“Cảm ơn.” Tô Thanh Vân nghiêm túc nói lời cảm tạ, nhận lấy lời chúc phúc chân thành và đẹp đẽ.
“Là tôi nên cảm ơn cô mới đúng.” Tống Nghiên mỉm cười nói.
Có lẽ cả đời này anh sẽ không quên buổi sáng đầu xuân hôm đó, khi Tô Thanh Vân nói với anh: Nếu không thể thay đổi thế giới, vậy thì đừng để thế giới thay đổi chúng ta. Cũng sẽ không quên nụ cười của cô khi nói: Mùa thu là một mùa đẹp, sẽ mang đến tin tức tốt lành.
Tống Nghiên nghĩ, những nghi hoặc ấy cứ để ở trong lòng, điều anh cần làm chỉ là ghi nhớ lời cô, rồi bước về phía trước.
Bởi vì lớp học bổ túc thi đại học được mở gấp rút đó, thành tích của thí sinh trong thôn Lạc Thủy và mấy thôn bên cạnh khi thi đại học đều vượt xa nhiều thôn khác.
Không ít người như nguyện, có thể thi đậu đại học. Tỉ lệ trúng tuyển cực cao này khiến cả Sở Giáo dục trong thị trấn cũng phải chú ý.
Nhưng khi nghe nói trong đó có công lao của Tô Thanh Vân, mọi người cũng không lấy làm bất ngờ. Hình như trên người cô gái trẻ này, bất cứ chuyện kỳ lạ nào xảy ra cũng trở nên hợp lý. Bởi vì bản thân cô, chính là một kỳ tích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT