Cưới Em Rồi Để Em Yêu Anh

Chương 13: Bạn bè 2


1 năm

trướctiếp

Cho nên nói, từ bạn thân biến thành tình địch, bình thường chỉ có nguyên nhân này.

Về sau Du Yến biết rõ ý đồ của Tề Điềm Điềm, cô cảm thấy cô ta đúng là một cực phẩm hiếm có, chẳng lẽ cô ta nghĩ chỉ cần cô ta châm ngòi ly gián, cổ vũ hai người bọn họ ly hôn xong thì cô ta sẽ dễ dàng được Cố Hành Viễn yêu thương sao?

Dù viện cớ là bạn thân của Du Yến thì chỉ làm Cố Hành Viễn càng thêm xa lánh cô ta mà thôi.

Tề Điềm Điềm sinh ra ở gia đình bình thường bậc trung, cô ta là bạn học chung cấp ba với Du Yến. Nếu như không phải Du Yến dẫn cô ta vào trong hội thì dù cô ta có cố gắng thế nào thì cũng chỉ là người bình thường, nhiều nhất là diện mạo xinh đẹp hơn người bình thường một chút mà thôi. Tuy rằng sau này cô ta gia nhập vào làng giải trí, tốt xấu gì cũng được coi là minh tinh, với ngần đó điều kiện, cô ta muốn Cố Hành Viễn để mắt tới mình, quả thực là si tâm vọng tưởng.

Lúc còn chưa ly hôn, Du Yến hoàn toàn không hiểu lòng dạ Tề Điềm Điềm, đợi đến khi cô và Cố Hành Viễn ly hôn xong, một Tề Điềm Điềm vẫn luôn ủng hộ cổ vũ cô bỗng dưng trở nên xa cách, quan hệ giữa hai người hết sức căng thẳng, không còn khăng khít thân mật như trước đây nữa.

Vừa mới bắt đầu Du Yến cũng không hiểu tại sao, trăm mối ngổn ngang không một lời giải thích, mãi cho đến sau này, Tề Điềm Điềm dùng thân phận minh tinh tham dự một buổi dạ tiệc từ thiện nào đó, cô ta chủ động tiếp cận Cố Hành Viễn, sau đó tin tức bị tuôn ra, lúc này Du Yến mới sáng tỏ.

Thì ra, từ đầu đến cuối Tề Điềm Điềm đều có dụng ý khác.

Chuyện này bị phát tán, tình hữu nghị chồng chềnh như con thuyền nhỏ giữa cô và Tề Điềm Điềm cuối cùng cũng lật úp. Không còn được dựa hơi Du Yến, Tề Điềm Điềm lăn lộn trong ngành giải trí không hề thuận lợi, mà hi vọng muốn trèo lên ngọn núi lớn là Cố Hành Viễn của cô ta cũng bị anh từ chối không chút lưu tình, thế nên ý đồ đó bị phá sản, thời gian sau Tề Điềm Điềm trước sau qua tay mấy người, đáng tiếc cô ta không một lần có danh phận gì cả.

Mãi cho đến khi Du Yến hít thuốc phiện bị bắt, còn bị còng tay bỏ tù, lúc này Tề Điềm Điềm mới đứng ra bỏ đá xuống giếng, chủ động kể lể, mới có thể làm cho Weibo nóng lên một chút.

Vì thế bây giờ nhìn lại cái người mà mình vẫn cho là bạn tốt, nhìn sắc mặt cô ta khi nói văng cả nước bọt khuyên bảo cô buông tha cho cuộc hôn nhân này, đúng là đồ nói dối không chớp mắt.

Du Yến rất muốn nắm cổ áo cô ta, độc ác hỏi một câu: Cậu dựa vào cái gì mà hô to gọi nhỏ trước mặt tôi? Cậu dựa vào cái gì mà đắc ý quên mất bản thân mình là ai? Không có tôi, cậu chẳng là gì cả!

Giữa lúc tưởng chừng như không thể kiên nhẫn nổi nữa, chơi với mấy người này chỉ tổ lãng phí thời gian, lãng phí cuộc sống, cô vẫn nên tìm một không gian thoải mái cho mình thì tốt hơn.

Tề Điềm Điềm còn huyên thuyên cằn nhằn đồng cảm với cô gì gì đó, mặt Du Yến vẫn tỏ vẻ tươi cười, vừa nghe vừa vuốt vuốt điện thoại. Cô chưa bao giờ cần Tề Điềm Điềm đồng cảm với mình, có điều ngược lại cô rất đồng cảm với Tề Điềm Điềm, đêm nay cô không định thanh toán giúp bọn họ, tiêu phí một khoảng lớn như vậy, không biết bọn họ góp lại tính hay là để Tề Điềm Điềm bao hết đây nhỉ?

