“Đưa cậu đi vốn dĩ là việc chúng tôi nên làm.” Thẩm Thanh Hoài nói, “Hơn nữa, vừa nãy cậu không phải cũng đã bênh chúng tôi sao, không cần mời đâu.”
Thì ra cậu nghe thấy rồi à.
Chúc Kim Nguyệt nghiêng đầu quan sát cậu.
Khuôn mặt cậu vẫn lạnh nhạt thường ngày, chẳng nhìn ra được gì.
“Tôi chỉ nói sự thật thôi.” Chúc Kim Nguyệt hỏi cậu, “cậu muốn ăn trưa hay chiều?”
Thẩm Thanh Hoài mỉm cười, giọng còn nhẹ hơn ban nãy: “Cảm ơn, nhưng thật sự không cần, trưa với chiều tôi đều không rảnh.”
Số người được cô chủ động mời ăn ít vô cùng, Chúc Kim Nguyệt không ngờ lại bị từ chối, cơn bực dọc lập tức bùng lên, xoay người bỏ đi: “Không ăn thì thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT