Trong buổi tiệc, giữa chừng, Chúc Kim Nguyệt và bạn trai cãi vã, không vui mà bỏ đi. Cô giận dỗi rời khỏi hội sở, ra đến cửa mới nhớ hôm nay mình đi nhờ xe bạn trai đến.
Hội sở nằm nơi yên tĩnh, gió mùa đông lạnh lẽo quất thẳng vào mặt.
Quay lại xin lỗi thì tuyệt đối không thể, gọi tài xế tới đón thì ít nhất cũng phải đợi nửa tiếng.
Đang bối rối, một chiếc Bentley màu đen chạy lại gần, cửa kính hạ xuống. Người đàn ông ngồi sau tay lái có ngũ quan thanh tú, khí chất nhã nhặn.
Chúc Kim Nguyệt nhớ rõ lúc nãy anh ta ngồi cạnh bạn trai mình. Nghe nói anh là nhà sáng lập của công ty công nghệ đang rất nổi gần đây, cũng là bạn nhiều năm của bạn trai.
Ánh mắt người đàn ông vô tình chạm vào cô, nụ cười và giọng điệu đều ôn hòa:
“Muốn xuống núi không? Tôi đưa em một đoạn.”
Chúc Kim Nguyệt cảm thấy Thẩm Thanh Hoài là người bên ngoài ôn nhu lịch sự, nhưng thực chất tâm tư sâu xa khó dò, khiến người ta hoàn toàn không đoán được anh nghĩ gì. Anh giống như vầng trăng trên cao kia, có thể nhìn thấy, có thể cảm nhận ánh sáng của nó, nhưng lại chẳng dễ tiếp cận.
Cho đến cái đêm cô bắt gặp bạn trai mình đang hôn bạn gái cũ ——
Khi Chúc Kim Nguyệt lạnh lùng đứng nhìn đôi nam nữ kia trong sân, bên cạnh vang lên giọng nói của Thẩm Thanh Hoài:
“Có muốn trả thù lại không?”
Giọng người đàn ông nghe vẫn ôn hòa như cũ.
“Dùng tôi, coi tôi như công cụ…”
“Em muốn làm gì cũng được.”
***
Thời trung học, Chúc Kim Nguyệt và Thẩm Thanh Hoài từng làm bạn cùng lớp một năm.
Lần gặp lại, anh là bạn của bạn trai cô.
Chàng thiếu niên năm xưa mặc chiếc áo thun giặt đến bạc màu, nay đã trở thành nhà sáng lập công ty nổi tiếng. Khoác trên người chiếc áo khoác lông lạc đà quý giá nhưng không phô trương, anh toát lên sự kiêu ngạo khó nói thành lời.
Chúc Kim Nguyệt vẫn luôn cảm thấy Thẩm Thanh Hoài giống như vầng trăng trên cao, sau này mới nhận ra, đối với Thẩm Thanh Hoài mà nói, chính cô mới là vầng trăng cao cao treo trên bầu trời kia.
Cô chưa từng ngoảnh lại nhìn, nên cũng không biết, có người đã mất mười năm, vượt qua muôn ngàn núi sông, trải qua vô vàn khó khăn, cuối cùng mới lại một lần nữa bước đến bên cạnh cô.
Ôn nhu thâm trầm × Tiểu công chúa kiêu ngạo từ đầu tới cuối đều giàu có
Nam chính thầm mến
HE / SC / Chủ đô thị / xen kẽ hồi ức thời cấp 3 / tiết tấu chậm rãi