Mở danh bạ ra tìm số của Cố tiên sinh, Du Yến híp híp mắt, vô thức gửi tin nhắn "Về nhà chưa?" qua cho anh, gửi xong cô mới phát giác liệu làm vậy có lỗ mãng quá không, quấy rầy người ta. 

Cũng may là Cố tiên sinh nhanh chóng trả lời, "Chưa về."

"Xã giao chưa xong à?" Thấy đối phương có hồi âm, Du Yến lớn gan tiếp tục quấy rối Cố tiên sinh.

"Uống rượu với mấy người bạn, sao thế?"

"Vậy em sang được không?" Thật ra Du Yến không phải thật lòng muốn sang tham gia xã giao với Cố tiên sinh, cô chỉ nhàm chán muốn trêu anh một chút thôi.

Thấy một hồi không có tin nhắn trả lời, Du Yến nghĩ rằng chắc đầu bên kia Cố tiên sinh đang khó xử không biết từ chối cô bằng cách gì, song không ngờ Cố tiên sinh không nhắn tin nữa mà là trực tiếp gọi điện tới đây.

Trong phòng bao rất ồn ào, Du Yến nói với người bên cạnh Tề Điềm Điềm một câu "Thật có lỗi" rồi đứng dậy ra ngoài nghe điện thoại.

"Bây giờ em đang ở đâu?" Điện thoại vừa được kết nối, giọng nói trầm ấm khiêu gợi của Cố tiên sinh vang lên bên tai, Du Yến không khỏi mắng một câu: Mợ nó, lỗ tai muốn mang thai luôn rồi!

"Gặp mặt bạn bè nhưng chán quá, em muốn đi về." Có lẽ do hai người mới thân mật không lâu, lúc này nói chuyện, giọng điệu cũng không tự chủ mang theo chút nũng nịu.

Ở đầu dây bên kia, Cố tiên sinh nhẹ nhàng cười khẽ hai tiếng, "Để anh bảo tài xế đến đón em."

"Không cần, em có lái xe đi."

Sau đó Cố tiên sinh nói địa chỉ cho cô biết, hai người mới cúp điện thoại.

Du Yến trở lại phòng bao nói với Tề Điềm Điềm là cô muốn đi trước, Tề Điềm Điềm rất ngạc nhiên, mỗi khi các cô tụ tập đều là không say không về mà, sao hôm nay chưa nói được hai câu đã đi rồi?

"Sao thế, trong nhà có chuyện gấp à?"

"Ừ, bên Cố Hành Viễn có chút chuyện muốn tớ sang." Du Yến thuận miệng giải thích một câu.

Tề Điềm Điềm nghe thấy là Cố tiên sinh gọi cô đi, thái độ lập tức không còn tự nhiên, vẻ mặt tươi cười lạnh hơn một tý, trước kia khi thấy vẻ mặt này, Du Yến sẽ rất ấm ức cho rằng Tề Điềm Điềm là bởi vì cô, cho nên mới có mối thù không đội trời chung với Cố Hành Viễn, ngày hôm nay Tề Điềm Điềm lại bày ra thái độ này, trong lòng Du Yến chỉ cười lạnh: Diễn hay thật, chẳng có gì để bắt bẻ!

"Có chuyện gì, cậu trở nên nghe lời như thế từ lúc nào? Gọi cậu đi là cậu đi?" Giọng Tề Điềm Điềm ẩn chứa khinh thường chất vấn.

"Không có gì, đi gặp mấy người bạn của anh ấy thôi."

"Còn là đi gặp bạn của anh ta? Không phải các người vừa mâu thuẫn làm náo loạn một trận sao? Giờ lại đi gặp bạn anh ta, bọn họ có mục đích gì, có muốn tớ đi với cậu không?" Nói xong mấy lời này, Tề Điềm Điềm bỗng chuyển sang vẻ mặt lo lắng.

Trở mặt còn nhanh hơn lật sách, Du Yến buồn cười nhìn cô ta, "Điềm Điềm, có phải cậu hơi quan tâm quá mức đến chuyện nhà  của tớ rồi không? Chẳng bằng cậu quan  tâm chính mình một chút đi, sao không thấy người mà cậu gọi là bạn trai xuất hiện?"

