Dì Lan không dám giấu Lương Yến Châu, nói: “Sương Sương tiểu thư vốn dĩ chiều nay ba giờ rưỡi là quay đến cảnh của cô ấy rồi, nhưng cảnh của nam nữ chính mãi không qua, đạo diễn buộc phải quay họ trước, nên cảnh của Sương Sương tiểu thư chỉ có thể dời lại. Loại tình huống này thật ra cũng khá thường gặp, nhưng bình thường thì cũng không sao, nếu đến giờ ăn cơm mà còn chưa đến lượt thì vẫn có thể đi ăn trước. Nhưng vì cảnh quay hôm nay, hóa trang của Sương Sương tiểu thư khá phức tạp, cô ấy sợ ăn uống sẽ làm hỏng lớp trang điểm, gây thêm phiền phức cho chuyên viên hóa trang của đoàn, nên đến lúc đó đã không ăn cơm, chỉ ăn ít hạt dinh dưỡng lót dạ thôi.”
Lương Yến Châu nghe vậy thì cau mày.
Dì Lan lại nói: “Lương tổng, Sương Sương tiểu thư không cho tôi nói với cậu mấy chuyện này, cô ấy nói với tôi rằng, cô ấy không muốn dựa dẫm vào cậu, cũng không muốn cậu đứng ra giúp cô ấy.”
Lương Yến Châu hiểu rõ tính cách của Tần Sương hơn ai hết.
Anh đương nhiên biết cô không muốn dựa dẫm vào mình, không muốn anh đứng ra giúp cô. Nhưng cái tính ương ngạnh cái gì cũng muốn dựa vào chính mình này, cũng khó tránh khiến cô phải chịu không ít khổ cực.
Anh im lặng một lúc.
Qua một hồi, mới mở miệng nói: “Dì về phòng nghỉ ngơi đi, tôi biết rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play