có quá nhiều sắp xếp, tuy nhiên ở mấy thành phố lớn thì có lẽ phải bay tới bay lui đây.
Bên này Du Yến nhờ Đỗ Phi Phi đi liên hệ với mấy tiết mục giải trí tương đối nổi tiếng, chuẩn bị tuyên truyền phim trên TV, coi như là tài trợ cho tình bạn giữa cô và Điền Kỳ Lễ.
Trong phim "Kỳ Ngộ" ngoại trừ Du Yến có chút tiếng tăm bên ngoài, thì những diễn viên khác hoàn toàn là người mới, cho nên lần tuyên truyền này, nhiệm vụ của Du Yến nặng nề hơn nhiều, những chuyện này cô cũng đã chuẩn bị tâm lý từ lâu.
Cũng may lần tuyên truyền đầu tiên diễn ra ngay tại thành phố B, vì thế Du Yến có thể hòa hoãn thời gian, phải biết rằng cô và Cố tiên sinh nhà mình đang ở trong quá trình đậm tình mật ý, dính nhau như cháo, đột nhiên muốn cô rời đi một khoảng thời gian, thật lòng cô rất không nỡ bỏ, vì vậy rời đi trước, sau này cô sẽ tìm cơ hội đền bù thật tốt cho Cố tiên sinh mới được.
Buổi chiều lúc ra ngoài, Du Yến không cho người nhà lái xe đưa đi mà gọi công ty đưa xe bảo mẫu đến đón mình, Đỗ Phi Phi và Cảnh Hân cũng cùng đi, ba người vừa gặp mặt, Đỗ Phi Phi lập tức ném cho cô một xấp tài liệu.
"Đây là quá trình buổi hoạt động chiều nay, chị đã duyệt qua rồi, về phần tình cảm cá nhân của em họ sẽ không hỏi quá nhiều nhưng vẫn sẽ nhắc tới một chút, muốn trả lời thế nào, bên trong có bản nháp, em xem một chút đi."
Du Yến vô cùng buồn chán tiện tay cầm lên lật ra mấy trang, sau đó cô nhanh chóng khép lại, cả người tê liệt trên ghế ngồi, liên tục than thở.
Cảnh Hân ngồi ghế bên cạnh tài xế, thấy dáng vẻ ỉu xìu buồn bã của Du Yến, cô nàng lấy trong túi ra mấy bình sữa chua, đưa cho cô, "Chị Yến, hình như tâm trạng chị không tốt nha, uống cái này đi, ngọt lắm."
Đỗ Phi Phi cũng nhận ra cô có vấn đề, cô nàng cũng hỏi: "Làm sao thế, có phải không khoẻ chỗ nào không?"
Thấy vẻ mặt lo lắng của hai cô nàng, cô bĩu bĩu môi, tủi thân trả lời: "Vừa nghĩ đến phải xa Cố tiên sinh nửa tháng, em cảm thấy sống không bằng chết."
Không kịp đề phòng màn show ân ái này, Cảnh Hân và Đỗ Phi Phi đồng thời nghiến răng nghiến lợi, hận không thể bổ nhào qua tiêu diệt Du Yến.
Đi đến hiện trường buổi họp báo, Điền Kỳ Lễ và mấy người chủ trì tiết mục đã có mặt, đang nghỉ ngơi trong phòng chờ.
Cả quá trình quay phim, lúc nào Điền Kỳ Lễ cũng ăn mặc tuỳ ý, lôi thôi lếch thếch, quả thật giống như một cây cao lương quái dị, hiện tại anh ta không những đã cắt tóc mà còn diện một bộ âu phục ôm sát người, nhìn rất có khí chất. Du Yến cao thấp đánh giá anh ta một hồi, cô không thể không thừa nhận, lúc Điền Kỳ Lễ quan tâm chăm chút cho ngoại hình, đúng là có dáng vẻ chó hình người đấy.
Hôm nay tâm trạng Điền Kỳ Lễ cực kỳ tốt, thấy Du Yến xuất hiện, anh ta cười vẫy vẫy tay với cô, ý bảo cô qua ngồi cạnh anh ta, Du Yến bắt chuyện với những người khác trong phòng mấy câu rồi mới đi qua ngồi xuống bên cạnh anh ta.
Vừa mới ngồi xuống, đạo diễn Điền lập tức sáp tới thì thầm to nhỏ với cô.
Anh ta nhỏ giọng hỏi: "Mấy ngày trước báo chí đưa tin có phải là thật hay không?"