Dứt lời, cô cũng chẳng thèm để ý đến Tề Điềm Điềm nữa, cô đứng lên nói với mọi người trong phòng, "Mọi người cứ chơi vui vẻ nha, tôi bận chút chuyện, đi trước đây."

Nghe thấy lời cô, có mấy người hận không thể giữ cô lại chơi thêm một hồi, nhưng thấy cô có vẻ bận thật nên không ai nói thêm gì nữa, dù sao chỉ cần Du Yến chịu trách nhiệm trả tiền là được, còn cô có ở đây hay không cũng không sao cả.

Tề Điềm Điềm không cam lòng nhìn theo bóng lưng rời đi của cô, cô ta ngồi một mình trên ghế salon sinh hờn dỗi.

Bước ra khỏi phòng bao Du Yến liền gọi điện thoại cho tài xế để anh ta lái xe đến. Địa chỉ Cố Hành Viễn cho cô là một câu lạc bộ tư nhân, quy mô cao cấp hơn bên đây rất nhiều, chỗ đó cách chỗ cô đang ở cũng không xa, đều nằm trong trung tâm thành phố. Thế nên vì là buổi tối không có kẹt xe, lái xe hơn mười phút là có thể đến chỗ anh rồi.

Lúc Du Yến đến, Cố tiên sinh đang đứng trong đại sảnh chờ cô, khoé môi anh chứa đầy ý cười, thấy cô chậm rãi đến gần anh mới nói: "Đêm nay em rất đẹp."

Du Yến cười híp mắt trả lời: "Cảm ơn anh."

Sau đó lúc đi theo anh vào phía trong, Du Yến lại hỏi: "Em đến có làm phiền mọi người không anh?"

"Chỉ có mấy người uống rượu với nhau, thậm chí bọn họ còn muốn gặp em một chút."

Bạn bè quen biết với Cố tiên sinh, nhất định đều là tinh anh trong xã hội, vừa nghĩ đến sẽ gặp mặt với các nhân vật lớn, tâm trạng Du Yến có chút kích động.

Người có trình độ, có gia thế tụ tập với nhau, quả nhiên cấp bậc cao hơn không biết bao nhiêu lần. Không có những điệu nhạc đinh tai nhức óc, cũng chẳng có những tiếng gào thét khiến cho người ta phát điên. Du Yến đi theo Cố tiên sinh vào một gian phòng rộng rãi, ánh đèn sáng ngời, đồ trang trí cao quý trang nhã, nhất thời làm mù mắt chó của Du Yến.

Tiếng nhạc cổ điển vang vọng trong phòng, lại còn có một cô gái trẻ đang ngồi đánh đàn trong phòng khách, cô nàng đang ngâm nga một bài hát tiếng anh, hai mắt khép hờ, dáng vẻ phiêu theo lời bài hát, mọi người dường như bị tiếng hát của cô ấy làm cho mê mẩn tâm hồn, tiếc là cô ấy hát quá nhập tâm nên không phát hiện người nghe hết lòng cổ vũ cô ấy thế nào.

Du Yến nhướng mi quan sát một chút, trong gian này có mấy căn phòng nhỏ, có phòng hát Karaoke, phòng xem phim, phòng chơi bi a, thậm chí còn có một bàn chơi bài, còn mấy phòng khuất phía trong, không rõ dùng để làm gì.

Lúc cô bước vào, có mấy người đang chơi bi a, những người còn lại đều ở phòng chơi bài, có điều khi Cố tiên sinh dẫn cô bước vào, mọi người đều bỏ hết mấy chuyện đang làm trên tay xuống, toàn bộ chen lấn trong phòng khách, ngay cả cô nàng ca sĩ kia cũng dừng lại một lát, mang theo vẻ mặt tò mò nhìn cô.

Những người trước mặt chính là bạn bè của Cố tiên sinh, kiếp trước cô chưa từng gặp qua, hiện tại cô lại lỗ lỗ mãng mãng xông vào.

Tâm trạng Du Yến rất căng thẳng, tuy nhiên cô là diễn viên mà, gì chứ giả bộ bình tĩnh thì cô vẫn làm được.

Mọi người tò mò chào hỏi cô, cô cũng chẳng luống cuống, bình tĩnh đáp lại từng người. Cũng may ở đây không hoàn toàn là đàn ông, có mấy người cũng dẫn theo bạn gái đến, vì thế bây giờ cô đến, có thể nói không quá đột ngột.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp