Truyện được dịch bằng AI nên sẽ có lỗi, vì mình làm chủ yếu là vì thích truyện với để đọc nên mỗi chương trước khi công khai mình đều đọc qua nên mình sẽ ráng check lỗi nhất có thể nhưng không đảm bảo là sẽ hoàn hảo, có thể đối với những bạn khó tính hoặc yêu cầu về câu từ hay xưng hô phải chính xác thì nói thẳng luôn là mình không được, mình không thể chỉnh chu ở từng đoạn, mình không chuyên.
Việc xưng hô giữa các nhân vật có thể bị sai hoặc bị thuần Việt quá là do; 1 là mình dùng AI và 2 là bản convert là dịch thô lại từ bản Trung, nên khi dịch sang tiếng Việt là do bản convert không rõ ràng bị chung chung trong cách xưng hô trong khi dịch sang tiếng Việt nó có thể có nhiều nghĩa dẫn đến việc không phù hợp với mối quan hệ hoặc ngữ cảnh và 3 là lỗi tại mình nhiều khi mình đọc check lại không kỹ hoặc mình không hiểu được nội dung từ bản convert và với AI dịch sai về mặt nội dung này thì mình sẽ không check được những lỗi này. Còn nếu bạn đã không thích việc truyện được dịch bằng AI thì chúng ta không hợp nhau. Cảm ơn bạn đã ghé vào.
---
Tên gốc Hán Việt: Âm úc tiểu cẩu đích ký du
Tác giả: Kim Thiên Nguyệt Sắc Hảo Mỹ
Tình trạng: Hoàn thành
Thể loại: Nguyên sáng, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Vườn trường, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Cầm tù, Si hán
---
Trong giờ học, di động của Lạc Trì rung lên báo có tin nhắn quấy rầy.
[Hôm nay dùng sữa dưỡng thể vị đào sữa, ông xã có muốn ngửi thử không?]
Cậu nam sinh nhìn chằm chằm vào màn hình một lúc lâu, ánh mắt thoáng dao động, rồi nhanh chóng nhét điện thoại vào hộc bàn.
Ong ong…
[Ông xã hôm nay nói chuyện với nữ sinh, em ghen quá. Quyết định tối nay XX sẽ không gọi tên anh nữa.]
Ong ong…
[Chân em bị thương, đau quá, muốn ông xã thổi cho em đỡ đau.]
Tin nhắn càng lúc càng biến thái, càng ngày càng hợp với thân phận thật sự của hắn. Ban đầu còn che giấu đôi chút, về sau lại càng lộ liễu, gọi “ông xã” trôi chảy, nũng nịu thành thạo.
Lạc Trì luôn không kìm được mà bấm mở xem. Lần này vừa nhìn rõ nội dung, mắt cậu trợn to, vội “phịch” một tiếng nhét điện thoại lại vào hộc bàn. Khóe mắt quả nhiên bắt gặp một bóng người ở góc lớp đang cứng đờ.
---
Tả Hồ là kẻ khác biệt. Trong lớp như chẳng tồn tại.
Mỗi ngày đều co vai cúi đầu đi đến chỗ ngồi của mình, ngồi xuống liền im lặng suốt buổi. Khuôn mặt bị tóc dài che khuất, chỉ còn ánh mắt ẩm ướt mờ mịt len lén xuyên qua sợi tóc nhìn về một phía nào đó.
Không giao lưu với bạn bè, quái lạ, lạnh nhạt. Thỉnh thoảng còn cười quái dị một mình.
Từng có người thấy hắn lén nhặt chai nước bỏ đi trong thùng rác, ôm lấy mà hôn say đắm. Có kẻ thấy hắn vén quần đồng phục mà kéo tất xuống. Cũng có lần bị bắt gặp hắn đứng trong WC nhìn chằm chằm người khác…
Năm lớp 12, hắn biến mất khỏi tầm mắt mọi người. Chiếc bàn trống không, trên đó chất đầy đồ đạc bị vứt lại.
---
Nhiều năm sau, trong buổi họp lớp, dưới ánh trăng sáng, lớp trưởng Lạc Trì nhẹ nhàng ôm một nam sinh bước vào:
“Đây là người tôi yêu – Tả Hồ.”
Không ai biết họ đã đến với nhau thế nào, càng không ai biết Lạc Trì thực ra đã lén lút hưởng thụ tình yêu gần như biến thái của Tả Hồ đến mức nào.
---
CP: Bề ngoài sáng sủa, ôn hòa nhưng dục vọng khống chế cực mạnh công × Âm u, vặn vẹo, si hán thụ.
---
Lưu ý trước khi đọc (tránh lọt hố):
1. Tả Hồ (thụ) sẽ có cảnh “phòng tối” với Lạc Trì (công), hơn nữa còn nhớ thương, nũng nịu gọi “ông xã” [nhưng không phải thật sự nặng nề].
2. Vai phụ là tra nam. Sau này hắn cùng bạn trai đứng đắn và tiểu tam sẽ thành đôi.
3. Sau khi yêu nhau, công cũng có lúc dễ thương, đáng yêu, nhưng chỉ trước mặt Tả Hồ.
Nếu đọc thấy khó chịu, hãy dừng lại kịp thời.
---
Tag: Vườn trường nhẹ nhàng
Góc nhìn chính: Tả Hồ, tương tác cùng Lạc Trì
Tóm tắt một câu: Quấy rầy “ông xã”, gogogo!
Ý nghĩa: Có chí thì nhất định sẽ thành.
---