Du Yến liếc xéo một bên mặt anh ta, người này vẫn là vị đạo diễn cao quý lãnh diễm có bàn tay vàng trong trí nhớ của cô sao? Đây vẫn là vị đạo diễn chính trực ghét cô đến nỗi không muốn liếc nhìn cô một cái đây sao? Rõ ràng là một phụ nữ nhiều chuyện mới đúng, có đại trượng phu nào mà hóng hớt chuyện bát quái như vậy đâu chứ?
Du Yến ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt ngoài cười nhưng trong lòng không cười trả lời: "Báo chí đưa tin gì? Tôi không biết anh đang nói gì cả."
"Cô đừng giả bộ, ngày đó tin tức vừa mới đưa ra một buổi mà đã bị ép xuống, cô và vị kia, chính là vị nhân vật chính trong scandal kia đấy."
"Ồ!"
"Thật thật giả giả, giả giả thật thật, nếu anh tin thì nó chính là thật, còn nếu anh không tin thì nó là giả, hà tất để cho mấy tin tức giải trí đó làm tổn hao tinh thần của anh làm chi."
Du Yến nghiêm túc nói hươu nói vượn. Nhưng mà Điền Kỳ Lễ vẫn không nhìn vào thái độ này của cô, anh ta vẫn tiếp tục hỏi ép tới: "Vậy cô nói đi, có phải là thật hay không?"
"Sao anh cố chấp với mấy loại tin scandal này quá vậy?" Nếu như không phải biết rõ đối phương là một đạo diễn còn rất mới, thì với thái độ hỏi tới như vậy, anh ta không đi làm chó săn quả thật là uổng phí nhân tài.
"Nó có thể quyết định thái độ của tôi đối với cô."
Du Yến nháy mắt mấy cái, cô tò mò hỏi: "Thái độ của anh đối với tôi là gì?"
"Đương nhiên là thái độ bắp đùi rồi." Điền Kỳ Lễ trả lời giống như thật.
"Bắp đùi thì là bắp đùi chứ thái độ cái gì?" Đầu óc của người tài hoa quả nhiên không giống người bình thường, Du Yến phát hiện mình hoàn toàn không thể hiểu được.
"Hiển nhiên, nếu scandal kia là giả tôi sẽ ôm bắp đùi cô, còn nếu scandal kia là thật, tôi sẽ càng liều mạng ôm bắp đùi cô!" Điền Kỳ Lễ cực kỳ nghiêm túc phân tích cho cô hiểu.
"Ha ha." Du Yến cười gượng hai tiếng, "Còn liều mạng ôm bắp đùi nữa, anh muốn ôm đến nỗi chân tôi gãy luôn sao? Vậy anh có từng hỏi qua tôi có đồng ý cho anh ôm chưa?"
"Cái bắp đùi mà cũng cần phải hỏi nữa hả? Trực tiếp nhào tới ôm thôi, không cho ôm tôi cũng ôm."
Anh ta nói rất có lý, cô lại không phản bác được!
Du Yến lau mồ hôi lạnh, cô quyết định dứt khoát đổi chủ đề, "Tôi đã cho người sắp xếp hai tiết mục, đến lúc đó anh nhớ gọi thêm mấy diễn viên chủ chốt cùng tham gia đi."
Điền Kỳ Lễ làm ra dáng vẻ dương dương tự đắc, "Cô xem, cái bắp đùi này là chỗ tốt nha!"
Du Yến ngậm miệng lại, chẳng muốn nói chuyện với anh ta nữa.
Mấy người bọn họ vừa bước lên sân khấu, còn chưa đứng vững vào vị trí thì suýt chút nữa đã bị tiếng thét chói tai đầy khí thế bên dưới làm cho ngã xuống rồi, nhìn người người vào ra tấp nập trong hội trường, mấy người chủ trì đều có vẻ mặt mơ màng.
Bên dưới sân khấu chỉ có thể nhìn thấy đầu người chen chúc nhau, từ sân khấu ra tới cửa hội trường chi chít đầy người, tầm nhìn trên sân khấu cực tốt, thậm chí bọn họ còn nhìn thấy từng tốp người liên tục vọt tới từ xa xa ngoài kia nữa.
Du Yến kiềm chế không được quay sang hỏi Điền Kỳ Lễ bên cạnh, "Điền đạo, quả là danh tác lớn nha, mua phấn trát mặt chắc mất không ít tiền đâu nhỉ?"
Khóe môi Điền Kỳ Lễ giật giật, anh ta hung hăng quay sang chất vấn nhà sản xuất, "Lão Lý, sao lại thế này? Lúc quay phim kêu ông đưa thêm ít tiền ông còn than khóc với tôi, sao bây giờ lại cam lòng nện tiền tạo khí thế vậy?!"
