“Người nguyên thủy ư?” Tô Thanh Vân khẽ cười, nét mặt không hề lộ ra chút tức giận nào, nhưng giọng nói lại lạnh buốt đến mức không còn chút hơi ấm.
“Nếu so sánh ngược lại lịch sử các quốc gia, so với lịch sử của đất nước các anh sau cả nghìn năm, chúng tôi – Hoa Quốc – có nghìn năm, vậy chắc thật sự là người nguyên thủy rồi.”
“Rốt cuộc, khi chúng tôi học được cách đứng thẳng đi lại, các anh còn chưa biết đang ở đâu. Khi chúng tôi học cách nhóm lửa giữ mồi, các anh cũng chẳng biết ở đâu. Khi chúng tôi đã có Tứ Đại Phát Minh, các anh càng chẳng biết đang ở nơi nào.”
“À đúng rồi, chỉ có khi chúng tôi đang gồng mình cứu nước, quyết chí tự cường, tôi mới biết các anh ở đâu.”
“Các anh ở đó, liên tiếp nhiều lần xâm lược quốc gia khác, giẫm đạp lãnh thổ nước khác, chà đạp con người của nước khác.”
Tô Thanh Vân nhìn gương mặt bọn họ thay đổi sắc thái, nở nụ cười rực rỡ.
“Vậy cái mà các anh tự hào là gì? Là lịch sử xâm lược quốc gia khác, là sự kiêu căng coi thường các dân tộc, là cảm giác ý chí bản thân cao cao tại thượng. Hay đến bây giờ, chúng ta đang đứng chung một vị trí, mà các anh vẫn giữ cái vẻ kênh kiệu ấy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play