Nhà sản xuất vội vàng kêu oan, "Oan uổng quá, tôi cũng có biết xảy ra chuyện gì đâu?"
"Vậy những người kia từ đâu mà tới?" Điền Kỳ Lễ không hề tin mấy người này đến là vì phim điện ảnh của mình, suy nghĩ một chút, anh ta quay đầu nhìn lại Du Yến.
"Có lẽ đây chính là tác dụng của bắp đùi nhỉ?"
Du Yến chẳng hiểu ra làm sao cả, cái gì cô cũng không làm mà.
Có điều nhìn đám người đang chen chúc bên dưới, đại đa số đều giơ băng rôn có tên mình, còn không ngừng hô lớn tên cô nữa.
Trong lòng cô đã suy đoán ra phần nào.
Chẳng lẽ...
Thời gian quay ngược lại lúc trước khi họp báo 3 giờ.
Trong văn phòng chủ tịch Du thị, Du Chính Thiên vừa nói chuyện điện thoại với con gái bảo bối xong, ông vội vàng gọi cho lão Đàm trợ lý, hưng phấn nói: "Bộ phim điện ảnh mà Tiểu Yến đóng vai chính nửa tháng nữa là công chiếu rồi, hôm nay bắt đầu ngày tuyên truyền đầu tiên, đây là bộ phim chính thức mà nó đóng vai chính đấy, ông nói xem người làm ba ba này có nên tỏ vẻ một chút hay không?"
"Nếu muốn tạo khí thế cho buổi tuyên truyền thì không thể thiếu người được."
"Đúng, chủ yếu là người, vậy ông mau đi chuẩn bị đi, kiếm nhiều người một chút, càng nhiều càng tốt, chi phí bao nhiêu cứ tính cho tôi!"
"..."
Thời gian lại quay về trước khi họp báo 2 tiếng.
Trong văn phòng chủ tịch tập đoàn Cố gia, Cố tiên sinh vừa nói chuyện điện thoại với vợ mình xong, sau đó anh lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, như có điều suy nghĩ.
Trợ lý Triệu Thiêm cầm văn kiện đi vào, cũng không thể khiến Cố tiên sinh tập trung.
Chuyện có thể khiến Cố tiên sinh trầm tư nhất định là đại sự, Triệu trợ lý không dám quấy rầy chuyện đại sự của Cố tiên sinh, vì thế anh chàng định lén lút lẻn ra ngoài nhanh, phất ống tay áo một cái, không mang theo đám mây mù.
Nhưng anh chàng vừa xoay lưng thì đã bị Cố tiên sinh gọi lại.
"Triệu Thiêm, chiều nay Tiểu Yến có một buổi họp báo tuyên truyền phim, cậu an bài một chút đi." Cố tiên sinh xoay người nhìn anh chàng, khi nói xong những lời này, anh bèn bày ra vẻ mặt "Cậu hiểu chứ?!".
Triệu Thiêm chẳng hiểu ra sao cả, anh chàng thầm nghĩ Cố tiên sinh, ngài muốn thực hành loại hành vi tâm linh tương thông này với tôi, phu nhân nhà ngài có biết không? Cô ta mở họp báo tuyên truyền thì có chuyện gì liên quan đến tôi mà tôi hiểu, tôi hoàn toàn không hiểu!
Nhưng nghĩ thì nghĩ, anh chàng vẫn cố gắng vắt óc tìm hiểu lời Cố tiên sinh, "Ý của tiên sinh là muốn lực ảnh hưởng của buổi họp báo lớn một chút sao?"
Cố tiên sinh gật gật đầu, "Làm nhanh lên, chi phí tôi trả."
Bingo! Xin hãy gọi tôi là Tiểu Vương Tử khéo léo hiểu lòng người, Triệu trợ lý thở phào nhẹ nhõm, sau đó có chút dương dương tự đắc trả lời, "Xin Cố tổng cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ làm thỏa đáng."
Thế là, với lão Đàm giao thiệp rộng, tùy tiện cũng có thể kéo tới một đám người. Triệu trợ lý dám nện tiền, tuỳ tiện cũng có thể lôi tới một đám người, cuối cùng tạo nên hiện trường buổi họp báo ra mắt phim đông như kiến cỏ.
Vì vậy, có một người cha sủng con gái lên trời và một ông xã tỷ phú, còn sợ không có người chắc?!
Người tới tấp nập gì gì đó, quả thật không nên quá dễ dàng!